Chap 3. Ai cũng có những nỗi đau
Vũ Tuệ đứng trước cửa kính , nhìn về phía thành phố phồn hoa trước mặt . Trái tim cô như một quả bong bóng bị bơm căng và đang từ từ vỡ ra . Những mãnh vỡ ấy khiến trái tim cô rỉ máu . Từ ngày Thiên Y bước ra khỏi cuộc đời cô , đó chính là một ám ảnh kinh hồn , là một nỗi đau đớn tột cùng và sự mất mát vô cùng to lớn .Cả đời cô , rốt cuộc đã làm gì sai ? Cả đời cô , rốt cuộc đã phạm phải tội lỗi gì? Tại sao cứ hết người này đến người khác cứ tìm cách ruồng bỏ , vứt lại cô ?
Ngay từ những ngày ấu thơ , cô đã hiểu rõ được thế nào là sự ghẻ lạnh của mọi người . Thế nào là những thương tổn và sự đơn độc khi rõ ràng là có gia đình , nhưng lại như không có . Mẹ mất , ba vứt cô vào trong cô nhi viện . Cả đời cô không thể nào quên trong đêm mưa tầm tã ấy , ba cô đã tàn nhẫn thế nào , đã đáng sợ thế nào . Nỗi đau đớn và thương tổn ấy khiến cho cô không ngừng rơi lệ . Cho đến khi cô gặp anh – Tống Thiên Y . Một chàng trai đã lần nữa làm sống lại trái tim như một bãi hoang mạc khô cằn , bỗng chốc nhận được cơn mưa rào làm đâm hoa nổi lộc .
Ngay từ lúc Thiên Y dành cho cô nụ cười đầu tiên , dưới những hạt mưa mùa xuân và trên con đường ắp đầy những cây dù nhỏ . Ngay từ lúc anh nắm tay cô thả mình trong những cơn mưa lạnh buốt , ngay từ lúc cả người cô đắm chìm trong cái ôm ấm áp và cuộn mình trong vòng tay to lớn của anh . Cô đã thề với lòng , cả đời này chỉ yêu mình anh và cả đời này chỉ có thể yêu anh.
Ký ức về Thiên Y chính là những điều an ủi lớn nhất đối với quãng đời vừa qua của cô . Bởi khi trái tim thật sự dành trọn cho ai đó , kỷ niệm và giấc mơ chính là nơi bắt đầu . Cho dù từ khi lấy Thiên Y , cuộc sống của cô bước sang bước ngoặc mới . Cho dù anh không cho cô cảm nhận trực diện được hạnh phúc . Cho dù anh hành hạ thể xác và làm cô đôi chút lại cảm thấy tổn thương . Nhưng hạnh phúc với cô chính là anh , cả đời cô chỉ cần ở cạnh anh đã là quá mãn nguyện.
Thế nhưng , cuối cùng , niềm hy vọng to lớn nhất đời mình cũng đã vứt bỏ cô đi. Cuộc đời cô chỉ còn lại tình yêu , mà lại không thể yêu . Chỉ còn lại mình anh , nhưng cũng chẳng khi ở cạnh . Cô đơn không phải sinh ra từ lúc ta mới chào đời , mà nó bắt nguồn từ lúc ta thật sự biết yêu một ai đó .
Mệt mỏi quá ! Cô muốn buông tay , trái tim đã thật sự không thể chịu đựng được nữa .
Vũ Tuệ cuộn mình trong chăn , cô co người nằm trên chiếc giường rộng lớn . Mùi hương của anh vẫn còn vương ở lại nơi đây , nhưng Tống Thiên Y mà cô yêu thương đã thật sự rời bỏ cô đi . Thật sự chẳng còn gì ngoài nỗi nhớ và tổn thương...
...
- ắt xì!.... – Hạ Đóa Đóa cầm hộp khăn giấy trống không , hai má đỏ hồng vì cảm lạnh
- Chết tiệt! Em lại bị cảm nữa rồi.... hic... - Hạ Đóa Đóa ngoẹo đầu tựa vào sofa , dẩu môi khó chịu
- Hạ Đóa Đóa! Vào ăn cháo cá này! – Từ trong bếp , một giọng nói truyền cảm vang ra cùng một mùi hương thức ăn quyến rũ . Sự cám dỗ của trai đẹp cộng thêm sức hút khó cưỡng của thức ăn khiến Đóa Đóa dù lười biếng uể oải cũng phải lồm cồm mò vào trong bếp
- Woa! Yết Yết , anh đúng là anh xã tốt nhất trên đời đấy nha! – Hạ Đóa Đóa hai mắt sáng rực , nhìn tô cháo quyến rũ nằm trên bàn như đang vẫy tay mời gọi cô
- Em mau ăn đi! Kẻo nguội sẽ không ngon! – hàn Yết Yết mỉm cười để lộ hàm răng trắng tinh cùng đôi má lúm sâu hoắm
- Được... - Hạ Đóa Đóa đã ngậm trong mồm một thìa cháo to từ lâu
Hàn Yết Yết ngồi đối diện , nhìn cô gái nhỏ đang cặm cụi xử đẹp tô cháo nghi ngút khói . Khóe môi mỉm cười dịu dàng . Bắt giác , anh nhớ đến nụ cười lúc sáng của chàng trai ấy . Dù chỉ là một cái nhếch môi thôi , cũng đủ làm người khác xuyến xao rung động . Cái khỉ gì đây ! Tại sao anh lại có thể say nắng với một người đã có gia đình rồi chứ ! Không được , tuyệt đối không được !
- Anh làm gì vậy ? Đừng nói anh đang nghĩ đến cô nàng nào đó quyến rũ sexy nha! – Hạ Đóa Đóa cười tinh ranh , ánh mắt xoáy sâu vào tâm can của Yết Yết
- Bậy bạ! Làm gì có! – Hàn Yết Yết liếc Đóa Đóa bằng một ánh mắt tóe lửa . Cả đời thanh bạch của Yết Yết anh làm gì có chuyện mất mặt như thế
- Vậy không lẽ , anh đang nhớ đến anh chàng vừa chuyển đến à? – Hạ Đóa Đóa nhếch môi nhìn Yết Yết , ánh mắt ranh mãnh
- Đã nói là không mà! – Yết Yết ngoảnh mặt đi nơi khác , lẩn tránh sự dò xét của Đóa Đóa . Cái con bé này , thật sự rất giỏi trong việc phanh phui tâm tình của người khác
Hạ Đóa Đóa nhìn biểu cảm khác thường của Yết Yết , trái tim có chút co thắt . Hàn Yết Yết anh , có lẽ vẫn vô tư chưa biết được , cô đã biết rõ con người thật của anh tự lúc nào . Cô biết rõ anh là người thế nào , biết rõ tâm tình anh , biết rõ con người anh , và biết rõ cả niềm bí mật mà anh vẫn cố che dấu từ bấy lâu .
Cô biết , là biết rất rõ ràng. Rằng Hàn Yết Yết , anh ấy vẫn chưa bao giờ xem cô là một nửa của mình . Vẫn chưa bao giờ đối với cô bằng tình cảm của nam và nữ . Cô biết , anh ở bên cô chỉ là trách nhiệm , chỉ là bổn phận đối với gia đình . Cô còn biết cả , tình cảm của anh , đặc biệt không dành cho phụ nữ.
Hàn Yết Yết không ngờ rằng , Đóa Đóa cô đã biết được bí mật lớn nhất đời mình , thậm chí đã biết từ rất lâu . Ngày ấy , khi lần đầu tiên anh dùng hết can đảm để nói hết sự thật với một chàng trai học cùng khối , rằng anh đối với anh ta không đơn thuần là bạn bè bình thường . Yết Yết đã bị anh ta từ chối . Bí mật ấy không chỉ có Yết Yết , anh ta mà còn có cả Hạ Đóa Đóa cô nấp ở một góc tường và nghe tượng tần sự thật .
Nhưng đó chỉ là chuyện ở cấp 3 , bây giờ cả cô và anh đều đã trưởng thành . Đều ở ngưỡng đầu của con đường mới trong cuộc đời . Khi ấy , cô cứ ngỡ chỉ là một chuyện bình thường về tâm lí của con người ở tuổi mới lớn . Nhưng lại không ngờ rằng , cho đến tận bây giờ , anh vẫn y như vậy , vẫn không hề có cảm giác gì với cô . Điều ấy lại càng thể hiện rõ ràng hơn khi anh lại đứng dưới tuyết suốt nửa giờ để ngắm nhìn một anh chàng xa lạ .
Nhưng Hạ Đóa Đóa cô , quyết định sẽ không bao giờ buông tay Yết Yết . Cô sẽ ở cạnh , sẽ dung bản thân mình để đưa anh về lại con đường thật sự của đời mình . Cho dù là tổn thương , nhưng nếu đã có thể chịu được suốt 23 năm qua , thêm một chút nữa chẳc cũng chẳng mất mát gì . Dưới những con đường đầy chông gai trước mặt , chỉ cần vì Yết Yết , cô đồng ý với lòng sẽ làm bất cứ chuyện gì để anh không phải lại tổn thương lần nữa.
Trái tim con người đôi khi cũng thật ngốc nghếch , chỉ vì khi yêu một ai đó đậm sâu , tổn thương gấp mấy cũng được cho là hạnh phúc .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro