Chap 4: Ngày Đầu Chăm Con
"Ha... Ngon quá... Cám ơn anh" Anh ta đưa cho Trần kha 1 chai nước suối , cô uống ừng ực rồi thở phì ngẩng mặt cười 1 nụ cười đầy trong sáng với anh.
"Hừm... Nhà nhóc đâu, anh đưa nhíc về" anh ta hỏi, ánh đèn xe tải chiếu rọi lướt qua khiến lộ rõ khuôn mặt chàng trai đầy sẹo, mái tóc đen dài cột cao và tướng tá to con con nhưng đôi mắt thì...
1 cái bịt mắt màu đen in được che bên trái của anh.
Hiện Tại~
"Chị chỉ nhớ được mỗi nhiêu đó... Anh ấy xuất hiện như ma vậy" Trần Kha nói.
"Rồi anh ấy có làm gì chị không ? Có nuôi chị không ? " Trịnh Đan Ny nghe chuyện của Trần Kha thì cũng chăm chú với vẻ mặt thích thú.
"Haha... Chị chỉ nhớ mang máng khi ra đường bị tụi lớn hơn bắt nạt... nhưng chỉ trong 1 tiếng sau chị ngồi khóc trong gầm cầu thì thì tụi nó mặt mày bầm tím quỳ xuống xin lỗi chị lia lịa... Còn tôn chị làm chị đại nữa chứ... Haha" Trần Kha ôm bụng cười kể lại thời oanh liệt của mình.
"Wow... chắc chắn 1 điều là anh ta sao lưng giúp đỡ chị luôn... " Trịnh Đan Ny.
"À... Có cái này" Trần Kha nói rồi móc cái ví của mình ra lấy 1 mảnh giấy cũ kỹ đã sẫm màu đưa Trịnh Đan Ny xem, viết mực cũng theo thời gian và sóng gió nên cũng bị loang ra 1 ít.
" của anh chàng ấy đưa cho chị sao ? Để xem... [ Muốn sống trong 1 thế giới tự do , thì phải là thợ săn chứ đừng trở thành con mồi ]
... Eo, nghe sợ sợ thật đấy " Trịnh Đan Ny cười sượng sau khi đọc mãnh giấy ấy.
" anh ấy gửi nó cho chị nhưng chị không biết chữ ,nhờ tụi nhóc lớn hơn đọc dùm mới hiểu được nghĩa của nó... Thế là tụi nó dạy chị móc túi và trộm cắp sống đến tận bây giờ" Trần Kha nói tiếp.
"Trời ạ ! Nhưng Chị đừng móc túi nữa được không ? Như vậy là phạm pháp đấy... chị sẽ bị bắt đưa vào tù" Trịnh Đan Ny đưa lại mãnh giấy cho cô rồi khuyên bảo.
"Haha... Hành nghề cũng 20 năm rồi bỏ cũng hơi... " Trần Kha cười cười gãi sau gáy nói.
"Chị cần tiền chứ gì ? Em đây sẽ trả chị 10 triệu 1 tháng nếu chị làm tốt nhiệm vụ bảo mẫu này... phải nói là nhiệm vụ của 1 người ba thì đúng hơn..." Trịnh Đan Ny đưa ra giá rồi giật lấy cái ví Trần Kha trộm được.
"Ơ... Nhưng mà... " Trần Kha với tay theo cái ví nói.
"15 triệu... " Trịnh Đan Ny dứt khoát.
" Làm " Trần Kha cũng dứt khoát không kém khi nghe con số tăng lên .
" Tốt , ngày mai em sẽ mang cái ví này lên đồn cảnh sát để trả lại cho người ta OK "Trịnh Đan Ny nghiêng đầu nói .
" À ... Uh ...Ô kê ..."Trần Kha từ từ nằm xuống nệm rồi kéo chăn đắp ngang người.
Sáng hôm sau ~
" Trần Kha , dậy ... Dậy nào ... "Trịnh Đan Ny vỗ vỗ vai Trần Kha rồi tốc mền cô lên nói .
" Ưʍ...mới sáng sớm mà ... "Trần Kha trở mình kéo gối úp lên mặt nhựa nhựa nói .
" đã 6 giờ rồi ... Bây giờ đây là công việc chứ không phải như ngày bình thường của chị đâu
"Trịnh Đan Ny kéo tay Trần Kha dậy nói .
" Ư ... Biết rồi ! ~ "Trần Kha ngồi dậy mặt cúi gằm rồi lắc lắc qua lại vài cái để tỉnh táo .
" Baba ... Yayyyyy ..." Tứ Sở Văn với cái con khủng long trên tay chạy vào phòng cả 2 , nó nhảy bổ lên người Trần Kha ôm chặt lấy cô .
• Bịch •
" Úi... T...từ từ ... Ta chưa đánh răng rửa mặt gì hết ..." Trần Kha bị tấn công bất ngờ liền bật ngửa ra sau nằm phịch xuống nệm của mình , cô 2 tay vịn 2 bên hông Tứ Xuẩn giơ lên khiến con bé thích lắm .
" Haha ... Baba mặt xì ke... "Tứ Sở Văn cười to nhìn khuôn mặt chưa tỉnh táo của Trần Kha .
Trịnh Đan Ny đứng 1 bên chứng kiến liền cười nhẹ khi thấy con gái mình hạnh phúc đến vậy , nàng nhẹ nhàng xoa đầu Tứ Sở Văn rồi nhìn Trần Kha trìu mến .
" Đồ ngốc ! Không phải xì ke mà là chưa tỉnh ngủ " Trần Kha tối sầm mặt nhìn nó đáp .
" Con cũng chưa tỉnh ngủ ... Khà ~ "Tứ Xuẩn há miệng hà hơi trong miệng mình vào mặt Trần Kha nói .
" Trời đất ... Còn chưa đánh răng sao ? Tứ Xuẩn, con có mùi quá đấy " Trần Kha bịt mũi mình lườm Tứ Xuẩn chán nản nói khiến nó bật cười nứt nẻ .
" Thôi , mẹ đi làm nha ... Con ở nhà với baba ngoan nha Tứ Xuẩn " Trịnh Đan Ny hun chụt lên trán Tứ Sở Văn rồi tạm biệt con gái mình sau đó cười nhẹ nhìn Trần Kha rời đi .
.........
Trần Kha đi vào tolet vệ sinh cá nhân , Tứ Xuẩn cũng ôm chặt 1 bên chân cô khiến cô di chuyển 1 cách đầy khó khăn ... Cô chét kem đánh răng vào bàn chải để sẵn trên đồn rửa mặt :
" Con nữa con nữa ! " Tứ Xuẩn câu tay cô kéo xuống nhảy nhảy lên chỉ vào chai kem đánh răng màu đỏ vị dâu và cái bàn chải nhỏ hình con gấu được đặt sẵn trong chiếc ly .
" Ồ ... Quên mất ! " Tứ Sở Văn được Trần Kha chét kem đánh răng lên bàn chải rồi nó cũng đánh răng .
" Tứ Xuẩn hông với tới "_ Nó mếu máo nhón người lên bồn rửa mặt .
" Vậy phải làm sao đây ? " Trần Kha hỏi khi đang đánh răng giữa chừng .
.
.
.
" Đồ con nít phiền phức -_- " Trần Kha vừa đánh răng vừa cho Tứ Xuẩn ngồi trên vai mình mới với tới chiếc gương đối diện . thâm tâm gào khóc và đọc thần chú trong bụng * Đừng nổi giận , đừng nổi giận ... Vì 15 triệu vì 15 triệu ... *.
Đang rửa mặt , Tứ Xuẩn thích thú đánh răng nhưng không may thì bọt kem đánh răng rơi xuống đầu Trần Kha khiến mặt cô đanh lại nhìn mình trong gương với biểu cảm khó chịu cực kỳ .
" Xin lỗi baba " Tứ Xuẩn vừa nói vừa dùng bàn chải của mình quẹt lại bọt kem khiến Trần Kha như muốn phát điên vì độ bẩn của nó .
" Trời ạ ! Con có biết chơi vậy là dơ lắm không hả ? " Trần Kha giơ tay lên mắng làm Tứ Xuẩn giật mình nhảy xuống chạy đi cười ha hả .
" Đứng lại cho ta ... Bộ không định súc miệng à đồ ở dơ này " Trần Kha quăng khăn lau mặt xuống bồn chạy theo Tứ Xuẩn khắp nhà .
Trịnh Đan Ny trong công ty bật cười nhìn màn hình điện thoại qua camera giám sát ở nhà mình khi thấy cảnh đó , Trần Kha mặc quần đùi cụt với áo thun sát nách trắng đầu thì 2 - 3 vệt bọt kem đánh răng bên trên .
.
.
.
• Rột Rột •
" Con phiền phức thật đấy Tứ Xuẩn ... Cũng may là mẹ con có pha nước tắm trước cho cả 2 nếu không ta cũng không biết tắm cho con kiểu gì " Trần Kha vừa gội đầu cho Tứ Xuẩn vừa nói .
Tứ Xuẩn ngồi bên trong bồn tắm thích thú nghịch cục xà bông khiến nó nổi bọt đang đầy ắp bồn , thơm lừng cả căn phòng .
" sao baba không xưng baba với con như hồi đó vậy " Tứ Xuẩn mặt bí xị hỏi .
" Hmmm... Sao con luôn nghĩ ta là baba của con thế ?" Trần Kha nghiêng đầu hỏi lại .
" Vì mẹ nói con gái tóc dài con trai tóc ngắn , baba tóc ngắn thì là baba " Tứ Xuẩn ngây ngốc trả lời 1 cách tỉnh queo .
* Mình nhớ mình cắt tóc tém chứ có cạo như con trai đâu nhỉ ? * Trần Kha nhìn Tứ Xuẩn rồi cũng thở dài chiều theo ý nó
" Được rồi ... Con đợi đây baba đi mở vòi sen xả nước cho con " Trần Kha đứng lên quay người lại đi thì cùng lúc cục xà bông bị trượt khỏi tay Tứ Xuẩn vì nó bóp mạnh quá .
• Sượt ... ẦM •
" ôi chúa ơi ! " Trịnh Đan Ny bên đây nhìn vào điện thoại bụm miệng nói khẽ khi thấy tình cảnh ấy .
Trần Kha đạp phải cục xà phòng khiến cô bật ngửa ngã luôn xuống bồn tắm của Tứ Xuẩn đang ngâm mình . Cô cau mày nhìn Tứ Xuẩn , còn con bé thì cười sặc sụa khi thấy Trần Kha ngoi ngót ướt sũng .
" Baba cũng muốn tắm hả ? " Tứ Xuẩn
" tắm cái bép ý ~.~ " Trần Kha
" Baba khó chịu hả ? Mẹ nói tắm buổi sáng sẽ mát và khỏe lắm á "_ Tứ Xuẩn nói khi Trần Kha đang bước ra khỏi bồn tắm .
Nó đứng lên leo ra mở vòi sen ra , mực nước ấm đã được Trịnh Đan Ny điều chỉnh sẵn trước đó nên Trần Kha không còn lo bị bỏng hay lạnh đến đóng băng nữa
" Baba cởϊ áo ra đi ... Tứ Xuẩn sẽ kì lưng cho baba nhưng hồi đó " Tứ Xuẩn đứng ra sau lưng Trần Kha đang ngồi trên cái ghế nhựa màu đỏ giọng phấn khích .
" Cứ hồi đó hồi đó quài ! Mình còn không biết hồi đó là khi nào nữa là " Trần Kha
Trần Kha hơi bất ngờ khi Tứ Xuẩn cực kỳ nghiêm túc khi kì lưng cho mình . Cô bắt đầu có thiện cảm hơn với bé con này rồi , tuy hơi quậy và mít ướt nhưng lại rất tình cảm đó chứ . Cô cũng cười nhẹ cởi bỏ áo mình ra nhưng không dám cởi hết ... Cô sợ khi thấy ngực mình thì Tứ Xuẩn sẽ tò mò và hỏi hàng ngàn câu hỏi thì khổ nữa .
.
.
.
Bên này , Trịnh Đan Ny hốt hoảng bịt mắt lại khi thấy Trần Kha cởϊ áσ ra ... Nhưng nàng bắt đầu bình tĩnh hơn từ từ hé mấy ngón tay ra nhìn vào màn ảnh , oaaa... Trần Kha cũng rắn chắc thật , sống bụi đời có khác ... Làn da rám nắng cùng với những cơ bắp và cái eo săn chắc ... May là cô chỉ tốc áo lên cho Tứ Xuẩn kì lưng thôi chứ không cởi hết ... Chứ cởi hết thì ...
" Sếp ơi ! Sếp ... Bạch tổng "_ Thư ký Lâm bước vào gọi nhưng thấy Trịnh Đan Ny cứ nhìn vào màn hình điện thoại mà tay che mắt , cô nhân viên khó hiểu kêu lớn khiến nàng giật mình ụp điện thoại xuống mặt bàn .
" À uh...có gì không thư ký Lâm " Trịnh Đan Ny lấy lại bình tĩnh hỏi .
" Chị xem gì mà chăm chú vậy Trịnh Tổng ? " Thư ký Lâm hỏi .
" X..xem phim thôi " Trịnh Đan Ny ngập ngừng đáp
" Xem phim mà che mắt ... Chắc là phim ... Hehe ~ " Thư ký Lâm nói rồi chống tay đối diện nàng cười nham nhở .
" Bậy bạ ... Chỉ là xem phim kinh dị ghê quá thôi " Trịnh Đan Ny phản bác với vẻ mặt sượng sượng và hơi đỏ . khi nụ cười trên môi thư ký Lâm cứ hướng đến nàng nghi ngờ .
" Trịnh Tổng , đừng nói là trúng tiếng sét ái tình với ai rồi nha "_ thư ký Lâm trở giọng trêu nàng
" Làm gì có ! Điên à , chồng tui mới mất đấy ... Đi làm việc đi ... Tui trừ lương bây giờ à " Trịnh Đan Ny.
.
.
.
...............
Mn đọc truyện zui zẻ nha 😄 nhớ bình chọn cho mình nha. I Love🙆♀️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro