CHƯƠNG 14
EDITOR: MẬT MẬT
Nháy mắt ngày thứ sáu đã đến. Bởi vì có các nghệ sĩ nổi danh như Du Tùy Thịnh Úc cùng gia nhập để tuyên truyền, các fan đã sớm canh giữ TV ở trước mặt.
Đúng tám giờ phát sóng, bảy giờ năm mươi Trầm Mộ Xuy đã ngồi xếp bằng trên thảm nhà Du Tùy. Mà trước mặt của cô có đầy các loại hoa quả mà anh đã sắp xếp, cùng rất nhiều loại đồ ăn vặt.
Vừa đến tám giờ, chương trình được phát sóng.
Các fan đều bình luận phía dưới:
[Aaaa, rốt cuộc tôi cũng đợi được! Tôi là người thứ nhất đi!]
[Tôi mới là người thứ nhất.]
[Ô ô ô, mong ca ca đi ra!]
[Trời ạ, ca ca bước ra như vậy chính là thịnh thế mỹ nhan, rất bạo aaaa!]
[Aaaaa, nhan sắc của Trầm Mộ Xuy quả thực khiến người khác mê mệt. Cô ấy và Mạnh Đình ngồi cùng nhau. Tôi mới phát hiện ra có người có nhan sắc xứng danh thần nhan.]
[Aaaa, Thịnh Úc ca ca thật đẹp a!]
[Tĩnh Tĩnh tiên nữ chúng tôi đến rồi!]
...
Trầm Mộ Xuy một bên cứng nhắc mở phát trực tiếp, một bên là TV nhà Du Tùy, nhìn thấy các fan đang bình luận phía dưới, cô không nhịn được bật cười.
Các fan thật sự rất đáng yêu.
"Cười cái gì?"
Du Tùy từ phòng bếp đi ra, đưa cho cô một ly đồ uống.
"Đây là cái gì?" Cô nhận lấy, ngửa đầu nhìn ly nước trong tay có màu sắc tươi mát.
Du Tùy trầm tư, nói: "Đây là loại nước mới, tùy ý em đặt tên."
Trầm Mộ Xuy ngẩn ra, trừng mắt lấy tay chỉ chỉ vào chính mình: "..... Anh để em đặt tên sao?"
"Ừ."
Trầm Mộ Xuy giật mình, cảm thụ lời nói này của Du Tùy. Quả thực... Quả thực là muốn mạng của cô.
Cô đè lại trái tim đang kích động của mình nhìn về phía anh: "Gọi là Hồng tinh bột được không?"
Đôi mắt màu đồng của cô sáng ngời, sáng như những ánh sao.
Du Tùy nhìn nụ cười của cô giờ phút này, có một chút sợ sệt. Anh dừng một chút, cúi đầu cười: "Khả năng đặt tên của em...."
"Như thế nào?"
Du Tùy cười cười nói: "Vô cùng tốt."
Trầm Mộ Xuy ngạo kiều lầm bầm hai tiếng: "Vốn là rất tốt rồi."
Cô cúi đầu, nhấp một ngụm nước.
Hương vị không tồi, uống rất được.
Du Tùy mỉm cười: "Uống ngon sao?"
"Bình thường." Trầm Mộ Xuy mạnh miệng nói: "Nó không ngon như em làm."
Du Tùy nhìn bộ dáng ngạo kiều của cô lúc này, cúi đầu cười, giọng nói nhẹ nhàng như đang dỗ dành trẻ nhỏ: "Ừ, em sẽ làm tốt hơn."
Anh đối với ngôn ngữ huênh hoang của Trầm Mộ Xuy, sủng nịnh làm người ta trầm luân không thể thoát ra được.
Người bình thường khó có thể ngăn cản.
Vành tai của Trầm Mộ Xuy hồng lên, cô khụ một tiếng, trừng mắt nói: "Xem chương trình thôi, bắt đầu rồi."
".... Ừ"
"Khi nào anh bắt đầu phát trực tiếp?"
"Chờ sau khi chương trình kết thúc."
Trầm Mộ Xuy: "....... Vâng."
Với lại nếu hiện tại anh phát trực tiếp. Chắc chắn fan sẽ xem buổi phát sóng trực tiếp của anh, không xem chương trình nữa.
Trầm Mộ Xuy chuyên chút xem chương trình. Từ lúc lên sân khấu đến bây giờ, đã muốn đến thời gian biểu diễn của thí sinh.
Cô phát hiện ở trên sân khấu và xem TV trước mặt có cảm giác khác biệt. Giống như có thể coi chuyên chú hơn. Trước mặt cô còn để một cuốn vở, thuận tiện có thể ghi chú một chút đặc điểm của các thí sinh. Dĩ nhiên --- chỉ ở trong giai đoạn này mà thôi.
Chương trình được phát đến đoạn sau, mọi người đã xem đến mê mẩn.
Chương trình càng xem càng đẹp, hơn nữa hai người khiến fan thực sự kinh ngạc đó là Trầm Mộ Xuy và Du Tùy. Trầm Mộ Xuy tốt xấu cũng là diễn tấu gia vi-ô-lông, mọi người không có hiểu biết nhiều, nhưng là người học âm nhạc. Mà Du Tùy--- là người khiến fan cảm thấy kinh ngạc nhất.
Thời điểm khi Du Tùy tiếp nhận chương trình này, một một số fan thổi phồng. Cùng lúc đó có hàng vạn hàng nghìn hắc fan ở tuyến đầu phấn đầu bôi đen Du Tùy.
Là một diễn viên, dựa vào cái gì có thể làm giám khảo của chương trình âm nhạc, anh có kinh nghiệm gì biết người ta có hát hay không, anh có kinh nghiệm gì nghe được người ta hát đúng âm điệu hay không? Cho nên anh đến đây chỉ để dạy người ta làm diễn viên như thế nào?
Tóm lại, hắc fan có thể tìm đủ mọi lý do, tận hết sức lực để bôi đen Du Tùy.
Fan Du Tùy cũng không có biện pháp, nếu ở phương diện diễn phim, các cô tuyệt đối không lo lắng cái gì mà phản bác. Nhưng cố tình đây là chương trình tìm kiếm tài năng ca hát.... Các cô cũng không biết anh ca hát như thế nào, mặc dù phản bác, cũng không thể không lo lắng. Chỉ có thể để hắc fan phát biểu, từng bước từng bước đáp trả lại.
Nhưng xem hơn nửa chương trình, khiến fan lo lắng nhiều rồi!
Xuất phát theo góc độ chuyên nghiệp, mỗi câu Du Tùy nói ra, mỗi một lời bình, đều nhắm trúng trọng điểm mà nói. Thậm chí còn có những hiểu biết độc đáo riêng về âm nhạc.
Tập thứ nhất còn chưa chấm dứt, Du Tùy đã lên hotseach.
---
Thừa dịp thời gian quảng cáo, Trầm Mộ Xuy cúi đầu lướt Weibo. Đang nhìn đến những đề tài, tìm một đề tài có tên Du Tùy nhấn vào.
Khi vào bên trong, các fan đăng ảnh của Du Tùy lên, đúng là thịnh thế mỹ nhan, chỉ nhìn hình chụp thôi cũng có thể đánh bạo trái tim.
Trầm Mộ Xuy trộm liếc mắt người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình, đem ảnh chụp lưu lại, yên lặng bình luận dưới bài viết.
[Mẹ nó! Mẹ nó! Thật sự có thể sao, đây quả thật là mĩ nhan 360 độ không góc chết!]
[Aaaaaaaa, một người đàn ông làm sao có thể đẹp được như vậy, anh ấy muốn mạng của tôi sao??]
[Thì ra ca ca đối với âm nhạc cũng có thể hiểu biết như vậy.]
[Đúng đúng, fan lầu trên chú ý một chút. Đêm nay chúng ta cố gắng đem lực chú ý trên phương diện âm nhạc của ca ca. Trước hết bỏ qua thịnh thế mĩ nhan, cố gắng đạp lại hắc fan! Hiện tại hãy hỏi những nốt ruồi đen kia mặt có đau hay không!!!]
[Theo một người tốt nghiệp học viện âm nhạc mà nói. Đêm nay Du Tùy biểu hiện rất xuất xắc, ngưu bức!!!]
[Tôi yếu ớt nói một câu.... Có thể mọi người không biết, nhưng lúc đầu ca ca học âm nhạc. Sau lại vì cái gì mà chuyển thành diễn viên thì tôi không biết. Nhưng anh ấy thật sự đã học qua âm nhạc, tổ chương trình cũng không thật sự tìm một người không biết gì để đến chương trình.]
[??? Chị em, cô nói là thật sao? Chẳng lẽ tôi là fan giả sao???]
..........
Thời điểm Trầm Mộ Xuy nhìn thấy bình luận này cũng ngẩn người, khi quay hình cô phát hiện năng lực của Du Tùy rất xuất chúng. Nhưng nói thật, cô cũng không có suy nghĩ những vấn đề khác.
Cô không có nghĩ đến, Du Tùy có phải hay không đã học qua. Cô chỉ nghĩ --- đại khái anh tìm hiểu bởi vì chương trình. Du Tùy đã tìm lão sư để học cấp tốc. Mà nếu theo lời của bạn fan này nói, trước kia anh đã học qua âm nhạc.
Cô suy nghĩ rồi theo bản năng quay đầu nhìn về phía Du Tùy.
Hình như anh nhận được ánh mắt của cô, Du Tùy ngẩng đầu nhìn lại, giọng nói trầm thấp hỏi: "Sao vậy?"
Trầm Mộ Xuy cắn môi, nhìn anh một lúc lâu sau mới lắc đầu nói: "Không có gì."
Du Tùy nhướn mày, đi qua bên cạnh cô xoay người ngồi bên cạnh cô: "Vẫn còn mười phút cuối cùng."
"Dạ."
Trầm Mộ Xuy xiết chặt di động, thừa dịp Du Tùy không chú ý thoát khỏi ra Weibo.
Chương trình chấm dứt, giám khảo cùng không ít thí sinh đều lên hotseach. Nhưng bây giờ Trầm Mộ Xuy không có nhiều thời gian chú ý nhiều như vậy, sự chú ý của cô bây giờ rơi vào Du Tùy phát trực tiếp.
"Đợi xíu nữa anh sẽ nói gì với fan?"
Du Tùy liếc mắt nhìn cô, thoáng có chút buồn rầu nói: "Không biết."
"???"
"Không biết?" Trầm Mộ Xuy trợn tròn mắt nhìn anh: "Vậy anh vì cái gì phải phát trực tiếp?"
Du Tùy nhún vai, bất đắc dĩ cười: "Người đại diện yêu cầu."
Trầm Mộ Xuy: "À."
Cô nhớ không lầm thì người đại diện mới quản không được anh.
Trầm Mộ Xuy quả thực nhớ không lầm. Đây chính là Du Tùy tự tìm.
Lần trước anh theo dõi Trầm Mộ Xuy khiến Triệu Khang tức giân, vì để người đại diện nguôi giân, Du Tùy mới đáp ứng phát trực tiếp. Xem như đối với người đại diện bồi tội, coi như trấn an đoạn thời gian trước khiến fan bị mất mác.
Du Tùy mỉm cười, không giải thích gì nhiều.
Một chút anh liền phát trực tiếp, Trầm Mộ Xuy an tĩnh trở lại.
Cô ngồi ở một bên chống cổ tay nhìn anh, chỉ cảm thấy người đàn ông này qua chói mắt. Cho dù anh ngồi đó không làm gì không nói lời nào, cũng đủ hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Du Tùy ngẫu nhiên giương mắt nhìn cô, lại nhìn về hướng màn hình. Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, như cố ý đè thấp nhưng phá lệ rất thoải mái.
"Các bạn xem tiết mục phải không? Cảm giác như thế nào?"
Anh cười, liếc nhìn màn hình: "Hôm nay phát trực tiếp liền đọc cho mọi người một đoạn thư đi, anh cũng không có tài nghệ gì."
Fan: [Aaaaaa ca ca anh cứ ngồi như vậy là tốt rồi! Em có thể nhìn anh đến hai mươi bốn giờ.]
[Một trăm giờ cũng có thể.]
[aaaaaa ca ca anh cái gì cũng đừng làm, chỉ cần để khuôn mặt này để bọn em xem.]
[Đọc thư gì a, có thể đọc mấy đoạn cảm xúc trên giường sao?]
.......
Trầm Mộ Xuy cũng cứng nhắc vào buổi phát sóng trực tiếp. Cắm tai nghe lại để không cho âm thanh lọt ra ngoài, nhìn đến bình luận cuối cùng này. Cô cố gắng nhịn nụ cười của mình lại.
Nhưng nói thật--- cảm xúc trên giường và vân vân, cô cũng muốn nghe.
Nghĩ vậy, Trầm Mộ Xuy trừng mắt nhìn qua, quay đầu nhìn về người đàn ông ngồi đối diện cách không xa chính mình.
Cô dùng khẩu hình miệng hỏi: anh đọc thư gì?
Du Tùy chỉ chỉ vào một phần tư liệu, Trầm Mộ Xuy nhìn qua.... Trầm mặc.
---- đó là kịch bản phim nửa tháng sau sẽ chiếu.
Không thể không nói, Du Tùy cũng thật thông minh. Buổi phát sóng trực tiếp, còn không quên quảng cáo phim điện ảnh, quả nhiên một công đôi việc.
Du Tùy tùy ý chọn một đoạn kịch bản, bắt đầu đọc.
Giọng nói của anh vốn dễ nghe, vô là nghe qua tai nghe hay ở tại đây nghe. Đều làm cho người khác say mê trong nó. Nếu không phải cô đang cách anh một khoảng, Trầm Mộ Xuy thật sự lo lắng rằng đôi tai của cô sẽ mềm ra dưới giọng nói như dòng suối róc rách động lòng người này.
Trầm Mộ Xuy vừa xem vừa nghe. Tay cô đột nhiên sờ về hướng bên cạnh, không cẩn thận lấy được một miếng khoai tây, cô có chút muốn ăn.
Cô cúi liếc mắt qua nhìn, rồi quay lại chuyên chú nhìn Du Tùy. Cẩn thận mở ra, lấy một miếng---
"Răng rắc.........."
Trầm Mộ Xiu nghe được trong tai nghe của mình, âm thanh không lớn. Du Tùy bên kia cũng không phản ứng, chắc là không nghe thấy đi.
Nghĩ như vậy, tay cô đang cầm miếng khoai tây tiếp theo, cẩn thận ăn tiếp.
....
Khi nghe được tiếng "Chú chuột nhỏ" đang ăn lần thứ N, Du Tùy không nhịn được, đôi mắt hiện lên ý cười.
Điều này được thấy trên màn hình các fan nháy mắt trở nên điên cuồng.
[Aaaaa, caca cười đẹp quá đi mất!!]
[Muốn nói bao nhiêu lần nữa, em đều có thể a!!!]
[Từ từ--- Mọi người có nghe được âm thanh đặc biệt không?]
[Chị em lầu trên đừng đi, mời mọi người chú ý nghe, có âm thanh khác...]
[Mẹ nói!!! Thật kinh ngạc.]
Các fan đều nghe được âm thanh lạ qua tai nghe điện thoại, mà đầu sỏ gây nên sóng gió này lại đang cùng Cố Thư nhiệt tình tán gẫu.
Ngay khi Trầm Mộ Xuy đang ăn miếng khoai tây thơm ngon, Cố Thư đã gửi hàng loạt tin nhắn đến cho cô.
Cố Thư: [Haahaaaa cậu đang làm cái gì. Tớ vừa mới xem chương trình của các cậu, lướt Weibo xem được cái này, cậu xem đi.]
Trầm Mộ Xuy: [Là cái gì?]
Cố Thư: [Cậu xem sẽ biết, tớ cuối cùng cũng hiểu, cậu và Du Tùy ở chương trình quả thực rất hiểu nhau! Ánh mắt kia quá tuyệt!!!]
Trầm Mộ Xuy: [???]
Cô trực tiếp nhấn vào, đang nhìn những gì hiện ra trước mặt mình. Trầm Mộ Xuy sợ ngây người!!
Fan CP???
Cô cùng Du Tùy có fan cp??
Cô cúi đầu nhìn, fan thế nào có đến hơn một trăm nghìn người...
Trầm Mộ Xuy không cẩn thận cắn một miếng khoai tây trong tay phát ra tiếng "Răng rắc". Còn chưa nhìn đến nội dung, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng ho khan.
Cô cắn miếng khoai tây ngẩn ra, theo bản năng nhìn về phía Du Tùy, vẻ mặt mờ mịt mắt trừng lớn.
---- làm sao vậy?
Du Tùy nhịn cười, đọc xong một đoạn cuối cùng của kịch bản mới nhìn về phía màn hình nói: "Mọi người còn có vấn đề gì không?"
Fan: [Caca, nhà anh có phải hay không có người a!!!!]
[Caca âm thanh vừa rồi... là âm thanh của người đang ăn sao???]
[Trời ơi, ý cười của caca cũng quá sủng nịnh đi!!!]
[Má ơi!! Đây là bí mật lớn đến mức nào, trong nhà Du Tùy có người???]
...
Du Tùy đột nhiên cười, liếc mắt về người mặt trắng bệnh đang ngồi phía trước anh, khẽ nói: "Là mèo nhà anh ăn vụng đồ ăn mà thôi."
Fan: ??? Lão gia nhân ngài khi nào nuôi mèo???
Fan: Có thể trở thành mèo của caca, đời trước chắc chắn làm rất nhiều chuyện tốt!!!
Du Tùy cúi đầu cười, nhìn người mặt đang dần đỏ lên ho nhẹ một tiếng, lời ít nhưng ý nhiều nói: "Không có chuyện gì nữa thì anh tắt, mọi người nghỉ ngơi sớm một chút."
Nói xong, Du Tùy trực tiếp tắt.
Ngay sau khi anh tắt, Trầm Mộ Xuy cuối cùng cũng dám hô hấp.
Cô bật người đứng dậy, khiếp sợ nhìn về phía Du Tùy: "Em vừa mới.... Có phải hay không lại cho anh phiền toái???"
Du Tùy nghiêng đầu, nhướn mày nhìn cô: "Phiền toái gì?"
Trầm Mộ Xuy ngưng lại nhìn anh: "........ Tiếng em ăn vừa nãy mọi người có thể nghe thấy, sao anh lại không nói cho em biết?"
Ban đầy khi bắt đầu ăn, cô còn cùng Du Tùy liếc mắt một cái. Anh không ngăn cản, Trầm Mộ Xuy còn tưởng không nghe thấy gì.
Du Tùy xem bộ dáng tức giận của cô, cúi đầu cười: "Nhìn em ăn vui vẻ như vậy, anh không nở nhắc nhở."
"............"
Trầm Mộ Xuy khóc không ra nước mắt, vừa rồi sao chính mình lại không biết kiềm chế aaa.
Cô nhìn Du Tùy hỏi: "Cái này phải làm sao bây giờ? Fan có thể hay không-----"
"Sẽ không."
Du Tùy bình tĩnh nói: "Anh sẽ giải thích."
"Cái gì?"
Du Tùy nhẹ nhàng xoa tóc cô, khóe miệng cong lên, giọng nói sủng nịnh: "Mèo."
Đối với Trầm Mộ Xuy đang mê mang, cô thấy Du Tùy nhìn cô cười: ""Anh vừa mớ nói, người ăn vụng phát ra tiếng là mèo anh mới nuôi."
"?????"
"..........."
*
Thẳng đến sau khi tắm rửa nằm lên giường, nhiệt độ bên tai của Trầm Mộ Xuy còn chưa tiêu tán, như cũ vẫn đỏ ửng.
Mèo của anh vân vân, không hiểu sao cô cảm thấy thẹn.
Không biết vì sao, Trầm Mộ Xuy liền nghĩ đến quyển tiêu thuyết.... Chuyện xưa của ảnh đế cùng mèo, là nhân miêu.
Khụ Khụ Khụ!!!!
Cô vỗ mặt chính mình cho tỉnh táo lại, Trầm Mộ Xuy vừa rồi mày mới nghĩ cái gì!! Mày điên rồi sao??
Một lúc sau, cô cuối cùng cũng tỉnh táo lại không nghĩ miên man nữa.
Nhưng lại ở trên giường lăn qua lộn lại, trong đầu cô như cũ vẫn hiên lên vẻ mặt của Du Tùy vừa rồi ôn nhu, rất ôn nhu.
Ôn nhu đến mức cô lập tức muốn rơi vào tay giặc, không bao giờ... muốn rời khỏi nữa.
Cô mở mắt nhìn trần nhà một lúc lâu, nhẹ nhàng buông tiếng thở dài.
Bởi vì buổi tối xảy ra chuyện đó, Trầm Mộ Xuy không dám lên Weibo, nhưng lúc này lại không nhịn được. Cô lấy nick phụ lên, vừa lên liền nhìn thấy được tựa đề của hotseach.
# Du Tùy phát trực tiếp mèo của anh ăn vụng#
Trầm Mộ Xuy: "................."
----
Đôi lời của editor:
Mình đã đăng hai chương. 1 chương của NÀNG CHỈ LÀ CHẾ PHỤC KHỐNG và 1 chương CÙNG EM ĐI QUA NĂM THÁNG. Để cổ vũ mọi người có tinh thần đi học.
Ngày mai, mọi người đi học vui vẻ nhé <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro