Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 02: Kim chủ thay người

La Tĩnh không nghĩ tới mình sẽ gặp chuyện hoang đường như vậy, hôm nay buổi sáng mới ký hợp đồng, không nghĩ đêm lại phải ký thêm một bản hợp đồng khác, thay đổi kim chủ không nói, còn từ kim chủ đổi thành vợ lớn của kim chủ?

Người trong thôn mà nghe thấy đoán chừng cũng không hiểu, La Tĩnh cũng không hiểu hai người này tột cùng suy nghĩ cái gì, chồng ăn vụng bên ngoài bao nuôi tiểu tình nhân không nói, vợ cả xuất hiện mở mồm liền đoạt mất, La Tĩnh nhìn số tiền định ra để bao nuôi nàng, đây chính là gấp đôi số Lạc Kiệt đề nghị với nàng, ròng rã một năm tiêu trăm vạn, số tiền kia khiến con mắt La Tĩnh đều trợn tròn.

Đây chính là khoảng tiền kếch xù mà nàng chưa từng thấy qua, số tiền này, chuyện hoang đường này là thứ La Tĩnh chưa bao giờ nghe thấy hay gặp qua, nghĩ tới tiền thuốc mem khổng lồ chờ nàng hỗ trợ cho người nhà, đâu còn dám do dự, liền ngây ngốc ký tên mình, chữ viết rất là thanh tú.

Thẩm Hân cầm hợp đồng, cũng ký tên mình bên cạnh chữ ký của La Tĩnh, so với La Tĩnh thì vô cùng cường ngạnh mạnh mẽ, chữ ký hai người đặt cạnh nhau lại mang đến cảm giác hài hòa khó hiểu.

Lạc Kiệt lúc này không còn đối tượng để chơi đùa, vừa rồi đang thích thú thì dừng lại thực sự không thoải mái, liền dứt khoát đem phòng tặng cho Thẩm Hân dùng, căn phòng khách sạn ở thành phố B này là do hai vợ chồng họ đặt lâu dài, bọn họ ở thành phố A tuy hoàn cảnh tốt nhưng cả hai ít thường trở về, ngược lại đặt phòng lâu dài ở khắp mọi nơi để tiện đường dừng chân, hôm nay trùng hợp Lạc Kiệt tới đây chơi, Thẩm Hân cũng từ sân bay thành phố B trở về, liền chạy đến ở vô tình gặp lại nhau.

Thẩm Hân không quản Lạc Kiệt muốn chơi bời, hai người sẽ không can thiệp cuộc sống riêng tư của nhau, những thứ này lúc trước đã thỏa thuận xong, huống chi cô thật đối với cuộc sống cá nhân của người kia không một chút hứng thú.

Ngược lại tiểu tình nhân vừa mua được ở trước mắt lại thu hút cô hơn, Thẩm Hân cởi giày cao gót, liếc nhìn La Tĩnh ngơ ngác ngốc ngốc, nước mắt trên mặt cũng quên lau, một mặt đẫm nước mắt khiến đáy lòng Thẩm Hân một trận ngứa ngáy, khóe miệng run lên nhịn không được nở nụ cười quỷ dị, có chút không kịp chờ đợi muốn ngay lập tức dùng phần thức ăn ngon này.

Đương nhiên, cô cũng theo điều khoản hợp đồng trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản của La Tĩnh, mười phần dứt khoát đem tiền chuyển đi, ròng rã một trăm vạn nguyên, mua một năm thanh xuân của đứa nhỏ ngốc này.

"Tiền tôi đã chuyển khoản thành công, em xác nhận đi" Cô nói.

La Tĩnh xác nhận số tiền đếm từng con số 0, con mắt mở lớn " Đúng thật một trăm vạn !"

Thẩm Hân cười cười, xem ra là mua phải một bé mê tiền, bất quá cô không ngại, dù sao cũng là coi trọng thân thể của bé ấy, cô là kim chủ đương nhiên không keo kiệt, huống hồ người thích tiền dễ giải quyết, Thẩm Hân đi tắm một cái, để lại La Tĩnh còn chìm đắm trong đống tiền, sợ là không cách nào tự kiềm chế.

La Tĩnh nhìn số tiền trên màn hình điện thoại di động, đầu ngón tay vẫn luôn run rẩy, nghĩ đến phải lập tức gọi cho chị hai, nhưng ngón tay lại do dự dừng lại, lại nghĩ không ra lý do giải thích từ đâu có số tiền kia, muốn nàng thừa nhận mình để người khác bao nuôi, người nhà nàng sẽ nghĩ thế nào ? có phải sẽ cảm thấy nàng làm mất mặt cả nhà không ?

Nàng trù trừ cắn môi, trong đầu kêu loạn, không ngừng tưởng tượng hàng ngàn lý do, nhưng kiểu gì mình cũng sẽ lộ sơ hở, làm sao cũng không dám tuỳ tiện chuyển tiền đi...

"Em còn đang xem hả?" Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng Thẩm Hân, khiến cho La Tĩnh lấy lại tinh thần, Thẩm Hân đã tắm rửa xong, chẳng biết lúc nào ngồi cạnh giường nhìn nàng, tóc vốn buộc cao lúc này đã ươn ướt rủ xuống vai, khuôn mặt được tẩy trang so với tưởng tượng còn trẻ trung hơn, trên thân còn mặc một kiện áo choàng tắm, da thịt ở phần ngực như ẩn như hiện mười phần gợi cảm.

La Tĩnh nơi nào hiểu được thưởng thức vẻ đẹp của một cô gái khác, ngược lại bị dọa đến mức điện thoại trên tay cũng rơi xuống đất, âm thanh rất lớn, Thẩm Hân nhướn mày lên, La Tĩnh có chút khẩn trương, ngoài miệng cũng chậm lụt nói " Thật, thật xin lỗi....em..." nói xong liền leo xuống giường nhặt điện thoại di động lên, hoàn toàn không chú ý mình dùng tư thế nào ẩn hiện trước mặt Thẩm Hân.

Nàng mặc là váy ngắn, cúi người khiến mông vểnh lên, bắp đùi trắng nõn lập tức không được che chắn, Thẩm Hân ôm cánh tay ở phía sau thưởng thức mơ hồ có thể nhìn thấy quần lót trắng, hiển nhiên không có mặc quần an toàn.

Muốn nói thứ làm Thẩm Hân ngứa mắt chính là váy ngắn trên người La Tĩnh, đã lộ ngực còn lộ đùi, chất vải rẻ tiền cùng cắt may không gợi lên sự gợi cảm hào phóng nào, trái lại có vẻ hở hang.

Cô hơi híp mắt, luôn cảm thấy thứ này cùng với khí chất trên người La Tĩnh mười phần không hài hoà.

"Thẩm...Thẩm tiểu thư" La Tĩnh nhặt điện thoại lên, lôi kéo váy ngắn ngồi ở trước mặt Thẩm Hân, không biết làm sao nói " Em hiện tại nên làm cái gì?"

Nàng như học sinh ngoan hỏi bài cô giáo, mờ mịt chăm chút nhìn Thẩm Hân.

Cỗ ngứa ngáy trong đáy lòng Thẩm Hân nhột nhạt tăng lên, không biết tại sao, La Tĩnh cho cô cảm giác tâm động kỳ quái, đương nhiên Thẩm Hân cũng không tin cái gọi là vừa thấy đã yêu, cảm giác giống như thấy đồ dễ thương quá liền nghiến răng nghiến lợi rung động.

Nghĩ muốn khi dễ nàng.

"Chúng ta ngày đầu tiên quen biết, hôm nay tôi sẽ không làm gì" Thẩm Hân sờ cằm mình như đang ngẫm nghĩ " Nhưng tôi muốn kiểm tra thân thể của em một chút, có phải như lời em nói chưa từng bị người chạm qua"

Điều khoản này có viết trong hợp đồng, một trăm vạn bao gồm lần đầu tiên của La Tĩnh, Thẩm Hân muốn kiểm tra thử cũng có lý lẽ.

La Tĩnh vội vàng cam đoan " Nói thật mà, em, em ngay cả bạn trai cũng chưa từng quen" Loại chuyện này nàng không dám nói dối, trên hợp đồng, phí bồi thường vi phạm hợp đồng đối với nàng mà nói chính là giá trên trời.

"Nói không thì không tính" Thẩm Hân lắc đầu, sau đó ánh mắt nhẹ nhàng nâng lên, mang theo sắc bén không cho cự tuyệt " Cởi quần áo"

La Tĩnh ngẩn người, mấy giây sau mới phản ứng được, sắc mặt lập tức đỏ lên " Bây giờ ?" Hai tay nàng bấu chặt váy ngắn.

Thẩm Hân không lặp lại, chỉ ngoắc ngoắc ngón tay thúc giục nàng mau một chút.

La Tĩnh lập tức liếc cửa phòng, sinh ra ý niệm muốn trốn chạy, Thẩm Hân cũng chú ý tới tầm mắt nàng, lại không có ngăn cản, chỉ là nói " Em nếu muốn đổi ý cũng không sao, chỉ cần trả lại tiền cho tôi thì em có thể đi" Cô không muốn buộc La Tĩnh làm gì.

Lời đề nghị này xác thực mê người, nhưng La Tĩnh chỉ mím môi " Không, em cởi"

Nói xong nàng liền cởi váy ngắn xuống, triển lộ thân thể mình trước một người phụ nữ mới gặp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro