Chương 20: Ánh sáng ban mai (H tục 🍣)
[Mẫn cảm quá]
Khách sạn view biển, giường lớn xa hoa.
Khương Nam Vũ cả người dính nhớp khó chịu, nhưng vẫn bảo Liên Dự đi đánh răng rửa mặt trước rồi ngủ, sau đó đã tức giận từ chối lời đề nghị anh muốn tắm cho mình, tự vào phòng tắm, lúc đi ra mặt đều đỏ lựng.
Liên Dự cũng không ép buộc, thừa dịp lúc cậu đi tắm, gọi cho quầy lễ tân cần vài thứ gì dó, dùng robot giao lên đây.
Sau đó anh mới ôm lấy người đẹp ẩm mướt tươi mềm mới vừa tắm xong, mở chăn rồi đi ngủ.
Ngủ một mạch đến chiều, khi mở mắt ra lần nữa, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Liên Dự vươn cánh tay ôm eo Khương Nam Vũ, thuận tay kéo vào trong ngực mình, vùi đầu vào mái tóc mềm mại của cậu, hít một hơi thật sâu.
Khương Nam Vũ ngủ đến mơ màng, phát ra tiếng hừ hừ, ngả về sau trong vô thức, tựa vào thớ cơ bắp mềm mại ấm áp của anh.
Sau khi tắm xong quần áo đều đưa cho khách sạn cầm đi giặt sạch, bây giờ hai người đang trần truồng nằm đối diện nhau. Chóp mũi Liên Dự trượt xuống sau gáy Khương Nam Vũ rê dọc theo chiếc cổ mượt mà, dừng lại trên khung xương bướm rõ ràng tinh tế, nhẹ nhàng hôn xuống.
Lòng bàn tay to lớn vuốt ve từ bụng dưới vòng ra sau eo, ngón cái nghiền nhẹ hõm eo, lại trượt vào trong đôi gò mông, ngón tay thon dài đè ép lỗ hậu đang mấp máy, bụng ngón tay xoa tròn quanh cơ đít, nghiền nát, xoa vòng cọ xát.
Cảm giác ngứa ngáy mơ hồ không rõ, Khương Nam Vũ ngủ không yên, eo tê dại, nhưng lại được ôm siết vào trong lồng ngực mềm ấm, cảm giác an toàn bao phủ lấy cậu, trong chốc lát không nhận ra được mối nguy.
Liên Dự nhếch môi cười, thỏa mãn cắn nhẹ vào hõm lưng thon gọn mịn màng của cậu, ngón tay vặn mở cái thứ mới được lễ tân đặt mua cho trước đó, đặt chiếc lọ nhỏ trên gối nằm, lẩm bẩm nói: "Nam Vũ... cục cưng ngốc nghếch."
Đầu ngón tay thấm ướt chất bôi trơn, kiên nhẫn hòa tan trong lòng bàn tay, sau khi thoa ấm rồi, mới mò tới lỗ đít, chen vào trong lỗ thịt mềm nóng, tỉ mỉ khuấy đảo ở chỗ nông, chuyển động cổ tay, gập đốt ngón tay ấn nghiền.
Một cảm giác chướng bụng tê dại chạy dọc sống lưng, hơi thở của Khương Nam Vũ có chút hỗn loạn, khép hai chân lại, siết chặt cơ đít trong vô thức, như muốn xoắn lấy ngón tay quấy nhiễu
"Không muốn à?" Liên Dự hôn vành tai cậu, sau đó lại cười, "Là bởi vì chưa từng được thử sao?"
Anh lại đút thêm một ngón tay vào trong, cả người Khương Nam Vũ run rẩy, rùng mình.
Giọng nói của Liên Dự rất nhẹ: "Nó sẽ làm em thoải mái."
Anh rút ngón tay ra một chút rồi lại từ từ đẩy tới, thọc ra thọc vào, cho đến khi thọt lút cả ngón tay bên trong, cẩn thận vuốt ve từng tấc thành ruột, không bỏ qua bất kì chỗ nào, cuối cùng cũng tìm được chỗ gồ lên đó.
Liên Dự lại không đột ngột ấn vào ngay, mà là cọ xát từ bên mép từng chút từng chút một.
Mặt Khương Nam Vũ đỏ rực, yết hầu dần rên rỉ từng cơn, thắt lưng run run, kẹp đùi ma sát không ngừng, dương vật ở phía trước lặng lẽ dựng đứng, trong thành ruột ngậm đầy chất bôi trơn ẩm ướt cũng từ từ tiết ra chút nước ấm.
Thế là Liên Dự tăng thêm một ngón tay nữa đút vào trong hành lang mềm đang mở, gập ngón tay chậm rãi đục khuấy các tuyến hơi cứng trong cơ thể, kẹp ở đầu ngón tay rồi vân vê nó.
Sự hưng phấn kỳ lạ khiến Khương Nam Vũ run rẩy càng dữ dội, hai cánh mông phát run, nhịn không được ưỡn mông hùa theo sự xâm nhập của Liên Dự, mà Liên Dự cũng như cậu mong muốn gồng lực giày vò chỗ gồ lên kia, một tay khác thì vòng qua trước người cậu nắm lấy dương vật nhỏ sục lên sục xuống.
Khương Nam Vũ nhắm chặt mắt, hàng mi dài bất giác thấm đẫm nước mắt, "ưm ưm" một tiếng, khoái cảm dày đặc xuôi theo háng xộc xuống một tia lửa điện, thành ruột đột nhiên co rút, không giữ được lâu, bụng dưới nhấp nhô lên xuống, ưỡn người phụt bắn vào tay của Liên Dự.
Lần đầu tiên cậu cảm nhận được cảm giác khoái cảm xa lạ lâu dài lại mãnh liệt, Khương Nam Vũ thấm ướt nước mắt trên gối, há miệng thở hổn hể từng ngụm nhỏ.
"Mẫn cảm quá đi, cục cưng." Liên Dự hôn vào gáy cậu, hài lòng rút ngón tay của anh ra, thay bằng cặc bự cương cứng ngắc của mình.
Anh bôi tinh dịch mà Khương Nam Vũ bắn trong lòng bàn tay lên trên lỗ hậu, nắm một chân của cậu nâng cao, hạ hông chen vào giữa hai chân cậu, bợ quy đầu chà chà lỗ nhỏ phấn hồng.
Miệng thịt non nớt nhớt mềm ngậm được nửa đầu cu đỏ tươi, run rẩy mút lấy mút để, quy đầu xuyên qua các nếp gấp quét đầy một hàng nước dâm ướt át, Liên Dự thở ồ ồ vài lần, bóp eo Khương Nam Vũ, chậm rãi đẩy hông đụ lỗ đít.
Lỗ sau không ướt mềm bằng bướm non, mà là hơi rin rít, nhưng lại chặt khít, siết cặc bự khiến eo Liên Dự tê dại, cổ họng rên rỉ thành tiếng, cây chày khủng bố đâm lỗ đít tới tận cùng, đầu khấc thô to thúc căng miệng nhỏ gần như trắng bệch màu, cảm giác chướng bụng đau đớn như bị xé toạc đánh thức Khương Nam Vũ, ngọ nguậy cố gắng hé mở mắt, rên rỉ phát ra tiếng ưm ưm ưm.
"Cục cưng... ngoan nào..." Liên Dự khàn giọng thở dốc, một tay nắm chân cậu, một cánh tay khác siết chặt lấy eo cậu, kiên quyết lại từ từ thúc vào rút ra, "Thả lỏng, ăn vào hết... rất nhanh sẽ không đau nữa..."
Khương Nam Vũ ngủ mê mang, giống như bản thân bị chia thành hai nửa, một nửa còn đang nằm yên bình trong lồng ngực của Liên Dự, một nửa kia lại cảm nhận rõ cái thứ nóng hổi đó địt nhừ đường ruột từng chút từng chút đỉnh vào bên trong.
Cậu khóc rên trong mơ hồ, nhưng lại chẳng biết là khóc do đau, hay chỉ là đang muốn làm nũng.
Kỳ thực, miệng thịt mềm dính nhớp thành thật hơn cậu nhiều, bám vào căn cặc bú mút chùn chụt hòng lấy lòng nó, từ từ siết lấy côn thịt, tham lam nuốt nó thật sâu.
Dương vật to sù sụ hoàn toàn đâm được lút cán trong khi đang đưa tới đẩy lui, bụng dưới căng chặt thít chặt vào cặp mông săn chắc ở phía dưới, Liên Dự ngậm vành tai Khương Nam Vũ liếm mút, hút kêu ra tiếng nước sùm sụp, mỉm cười khen cậu: "Giỏi quá."
Sau đó, anh rút ra nửa cây, rồi lại hóp mông thúc vào, quy đầu cong vểnh xuyên qua vách thịt, đè ép tuyến tiền liệt, dương vật chen sâu bên trong hành lang nhỏ hẹp như phình to thêm, khó lắm mới đẩy hết cả cây thịt vào trong lỗ, đưa đẩy cặc cọ xát tạo ra cảm giác nóng rát bỏng cháy.
"Liên, hư... Liên Dự..." Khương Nam Vũ thở dốc yếu ớt.
"Bé cưng tỉnh rồi à?" Liên Dự xoay người đè cậu dưới người, lại hẩy hông đụ tiếp, Khương Nam Vũ run rẩy rên rỉ.
Liên Dự hôn sau gáy cậu ngậm cắn chút thịt mềm, bị anh mút đến mức hơi thở không ổn định, trả cho cậu những dấu tích hỗn loạn, đè eo hẹp của cậu bắt đầu đâm rút.
Bị ngậm sau gáy giống như hành vi của một loại dã thú nào đó, trong lúc ngẩn ngơ làm Khương Nam Vũ có cảm giác nghẹt thở khi bị một con sói đen ràng buộc, toàn thân run lên.
"Ư, sâu quá... sâu quá rồi..." Cậu run lẩy bẩy nắm chặt vỏ gối, mạch máu hiện rõ trên mu bàn tay tái nhợt.
Những cú thúc mãnh liệt liên tiếp, lưỡi dao thịt hơi rút ra rồi lại dập cho lút cán, đầu cu chọc thẳng vào chỗ sâu nhất, tàn nhẫn nghiền nát những nơi mẫn cảm.
Vách thịt chật hẹp lại càng đụ càng mềm, dịch thể tiết ra hòa với dầu bôi trơn được căn cặc khuấy đảo tạo nên những tiếng nước ngập tràn, phụt ứa tung tóe ra ngoài, con rồng thịt dữ tợn nóng hổi giã bôm bốp vào lỗ đít phát ra tiếng nước xì xì xì.
Cặc bự đỏ tía khủng bố, nảy lên hung ác đâm chọc xối xả bên trong đường ruột phát ra những tiếng dâm đãng, côn thịt mài vách thịt run rẩy vì nóng, đưa đẩy thành ruột mềm mại khiến nó co thắt từng cơn, phọt thẳng nước ra ngoài, ướt dầm dề mút chặt căn cặc, cắn siết quy đầu, vừa mềm vừa ướt, âm thầm quyến rũ, Liên Dự phê đến mức đổ mồ hôi hột.
Anh cúi người véo cằm Khương Nam Vũ, làm cậu quay đầu hôn môi với anh, cắn môi dưới của cậu rồi liếm mút: "Cục cưng mút cặc giỏi lắm."
Sau đó, trong cơn run rẩy vừa xấu hổ vừa giận dữ của Khương Nam Vũ bị siết đầu cu cho tê cả da đầu, bóp cặp mông cong múp của cậu kéo sát vào háng, quỳ xuống giữa hai chân cậu, gồng eo nắc hông, dập mạnh từng cú.
Đầu gối quỳ trên giường của Khương Nam Vũ căn bản không còn chút sức nào, chân mỏi vô cùng, run rẩy như muốn ngã xuống, lại bị Liên Dự bóp hai cánh mông mặc sức nhào nặn, lỗ đít đỏ tươi cũng bị xoa nắn cho biến dạng, run rẩy ngốn trọn cây chày sưng tấy gian nan nuốt vào nhả ra, bụng dưới phát run, toàn thân ướt nhẹp như được vớt ra khỏi nước.
"Liên Dự, hức hức...Liên Dự à..." Cậu khóc đứt quãng, "Chân em mỏi, eo em đau nữa, hức..."
Cậu thút thít nói mình không quỳ nổi nữa, không muốn nữa, nhưng lại bị người đàn ông cố ý hiểu sai nghĩa: "Tư thế này không thoải mái à? Cục cưng, đừng khóc nữa, vậy chúng ta đổi tư thế nào."
Liên Dự bóp eo người nọ bế lên, xuống giường, tiện tay ấn nút điều khiển ở đầu giường, tấm rèm che kín ánh sáng đột nhiên từ từ kéo ra, ánh sáng ban mai chợt xuất hiện.
Ở trong không gian mờ tối quá lâu, Khương Nam Vũ vô thức quay đầu đi tránh né ánh sáng chói chang, một giây sau trước người bỗng thấy lành lạnh, cậu thế mà bị người đàn ông đè lên trước cửa sổ sát đất lại bắt đầu thảo phạt tiếp!
"Liên Dự! Ư, sâu quá rồi——hư-n!"
Toàn thân Khương Nam Vũ bị ép lên cửa sổ thúc cho nảy người liên tục, lòng bàn tay hằn ra dấu tay ướt đẫm mồ hôi, giọt nước mắt men theo khóe mắt lăn xuống gáy, nhiễu trên hõm xương quai xanh, cắn môi, ngay cả khóc cũng không dám khóc.
Ngoài cửa sổ sát đất có một sân thượng nhỏ, hướng ra bãi biển, cùng với những con sóng lăn tăn.
Xung quay đột ngột thay đổi khiến cả người Khương Nam Vũ trở nên mẫn cảm hơn, Liên Dự ngậm chóp tai của người nọ vừa nắc cặc vào bên trong, bị xoắn chặt làm đổ mồ hôi nóng người, nghiến răng thọc lút cán côn thịt nóng hổi tận sâu trong lỗ đít mềm xịt nước, địt vừa vội vừa nhanh.
Trận làm tình khỏa thân lõa lồ nửa người, vẫn là quá sức đối với Khương Nam Vũ, cảm giác xấu hổ nhấn chìm cậu, thậm chí cậu còn có thể nhìn thấy những con sóng vỗ vào tảng đá ngầm, nhìn thấy cả mấy đứa trẻ đang cười đùa trên bãi biển, nhìn thấy xe và người đi bộ trên đường.
Tư thế doggy chịch vào rất sâu, lại bị Liên Dự hung hăng giã nhừ lỗ dâm vài phát, cậu chỉ cảm thấy căn cặc khủng bố muốn chọc thủng bụng rồi, cả người run cầm cập sa vào cơn hứng tình cực khoái, thậm chí không hét được cả ra tiếng, mềm thành một cục bị Liên Dự đè lên trên cửa kính vừa hôn vừa liếm.
Vóc dáng cậu nhỏ con hơn Liên Dự, lúc này chân căn bản không chạm đất, gần như là bị Liên Dự kẹp giữa ngực anh và cửa kính, mũi chân nhón như không nhón, từ chân cho tới bắp đùi đều tê mỏi, cả người mệt đừ, dẫm bừa trên bàn chân của Liên Dự, muốn khóc cũng khóc không nỗi, yếu ớt đứt quãng kêu: "Liên Dự, đừng mà...hức hức... không muốn nữa."
Giống như một chú mèo con chưa dứt sữa.
Liên Dự ôm eo cậu, mọi dây thần kinh đều run lên vì sướng cặc, bóp ép Khương Nam Vũ lên trước cửa kính thủy tinh đụ địt, không biết là muốn chịch cậu dính lên trên cửa thủy tinh, hay là muốn chọc xuyên cặc mình vào nữa.
Nghe được tiếng kêu khóc của Khương Nam Vũ, anh lại chỉ cảm thấy càng thêm hăng máu, rút cặc ra ôm eo Khương Nam Vũ xoay người cậu, lại nóng hừng hực chen đầu cu vào trong, quy đầu hầm hập nghiền qua vách thịt nóng rực sưng tấy tiến thẳng sâu bên trong, mài bụng dưới của cậu mạnh mẽ phọt tinh.
Khương Nam Vũ bị anh tưới tinh cho chảy cả nước bọt, lè lưỡi nhếch nhác thở hổn hển.
Hay là... thực ra anh cũng bị rối loạn tinh thần thể ? Giống như Liên Tiêu.
Liên Dự cắn đầu lưỡi Khương Nam Vũ bú mút, sau đó say mê liếm hôn bờ môi cậu, khuấy đảo nước bọt tràn ra ngoài.
Nếu không thì nên giải thích như thế nào, khi cái thứ dục vọng thú tính hiện tại gần như muốn nuốt chửng Khương Nam Vũ của anh đây?
Dương vật sau khi xuất tinh thậm chí còn không xìu đi, mà trên cây chày dữ tợn được bao bọc bởi nước nhờn nhớp nháp, bị lỗ thịt mềm rục quấn lấy nóng hừng hực, từng chút từng chút đẩy sâu trong vách thịt, một luồng dịch nhờn hộc ra từ chỗ giao hợp, lại len lỏi theo khe đùi trượt xuống.
Khương Nam Vũ khóc rất dữ dội, thậm chí có hơi co giật một xíu, ý thức mờ nhạt mơ màng, cả người cao trào quá nhiều lần, dường như khá mất nước, giọng nói khàn khàn run rẩy, tủi thân nói với Liên Dự rằng mình khát quá.
Liên Dự bợ mông cậu đi tới trước bàn, vừa đi vừa nắc eo chịch, đặt cậu ngồi trên bàn, xách chai nước uống trong khay lên mở nắp, cơ bắp trên cánh tay hơi căng ra, sau đó ngửa đầu ngậm một ngụm nước, lại cúi người mớm vào miệng Khương Nam Vũ.
Sau khi đút qua đút lại mấy lần, hai người lao vào nhau hôn môi, cực kỳ nhớp nháp, nước men theo khóe môi chảy xuống cổ.
Liên Dự rút dương vật của mình ra, lại xoay người Khương Nam Vũ đè xuống tiếp, nhấc một chân cậu gác trên mép bàn, banh cặp mông cậu sang hai bên, nhìn lỗ đít nhỏ hẹp sưng tấy gian nan ngốn cặc bự thô to đỏ tươi của anh.
Khương Nam Vũ eo nhỏ mông cong chân lại dài, tư thế này khiến hõm lưng cậu trở nên sâu hơn, cả người cực kỳ thon thả.
Liên Dự chỉ cảm thấy một tay thôi là có thể đè gãy eo của cậu, nhưng lại muốn dồn sức đụ nát cái lỗ đít mềm rục đỏ hỏn kia, mông múp phấn hồng bị dập phát ra tiếng bạch bạch bạch, xương hông cường tráng đè ép lên hai má mông, giã cho mông mềm như biến dạng, ma sát khiến nó nóng lên.
Hung hăng quất vào lỗ đít nhỏ hơn trăm lần, cuối cùng Liên Dự cũng thở ồ ồ bóp đùi non run rẩy của Khương Nam Vũ, dí sát cậu vào háng mình, ưỡn eo phụt luồng tinh nồng đậm cực sâu rót đầy miệng nhỏ.
__________________________
Lời tác giả:
Thằng em : Đắp chăn trò chuyện, tặng kem, đi mô tô hóng gió.
Thằng anh: Thọc ngón tay thoa thuốc, địt trên xe, địt trên cửa sổ 🤡.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro