Mọt sách gặp cá biệt
Anh, Park Jimin, là một học sinh gương mẫu chuẩn mực luôn đứng trong top đầu của trường đại học quốc gia SEJONG, người mà trong mắt các học sinh cá biệt khác là một con mọt sách chính hiệu, trong mắt các bạn cùng lớp là một tấm gương sáng ngời còn trong mắt thầy cô và phụ huynh thì là một đứa con ngoan trò giỏi được hết mực ngợi khen và thương yêu
Cậu, Jeon Jungkook, là một hot boy luôn đứng top đầu trong các cuộc bình chọn sắc đẹp của trường, ngược lại với Jimin, tuy Jungkook nổi tiếng là người có tư chất thông minh thiên bẩm nhưng lại cực kì lơ là việc học, trong mắt tụi học sinh gương mẫu thì Jungkook đúng chuẩn mấy đứa phá gia chi tử suốt ngày chỉ lo đi tán gái rồi bar club chơi bời, trong mắt mấy đứa bạn cùng lớp thì là cái gai trong mắt vì cậu sở hữu tất cả những thiên phú trời ban, đẹp trai, giàu có và lúc nào cũng được tụi con gái theo đuổi đến phát cuồng, còn trong mắt các phụ huynh học sinh thì Jungkook vừa được yêu mến nhưng cũng rất nhiều người không vừa mắt cậu. Jungkook không quan tâm vì từ trước đến nay cậu không để tâm đến con mắt của người ngoài cho lắm, người duy nhất mà Jungkook nể sợ cũng chỉ có mỗi ba cậu, ông Jeon
Lại nói đến hai thái cực hoàn toàn trái ngược của anh và cậu, vậy thì hai người hoàn toàn không có điểm chung nào hay sao? Câu trả lời là có, điểm chung lớn nhất của hai người đó là đều xuất thân từ những gia đình danh gia vọng tộc của Hàn Quốc. Gia đình họ Park nắm trong tay cổ phần lớn nhất của Park thị, ba của Jimin cũng chính là tổng giám đốc điều hành bộ phận thiết kế trang sức đá quý của công ty, thương hiệu Moon Lady của tập đoàn Park thị luôn là thương hiệu đá quý xếp nhất nhì trong thị trường trang sức đá quý của Hàn Quốc và trong phạm vi châu Á, Jimin chính là con trai cả của ông Park, người cháu đức tôn chính thức của gia tộc họ Park danh giá, là người thừa kế duy nhất được ghi tên vào di chúc khi ông Park còn sống, em trai Jimin, Park Jihyun tuy chưa được khi tên vào di chúc nhưng đã được ông bà nội và ba cậu chuyển nhượng cho một số cổ phần và nhiều chi nhánh cửa hàng đá quý ở một số nước. Còn Jeon Jungkook là con trai út cưng của tập đoàn Jeon, tập đoàn sở hữu chuỗi nhà hàng khách sạn nổi tiếng của thế giới, có một điều được lưu truyền trong giới thượng lưu là tuy Jeon Jungkook không phải con trai cả, không phải người thừa kế của nhà họ Jeon nhưng trong gia tộc lại là đứa con trai và cháu trai được cưng chiều và thương yêu nhất, anh trai cậu Jeon Junghyun không hề ghen tị mà ngược lại còn chính là một trong số những người dung túng và nuông chiều Jungkook nhất, duy chỉ có ba cậu, ông Jeon là luôn nghiêm khắc và hằng ngày vẫn luôn cằn nhằn với bà Jeon về cái mức độ nuông chiều thằng bé quá mức của cả nhà. Tuy ngoài mặt nghiêm khắc là vậy nhưng ông vẫn luôn dám sát và dõi theo cậu con trai út của ông, chỉ cần Jungkook không làm ra chuyện gì quá mức trái nghịch đạo lý thì ông vẫn để cậu được thoải mái chơi bời theo ý thích, ông biết thằng bé có tố chất thông minh bẩm sinh nhưng lại lơ là việc học, tuy vậy thì điểm số của Jungkook không phải là tệ nếu không nói là rất tốt, bình thường thì chẳng học hành gì, nhưng đến lúc thi vẫn đứng trên top giữa dưới top đầu ngon ơ làm những tên mọt sách khác hận đến nghiến răng nghiến lợi. Đam mê lớn nhất ở trường của Jungkook là sân bóng rổ và bơi lội, còn Jimin thì là thư viện và phòng chủ tịch hội học sinh, đúng vậy, Jimin không chỉ là một con mọt sách top đầu của trường mà còn nắm giữ chức hội trưởng hội học sinh, Jungkook thì tuy không nắm giữ chức vụ nào cả nhưng là một trong những thành viên giỏi giang và nổi tiếng nhất của câu lạc bộ bóng rổ và bơi lội, Jungkook là đàn em năm nhất của trường còn Jimin là đàn anh năm ba, thân thế của Jungkook nổi khắp tứ phương thiên hạ ngay từ khi mới đặt chân vào trường còn Jimin thì không ai biết cậu là người thừa kế của Park thị ngoài cậu bạn thân Taehyung cùng lớp và hai đàn anh khoá trên Hoseok và Yoongi.
Vậy thì hai con người tưởng chừng như ở hai thế giới này tại sao lại có thể có dính líu hay liên quan gì đến nhau ư? Vậy phải kể đến việc ngày hôm đó khi Jimin được thầy thể dục nhờ đi đến nhà kho phía sau trường trước khi tiết học thể dục diễn ra nửa tiếng để lấy dụng cụ, Jimin vâng lời buông quyển sách đang đọc dở đi vòng xuống khuôn viên trường và đến khu tâp bóng rổ, nơi đó có một cái nhà kho cực lớn dùng để chứa các dụng cụ thể dục của trường. Sân bóng rổ vắng tanh vì đang là tiết học của các lớp, Jimin đẩy nhẹ gọng kính trên mũi bước tiếp, lúc dừng lại trước cửa nhà kho lớn thì anh hơi dừng lại vì thấy cửa không khoá, Jimin thắc mắc nhìn chùm chìa khoá lớn trong tay, chắc là có ai cũng đến lấy dụng cụ trước mình, Jimin dùng sức đẩy cánh cửa rộng lớn, lại lấy làm lạ vì phòng kho tối om, nếu có ai đến lấy đồ thì phải bật điện lên chứ? Tuy thắc mắc là vậy nhưng Jimin vẫn lần mò tìm công tắc điện rồi bật lên, lúc đèn vừa chớp nháy rồi sáng lên thì Jimin nghe thấy tiếng á nhẹ của con gái vang lên làm anh cũng giật mình, nhíu mày nhìn xung quanh thì không thấy ai, Jimin cau chặt mày nhìn về hướng dụng cụ thể dục của năm nhất, nhà kho này được chia làm bốn ngăn đựng dụng cụ của bốn khối, Jimin nghe rõ tiếng động vừa nãy phát ra từ bên vách ngăn của năm nhất. Anh đẩy gọng kính một lần nữa thì bước đến, cảnh tượng trước mắt chính là một cậu trai cực kì bảnh đang ngồi trên nghế hướng đối diện với anh, ngồi trên đùi cậu là một nữ sinh đang giấu mặt vào vai cậu, nam sinh kia bình tĩnh nhìn anh, trong mắt là vẻ trêu tức thấy rõ. Jimin chỉ hơi khựng lại một chút rồi rũ mắt, thì ra là hot boy cá biệt nổi tiếng của trường, đã nghe tin cậu trai này cực kì ăn chơi và sát gái từ lâu nhưng hôm nay mới được diện kiến, quả là đẹp trai và phong lưu như lời đồn. Jimin ngẩng lên nhìn Jungkook rồi nhàn nhạt mở miệng
_Cứ tiếp tục đi, không cần chú ý đến tôi
Nói rồi anh quay đi đến vách ngăn của năm ba lấy dụng cụ, rồi như nhớ đến gì đó lại quay lại nhắc nhở
_Lát nữa cậu ra sau thì nhớ khoá cửa nhé! Nếu không lỡ mất đồ tôi không chịu trách nhiệm nổi đâu!
Jungkook nhếch khoé miệng quan sát Jimin, thấy anh đẩy gọng kính quay đi thì quay lại nhìn nữ sinh kia
_Hôm nay dừng ở đây thôi, anh mất hứng rồi!
_Sao vậy oppa? Cô gái kia bất mãn kêu lên nhưng Jungkook không nói gì thêm mà chỉ đẩy nhẹ cô ra rồi chỉnh sửa lại đầu tóc, cô gái kia tuy bất mãn nhưng không dám cằn nhằn Jungkook, chỉ vùng vằng đứng dậy cài lại nút áo rồi hậm hực bước đi, khi đi ngang qua không quên lườm Jimin sắc lẹm rồi phun ra ba chữ
_Đồ phá đám!
Jimin ngơ ra không hiểu, vài giây sau thì thấy Jungkook cũng bước ra, cậu đút hai tay vào túi đến gần chỗ anh, tay chạm vào bảng tên trên đồng phục rồi nói với chất giọng hứng thú
_Park Jimin?
_Có chuyện gì sao? Anh nghiêng đầu nhìn cậu, chỉ đơn giản là cái nghiêng đầu thắc mắc chứ không hề sợ hãi, không biết phải nói Jimin ngây thơ hay hồn nhiên quá, anh không hề biết nếu gặp kẻ khác trong trường hợp này thì đã chắp tay cầu nguyện mình được qua khỏi rồi, tất nhiên, ngoài Jimin thì còn có Taehyung, Hoseok, Yoongi và Namjoon là những người có thể coi là không sợ nhị thiếu gia của tập đoàn Jeon cho lắm.
_Hôm nay chuyện tốt của tôi bị anh phá đám đó, không có gì muốn nói à?
Jimin đẩy nhẹ cánh tay Jungkook vẫn đang cầm bảng tên trên áo mình, anh thành thật lắc đầu
_Không, tôi với cậu không quen không biết! À không, tôi có biết cậu nhưng không quen, có gì đâu mà nói?
Jungkook đầu tiên là hơi ngạc nhiên sau đó lại nhếch môi cười, vị chủ tịch hội học sinh này thế nhưng lại thú vị hơn lời đồn đấy
_Hôm nay anh làm tôi mất hứng, không một ai làm nhị thiếu gia của tập đoàn Jeon mất hứng mà được yên ổn cả
Jimin thở dài quay mặt đi lo sắp xếp các dụng cụ cần lấy, mở miệng đáp lời Jungkook
_Tôi đã nói cậu cứ việc tiếp tục việc của cậu mà không cần chú ý đến tôi rồi mà!
Jungkook nắm lấy cằm Jimin xoay mặt anh đối diện với cậu, híp mắt lại chăm chú nhìn anh
_Nói! Ai là người giao cho anh chùm chìa khoá này?
Jimin một lần nữa đẩy tay Jungkook ra
_Là tôi tự lấy, lát nữa lớp tôi có tiết thể dục, tôi có nhiệm vụ lấy dụng cụ thôi
Jungkook mỉm cười, nhìn xuống đống dụng cụ cồng kềnh Jimin đang sắp xếp ở dưới sau đó nói
_Là lão Lee chứ gì?
Hừ, lão già khốn kiếp, chắc chắn đã nghe tai vách ở đâu nói cậu đang ở đây nên viện cớ nhờ tên mọt sách này đến lấy đồ phá hỏng chuyện tốt của cậu, đúng là lão già thù dai, chắc lại ghim cậu vụ hôm trước trong trận bóng rổ đã làm học trò cưng của lão bẽ mặt với tỉ số 6-4 đây mà
_Không liên quan đến thầy Lee, thôi được rồi, coi như hôm nay tôi đắc tội cậu vậy, muốn tôi đền bù thế nào?
Tuy Jimin không phải sợ hãi gì Jungkook hay thế lực nhà cậu, nhưng anh không muốn thầy Lee có chuyện, đành làm Jungkook nguôi giận vậy, vì anh biết nếu đắc tội Jungkook thì chắc chắn thầy Lee sẽ không được yên ổn trong trường này nữa. Haizz, thầy Lee cũng thật cứng đầu mà, vì tính tình nghiêm khắc quá nên đã đắc tội bao nhiêu học sinh có gia thế trong trường rồi, nếu không phải ông ấy là em họ của hiệu trưởng thì chắc về vườn lâu rồi quá
_Đúng là người thừa kế của Park thị, thẳng thắn lắm. Được rồi, hôm nay tôi cũng không có hứng đến mức đó, nhưng anh làm tôi mất mặt với bạn gái, anh coi phải làm sao đây?
Jungkook thật ra cũng không tức giận gì cả, chỉ là anh đã nghe danh tiếng của tên đàn anh mọt sách này từ lâu, hôm nay gặp mặt chỉ là muốn trêu tức anh một chút, không ngờ tính tình anh coi vậy mà lại cực kì thẳng thắn, Jungkook cũng không phải là một người độ lượng cho lắm, nếu anh ta đã muốn đền bù thì cậu sẵn sàng nhận thôi
_Bạn gái cậu sao? Vậy thì ngày mai tôi sẽ gửi đến bạn gái cậu bộ trang sức mới nhất của Park thị do tôi đích thân thiết kế và giám sát dưới danh nghĩa cậu tặng? Được rồi chứ?
Jungkook vỗ tay tán thưởng, trong giới doanh nhân gần đây không ai là không biết con trai cả của tập đoàn Park thị đã bắt đầu tham gia vào khâu thiết kế trang sức của Moon Lady, sản phẩm chưa được tung ra thị trường nhưng đã gây không ít tò mò cho các quý bà và những tay buôn trang sức trong giới. Ai cũng tò mò về cậu con trai cả này nhưng lại rất ít người từng được gặp vì gia tộc Park khá kín tiếng và các buổi tiệc tùng của giới thượng lưu chỉ có cậu con thứ hai của nhà họ Park tham dự, mọi người chỉ biết con trai cả của nhà họ Park học ở đại học SEJONG chứ mặt mũi thế nào thì ít người được biết. Sở dĩ Jungkook biết mặt Jimin là bởi vì đã được coi trong ảnh chụp gia đình anh mà ông nội đưa cho coi, nói là ông nội cậu và ông nội anh từng là bạn thân thời chiến tranh, bây giờ vẫn còn qua lại thăm hỏi và đi tập dưỡng sinh chung với nhau
_Đúng là con nhà buôn bán, nhanh gọn lẹ, thôi được, tôi chấp nhận món quà tạ lỗi này của anh. Nhưng nhắn đến lão Lee giùm tôi là, cẩn thận cái ghế ngồi của lão đó!
Nói rồi cậu lại đút tay vào túi ung dung rời đi, Jimin thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng xong chuyện, sắp xếp lại dụng cụ rồi anh cũng ra khỏi nhà kho và đóng cửa lại, sau đó đi đến sân thể dục đặt hết dụng cụ xuống và đến phòng thay đồ của nam sinh năm ba, vừa vào thì đã thấy Taehyung đang bận xỏ giày, thấy Jimin về thì cằn nhằn
_Mày ngủ trong nhà kho luôn đấy à? Làm tao sợ có chuyện nên tính chạy đến coi mày nè!
Kim Taehyung, bạn thân của Jimin cũng là một trong những hot boy cực kì nổi bật trong trường, Jungkook đầu bảng thì người thứ hai chính là Taehyung, thân thế thì tất nhiên cũng khỏi phải bàn, ba cậu là một quan chức cấp cao trong bộ máy nhà nước còn mẹ thì là phát ngôn viên của tổng thống nhà xanh, tất nhiên gia thế của Taehyung so với Jimin hay Jungkook thì chỉ có hơn chứ không kém, tuy xuất thân cao sang là thế nhưng Taehyung lại chẳng có nửa điểm hống hách, cũng chẳng sát gái như Jungkook, cậu giống với Jimin, chỉ thích học và nghiền chơi game thôi, gái cũng theo không ít nhưng lại không thích hẹn hò với ai vì game là định mệnh đời cậu rồi, Jimin nhìn ánh mắt tiếc nuối và thòm thèm của đám nữ sinh hằng ngày vẫn hướng đến Taehyung và chỉ biết thầm than cái tên mê game này đúng là vô tình hơn cục nước đá mà
Lườm ngang Taehyung một cái, Jimin cốc nhẹ lên đầu cậu
_Nếu tao mà có chuyện đến lúc đợi mày đến coi chắc sự đã xong!
Taehyung hề hề cười, ngồi xuống ghế nhìn Jimin đang thay đồ rồi mới nói
_Tại tao biếy mày chắc chắn sẽ không có chuyện gì, cái đai đen Takewondo đâu phải để chưng ha Jimin ha!
_Xuỳ!
Jimin khinh bỉ không thèm nói gì thêm mà lo tập trung mặc đồ, còn có 10 phút nữa là đến tiết thể dục rồi, Taehyung sau khi đợi Jimin thay đồ xong thì cùng anh ra khỏi phòng thay đồ đến sân thể dục, vừa đến thì đã nghe tiếng la rầm trời của tụi con gái, Jimin xoa trán bất lực, nhìn sang Taehyung vẫn vô tư ở bên cạnh cười ngu xi với anh vì mới thắng trận game trên điện thoại. Jimin chạy đến trao lại chìa khoá cho thầy Lee rồi quay trở lại xếp hàng ngay ngắn, tự động bỏ qua lời nhắn của Jungkook vì anh không muốn mọi chuyện phức tạp hơn nữa
Tiết thể dục mệt mỏi rốt cục cũng trôi qua, Taehyung mè nheo đòi Jimin xuống căn tin với cậu vì đói. Jimin cũng chiều theo, cậu bảo Taehyung xuống trước còn mình thì vòng lên phòng hội học sinh lấy quyển sách đang đọc rồi sẽ xuống sau
Taehyung đồng ý rồi xuống trước, Jimin vòng lên lấy quyển sách rồi trở xuống, Jimin có cái tật vừa đi vừa đọc nên cứ mải chăm chú vào quyển sách, vừa đọc vừa nhìn đường vì thế nên lúc anh nghe loáng thoáng thấy tiếng hô gọi thì cũng tò mò ngẩng đầu lên, vừa ngẩng lên thì thấy một vật gì đó bay thẳng vào giữa mặt, anh loạng choạng té ngã ra sau, kính trên mặt cũng gãy vỡ nằm ở một bên, Jimin cảm thấy đầu óc choáng váng sau đó thì có người nâng đầu anh dậy vỗ nhẹ vào má, anh khó khăn mở mắt, thấy khuôn mặt phóng đại của một cậu học sinh năm nhất liên tục hỏi anh có sao không, Jimin lắc đầu cố gắng ngồi dậy, thấy mũi cứ ướt ướt nên đưa tay lên quẹt đi thì thấy tay mình đỏ tươi, lúc này thì Jimin chính thức ngất xỉu, trần đời chỉ có hai thứ khiến Jimin sợ nhất, một là kim tiêm, hai là máu
Jungkook đang ngồi uống nước gần đó, nãy giờ không chú ý lắm, đến khi thấy tiếng người hô to thì cậu mới ngẩng đầu lên, vừa kịp thấy Jimin ăn trọn quả bóng rổ ngay giữa mặt, cậu vội vàng chạy đến, tên học trò cưng của lão Lee lại gây chuyện rồi, đến lúc chạy ra thấy khuôn mặt nhắm nghiền của Jimin thì khựng lại một chút rồi mới đẩy tên kia ra cõng anh trên vai
_Nè Jungkook cậu làm gì vậy?
_Tôi quen anh ta! Để tôi cõng anh ta đến phòng y tế, còn cậu lo mà ở lại tập luyện đi nếu không muốn trận sắp tới này không vào rổ được quả nào!
Jungkook nhếch mép nhìn cậu trai kia rồi cõng Jimin thẳng hướng phòng y tế, cậu vừa đi thì tên kia nghiến răng ken két, Jeon Jungkook, cậu đúng là cái đồ tự cao vênh váo, cứ đợi đó mà xem
Jungkook thả Jimin xuống giường y tế, nhìn cô giáo phòng y tế tất bật lo lau máu mũi cho anh rồi lại đo nhiệt độ cơ thể, cuối cùng là lấy một chai nước biển truyền cho anh, Jimin vẫn chưa tỉnh, Jungkook nhìn chăm chú Jimin thật lâu. Tên mọt sách này lúc không đeo kính trông dễ nhìn hơn hẳn, ngũ quan rất hài hoà, hai gò má lúc nào cũng hồng hồng nổi bật trên làn da trắng, Jungkook cứ thế đứng đánh giá nhan sắc của Jimin, tên này mà bỏ hai cái đít chai ra thì top 5 hot boy trong trường sẽ phải thay đổi vị trí ít nhiều đấy
_Jungkook à em quen Jiminie sao?
Cô giáo y tế quay sang hỏi làm Jungkook thoát ra khỏi dòng suy nghĩ nãy giờ, cậu lắc đầu
_Dạ không, bạn em đánh bóng trúng mặt anh Jimin, nhưng cậu ấy phải bận luyện tập nên em cõng anh ấy vào dùm
Jungkook tuy trong mắt những học sinh và một số thầy giáo khó tính khác là hot boy cá biệt, nhưng với hầu hết các giáo viên, nhất là giáo viên nữ thì cậu ý như cục vàng cục bạc, Jungkook rất thông minh và không kém phần khôn ngoan, cậu biết sử dụng khuôn mặt và nụ cười chết người của mình để lấy lòng các thầy cô, vì vậy nên dù có gây ra một số lỗi lầm nho nhỏ nhưng đều được đặc cách bỏ qua, huống gì gia thế của cậu cũng không phải tầm thường, ai dám trực tiếp đắc tội chứ?
Cô giáo y tế hài lòng cười
_Làm tốt lắm Jungkook, hiện tại em có thể đi rồi, đợi Jimin tỉnh cô sẽ gọi Taehyung đến đưa em ấy về, cảm ơn em nhé!
Jungkook gật đầu rồi nói với cô
_Em có việc muốn nhờ cô, cô đừng nói với Jimin hyung là em đưa anh ấy vào đây nhé! Em không muốn bạn mình mất mặt vì mang tiếng vô trách nhiệm
Cô giáo híp mắt cười tươi, Jungkook đúng là đứa trẻ hiểu chuyện mà, rất tiếc, nếu cô biết Jungkook đưa Jimin vào đây vì muốn chọc tức tên nam sinh kia và vì lỡ sững sờ trước khuôn mặt của Jimin thì có lẽ cô không hài lòng được như thế đâu
_Được rồi, cô sẽ không nói đâu! Jungkook hwaiting!
_Em cảm ơn cô! Jungkook cười tươi rói đi ra khỏi phòng, vừa ra ngoài thì cậu liền thu lại nụ cười, đè nén cảm giác khó hiểu dâng lên trong lòng rồi quay trở lại sân tập
Lúc Jimin tỉnh thì đã là hai tiếng sau đó, anh nhíu mày vì cơn đau nơi sống mũi, mùi cồn sát trùng xộc thẳng vào não làm Jimin tỉnh táo ít nhiều, vừa mở mắt thì đã nghe thấy giọng nói lo lắng của Taehyung và Hoseok hyung vang lên
_Jimin! Mày/em không sao chứ?
Jimin quay sang nhìn tay phải của mình đang truyền nước biển, cậu kìm nén cảm giác muốn xỉu lần nữa, hên là cô giáo y tế biết cậu mắc chứng sợ tiêm nên đã dán keo y tế kín mít không để lộ kim cho cậu thấy, Jimin nhìn sang tay trái đang được Taehyung nắm, khuôn mặt lo lắng của thằng bạn làm Jimin giảm bớt khó chịu, Hoseok hyung cũng đang ngồi ở bên cạnh quan sát. Jimin mỉm cười
_Đâu có gì to tát đâu, mũi hơi đau xíu thôi!
_Mày nói đi, ai làm mày ra như vầy? Tao đi xử nó!
_Đúng đó Jimin, nếu em muốn thì mai anh cho nó khỏi đi học nữa!
Jimin phì cười, mũi đau quá, đầu cũng choáng váng say sẩm, cậu lắc đầu
_Em không sao mà Hoseok hyung, còn mày nữa, dạo này cũng học thói hổ báo của ổng nữa hả?
Taehyung hề hề cười
_Tao bắt chước Yoongi hyung đó, hôm bữa ổng cho thằng năm hai kia chạy quanh sân trường lồi mồm vì cái thói bắt nạt người mới, ngầu vãi mèo
Jimin nhìn quanh, thắc mắc hỏi Taehyung
_Ai đưa tao lên đây vậy?
_Tao không biết, nghe cô giáo nói là một thằng học sinh năm nhất, tao hỏi tên để xử nó thì cô nói không biết tên, mày có nhớ mặt nó không?
_Tao có thấy lờ mờ, lúc đó choáng váng nên cũng không nhớ kĩ, bỏ đi Taehyung, người ta cũng đâu cố ý
_Hừ!
Taehyung hừ lạnh, tuy trong lòng vẫn bực tức nhưng vì Jimin nói bỏ qua nên cậu sẽ bỏ, nếu không chắc cậu cho thằng kia một vé cút rồi, đụng ai không đụng lại đụng vào thằng bạn yêu quý của cậu, ngoài mấy ông anh năm cuối và Jin hyung anh họ của Jimin ra thì người Taehyung thân thiết và coi trọng nhất chỉ có Jimin, vậy mà hôm nay có thằng ngứa gan lại dám làm Jimin đau, chắc chán sống rồi quá
_Jimin à em không sao thì hyung bớt lo rồi, mai em xin nghỉ một ngày đi cho khoẻ! Việc của hội học sinh cứ để anh và Taehyung lo cho
_Nhưng...
Jimin còn muốn mở miệng từ chối nhưng thấy sắc mặt hai người như muốn nuốt trọn cậu nếu cậu dám phản đối, vả lại đầu cũng đau quá, thôi đành nhờ hai người vậy
_Cảm ơn hai người!
_Rồi, giờ hyung còn một tiết nên phải về lớp đây, Taehyung em ở lại coi Jimin đi! Có gì gặp hai đứa sau, anh về báo tin cho Yoongi nữa, ổng lo nãy giờ mà phải huấn luyện tụi năm hai nên không đến được
_Dạ, gửi lời cám ơn của em đến Yoongi hyung nhé anh!
_Được rồi! Hoseok vỗ nhẹ lên tóc Jimin rồi rời đi, Taehyung vẫn nắm tay Jimin như cũ, đến khi truyền hết nước biển nó mới đưa Jimin về nhà, cô giáo y tế viết cho Jimin một tờ phép rồi lấy thuốc cho Jimin, căn dặn kĩ phải nhớ uống đúng bữa, Jimin vâng dạ rồi cùng Taehyung về lớp lấy cặp sách chuẩn bị về nhà
_Tạm biệt!
_Tạm biệt! Tao sẽ qua thăm mày sau!
Taehyung nói rồi Jimin đóng cánh cửa xe lại, bình thường Jimin chỉ thích đi tàu điện ngầm vì không muốn gây chú ý nhưng hôm nay Taehyung đưa anh về nhà bằng xe đưa đón của nhà nó. Jimin mệt mỏi bước lên nhà, người làm vội vàng tiến đến lấy cặp sách cho anh
_Cậu chủ mới về!
Jimin lễ phép cười, nói với quản gia mau đặt cặp kính khác cho anh vì không may làm gãy nhưng anh chỉ nói vô tình gãy chứ không nói lý do để cả nhà khỏi lo lắng, ba mẹ anh chắc đến tối mới về, Jihyun cũng chưa đi học về, anh mệt mỏi lên giường nằm phịch xuống, không có kính nhìn cứ mờ tịt khó chịu, Jimin lấy cốc nước người làm mang lên rồi lấy thuốc ra uống, anh nằm xuống mơ màng ngủ tiếp, khi mở mắt ra lần nữa thì trời đã tối mịt, nhờ có thuốc nên cơn đau đầu đã giảm bớt rất nhiều, anh lấy quần áo tắm rửa rồi xuống lầu, ông bà Park và Jihyun đang ngồi ăn cơm, thấy Jimin thì bà Park vội bảo người làm lấy bát đũa cho cậu rồi hỏi thăm
_Con bệnh hả? Hôm nay mẹ nghe nói Taehyung phải đưa con về, nãy mẹ tính hỏi nhưng thấy con ngủ ngon quá nên không đánh thức
Bà Park gắp đồ ăn cho anh, Jimin mỉm cười nhận lấy rồi lắc đầu
_Không sao ạ! Con hơi nhức đầu xíu thôi, lúc nãy uống thuốc nên hơi buồn ngủ, bây giờ thì đỡ rồi mẹ
_Ừm vậy thì tốt, con ăn cơm đi, lát mẹ nói dì Kang hầm tổ yến mang lên phòng con, ăn cho khoẻ
_Vâng ạ! Jimin tính ăn cơm nhưng sực nhớ ra lời hứa với Jungkook nên ngẩng đầu lên nói với ông Park
_Ba! Ngày mai con muốn lấy một bộ trang sức của Moon Lady, bạn con nó muốn tặng cho bạn gái nên nhờ con tại nó muốn một món quà đặc biệt ạ
_Trời! Em còn tưởng Jimin hyung có bạn gái chứ, làm em mừng hụt
Jihyun trề môi tiếc nuối, tưởng đâu được trêu chọc ông anh mọt sách của mình ai ngờ không thành công
_Bạn nào? Taehyung hả con? Bà Park thắc mắc, không đúng, Tae Tae nó mê game hơn mạng thì lấy đâu ra bạn gái? Nếu nói Jimin giấu giếm cũng không đúng, thằng bé nhà bà cũng là đứa yêu sách vở hơn mạng thì lấy bạn gái đâu ra
_Không ạ! Bạn cũng không thân lắm nhưng tại cậu ấy giúp con mua quyển sách quý kia nên con muốn cảm ơn thôi ạ, mai con xin nghỉ học nên có gì ba nhờ người chuyển đến lớp bạn gái cậu ấy cho con nhé!
_Được rồi! Con cứ đưa địa chỉ mai ba nhờ người đưa đến, mà bộ sưu tập trang sức của con thiết kế cũng sắp hoàn thành rồi, chỉ còn cặp nhẫn đôi nữa thôi là có thể ra mắt, ba không hối thúc đâu con cứ từ từ sáng tạo nhé!
_Vâng con cảm ơn ba!
_Rồi giờ ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi!
Ông Park dịu dàng nhìn Jimin, ông vẫn luôn thương yêu cả hai đứa con trai và luôn tự hào vì chúng, nhất là Jimin, anh không những giỏi giang còn ngoan ngoãn, sau này ông có thể giao cổ phần cho cậu mà không phải lo nghĩ
Jimin đưa tờ giấy đề địa chỉ lớp học của bạn gái Jungkook, bạn gái cậu cũng không xa lạ gì, là hoa khôi của năm nhất, con gái một nhà tài phiệt mới nổi, thái độ hống hách và kênh kiệu khỏi chê, không hiêu sao tên Jungkook kia lại căp kè cho được
Jimin lắc đầu, cậu ta quen ai liên quan gì đến mình, tiếng điện thoại vang lên, cậu nhìn màn hình thì là số của Taehyung, tiếp điện thoại rồi nằm xuống luyên thuyên với nó một hồi lâu, Jimin cúp máy xong uống hết chén tổ yến rồi nằm xuống ngủ tiếp
Hôm sau trong một lớp học của khối năm nhất, hoa khôi của khối cười tít mắt mở chiếc hộp bên ngoài đề tên người gửi là Jeon Jungkook còn người nhận là cô, bên trong là bộ trang sức mới nhất của tập đòan Park thị, Moon Lady danh giá và xa xỉ. Cô chạy đến bàn của Jungkook vòng tay qua cổ cậu hôn lên má, Jungkook cười nháy mắt
_Em thích chứ? Quà đến bù hôm qua đó!
_Em thích lắm, cảm ơn oppa!
Cô cười thoả mãn nhìn đám nữ sinh trong lớp đỏ mặt vì ghen tị rồi về lại chỗ cũ, Jungkook thu lại nụ cười, mở lá thư nặc danh gửi đến tủ cá nhân của cậu hôm nay
"Chào Jungkook-ssi! Tôi là Jimin đây, tôi rất tiếc vì không thể gửi cho bạn gái cậu mẫu chưa ra mắt của Moon Lady, vì vấn đề bảo mật của sản phẩm, nên tôi đã chọn mẫu mới nhất và là mẫu giới hạn của bộ sưu tập lần này, mong cậu không trách cứ nhé! Cảm ơn cậu!"
Jungkook gấp lại lá thư, nét chữ của Jimin rất đẹp, gọn gàng và thanh tú y như anh vậy, Jungkook nhét lá thư vào túi rồi không biết nghĩ gì mà môi vẽ lên một nụ cười khó hiểu làm đám nữ sinh lại được phen điêu đứng, đến khi bạn gái cậu quay sang trừng mắt lườm thì đám nữ sinh kia mới không cam lòng mà thu lại vẻ si mê trên mặt
Đến chiều Jimin thức dậy sau một giấc ngủ dài, đầu đã không còn đau nhức và mũi cũng bớt sưng hơn rồi, anh xuống bếp kiếm đồ ăn lấp đầy bụng rồi đem ly nước chanh ra phòng khách thì thấy ông Park đang ngồi đọc báo, thấy anh thì ông Park nói anh ngồi xuống rồi gấp tờ báo kinh tế lại
_Con khoẻ chưa?
_Dạ con khoẻ hẳn rồi ba! Hôm nay ba về sớm vậy ạ?
Ông Park gật đầu nhấp nhẹ miếng trà thượng hạng rồi mới nói
_Hôm nay ba có hẹn với ông bạn hồi cấp ba đi ăn tối, vợ chồng chú ấy vừa đi Dubai du lịch về nên muốn hẹn ba đi ăn, cũng lâu rồi không gặp nên ba nhận lời! Nếu con khoẻ rồi thì đi cùng ba, Jihyun nó bận học nên không đi được, mẹ con thì tối nay cũng có hẹn với khách hàng quan trọng nên có ba đi một mình thôi
Jimin suy nghĩ một lát rồi gật đầu, ở nhà riết cũng chán, anh không thích những bữa tiệc linh đình của giới thượng lưu, không khí đó làm anh không thoải mái dù biết sau này mình sẽ phải tập làm quen nhưng giờ trốn được lúc nào thì trốn vậy
_Dạ, vậy để con lên sửa soạn, mấy giờ vậy ba?
_6h tối con! Con lên chuẩn bị đi! Quản gia nói cặp kính đặt cho con hiện tại chưa về kịp, ba muốn đặt cho con một cặp chắc chắn hơn nhưng hàng về hơi lâu, ba nói họ mang đến cho con một cặp kính áp tròng rồi, tối nay con đeo đỡ đi!
_Vâng cảm ơn ba!
Jimin uống hết ly nước chanh rồi lên phòng chuẩn bị, tắm rửa rồi lấy ra một bộ vest xám đậm ôm vừa người, Jimin không mặc áo khoác ngoài, sau đó đeo cặp kính áp tròng và chải tóc lại gọn gàng, xịt một chút nước hoa mùi thanh mát, anh ngắm mình trong gương, không tệ lắm, chỉ là không đeo kính nên nhìn không quen mắt
6h tối, chiếc xe hơi đen bóng sang trọng đỗ tại khách sạn năm sao Dahi bậc nhất của thành phố, ông Park và Jimin bước xuống, tiến đến sảnh và nói với người phục vụ là đã có hẹn trước, phục vụ nhanh nhẹn hướng dẫn ông Park đến một căn phòng VIP nằm ở lầu hai, ông Park bo cho người phục vụ rồi gõ cửa
_Mời vào!
Một giọng nói trung niên dễ nghe cất lên, Jimin theo sau ông Park tiến vào, người đàn ông trung niên cao lớn thoáng nhìn còn rất trẻ, còn trẻ hơn cả ba anh đang hào hứng tay bắt mặt mừng với ba mình, anh vội lễ phép cúi chào
_Chào bác, cháu là Jimin!
_Con trai lớn tôi đó, bình thường nó ít ra ngoài nên hôm nay là lần đầu gặp hai người
_Chào cháu Jimin, đây là Jungkook con trai bác, Jungkook à chào bác Park và anh Jimin đi con!
Jimin lúc này mới sững người quay sang nhìn cậu trai cũng đang dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn anh, từ lúc anh bước vào Jungkook đã cực kì ngạc nhiên, quả thực là trùng hợp khi mà ba anh và ba cậu lại là bạn thân hồi cấp ba, trước nay cậu chưa từng nghe đến điều này, vì hai bố con cũng ít tâm sự hay nói chuyện với nhau. Jimin hôm nay không đeo kính, mặc một bộ vest ôm sát khác hẳn với bộ đồng phục thường ngày, cậu cứ ngây ra nhìn anh mà quên cả việc chào hỏi, đến khi bố cậu nhắc nhở mới giật mình cúi đầu
_Con chào bác! Con là Jeon Jungkook, chào anh Jimin!
_Chào cậu! Jimin gật đầu chào lại
_Lâu lắm mới gặp, ngồi đi ngồi đi! Ông Jeon nhiệt tình mời ngồi, phục vụ khui chai rượu vang rồi rót cho ông Jeon và ông Park, Jimin và Jungkook thì chỉ uống nước trái cây vì chưa đủ tuổi
_Vợ anh hôm nay bận việc sao? Ông
Jeon hỏi ông Park
_Bà ấy phải đi gặp khách hàng quan trọng, còn chị Jeon?
_Bà ấy không được khoẻ, chắc vì đi đường xa nên mệt, cũng có tuổi rồi mà haha!
Hai ông sảng khoái cười, hàn huyên và hỏi thăm nhau vài câu thì ông Jeon quay sang Jimin
_Cháu hình như học chung trường với Jungkook nhà bác đúng không?
_Vâng ạ! Cháu năm ba còn Jungkook năm nhất ạ, tụi cháu học cùng khoa quản trị kinh doanh! Jimin lễ phép đáp lời
_Thằng con này của bác có phải hư hỏng lắm không? Bác nghe nói cháu còn là chủ tịch hội học sinh, aizz không bù cho thằng Kook nhà bác
Ông Jeon cảm thán thằng con ngang ngược của mình, coi con người ta vừa đẹp trai lại giỏi giang lễ phép, ai như thằng con mình, thật là hổ thẹn mà
Jungkook chỉ cúi đầu cười, bố già lại thế rồi, gặp ai cũng tranh thủ dìm cậu một phát mới chịu, đúng là
_Anh sao lại nói thế, anh không nói thì ai chẳng biết Jungkook nhà anh lớn lên đẹp trai thông minh, lại được bao nhiêu bạn gái theo đuổi, thằng Min nhà tôi còn chưa có mảnh tình vắt vai, suốt ngày cắm cúi vào mấy quyển sách khô khan rồi chẳng mấy khi chịu bước ra khỏi nhà
_Ba! Jimin đỏ mặt phản bác, anh cũng có muốn đâu, nhưng ra ngoài cũng chẳng biết đi đâu, bản thân anh cũng nhàm chán, ở nhà đọc sách sướng hơn
Hai lão ba lại phá ra cười, sau đó lại tiếp tục trò chuyện, nói một hồi thì chủ đề lại chuyển sang việc làm ăn kinh doanh, ông Jeon quay sang Jimin đang cắt miếng bò beefsteak trong dĩa
_Bác nghe nói cháu đang ấp ủ một bộ sưu tập mới cho Moon Lady hả?
Jimin nhanh chóng buông dao nĩa trả lời
_Vâng ạ, cháu muốn thử sức để lấy kinh nghiệm ạ, nhưng bộ sưu tập còn thiếu một cặp nhẫn đôi nữa mới hoàn thành nên chưa thể tung ra thị trường ạ!
_Nhẫn đôi sao? Cháu bị kẹt ý tưởng hả?
Ông Jeon trêu đùa làm Jimin đỏ mặt
_Dạ vâng, cháu chưa yêu ai cho nên...
_Hahahahaha! Ông Jeon phá ra cười rồi quay sang Jungkook
_Thằng Kook nhà bác lịch sử tình trường giỏi lắm, có gì nhờ nó tư vấn cho
Mặt Jimin đã đỏ rồi giờ thì chẳng khác nào con tôm luộc, Jungkook nhếch môi cười, con mọt sách này cũng có vẻ mặt này sao? Đáng yêu thật
Ăn uống xong thì Jimin xin phép đi vệ sinh, cậu soi mặt mình trong gương rồi thầm mắng, sao tự nhiên lại lúng túng như vậy chứ? Rửa tay rồi vỗ vỗ lên mặt cho tỉnh táo, vừa quay đi thì đụng trúng Jungkook vừa bước vào, Jimin giật mình lùi lại phía sau nhưng Jungkook vừa kịp kéo tay anh kéo lại vì sợ Jimin ngã ra sau
_Cẩn thận chứ!
_Cám ơn! Jimin ngước lên nhìn, thấy Jungkook cười khó hiểu nhìn mình thì anh nghiêng đầu
_Mặt tôi có dính gì sao?
Jungkook vẫn cười lắc đầu, dí sát mặt vào mặt anh làm Jimin hoảng sợ lùi lại một bước, sau đó mới gật đầu hiểu rõ
_Thì ra là đeo lens, chắc là chưa kịp đặt kính mới
Jimin sững ra một lát rồi mới hỏi lại
_Sao cậu biết tôi đặt kính mới?
Jungkook không trả lời câu hỏi của anh mà hỏi ngược lại câu khác
_Mũi anh còn đau không?
_Sao cậu biết? Jimin mở lớn mắt, à chắc là lúc đó Jungkook cũng tập gần đó nên chứng kiến hết, đúng là xấu hổ mà, chỉ tại cái tật mê đọc sách không nhìn đường, lại còn ngất xỉu vì thấy máu nữa chứ, hên là cậu ta không phải người đưa mình vào phòng y tế, nếu để cậu ta biết anh mắc chứng sợ máu thì còn xấu hổ hơn nữa
Jungkook thú vị nhìn khuôn mặt của chàng trai đối diện hết đỏ rồi trắng, cậu đoán được anh đang nghĩ gì nhưng quyết định không nói chừa một ít mặt mũi cho anh ta, coi như là trả ơn cho anh ta về bộ trang sức kia, dù sao cậu cũng chỉ muốn đùa anh ta một lát không nghĩ lại khiến anh ta mất bộ trang sức quý giá
_Tôi đỡ rồi!
_Vậy thì tốt, tôi chỉ không ngờ ba anh và ba tôi lại là bạn thân, tôi chưa từng nghe ba tôi nhắc đến
_Tôi cũng vậy! Chắc có lẽ ba tôi quên hoặc chưa có dịp nhắc tới
_Anh chưa có ý tưởng cho cặp nhẫn đôi cuối cùng à? Jungkook lại muốn trêu chọc Jimin một chút, thoả mãn nhìn mặt anh lại chuyển hồng, Jimin liếc xéo Jungkook rồi đẩy cậu qua một bên đi mất. Jungkook nhìn theo bóng dáng Jimin cho đến khi anh đi khuất sau cánh cửa, cậu mỉm cười nhìn vào gương, vẫn giữ nụ cười ấy cho đến khi rửa tay xong và quay trở lại phòng ăn
Hai nhà chào tạm biệt nhau rồi ra về, ba Jungkook tặng cho cả nhà Jimin mỗi người một món đồ đắt tiền của Dubai rồi hẹn khi nào có dịp sẽ qua thăm nhà anh. Hai bên vui vẻ ra về, trước khi về Jungkook không quên tặng cho Jimin một nụ cười hết sức thân thiện làm anh nổi da gà, Jimin ước gì sau này Jungkook và anh có chạm mặt nhau thì cứ lướt qua như hai người xa lạ giống trước kia nhưng anh tính không bằng Jungkook tính, sau tối hôm đó sau này mỗi lần chạm mặt ở trường cậu đều nở một nụ cười hết sức thân thiện với anh làm Jimin muốn tìm cái lỗ nào đó chui xuống cho xong. Taehyung đi cùng cũng thắc mắc nên anh kể lại cho nó nghe, Taehyung nghe xong thì lại cắm đầu vào điện thoại tỏ vẻ không quan tâm, nói Jimin có gì đâu mà phải làm quá vậy, con của bạn ba mình thì nó chào hỏi một câu có chết ai đâu? Jimin thật muốn đập cho Taehyung một trận, nói cậu ngu ngốc đúng là không sai mà, cái nụ cười kia của Jungkook có khác gì là ánh mắt của một con sói đang tia một chú cừu non không, Jimin cũng đâu phải là con cừu ngu ngốc mà không ngửi thấy được mùi nguy hiểm cơ chứ, còn cô bạn gái của cậu ta nhìn Jimin như muốn băm vằm anh ra trăm mảnh vậy
Jungkook thấy Jimin càng tìm cách tránh né thì cậu lại càng nổi hứng trêu chọc anh hơn làm cô hoa khôi đi bên cạnh thiếu điều chỉ muốn cào nát mặt anh ra, tên mọt sách đó có gì mà Jungkook dạo này lại hứng thú vậy chứ? Dạo này cũng càng ngày càng lạnh nhạt với cô, hừ Park Jimin, tôi không đụng đến anh tôi thề không mang họ Lee nữa
Tối hôm đó, Lee Gyuri gọi đến một dãy số
_Sao rồi anh? Có tin tức gì không?
_......
_Hừ, có vậy cũng làm không xong, thằng nhãi ôn đó có gì mà bí ẩn như vậy? Hay chỉ là thằng nhà nghèo kiếp xác nên phải giấu giếm thân phận kĩ thế?
_......
_Oppa, anh có muốn nếm thử nó không? Giọng Gyuri nham hiểm vang lên, đầu dây bên kia không biết nói gì mà cô cười đến thoả mãn
_Anh đừng lo, mọi chuyện cứ để em sắp xếp, làm theo ý em là được!
_Bye oppa
Mặt biển luôn bình yên trước cơn sóng thần hung hãn ập đến
Ngày 25/10, sinh viên bốn khối của bốn toà nhà tập trung ở các tấm bảng dán tờ thông báo, ngày 01/11 này trường sẽ tổ chức buổi tiệc chào đón tân sinh viên mới của trường, buổi tiệc này do hội học sinh và nhà trường tổ chức, được sự tài trợ của các vị phụ huynh giàu có trong trường nên cực kì long trọng và công phu. Jimin từ hai tuần nay đều bận tối mắt tối mũi lo các khâu trang trí và chuẩn bị nên có thể tránh được tên Jungkook khó hiểu kia, anh đang chăm chú vào quyển sổ ghi chép thì một tờ danh sách đặt ở trước mặt, không ngẩng mặt lên mà Jimin chỉ thuận tiện trả lời
_Cảm ơn! Tôi sẽ coi sau
_Nói chuyện với người khác mà không nhìn họ là bất lịch sự đấy!
Jimin lại có ý nghĩ mãnh liệt là muốn tìm một cái lỗ chui xuống khi giọng nói kia cất lên, anh ngẩng mặt lên thì đối diện với một khuôn mặt phóng đại ngay trước mắt, chưa kịp lùi lại thì tay Jungkook đã đặt ở sau đầu mạnh mẽ cố định đầu anh lại, hai khuôn mặt cách nhau không quá 10cm, Jungkook lại nở nụ cười đáng ghét đó
_Ya! Cậu làm gì vậy?
_Muốn dạy cho anh cách nhìn vào mặt người khác khi nói chuyện thôi
_Nói chuyện cũng đâu cần sát rạt vậy, buông ra
Jungkook thoả mãn vì đã thành công trêu chọc Jimin, cậu buông ra rồi thong thả nói
_Đây là danh sách tham gia bữa tiệc của lớp tôi, full hết yên tâm!
Jimin thở phào một hơi, nhìn tờ danh sách rồi thắc mắc
_Lớp trưởng lớp cậu đâu? Bình thường là cậu ta mang sao hôm nay cậu lại mang lên?
_Cậu ta bận nên tôi đi thay
Jimin gật đầu, lấy lại bình tĩnh rồi phất tay
_Xong rồi, cậu có thể về lớp
Sau đó lại cúi xuống tập trung vào quyển sổ ghi chép, một lúc sau thấy Jungkook vẫn đứng trước mặt nên lại tò mò ngước lên hỏi
_Có chuyện gì nữa sao?
Jungkook mỉm cười, nhẹ nhàng tháo cặp kính cận mới của anh xuống rồi lại ghé sát vào mặt Jimin,
_Bữa tiệc này đeo lens đi, kính này không hợp với anh chút nào, đeo lens đẹp hơn
Nói rồi quay đít ra khỏi phòng hội học sinh, để lại Jimin trong tình trạng tôm luộc quen thuộc. Ya Jeon Jungkook cậu đùa ai vậy chứ, tại sao tội phải nghe lời cậu, cậu là ba tôi chắc? Hừ, không đeo, đồ tự tiện, đồ gian xảo, đồ điên
Rốt cục thì vẫn là Jimin tính không bằng Jungkook tính, hôm nay là ngày 01/11 và anh đang ngồi trên giường sau khi tắm xong, trân trân nhìn vào ba hộp quà từ to tới nhỏ đặt trên bàn. Quản gia chỉ vào đặt ba hộp quà rồi phán một câu "quà của bà Jeon gửi tặng nhằm cảm ơn cậu chủ vì đã chiếu cố cậu Jeon, mong cậu sẽ sử dụng trong bữa tiệc tối nay"
Jimin chỉ muốn hét lên thật lớn, Jeon Jungkook cậu đúng là cái đồ gian manh mà, lại còn lợi dụng cả mẹ cậu, như thế này anh làm sao mà từ chối được, đành cắn răng mở ba hộp quà ra, hộp thứ nhất là một chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn của Ý, hộp thứ hai là một chai nước hoa Pháp cũng là hàng hiếm giới hạn, mở đến hộp thứ ba thì Jimin muốn đấm cho tên Jungkook kia một trận, đó là một cặp lens màu xám khói, mua đúng độ cận của cậu luôn, tên này rốt cục muốn gì đây chứ? Jimin đau đầu cảm thán rồi ì ạch đi chuẩn bị, hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng cổ chữ V đóng thùng với chiếc quần tây đen nhìn vừa thanh lịch lại trẻ trung, thêm đôi giày da nhìn khác hẳn thường ngày. Jimin đeo cặp lens vào rồi để chuyên viên đến làm tóc và trang điểm nhẹ cho mình, dù sao bữa tiệc cũng quan trọng mà ở Hàn con trai trang điểm cũng không có gì lạ lẫm
Thắc mắc nhìn những ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn si mê của đám người làm trong nhà, anh buồn cười leo lên xe của Taehyung, thấy nó cũng ngây ngốc nhìn mình thì Jimin phì cười cốc đầu nó
_Tao giống sinh vật lạ lắm à?
Taehyung gật gật đầu
_Còn hơn thế! Ya Park Jimin từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới thấy mày đẹp như này nha, tao tình nguyện nhường chức hot boy thứ hai của trường cho mày đó!
_Thôi cho tao xin, tao muốn sống cuộc sống bình yên thôi
_Từ tối hôm nay mày sẽ không còn được bình yên đâu, tin tao đi
Jimin lắc đầu bó tay, có gì mà làm quá vậy chứ? Anh vẫn thế thôi mà, công nhận có khác một chút nhưng đâu đến nỗi quá như nó nói
Jimin không biết rằng lời Taehyung hôm nay giống như một lời tiên tri chính xác không trật một li, từ tối hôm nay cuộc sống của Park Jimin anh sẽ thay đổi hoàn toàn, còn việc thay đổi theo hướng tốt hay xấu là việc của sau này rồi
Jimin và Taehyung bước xuống xe hoà mình vào đám đông, không phải là anh và nó không nghe thấy tiếng hít không khí và hét lên của tụi con gái mà hai người không còn có thời gian quan tâm nữa, cả hai tiến đến kiểm tra hết tất cả những gì sẽ diễn ra trong buổi lễ, quà phát cho tân sinh viên và các hạng mục phát biểu, đến khi xong xuôi thì cũng đã đến giờ cử hành buổi tiệc, thầy hiệu trưởng lên tuyên bố chính thức khai mạc buổi tiệc sau đó Jimin đại diện hội học sinh lên phát biểu, nhìn quanh một vòng hội trường rộng lớn thì Jimin bắt gặp ý cười trong mắt của một người, anh cố gắng bình tĩnh phát biểu tiếp, cố tình lờ đi ánh mắt đó và sự ghen ghét bực bội rõ rệt của người con gái đang khoác tay bên cạnh
Lúc Jimin phát biểu xong thì người đại diện tân sinh viên mới lên tiếp tục sau đó là các tiết mục múa hát và biểu diễn, anh ngồi ở một góc tối với ly nước trái cây trên bàn, lơ đãng nhìn lên phía sân khấu, không uổng công hai tuần nay anh tất bật lo sắp xếp chuẩn bị, hôm nay mọi thứ đều hoàn hảo từ A đến Z. Anh hơi hơi mỉm cười, bỗng một giọng nói xa lạ ở ngay bên cạnh cất lên
_Chào anh! Jimin hyung! Em có thể ngồi chung được chứ?
Anh hơi giật mình quay sang nhìn thì thấy một cậu trai vóc người cao lớn đang mỉm cười nhìn anh, Jimin gật đầu đồng ý, cậu trai này có chút quen mắt, không biết đã gặp ở đâu rồi
_Về chuyện hôm đó em thành thật xin lỗi, là do em bất cẩn, tuy sau đó muốn tìm anh để xin lỗi nhưng lại chưa có dịp, anh không sao chứ ạ?
Jimin ngơ ra một lúc thì mới vỡ lẽ ra hiểu rõ, hèn chi cứ thấy quen mắt, thì ra là cậu trai ném bóng rổ trúng mình
_Tôi không sao cậu đừng lo, tôi không trách gì cậu đâu
_Vậy thì tốt quá! Em có thể mời anh một ly cocktail để chuộc lỗi không?
Jimin mỉm cười gật đầu, cậu trai kia gọi người phục vụ đến gọi một ly cocktail cho Jimin sau đó quay lại tiếp tục trò chuyện cùng anh
_Anh không sao là tốt rồi, làm em cứ áy náy mãi!
_Không nghiêm trọng đâu! Mà cám ơn cậu đã đưa tôi vào phòng y tế nhé! Phiền cậu rồi
Cậu trai kia hơi ngừng lại một chút nhưng rất nhanh lại mỉm cười
_Không có gì việc phải làm thôi, em thấy anh ngất xỉu nên phải vội vàng đưa anh đến phòng y tế, may là cô nói không sao em mới yên tâm quay lại tập tiếp
Nhân viên phục vụ đến đưa cho Jimin một ly cocktail, còn cậu trai kia một ly cocktail nhưng khác vị, Jimin nhấp nhẹ một ngụm, cảm giác thoải mái thấm vào cơ thể, anh uống một ngụm lớn hơn, ngước lên sân khấu thì thấy Hoseok hyung đang hát còn Yoongi hyung đàn, Taehyung cũng đang đứng gần sân khấu cổ vũ, nhìn một vòng nữa thì thấy Jungkook đang ghé vào tai cô bạn gái của cậu nói gì đó, không biết do nồng độ cồn trong cocktail hay do tửu lượng của anh quá kém, Jimin đột nhiên cảm thấy trong lòng dâng lên một nỗi khó chịu khi thấy bàn tay cô gái kia đặt lên ngực Jungkook, cô gái ấy cười rất vui vẻ, Jungkook cũng nhếch nhẹ môi hưởng ứng, Jimin uống cạn ly cocktail, ánh mắt dần đân trở nên mơ hồ không còn tỉnh táo nữa, khung cảnh xung quanh dần dần mở ảo, Jimin lắc đầu cố mở to mắt nhưng lại càng choáng váng hơn, anh cảm thấy rất nóng, rất khó chịu, giống như có cái gì đó đang trực chờ bùng phát vậy, anh chỉ nghe loáng thoáng giọng cậu trai kia đang gọi mình không ngừng
_Jimin hyung anh không sao chứ?
_Tôi khó chịu quá! Jimin cố lắc đầu thật mạnh nhưng càng ngày lại càng nóng, anh loạng choạng đứng dậy thì cậu trai kia vội vàng đỡ anh lên, Jimin cố bám vào cậu ta để đứng vững, trong một phút giây thanh tỉnh cuối cùng, anh cố gắng mở miệng nói
_Đưa tôi ra xe!
_Vâng! Cậu trai kia dìu Jimin ra ngoài, không khí mát lạnh bên ngoài làm anh thanh tỉnh đôi chút nhưng cơ thể vẫn cứ nóng bức hừng hực
_Tôi có xe, để tôi đưa anh về nhé!
Jimin gật đầu, cậu trai kia thấy vậy thì đỡ anh đến ngồi ở bậc thềm rồi vội vàng chạy đi lấy xe, Jimin ôm đầu thở nặng nhọc, cậu chưa bao giờ uống rượu nên không biết tửu lượng bản thân lại yếu như vậy, lần sau chừa thôi, khó chịu quá
Trong một chiếc xe đỗ gần đó, người tài xế trong xe lấy điện thoại ra gọi một dãy số rồi nhanh chóng cúp máy, nhìn chằm chằm vào thân hình của Jimin ngồi ở bậc thềm
Chiếc xe của cậu trai kia đậu trước mặt, cậu ta vội vàng chạy xuống đỡ lấy Jimin, lúc này ý thức của Jimin đã mơ hồ, ngước mắt lên than thở
_Nóng, nóng quá!
Jimin không biết lúc này bản thân có bao nhiêu quyến rũ, bao nhiêu gợi tình. Cậu trai kia nuốt nuốt nước bọt rồi dìu Jimin vào xe
Bỗng một lực kéo mạnh làm Jimin bị giật ngược lại đằng sau, anh ngã vào một lồng ngực rắn chắc mạnh mẽ, Jimin nhíu mày than thở, cảm nhận lực ôm mạnh mẽ nhưng cũng không kém phần dịu dàng, cả người anh nằm gọn trong vòng tay kia, ý thức Jimin tan rã, lúc này trong đầu anh chỉ muốn tìm cách nào đó để thoát khỏi cái nóng này
_Cậu muốn đưa anh ấy đi đâu?
Jungkook ôm Jimin, lạnh lùng nhìn tên học trò cưng của lão Lee đang bối rối nhìn cậu
_Anh ấy say nên muốn tôi đưa về nhà thôi! Cậu đừng hiểu lầm
_Say? Giọng Jungkook nghi ngờ, nhìn xuống Jimin đang cọ cọ vào lồng ngực mình, đôi lông mày cậu như muốn dính vào nhau, khốn kiếp, rõ ràng là bị bỏ thuốc
_Tôi sẽ đưa anh ấy về! Jungkook tính ôm anh đi thì cậu ta cản lại
_Cậu và Jimin hyung không quen không biết, tại sao hết lần này đến lần khác mang anh ấy đi?
Jungkook cười mà như không người nhìn cậu ta, nếu cậu không muốn quang minh chính đại mang anh đi, cậu đã đục tên này một trận rồi, mẹ nó lại còn dám bỏ thuốc Jimin, lá gan cũng lớn lắm rồi mà
Jungkook nâng cổ tay trái của Jimin lên, chiếc đồng hồ sang trọng trên tay anh hiển thị rõ giá tiền của nó không hề nhỏ
_Chắc cậu cũng biết chiếc đồng hồ này chứ, phiên bản giới hạn của Ý, trên thế giới này chỉ có 10 chiếc, và chắc cậu cũng biết cả cái Đại Hàn Dân Quốc này chỉ có một mình tôi, Jeon Jungkook sở hữu nó chứ? Giờ thì tránh đường!
Tên kia đứng chết trân, nhìn Jungkook ôm Jimin đi ngang qua rồi dừng lại nói một câu cuối cùng
_Từ ngày mai nói lão Lee cậu ruột của cậu không cần đi dạy nữa, cả cậu và cô hoa khôi em họ cậu cũng không cần đến trường nữa, còn lão hiệu trưởng vô năng kia nếu có gì thắc mắc thì bảo lão coi chừng cái ghế êm ái mà lão đang ngồi đó!
Jungkook lạnh lùng ôm Jimin ra chiếc xe mà tài xế đã chờ sẵn, dìu anh lên ngồi rồi nói với tài xế
_Đến nhà riêng của tôi!
_Vâng cậu chủ!
Jungkook hạ tấm màn chắn giữa hai hàng ghế trong xe, cúi xuống nhìn Jimin đang khó chịu cọ ở ngực mình, đường từ đây về đến nhà cậu ở vùng ngoại ô còn phải hơn một tiếng nữa, nhìn môi anh mấp máy than nóng, khuôn mặt đỏ bừng lên vì khó chịu, mồ hôi lấm tấm trên trán, Jimin cố gắng mở mắt nhìn hình ảnh người đang ôm chặt mình nhưng gắng cách mấy cũng không thể. Jungkook nhíu chặt mày, ôm lấy gáy anh rồi cúi xuống khoá chặt môi Jimin, anh thở ra một hơi thoả mãn, dễ chịu quá, Jimin nhiệt tình đáp lại cậu, vòng tay quanh eo cậu rồi ngửa mặt lên để môi cả hai dễ dàng quyện chặt vào nhau hơn, Jungkook cởi bỏ thắt lưng anh, tháo nút quần tây ra rồi luồn tay vào nắm tay vật xinh xắn kia của Jimin làm anh rên lên nức nở, anh thoát khỏi cái hôn nồng nhiệt rồi lắc đầu
_Đừng! Khó chịu!
Ánh mắt Jungkook híp lại, đúng là yêu nghiệt mà, tên mọt sách này không ngờ lại quyến rũ chết người như vậy, cậu lại cúi xuống gặm lấy cổ anh mút nhẹ, rê lưỡi liếm láp phần sau rái tai làm anh càng phát ra tiếng rên gợi tình hơn nữa, tay cậu vẫn không ngừng vuốt ve lên xuống, Jimin vòng tay qua cổ cậu đòi hỏi một nụ hôn, Jungkook tất nhiên là vui vẻ đáp lại, Jimin như chìm trong cơn sóng cuộn trào mãnh liệt, bỗng một cơn thuỷ triều trào dâng đánh úp anh, Jimin ôm chặt Jungkook rồi giật nhẹ, một dòng chất trắng đặc sệt tuôn trào, Jimin thở dốc nặng nề sau đó từ từ chìm vào giấc ngủ, Jungkook cười khổ lắc đầu, anh rốt cục đã nhịn bao lâu rồi chứ Jimin? Lấy giấy lau đi dòng chất lỏng trắng đục đặc sệt kia, Jungkook gọi điện cho mẹ cậu nhờ báo với mọi người là hôm nay anh say quá nên cậu đưa anh về nhà riêng, bà Jeon đồng ý rồi cậu mới cúp máy, có lẽ sau này sẽ phải tìm cách giải thích kĩ hơn rồi
Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại ở một biệt thự vùng ngoại ô, Jungkook bế Jimin lên lầu, nhà này ông bà Jeon cho riêng cậu, người làm và vệ sĩ canh gác đầy đủ, còn có cả chó đặc vụ được huấn luyện đặc biệt, gần ngay đó là trụ sở công an và an ninh canh gác thường xuyên, ở đây phải nói là đặc biệt an toàn, nói người làm mang một chai nước lọc lên phòng, Jungkook đặt Jimin lên chiếc giường rộng lớn, nhận lấy chai nước rồi khoá trái cửa lại, kéo tất cả các rèm cửa xuống rồi quay lại ngồi xuống giường ngắm nhìn Jimin, anh cựa quậy rồi rên khát nước, cậu đỡ anh dậy đưa ly nước lên miệng anh, Jimin uống xong thì thở ra một hơi, mở đôi mắt mông lung ra nhìn Jungkook sau đó vòng tay hôn cậu. Jungkook mạnh mẽ đáp trả anh, môi lưỡi cả hai quấn quýt không rời, áp Jimin xuống giường, Jungkook cởi từng nút áo anh rồi vứt luôn cái quần vướng víu, cậu tham lam ngắm nhìn thân thể Jimin sau đó hạ xuống vô số nụ hôn, hôn từ cổ rồi chuyển đến ngực, Jungkook nâng niu hai đầu nhũ hoa bé xinh của anh làm Jimin rên lên thoả mãn, Jungkook vừa lòng nhìn nơi yếu ớt kia của anh lại ngẩng đầu, chơi đùa thoả thuê với hai đầu nhũ làm Jimin nức nở xong thì cậu đánh úp xuống phần dưới kia của anh, Jimin nắm chặt tóc cậu đung đưa theo từng cái mút lên xuống của Jungkook, Jimin sắp phát điên rồi, cảm giác này là gì chứ? Tình dục có thể tuyệt vời đến thế này sao? Anh đang mơ, một giấc mơ mà Jungkook mạnh mẽ chiếm lấy anh, đưa anh lên đỉnh hết đợt sóng này đến đợt sóng khác, tại sao lại là Jungkook? Tại sao khi Jungkook chạm vào mỗi nơi trên cơ thể Jimin như những đốm lửa nhỏ cháy rực mạnh mẽ, tại sao lại là cậu mà không phải ai khác?
Jungkook buông tha cho phần thân dưới vẫn đang cứng ngắc bóng loáng kia, đứng dậy cởi sạch quần áo của bản thân rồi với lấy chai gel bôi trơn ở trong tủ đầu giường, một lần nữa áp lên người Jimin, anh lại vòng tay quanh cổ cậu rướn người lên muốn hôn, Jungkook cười ngọt ngào rồi cắn nhẹ môi anh, tên ngốc này có biết mình đang làm chuyện này với ai không chứ, nghĩ đến đây ánh mắt Jungkook lại trở nên lạnh lẽo, nếu lúc nãy tái xế riêng không gọi điện báo cho cậu, nếu bâu giờ người làm chuyện này với anh không phải cậu thì sao? Jimin thấy Jungkook dừng lại thì lại càng khó chịu, anh rướn người lên đòi hỏi
_Jungkook! Khó chịu
Jungkook mở to mắt, hai giây sau nụ cười lại xuất hiện trên mặt, Park Jimin, hôm nay tôi không ăn sạch anh tôi sẽ không mang họ Jeon nữa
Jungkook tiếp tục hôn Jimin, thấy anh thở ra thoả mãn thì càng đắc ý, trong lúc Jimin đang mê muội vì nụ hôn nóng bỏng thì Jungkook banh hai chân Jimin ra đưa một ngón tay đã quệt gel bôi trơn vào lỗ nhỏ kia của anh
_Ưm! Jimin nhíu mày giữa nụ hôn vì khó chịu, Jungkook đưa đẩy ngón tay trong lỗ nhỏ của anh, môi rời vị trí xuống tai anh ngậm lấy liếm mút không ngừng, một ngón nữa lại đưa vào trong
_Aaaa! Jimin lắc đầu từ chối, phía dưới thực sự không thoải mái, có cái gì đó cứ cố len lỏi vào bên trong nhưng không hề dễ chịu chút nào, Jungkook liếm láp hai đầu nhũ Jimin làm anh phân tâm, đến lúc cảm thấy đã nới rộng đủ thì cậu rút tay ra, ghé đến tai Jimin thì thầm
_Chịu khó một chút nhé
Jungkook bôi đầy gel bôi trơn vào vật kia của mình, cậu biết con trai làm lần đầu sẽ rất đau, vì thế nên sử dụng càng nhiều gel càng tốt, Jungkook nhìn sâu vào mắt Jimin, anh đáp lại cậu với một ánh mắt mê man gợi tình, Jungkook mút lấy cánh môi Jimin, từ từ ấn vật cứng ngắc to lớn kia của mình vào trong anh
_Ưmmmm! Jimin vò lấy grap giường, đau quá, bên dưới của anh như muốn rách toạc ra vậy, lưỡi anh tìm đến lưỡi Jungkook mong sớm thoát khỏi cảm giác đau đớn này, vật kia đã sớm vào hết, Jungkook dừng lại thở dốc, đợi lông mày Jimin giãn ra bớt rồi mới đẩy từng nhịp nhẹ nhàng, Jimin bấu grap giường đến trắng bạch các khớp ngón tay, Jungkook cầm tay Jimin vòng quanh cổ mình rồi tiếp tục đưa đẩy, một tay Jungkook chống lên giường, tay còn lại vuốt ve vật kia của Jimin không ngừng, Jimin lắc đầu nức nở không biết vì quá đau hay quá sướng
_Jungkook à! Jungkook à
Jimin chỉ biết gọi tên cậu, vật kia trong người anh vẫn không ngừng chuyển động, Jimin mặc kệ tất cả, giờ phút này anh giống như đang ở giữa địa ngục và thiên đàng, cảm giác vừa đau nhưng vừa sung sướng này Jimin trước nay chưa bao giờ có. Vật kia vì những cái vuốt không ngừng của Jungkook mà cũng chảy ra chất dịch trong suốt, Jimin cào loạn lên lưng Jungkook làm lưng cậu hằn lên những vết xước dài, cậu càng thúc nhanh hơn, bên trong anh chật quá, bóp cậu muốn điên rồi, Jungkook không ngờ làm với nam lại tuyệt vời đến vậy, mà không, phải nói là không ngờ làm với Jimin lại tuyệt vời như vậy, thân thể anh quá mức mẫn cảm và ngon ngọt làm cậu như say mê không thể dứt ra được. Bờ môi anh không ngừng gọi tên cậu, Jungkook biết người con trai này khao khát cậu giống như cậu đang khao khát anh hiện giờ, muốn độc chiếm anh và không muốn chia sẻ cho bất cứ ai, Jimin quá sạch sẽ và đơn thuần, Jimin chỉ được là của riêng cậu thôi
Jungkook ra vào ngày một nhanh hơn, Jimin cũng càng ngày càng rên lớn hơn, anh ngửa cổ lên tìm kiếm môi cậu, Jungkook vội vàng đáp trả lại anh, hai thân thể hoà hợp đến không thể ngờ, tay Jungkook vì chống nãy giờ mà nổi gân xanh, cậu sắp đến rồi, lực ở tay vuốt vật kia của Jimin cũng càng nhanh hơn. Jungkook ghé vào tai Jimin thì thầm
_Cùng ra nhé!
Jimin dứt ra khỏi môi Jungkook, anh la lớn khi phần bụng dưới co bóp mãnh liệt, dòng chất lỏng trắng kia bắn ra một lần nữa, Jungkook cũng đưa đẩy những nhịp cuối cùng rồi bắn hết vào trong bao, cậu đeo vì sợ Jimin sẽ nhiễm trùng, cũng là để an toàn cho cả hai mặc dù cậu biết cả hai chắc chắn không mắc bệnh gì cả
Jungkook chống tay thở dốc trên người Jimin, anh ôm chặt cậu thở nặng nhọc, Jimin ước rằng, nếu đây là một giấc mơ, thì anh mong giấc mơ này sẽ kéo dài thật lâu, vì anh biết trái tim của anh lúc này đã trao trọn cho một người rồi
Jungkook rút ra khỏi Jimin, vuốt ve khuôn mặt thanh tú của anh rồi mỉm cười ngọt ngào
_Jimin-ssi! Mở mắt ra em tháo lens cho anh nào! Không để vậy đi ngủ được đâu
Jimin hé mở đôi mắt, Jungkook cố định hai mí mắt rồi nhẹ nhàng tháo kính áp tròng ra khỏi mắt anh, cậu bế anh vào nhà tắm, xả nước ấm vào bồn rồi ôm anh ngâm mình trong đó, khi đã tẩy rửa sạch sẽ rồi bế anh ra ngoài mặc cho anh chiếc áo choàng lông ấm áp, cậu cũng mặc rồi trèo lên giường. Jimin cảm nhận lồng ngực ấm áp của Jungkook thì rúc vào thật sâu, anh yêu cái cảm giác này mất rồi, Jimin lần đầu tiên biết đến cảm giác thích một người là thế nào
Jungkook cưng chiều hôn lên tóc Jimin, Jimin lúc này y hệt một con mèo nhỏ làm nũng, không biết ngày mai khi tỉnh dậy anh sẽ phản ứng thế nào, chắc sẽ đáng yêu lắm đây, cậu cười khẽ rồi nằm xuống ôm Jimin chìm vào giấc ngủ
Jimin nhíu mày thức dậy vì ánh sáng mặt trời luồn qua cửa sổ, anh cựa mình rồi khựng lại một chút, đập vào mắt Jimin là lồng ngực trần rắn chắc, ngực này 100% là của con trai, khoan đã, anh qua đêm với một người con trai, Jimin suýt xoa trong lòng khi phía dưới mông anh đau nhói từng cơn, vậy đúng là anh đã qua đêm với trai mà còn nằm dưới? Não Jimin xoắn lại thành một mớ bòng bong, anh không dám ngẩng lên nhìn khuôn mặt phía trên kia, nhưng trong Jimin lại dấy lên một hy vọng, nếu là cậu ấy thì cũng không đến nỗi tệ, aaa Jimin mày đang nghĩ cái gì thế này, Jimin đang rối bời thì người đang ôm cậu khẽ cựa quậy, Jimin hoảng hốt vội nhắm tịt mắt lại co cứng người, mong sao đây là một giấc mơ đi, phải rồi, nhắm mắt vào ngủ tiếp lúc tỉnh dậy sẽ là căn phòng quen thuộc của anh
Jungkook buồn cười nhìn người con trai trong lòng mình cứng ngắc như khúc gỗ, a đáng yêu thật mà, sao có thể đáng yêu như vậy chứ, Jungkook hít một hơi mùi thơm của Jimin, cậu không ngăn cản được mà bật ra tiếng cười khẽ
Xong rồi, tất cả đều xong rồi, đúng là cậu ấy, đúng là Jungkook, kí ức mơ hồ của ngày hôm qua ùa về, tuy rời rạc nhưng anh đã chủ động câu dẫn và rên rỉ dưới thân cậu thế nào anh vẫn còn nhớ rất rõ. Ya Park Jimin sao mày có thể dâm đãng như thế chứ? Mà thật kì lạ, Jungkook nổi tiếng là sát gái vậy mà lại chịu quan hệ với một người con trai? Aaaa muốn điên cái đầu mà, cái tội ham uống cocktail chết tiệt, giờ thì đẹp mặt luôn rồi
_Jimin-ssi! Chào buổi sáng!
Chết tiệt, tông giọng khi mới ngủ dậy của Jungkook quyến rũ quá, tim Jimin đập bang bang trong lồng ngực, thừa lúc Jungkook đang nhấc tay lên chuẩn bị xoa đầu anh thì Jimin vùng dậy ý định chạy vào đi đâu đó trốn, chắc chắn phòng riêng của cậu ấy cũng phải có toilet riêng chứ
Jungkook thấy Jimin vùng dậy định chạy thoát thì nắm tay anh kéo lại, Jimin ngã về lại cái ôm của Jungkook, anh nằm úp sấp lên người cậu, nghiến chặt răng khi cơn đau ở phần khó nói kia trào lên, bàn tay Jungkook nhẹ nhàng xoa xoa mông anh bên ngoài lớp áo choàng, Jimin giật mình ngẩng đầu dậy
_Ya Jeon Jungkook cậu xoa ở... ưm
Jungkook kéo đầu Jimin lại chiếm lấy đôi môi cong lên phàn nàn của anh, quá mềm mại và thơm mát, Jungkook như muốn phát điên khi Jimin dè dặt đáp lại mình, kĩ thuật hôn quá tệ, sau này phải rèn luyện thêm thôi
Jimin dần dần thả lỏng, thực sự dễ chịu quá, anh hé môi để cho Jungkook đưa lưỡi vào quấn lấy lưỡi anh, cả hai chìm đắm trong nụ hôn của buổi cuối tuần nhẹ nhàng, Jimin là người dứt ra trước, anh không dám nhìn thẳng mặt Jungkook, cậu phải cầm nhẹ dưới cằm anh rồi quay mặt anh sang nhìn thẳng vào mắt anh. Jungkook mỉm cười dịu dàng
_Anh ngủ ngon chứ?
_Ừm, cũng được!
Jimin như chìm sâu vào đôi mắt to hút hồn của Jungkook, bây giờ hoàn toàn phản chiếu bóng hình của riêng Jimin, rốt cuộc bây giờ anh và cậu là gì của nhau, người quen biết? Đàn anh đàn em cùng khoa? Tình nhân? Hay bạn giường? Còn bạn gái của Jungkook thì sao? Chẳng phải hai người rất ngọt ngào hay sao? Anh cảm thấy mình giống như một kẻ thứ ba chen vào phá hoại hạnh phúc của cả hai người vậy, thôi, cứ coi như cậu thương hại anh mà giúp đỡ anh trong lúc anh động tình vậy, coi như tình một đêm cũng được, lòng Jimin trùng xuống một nốt trầm buồn, anh mở miệng gọi khẽ
_Jungkook-ssi! Tôi muốn về nhà
Jungkook khó hiểu nhìn anh, thấy Jimin đột nhiên không vui thì cậu cũng không khỏi khó chịu
_Anh sao vậy? Ở lại đi, mai tôi đưa anh về
_Không cần đâu, tôi sợ bố mẹ và bạn bè lo lắng, hôm qua tôi không về chắc họ lo lắm
_Tôi báo dùm anh rồi, anh không phải lo
Jimin nhìn Jungkook, chạm phải ánh mắt khó hiểu của cậu thì lại rũ mắt xuống, anh chua xót nói
_Còn bạn gái của cậu thì sao? Cô ấy sẽ ra sao nếu biết việc này?
_Chia tay rồi! Jungkook lạnh lùng trả lời, thì ra anh lo lắng vấn đề này, đúng là con mèo bao đồng, bây giờ cậu chưa cho cô ta và tên anh họ khốn kiếp kia một trận là may mắn lắm rồi ở đó mà đòi có quyền xen vào chuyện của cậu. Lại nói một chút về tin đồn sát gái của Jungkook, thật ra Jungkook nói đúng hơn là thoải mái trong chuyện tình cảm nhưng không sa đà, từ hồi cậu biết mùi gái đến giờ cũng chỉ chính thức quen hai người, đều là họ tự chủ động dâng đến cửa, cậu thấy biết điều nên mới quen chứ không nghĩ sẽ cưới những những cô nàng ỏng ẹo hám của như vậy, còn một vài cô khác thì chỉ là tình một đêm để giải quyết sinh lý, chứ Jungkook không phải là kẻ cần thiết đến thiếu hơi đàn bà, Jimin chính là ngoại lệ của Jungkook, trước đây cậu không bao giờ nghĩ sẽ cặp bồ hay quan hệ với một người cùng giới, dù cậu không ghét bỏ gì đồng tính nhưng chung quy vẫn cảm thấy quen gái thì tốt hơn, có mấy lần vào quán bar cũng gặp những cậu trai money boy mời gọi nhưng Jungkook không thích vì quá diêm dúa và loè loẹt, gu của cậu là sạch sẽ và đơn giản, chính vì vậy nên lần đó gặp Jimin trong nhà hàng với ba anh cậu đã không tự chủ được bị anh hút vào, Jimin có cái gì đó rất đặc biệt, mới đầu nhìn thoáng qua sẽ thấy anh thực sự rất bình thường không có gì nổi bật, nhưng chỉ cần anh bỏ hai cái đít chai và ăn diện như hôm qua thì khối kẻ phải say đắm, vì thế nên hôm qua dù rất muốn đến gần trêu chọc anh nhưng đều bị cô gái kia ngăn cản, lát nữa thì lại thấy học trò cưng cũng chính là cháu ruột của lão Lee đến tiếp cận anh, nhìn anh cười nói với cậu ta mà Jungkook muốn tiến lên tách cậu ta ra ngay lập tức, vậy mà chỉ trong một phút lơ là đã không còn thấy họ đâu nữa, lúc Jungkook đang dáo dác tìm xung quanh thì nhận được cuộc gọi của tài xế riêng nói thấy một kẻ lạ mặt dìu Jimin ra trong tình trạng không tỉnh táo nên Jungkook vội vàng chạy ra giữ lại, lúc ôm anh trong lòng thì cậu liền biết anh bị bỏ thuốc, mà còn là liều nặng, cái cảm giác suýt thì để Jimin rơi vào tay kẻ khác làm Jungkook muốn nổ tung, nếu không phải ôm Jimin và kiếm chế lắm thì cậu đã lao vào cho thằng kia một trận rồi, bao nhiêu chuyện lão Lee đã làm, thằng cháu cưng của lão làm, cô bạn gái cũng thuộc họ Lee kia trước nay hống hách thế nào khi quen được cậu cậu cũng bỏ qua, nhưng tụi nó đụng vào ai không đụng lại đụng Jimin, cậu không cần biết lão Lee và cô bạn gái kia cho dính líu gì đến chuyện này hay không nhưng lần này cậu sẽ nhổ cỏ tận gốc, còn lão hiệu trưởng thì tạm thời chưa đụng đến được, cần một thời gian nữa. Cậu sẽ cho nhà họ Lee phải nếm mùi khổ sở khi dám đụng đến Park Jimin, họ Lee kia cũng nên cầu xin nhà họ Park không biết gì về việc này đi, nếu không còn mệt mỏi hơn nữa
_Tại sao lại chia tay? Hôm qua hai người vẫn hạnh phúc lắm mà?
Jungkook hừ lạnh
_Tôi quen qua đường thôi, ai chẳng biết nhà họ Lee đó muốn con gái gả vào nhà họ Jeon để một bước lên thành phượng hoàng, có ngu mới thật lòng với cô ta
_Cậu không thấy mình quá đáng sao?
Jimin không đồng ý với suy nghĩ đó của Jungkook, dù sao người ta cũng là con gái, chắc chắn thiệt thòi hơn nhiều, vả lại tuy cô nàng kia cũng ko phải hiền lành gì nhưng cũng biết điều, nếu không tại sao Jungkook lại chịu quen đến hơn ba tháng? Lịch sử tình trường của Jungkook chưa bao giờ quá một tuần
_Hừ! Quá đáng? Cô ta ở sau lưng tôi không yên phận còn dám lén lút quen với thằng cháu tập đòan đối thủ của nhà tôi, lấy quà của tôi đi chơi với thằng đó, lại còn dám mấp mé hỏi tôi về chiến lược thu hoạch bãi đất trống nhà tôi chuẩn bị xây resort, đúng là một lũ hèn hạ!
Jungkook nói xong thì nhếch môi nhìn Jimin
_Còn anh nữa, bị lão Lee dùng làm quân cờ sai vặt để đi phá đám tôi trả thù cho thằng cháu của lão, hôm qua còn bị người ta lén bỏ thuốc mà không biết, ngây thơ!
Jimin nghe xong thì bàng hoàng, anh bị người ta bỏ thuốc sao? Là ly cocktail đó sao? Thật không ngờ cậu ta nhìn như thế mà lại là loại người đó, chỉ có anh ngu ngốc nghĩ rằng ai cũng tốt với mình, Jimin mím môi một lúc rồi cất giọng cười buồn
_Vậy hôm qua cậu chấp nhận quan hệ với tôi vì thương hại tôi bị người ta bỏ thuốc sao?
Jungkook thật sự muốn đè ép con mèo ngu ngốc này xuống hung hăng làm cho một trận nữa để anh khỏi có thời gian mà suy nghĩ vớ vẩn, nếu không nghĩ đến tương lai sau này và cái mông hiện tại của anh thì đã cho anh nát cúc rồi
_Hừ! Anh nghĩ tôi sẽ vì thương hại một thằng con trai bị bỏ thuốc mà chịu ngủ cùng hay sao? Jungkook xoay người lại áp Jimin xuống dưới thân, cậu hung hăng hôn anh, nụ hôn mạnh bạo như muốn rút đi hết hơi thở của Jimin. Anh hiểu ra ý nghĩa đằng sau câu nói của Jungkook vì vậy nên cũng ôm chặt cậu dâng lên đôi môi ngọt ngào của mình. Mãi đến khi Jungkook đưa Jimin về lại biệt thự nhà họ Park, mãi đến khi anh ngồi ở trong căn phòng quen thuộc, mãi đến khi tiếng chuông điện thoại kêu la inh ỏi thì Jimin mới dứt ra khỏi dư âm ngọt ngào với Jungkook cả ngày hôm nay. Vừa bắt máy thì giọng của Taehyung đã tuôn một tràng dài không ngừng nghỉ
_Ya Park Jimin hôm qua mày đã đi đâu vậy hả? Tên Jeon Jungkook đó đưa mày đi đâu? Còn thằng khốn Lee Kyung Un kia dám bỏ thuốc mày đúng không? Mẹ nó tao phải cho thằng khốn đó một trận, nó cảm thấy việc hít oxy là dư thừa rồi mới dám đụng đến bạn tao! Tao với Hoseok hyung gọi người rồi, đêm nay đến tiệm vàng nhà nó xay ra bã hết!
Jimin cuống cuồng la lên
_Mày điên à? Mày nên nhớ ba mẹ mày làm trong nhà xanh đó, thằng điên này mày đang nghĩ gì thế? Dẹp đi, nó bỏ thuốc tao nhưng Jungkook kịp thời cứu tao rồi, mày bớt xồn đi!
_Ya vậy tên Jungkook đó có làm gì mày không đó? Haizz nhà nó khó đụng vào lắm, nếu nó có làm gì mày thì ráng chịu chút xíu coi như là chó cắn đi nha
_Ya Kim Taehyung thái độ mày xoay 180* thế hả thằng kia
Taehyung lại hề hề cười
_Biết sao được, ba mẹ tao dặn đụng ai thì đụng đừng đụng đến cậu út nhà họ Jeon, không đùa được đâu!
_Mày đúng là tham sống sợ chết, lo thân bỏ bạn
_Nãy mày nói ba mẹ tao làm trong nhà xanh mà, kiềm chế thì tốt hơn
Jimin phì cười, cả hai nói thêm vài câu qua lại rồi cúp máy, Jimin lại quay lại trạng thái đờ đẫn. Không thể tin được là Jungkook và anh có thể đi đến bước này, Jimin vẫn chưa thể tin nhưng trong lòng lại nảy lên một chút ngọt ngào, sao cũng được, anh không phải kẻ hèn nhát mà chạy trốn, tình cảm đến thì đón nhận thôi, huống chi Jungkook cũng có tình cảm với anh. Jimin mỉm cười, lấy giấy bút ra bắt đầu phác thảo cặp nhẫn đôi cuối cùng trong bộ sưu tập mới nhất của Moon Lady, một cặp nhẫn cực kì đặc biệt đánh dấu một trong những cột mốc quan trọng nhất cuộc đời anh
Xe của Jungkook đến cổng trường thì đột nhiên dừng lại, Jungkook nhíu mày ngước lên khỏi điện thoại hỏi tài xế lái xe
_Có chuyện gì vậy?
_Cậu chủ...
Cốc cốc cốc
Tiếng gõ cửa kính xe liên tục vang lên, Jungkook lạnh lùng nhìn sang thì thấy bên ngoài cửa kính là cô bạn gái cũ Lee Gyuri, cậu thờ ơ quay sang nói với tài xế
_Lái xe tiếp đi, không cần quan tâm!
_Nhưng cậu chủ, cậu trai nhà họ Lee kia đang chặn đầu xe
Jungkook ngước lên lần nữa thì thấy ở đầu xe là tên Lee Kyung Un đang chặn đầu, cậu nhấn nút mở kính xe, cô nàng kia vừa thấy vậy thì vội vàng nói
_Jungkook à em hoàn toàn không biết gì cả, Kyung Un oppa cũng ko có bỏ thuốc Park Jimin đâu, có kẻ âm mưu hãm hại tụi em đó anh à!
Jungkook cười khẩy hỏi lại, giơ chiếc điện thoại lên trước mặt cô ta
_Hãm hại? Cô nói mà không thấy ngượng mồm à?
Lee Gyuri như chết đứng, trong hình điện thoại của Jungkook là ảnh cô ta và tên bạn trai con của tập đoàn đối thủ của nhà Jeon đang ôm hôn thắm thiết trong quán bar, trên người còn đeo nguyên bộ trang sức Moon Lady mà Jimin đã đền bù cho cô ta trên danh nghĩa Jungkook, cô ả cứng họng, đúng lúc đó thì Lee Kyung Un cũng chạy đến, chưa kịp nói gì thì Jungkook lại lướt đến tấm kế tiếp rồi giơ lên, trong ảnh là hắn ta và tên phục vụ đưa cocktail hôm qua đang lén lút trao đổi gói bột và vài tờ tiền. Hai anh em nhà họ Lee trừng lớn mắt không thể phản bác thêm được gì, sau đó thì rối rít van xin vì họ biết đắc tội với Jungkook hoặc người của cậu sẽ không có kết cục tốt
Jungkook khinh bỉ cười, đúng là tụi coi trời bằng vung, làm trò bẩn thỉu không biết tốt xấu, Jungkook liếc mắt rồi lạnh lẽo nói
_Lần này các người đúng là không biết tốt xấu, dù tôi có tha cho các người, nhà họ Park cũng không để yên!
Nói rồi cậu nâng kính xe lên giục tài xế chạy tiếp, về chuyện hai bức hình trong điện thoại thì chẳng có gì khó hiểu, nhà hàng hôm qua chủ sở hữu chính là Jeon Junghyun anh trai Jungkook, camera và vệ sĩ giám sát ở khắp mọi nơi, hôm qua một trong những vệ sĩ ở đó thấy được cậu bồi bàn đó có chút khả nghi thì liền để ý, sau đó thấy được hai người trao đổi thì chỉ nghĩ là buôn thuốc phiện nên chụp lại giao cho anh trai cậu, hôm nay Jungkook hỏi đến mới gửi cho cậu. Còn hình cô bạn gái lẳng lơ kia thì phải cảm ơn Kim Namjoon anh họ của Jungkook là chủ của bar mà tên bồ mới của cô ta là khách quen, tiện tay chụp một tấm gửi qua cho cậu thưởng thức. Jungkook lắc đầu, hôm qua Park Jihyun đột nhiên gọi điện cho cậu hỏi về vấn đề của Jimin bị bỏ thuốc, thì ra Jihyun đi ngang qua và vô tình nghe thấy Jimin nói chuyện với Taehyung, thấy có dính Jungkook nên mới hỏi, lúc cậu nói ra xong thì đột nhiên Jihyun cười khẽ trong điện thoại rồi cúp máy, không hỏi anh trai cậu đã bị mất zin như thế nào sao? Jungkook nghĩ đến Jimin thì lại cảm thấy vừa bất đắc dĩ vừa nuông chiều. Hai tuần nay anh luôn tránh mặt cậu, chỉ nhắn tin vỏn vẹn bốn chữ "cho tôi hai tuần" rồi bặt vô âm tín, lên lớp không gặp, lên phòng hội học sinh không thấy, hôm nay là hạn cuối của hai tuần rồi mà vẫn không thấy tăm hơi Jimin đâu, tên mọt sách này có tiếng là con ngoan trò giỏi chăm học, không lý nào lại nghỉ học đến hai tuần, gọi Jihyun thì cậu nói ráng chờ đi, gặp Kim Taehyung thì anh ta cũng nói y chang. Jungkook nhớ Jimin muốn điên rồi, hôm nay mà không gặp anh nữa cậu thề sẽ xông thẳng đến nhà họ Park lôi anh đi
Jungkook đến lớp cất cặp sách vào ngăn bàn, tiết đầu sinh hoạt nên cả lớp đều ồn ào, Jungkook đang cau chặt mày ảo não thì tiếng tin nhắn vang lên, người gửi là Kim Taehyung, cậu đọc xong thì cười gian xảo đứng dậy ra khỏi lớp
Hôm nay Jimin đi học lại sau hai tuần xin nghỉ để tập trung vào việc thiết kế, hên là có Taehyung, Hoseok hyung và Yoongi hyung lo dùm việc của hội học sinh trong hai tuần anh vắng mặt nên cũng đỡ biết bao nhiêu, Jimin thở dài, hai tuần nay không được gặp Jungkook anh cũng khổ sở lắm nhưng phải ráng kìm lại vì đại cục. Jimin chống cằm suy tư, chắc giờ này Jungkook đang học tiết một, đợi lát nữa tan học hẹn cậu đi ăn cơm mới được
Taehyung ló đầu vào nhe răng cười khuôn miệng hình chữ nhật quen thuộc
_Jimin à xuống nhà kho với tao một lát đi!
_Làm gì? Jimin lười biếng đáp lại, hôm nay lớp cậu đâu có tiết thể dục
_Thầy giáo thể dục của tụi năm nhất nhờ tao xuống lấy dùm thầy ít đồ, tại tụi năm nhất chưa rành mà sắp đến tiết rồi, nhiều đồ lắm mày đi với tao đi!
Taehyung bịa đại một lý do, ấy vậy mà cũng ăn may nhờ Jimin đang ko chú tâm lắm nên Jimin cũng nhấc đít đi theo, Taehyung thở phào trong bụng, hên là nó không thắc mắc gì không thôi lại phải lo nghĩ cách chống chế, cả hai gần đến nhà kho thì Taehyung tự nhiên ôm bụng nhăn nhó nói với Jimin
_Tự nhiên bụng tao đau quá, mày vô sắp xếp trước đi lát tao giải quyết xong rồi vô phụ mày sau
_Mày đúng là lắm chuyện! Jimin càu nhàu rồi tiếp tục đi đến hướng nhà kho, lần này cửa lại không khoá, anh đẩy cửa bước vào, lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng, vừa định với công tắc bật đèn thì bất ngờ cổ tay bị ai đó chụp lấy rồi nằm gọn trong một vòng tay ấm áp, lúc đầu Jimin hơi giật mình nhưng lúc vòng tay kia ôm chặt lấy anh, hơi thở kia ở ngay bên cạnh tai thì Jimin dần thả lỏng rồi vòng tay ôm lại cậu, cả hai siết chặt lấy nhau, đem bao nỗi tương tư và nhớ mong bảy tỏ hết trong cái ôm này, cánh cửa nhà kho khép lại, bên ngoài treo một cái bảng trắng to đùng
"Cấm làm phiền, kí tên: Jeon Jungkook"
Jungkook áp Jimin vào tường, tháo bỏ cặp kính vướng víu của anh nhét vào túi áo rồi cuồng nhiệt hôn anh, Jimin ngửa cổ đón nhận nụ hôn nhớ nhung khổ sở của Jungkook, ngoan ngoãn dâng lên đầu lưỡi mềm mại thơm tho của mình, cả hai đều bị nỗi nhớ dày vò không dứt, Jungkook cũng giống như Jimin, lần đầu nếm được tư vị của tình yêu, nếm được nỗi nhớ nhung một người sâu sắc là như thế nào. Họ như một đốm lửa nóng rực và một khối băng lạnh lẽo va vào nhau và tan chảy thành nước. Jungkook nút mạnh trên cổ Jimin làm anh không kìm được mà rên khe khẽ, một tiếng rên này như một sự giải thoát xiềng xích của con mãnh thú trong người cậu, Jungkook liếm láp chỗ vừa nút đó rồi lần mò cởi cúc áo Jimin
_Jungkook a ở đây không được! Jimin yếu ớt phản đối, giữ lấy tay Jungkook đã chuẩn bị cởi nút áo số hai của anh. Jungkook day nhẹ môi anh rồi thì thầm
_Em nhớ anh muốn phát điên rồi! Một lát thôi, Jimin!
Jimin hoàn toàn bị đánh bại bởi câu nói ngọt ngào của cậu, để mặc Jungkook lột sạch đồng phục trên người mình ra, Jungkook cũng loã thể ôm Jimin đến chiếc ghế gần đó, cậu đặt anh ngồi lên đùi đối diện với mình rồi nắm lấy tay anh đặt vào vật kia của mình, Jimin run run nắm lấy, Jungkook cũng cầm lấy vật kia của anh sốc nhẹ, cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng cả hai, Jungkook thở ra một hơi dài, tiếp tục rê lưỡi trên cổ và vai anh
_Sướng không Jimin?
_Ưm, im đi! Anh rên nhẹ phản bác, cảm giác chân thực lúc này lại càng làm Jimin như bị quăng vào một hố sâu tăm tối của nhục dục, lưỡi Jungkook đi đến đâu là Jimin nổi da gà đến đó, anh đang làm việc này với Jungkook trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo, cảm nhận rõ từng cái mút nhẹ của cậu, từng tấc hơi thở của cậu trên da mình, body Jungkook thực sự là cực phẩm, rắn chắc vừa phải, khuôn mặt lúc thì baby nhưng lúc lại cực kì nam tính, Jimin say mê ngắm nhìn đường viền xương hàm của cậu trong ánh sáng le lói của mặt trời, anh cúi xuống gặm nhẹ rồi chuyển đến môi cậu, họ tiếp tục đưa nhau vào một hũ mật ngọt ngào, tay cả hai đồng đều lên xuống theo nhịp càng ngày càng nhanh, Jimin bấu chặt lấy vai Jungkook để lại những vết cào như tuyên bố quyền sở hữu, cả hai thở dốc nặng nề, họ cùng lên đỉnh trong khi vẫn đang quyện lưỡi vào nhau, ai cũng không nỡ tách ra, cứ thế chiếm lấy môi nhau không rời
Jimin gục đầu vào vai Jungkook mặc kệ cậu đang lấy giấy lau chùi sạch sẽ cho cả hai, xong xuôi thì ôm lấy cơ thể trơn bóng của Jimin cười khẽ
Jimin bực bội ngước lên nhìn
_Ya em cười gì chứ? Đồ không biết tiết chế
_Tại anh bắt em nhịn tận hai tuần lận đó Jimin!
_Jeon Jungkook, kính ngữ đâu? Kính ngữ đâu hả?
Jungkook nhướn mày cười
_Bây giờ anh là người yêu của em rồi, người yêu thì cần gì kính ngữ chứ
Rặng mây đỏ xuất hiện trên má Jimin, anh đấm nhẹ vào vai cậu ngại ngùng
_Ai là người yêu của em chứ?
_Jiminie! Làm người yêu của em đi! Jungkook hôn chụt vào môi Jimin, hướng ánh mắt trông chờ nhìn anh, Jimin cắn môi lại nhìn cậu, một lát sau mới híp mắt lại cười
_Ừm
Một tháng sau, tập đoàn họ Park chính thức mở bữa tiệc giới thiệu bộ sưu tập mới của thương hiệu Moon Lady do chính con trai cả Park Jimin, cũng là người thừa kế của Park thị chính tay thiết kế và giám sát sản xuất, bộ sưu tập đã gây được tiếng vang rất lớn, nhất là cặp nhẫn đôi bạc khảm kim cương đen và trắng, trên thân mỗi chiếc nhẫn là dòng chữ "you are my love" tinh tế và đẹp mắt, cơn sốt của cặp nhẫn đôi you are my love không chỉ ở những cặp đôi bình thường mà nổi tiếng cả trong cộng đồng LGBT trên toàn thế giới, giúp danh tiếng của Moon Lady vượt ra khỏi khuôn khổ của châu Á và lấn sân sang các châu lục lân cận. Cậu chủ Park Jimin cũng lần đầu xuất hiện trong bữa tiệc của giới thượng lưu, tuyên bố cặp nhẫn you are my love là món quà anh muốn dành tặng cho cộng đồng LGBT trên toàn thế giới và bày tỏ quan điểm ủng hộ họ, anh nói you are my love tượng trưng cho buổi lễ đính hôn đầy ngọt ngào và lãng mạn, việc này đã gây không ít thiện cảm cho mọi người và càng thêm yêu mến cậu chủ xinh đẹp và tài giỏi kia. Một tuần sau đó, khắp các trang báo lớn nhỏ đều đưa tin tập đoàn họ Lee dính vào cáo buộc trốn thuế, cở phiếu của tập đoàn họ Lee rớt thê thảm,
làm chấn động giới kinh doanh và thương buôn trong giới, tình cảnh phải nói là kẻ khóc người cười, nhưng đó là chuyện sau này, còn bây giờ họ chỉ tập trung vào bộ sưu tập mới của Moon Lady mà thôi
Jungkook đứng ở dưới chăm chú nhìn người mình yêu phát biểu trên bục, anh cũng luôn hướng ánh mắt về phía cậu, phía trong lớp áo sơ mi của anh và cậu đều hiện hữu hai chiếc nhẫn you are my love được luồn vào dây chuyền, cậu màu đen, anh màu trắng, vì bây giờ cả hai chưa chính thức công khai quan hệ nên chưa thể đeo nó trên tay
Trong phòng của Jungkook ở căn biệt thự vùng ngoại ô, hai thân thể trần truồng sau khi quấn chặt lấy nhau thì ôm lấy nhau nở nụ cười hạnh phúc, hai bàn tay đan lấy nhau, mỗi người bên tay trái đều hiện hữu chiếc nhẫn you are my love giống như một sự minh chứng cho tình yêu vĩnh cửu
_Jimin à! Em yêu anh
_Anh cũng rất yêu em! Jungkook
End
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro