Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 3 (H)

Truyện chỉ đăng trên wattpad hoặc wordpress, những website nhảm nhí như truyenfun.com hay web khác chỉ là copy không xin phép.

Hắn bôi hết tinh dịch vào hậu huyệt, rồi nhét thêm hai ngón tay nữa. Hậu huyệt bất ngờ phải nhận ba ngón tay, Hạc Yên cảm thấy khó chịu lắc lắc eo, lại nhanh chóng bị nam nhân nằm trên giữ lấy.

"Ưm... a... chú, chú ...đừng, cháu...khó chịu...a...". Hạc Yên nói không thành lời.

"Ngoan, đừng giãy dụa, chịu đựng một chút." Tiêu Dực cũng khó chịu, thực khó chịu, nhưng vì không muốn làm tổn thương cơ thể nhỏ bé đáng yêu này, hắn nhẫn.

Một lúc sau, lỗ nhỏ tự tiết ra dịch ruột non, cũng thích hợp để bắt đầu, Tiêu Dực mới cởi hết quần áo, lộ ra cơ bắp rắn chắc, cạnh đó là hình xăm con rồng trên vai. Hạc Yên không phải bị con rồng dữ tợn dọa sợ, mà là bị côn thịt thô to của nam nhân làm cho chết khiếp. Cậu trừng to mắt, đặc biệt ngây thơ chỉ chỉ vào cây gậy lớn hỏi: "Chú định dùng cái cây gậy to to này làm gì?"

Tiêu Dực cười nham hiểm, cúi xuống hôn má cậu nói:"Để đâm cháu, cục cưng ạ."

Hạc Yên há mồm chưa kịp hiểu thì đã bị Tiêu Dực hôn môi. Tiêu Dực nâng dương vật thô to đã nổi đầy gân xanh lên, nhắm vào cửa huyệt, mạnh mẽ đâm. Hạc Yên trợn mắt, đau quá,không biết dương vật to gấp mấy lần ngón tay, cậu muốn hét lên nhưng bị môi Tiêu Dực mạnh mẽ cản lại. Hét không hét được, cắn không cắn được. Hạc Yên đau quá liền khóc, nước mắt rơi tí tanh trên khuôn mặt, khiến Tiêu Dực đau xót, nhưng mà súng đã lên nòng rồi còn chưa bắn thì không phải là Tiêu Dực.

Hắn chán đầy mồ hôi gắng gượng đợi Hạc Yên thích nghi được với vật thô to trong lỗ nhỏ. Một lúc lâu sau Hạc Yên mới ngừng khóc, giãy dụa nói khó chịu. Tiêu Dực cười haha, không hỏi cũng biết cậu khó chịu gì, ở chỗ nào, hắn liền thúc hông thật mạnh, đâm vào nơi sâu thẳm trong đó.

"Aa...ưm" không còn đau rát như lúc đầu, Hạc Yên cảm thấy khá hơn rồi, còn cảm giác ngưa ngứa nữa chứ, thật xấu hổ.

Tiêu Dực ôm chặt cậu bé, dưới thân thì ra sức vận động. Dương vật của hắn bị hậu huyệt nóng ẩm gắt gao bao lấy, làm hắn dục tiên dục tử. Luồng khoái cảm xông thẳng lên não, hắn muốn, muốn cậu bé dưới thân này rên rỉ kêu gào tên mình.

"Nói, gọi tên chú Tiêu Dực, gọi Dực, mau."

Thần trí Hạc Yên bây giờ đang mông lung, chỉ biết lắc lư theo nhịp và rên rỉ theo bản năng, rất ngoan ngoãn nghe lời.

"A...Dực, Tiêu Dực .... a...ưm, mau lên...a....Dực"

"A..." Tiêu Dực nghe thấy như uống phải Rocket 1h, lập tức tăng nhanh tốc độ dưới thân, càng ra sức đâm chọc tiểu yêu tinh là hắn mê say. Bỗng, như chọc vào điểm nào đó, tiểu yêu tinh hét lên. Tiêu Dực ngạc nhiên, sau đó là vui mừng, haha tìm thấy điểm G của bé con rồi. Tiêu Dực liên tục đâm vào điểm ấy, thật mạnh. Bé con thật sự không chịu được rên rỉ đứt quãng:
"A...đừng,Dực, đừng,...a.... chậm thôi... ưm..ưm...Dực."

Hạc Yên sau đó liền bắn tinh, chất lỏng trắng đục liền bắn lên cơ bụng rắn chắc của Tiêu Dực. Hạc Yên nhận được cao trào hậu huyệt liền co rút mạnh mẽ, ép "đại Tiêu Dực" đang trong đó không kiềm chế được cũng bắn tinh. Tiêu Dực bắn rất nhiều, một hồi mới xong.

Hạc Yên thở hồng hộc ôm lấy lưng Tiêu Dực, phát hiện thứ trong lỗ nhỏ của mình lại cứng lên, lại bắt đầu một cuộc vận động mới.

Hơn nửa đêm, Tiêu Dực ôm Hạc Yên đang mê man vào phòng tắm, hắn trách mình thật cầm thú, làm cậu bé đến ngất xỉu. Nhưng mà giờ nghĩ lại vẫn còn cảm thấy dư vị cao trào. Hắn thở dài thỏa mãn, chưa bao giờ hắn được dục tiên dục tử như vậy. Hắn bắt đầu tắm cho bé con. Tay rửa sạch những tinh dịch trong hậu huyệt. Hạc Yên vẫn không tỉnh lại, mơ màng gọi một tiếng "Dực".

Hắn cảm thấy giật mình không ít, hôm nay hắn lại quan tâm một người đến vậy, lại dụ dỗ trẻ nhỏ, hắn chưa bao giờ kiên nhẫn bôi trơn cho một người khi làm tình, càng không bắt người ta gọi tên mình thân thiết như vậy cũng chưa bao giờ gọi người ta là "bảo bối". Mà lại còn tắm rửa hầu hạ người ta nữa. Hắn cảm thấy mình có tình cảm rất đặc biệt đối với tiểu bảo bối này.

Tiêu Dực tắm rửa xong đặt cậu lên giường, cúi xuống hôn Hạc Yên. Hắn đắp chăn cẩn thận cho cậu rồi mới cầm bình cổ đi khỏi.

Ngoài biệt thự đã có xe đợi sẵn. Thủ hạ Triệu Lăng của Tiêu Dực đợi đến nóng ruột, tưởng lão đại bị làm sao, định sông vào cứu thì thấy Tiêu Dực đi ra. Y liền nhảy xuống mở cửa cho Tiêu Dực.

"Lão đại, ngài đi đâu lâu vậy, có chuyện gì vậy?"

Tiêu Dực trở về trạng thái mặt lạnh khi xưa, liếc hắn không nói gì, lặng lẽ lên xe. Triệu Lăng biết mình lỡ mồm, lão đại làm gì sao phải báo cáo cho mình, y chỉ muốn tát mình vài cái. Y trèo lên xe, lái về biệt thự Tiêu Dực.

------------------------------------

Sáng hôm sau, Hạc Khanh lên lầu gọi Hạc Yên dậy, cô cảm thấy là lạ. Hôm nay tự dưng em cô uể oải, lại còn kêu mỏi, kêu đau.

Cô lo lắng hỏi:" Yên Nhi, em sao vậy, đau ở đâu, chị đưa em đi bác sĩ."

Hạc Yên rất muốn khóc, thắt lưng cậu mỏi lừ, phía dưới lại còn trướng lên đau rát. Nhưng mà nghĩ đến chuyện xấu hổ ngày hôm qua, cậu đỏ bừng mặt, theo bản năng che dấu. "Không có gì đâu chị, em chỉ hơi mỏi vai thôi. Bóp một chút thì không sao."

Hạc Khanh thật sự lo lắng, nói:" Có chuyện gì em phải bảo chị đó."

"Vâng."

Nhìn Hạc Yên khập khễnh đi vào phòng tắm đánh răng, Hạc Khanh nhăn chặt mày.

Khi ăn sáng, Hạc phu nhân cũng thấy lạ. Con bà bước đi tập tễnh, ngồi thì không yên, hơi tí lại nhích mông, bà cũng thấy lo lắng, nhưng gặng hỏi cũng không ra.

Hạc Yên cảm thấy thật khổ. Dưới mông cậu nóng bừng, ngồi xuống như bị kim châm, đã thế lại còn phải chống lại câu hỏi của mẹ với chị.

Sau một hồi hỏi không được, Ngưng Ngọc với Hạc Khanh đành đưa Hạc Yên đến trường trong sự lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro