Chương 36: Tham ăn thạch (H)
"Ừm a..." Trong phòng ngủ truyền ra tiếng rên rỉ uyển uyển mê người, còn kém tính nước dính hô.
" Chổ này rất dễ chịu sao?" Thẩm Hân cúi đầu ngồi ở trên giường, cầm cây nhựa phấn nộn tản ra màu sắc khó mà miêu tả, trên tay còn cầm hai cây nữa, ở giữa hai chân La Tĩnh bận bịu nói
La Tĩnh bị cô buộc nằm sấp, dưới bụng lót hai cái gối để mông nâng lên, dây đỏ trên thân còn chưa cởi ra, bắp chân cong lên, đầu gối Thẩm Hân chèn bắp đùi La Tĩnh, để chỗ kia bị dây đỏ bó chặt không thể khép lại.
mà cô nhẹ nhàng đẩy dây đỏ sang một bên, chỉ thấy một bên cánh hoa bị dây đỏ ép đến biến hình, cây màu đỏ trong tay Thẩm Hân đã sớm trượt nhuận mật huyệt ướt đẫm, đầu cây nhựa dính nước nhìn qua tưởng như thạch.
Bởi vì kích thước chỉ có một ngón tay, Thẩm Hân có thể tuỳ tiện điều khiển đầu cây, đảo quanh xoay tròn hoặc trừu sáp nhanh chóng, đầu cây nhựa không ngừng gãi đến chỗ mẫn cảm cửa huyệt, lúc xâm nhập trực đảo hoa tâm, quấy đến càng lúc càng nhiều, dưới thân La Tĩnh không thể không lót thêm một cái khăn lông lớn.
"Ừm ngô ngô..." phần lưng La Tĩnh căng cứng một chút, mồ hôi dính tóc lên vai, mỗi lần bị mài qua cửa huyệt đều phát ra tiếng rên rỉ của mèo con, nhưng chân chính để nàng bất lực toàn thân cũng không phải cây nhựa màu hồng bên trong hoa huyệt mà chính là cây nhựa màu lam nhạt trên tay Thẩm Hân.
Chỉ thấy cây nhựa màu xanh có cấu tạo không chút nào kỳ quái, cấu tạo, bóng loáng, trạng thái mười phần mềm mại, bởi vì trọng lượng mà uốn lượn thành một đường cong, Thẩm Hân chính là cầm cây màu lam kia, ở hậu huyệt La Tĩnh cọ xát, cọ mấy lần thì đột phá đi vào trong cửa huyệt mấy phần.
"Chỗ đó không được..." La Tĩnh nằm ở trên giường bất lực quay người, bộ ngực đầy đặn phía trước bị chen chúc trên giường, hai tay bị trói buộc bất lực nắm chặt rồi buông lỏng, trong lòng bàn tay ướt át mồ hôi.
Trong miệng nàng nói không được nhưng Thẩm Hân khẽ động mấy lần thì đầu cây nhựa liền chui vào trong hậu huyệt, hoa huyệt La Tĩnh liền co rút lại chảy ra một cỗ ướt át, nhìn qua thân thể vô cùng thích.
"Đừng sợ chị sẽ không làm em đau, em nhìn thứ này mỏng thế, mà xem ra nhìn em rất thích " Nói xong cô dùng sức một chút, hậu huyệt bị cây nhựa nuốt vào không ít, căn bản không tiêu hao bao nhiêu sức, lúc này đã nuốt vào nửa cây, Thẩm Hân liền chậm rãi trừu sáp mấy lần, để La Tĩnh quen thuộc tư vị hậu huyệt bị mở ra.
" Ừm a....A a..." thân thể La Tĩnh đều mềm, hậu huyệt trận trận nhiệt ý rất là bỏng người, ngón chân có chút cuộn rút, phát tiếng thoả mãn than nhẹ, than nhẹ xong nàng mới vội vàng cắn môi, không nghĩ tới mình lại phát ra loại âm thanh này.
Thẩm Hân cười khẽ, nhưng cô dĩ nhiên không có chế giễu La Tĩnh, mà cảm thấy nàng rất đáng yêu " Em xem, em rất là thích"
"Mới, mới không có...A...." La Tĩnh không nguyện ý thừa nhận, nhưng đằng sau đã ăn nuốt thêm một đoạn, liền chỉ còn chút gốc lộ ra ngoài, trong bụng cảm giác kỳ quái nói không rõ ràng, phần eo trở xuống có chút run lên.
Thẩm Hân buông lỏng tay, hậu huyệt có chút co rút lại dần dần ép cây nhựa ra ngoài, toàn thân La Tĩnh nổi da gà, cảm giác này giống như lúc đi vệ sinh, nghĩ đến Thẩm Hân nhìn không rời mắt, nàng liền xấu hổ cong hai chân nghĩ xoay người qua, không để Thẩm Hân nhìn thấy dáng vẻ mất mặt của nàng.
Nhưng thân thể nàng bị trói chưa cởi, nơi nào là đối thủ của Thẩm Hân, Thẩm Hân hai tay đè lên khe mông, chẳng những ngăn chặn ý đồ xoay người của La Tĩnh, còn mở ra hậu huyệt bị che giấu bởi mông thịt, đem miệng nhỏ phấn hồng kia mở to ra.
"Không muốn.." hậu huyệt La Tĩnh rụt lại muốn ngăn cản cây nhựa kia rút ra, nhưng tốn công vô ích, bị dâm thuỷ của chính mình thấm ướt hậu huyệt, căn bản giữ không được đầu thạch bóng loáng kia, chưa tới mấy lần liền phốc một tiếng trượt ra ngoài, còn phát ra thanh âm xấu hổ.
La Tĩnh hận không thể chui vào trong ga giường, hậu huyệt hơi mở ra một khe nhỏ nóng hừng hực lại chạm vào chút ý lạnh, rất nhanh có vật gì đó chui vào.
"Thẩm tổng, không muốn..." La Tĩnh có chút khó khăn quay đầu, quả nhiên Thẩm Hân có ý đồ đem vật kia nhét vào bên trong nàng, lúc này cây nhựa màu hồng nhét trong hoa huyệt bị tuột ra, nước chảy nhiều phát ra tiếng lụt chụt.
Thẩm Hân nhìn hay cây nhựa đều ướt đẫm, có chút đáng tiếc nói " Tốt a, em đã không thích, vậy hôm nay ngừng tại đây"
"Ai?" La Tĩnh sững sờ thấy Thẩm Hân bắt đầu cởi dây đỏ trên người nàng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn kinh ngạc bán đứng suy nghĩ bên trong.
Nhưng Thẩm Hân làm như không nhận ra, thay La Tĩnh cởi dây đỏ xong lại vuốt vuốt dấu in của dây " Hôm nay tới đây thôi, chúng ta đi tắm rửa nha?"
Quả nhiên thấy La Tĩnh cắn môi dưới, nàng ngồi ở trên giường nhìn thấy có chút không tin tưởng, Thẩm Hân liền biết cây nhựa kia căn bản không cách nào để La Tĩnh đạt tới khoái cảm cao trào, hiện tại giữa hai chân nàng khẳng định ngứa không chịu được, đột nhiên cứ như vậy kết thúc nàng làm sao có thể thỏa mãn.
Mới ngồi trên giường vài giây, La Tĩnh nghĩ Thẩm Hân thật muốn tắm rửa, dưới tình thế cấp bách giữ chặt cô, gương mặt đỏ bừng lắp bắp nói " em, em còn muốn..."
Thẩm Hân thấy cơ hội khi dễ La Tĩnh lại tới, hỏi ngược lại " Muốn? Nhưng chị nghĩ em không thích?"
La Tĩnh tranh thủ thời gian lắc đầu " Không có, em không phải không thích, chỉ là...chỉ là..."
Nàng chỉ là chỉ là hồi lâu mới nhỏ giọng nói " Cảm thấy quá khó xử mà thôi"
"Vậy là em còn muốn đúng không?" Thẩm Hân ngồi trở lại bên giường, hai tay La Tĩnh ôm lấy tay cô không buông, từ từ nũng nĩu với cô, Thẩm Hân hỏi nàng " Vậy em còn hẹn hò bạn trai hay không?"
La Tĩnh không nghĩ chủ đề chuyển nhanh như vậy, lúc này mới giật mình nhận ra Thẩm Hân bởi vì bức ảnh trái tim kia mà để ý, mượn cơ hội khi dễ nàng, đẩy Thẩm Hân một cái " em cùng Lữ Đình không có quan hệ nào khác, chỉ là bạn bè"
" Em còn ở trên giường gọi tên hắn" Thẩm Hân híp mắt lại, không thèm nói đạo lý " Nói em chỉ cần chị"
La Tĩnh cong môi, dứt khoát vì bản thân mình, Thẩm tổng này hùng hổ doạ người thật khó ứng phó, nhưng Thẩm Hân lập tức nhìn ra tâm tư của nàng, nắm chặt cằm nàng ép nàng đối mặt mình " Em liên tục làm những thứ khiến tôi không vui sao?"
Cô bắt lấy tay La Tĩnh nói " có phải muốn tôi trói hai tay em cả đêm, để em ngứa ngáy không thôi"
Ứng phó bất quá chỉ là sự kiên trì của Thẩm Hân, La Tĩnh thật đúng sợ cô thật buộc nàng cả đêm, đành phải mềm mỏng nói những lời Thẩm Hân muốn nghe " Em không muốn người khác, em chỉ muốn một mình Thẩm tổng" nói xong, một chân nàng vòng quanh eo Thẩm Hân, ý tứ ám chỉ rõ ràng.
Sắc mặt Thẩm Hân lúc này mới hoà hoãn rất nhiều, chỉ chỉ cây nhựa còn chưa nhặt lên trên giường nói " Ngoan như vậy, vậy chị liền thưởng cho em ăn thạch"
"Chị nói cái gì a?" La Tĩnh bị cô làm cho mê sảng đỏ mặt hỏi, lại nhịn không được cười, tiếng cười hai người lấp đầy trong phòng, sau đó là tiếng cười nói uyển chuyển sau đó biến thành tiếng rên rỉ mềm nhu, da thịt hai người giao điệp ấm áp mà mềm mại, đầu lưỡi quấn quanh triền miên cùng tiếng hôn môi ôn nhu rả rích....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro