Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Kết đan

Khi Lâm Kỳ từ Lăng Thiên Tháp đi ra, ánh sáng tím vẫn còn xoay vòng ở phía xa chân trời, phản chiếu những áng mây mù, quấn quanh đỉnh Thanh Sơn Đầu, lưu quang lộng lẫy.

Khắc trước khoảnh khắc khi long ngâm ba tiếng vang lên đã chấn động đến người toàn Côn Ngô Phái, tinh thần người toàn phái đều trở lên run run, tầm mắt mọi người từ tứ phía đều hướng về phía Lăng Thiên Tháp, trong mắt tất cả đều là sự ngưỡng mộ.

 Tử Long ngâm ba tiếng, đây là dấu hiệu có người kết đan thành công.Đám người toàn Côn Ngô Phái không khỏi thổn thức. Có người dốc cả một đời cũng không phá nổi Trúc Cơ kỳ, có người hai mươi tuổi liền kết đan thành công.

Lâm Kỳ tuy đã sớm nắm chắc việc kết đan, nhưng hiện tại vẫn nhẹ nhàng thở ra, đi tới chỗ lão bá ghi danh thu hồi ngọc bài, hỏi: "Đan tiền bối, ta đi vào Thông Thiên Thiên Tháp bao lâu rồi?"

Đan Thành tán thưởng nói, "Cũng không bao lâu, chừng một tháng. Tiểu tử ngươi cũng không tồi nha."

Lâm Kỳ nhấp môi cười, "Yến Vô Di cũng đã kết đan, luận thời gian hắn còn kết đan sớm hơn ta."

"Côn Ngô có hai người các ngươi, ngược lại không lo không có người nối nghiệp."

"Ha ha."

Dù là trên mặt giả bộ không có chút rung động nào nhưng suy cho cùng ở cái tuổi này thì trong lòng Lâm Kỳ cũng là đè nén không được có chút đắc ý.

Hắn bay trên ngự kiếm về động phủ của mình. 

Biển mây cuồn cuộn, dãy núi trải dài, những rặng núi màu chàm trở thành một nét vẽ trong mây, Côn Ngô sơn địa linh nhân kiệt, đẹp như một bức họa. Lâm Kỳ mặc trang phục đệ tử nội môn, một bộ bạch y, cổ tay, cổ áo đều vẽ họa tiết long văn, ngọc quan vấn tóc, mặt mày trong sáng mang dáng vẻ thiếu niên anh hùng.

 Tiếng hạc ngân vang, liền thấy bóng lưng nơi chân trời xuất hiện một thiếu nữ, nàng cười nói: "Lâm sư huynh, chúc mừng."

Lâm Kỳ dừng lại.

Đối diện thiếu nữ ngồi trên tiên hạc, váy lụa trắng, bạch ngọc trâm, hai chân thon dài trắng nõn lộ ra, tóc đen như mây, mắt ngọc mày ngài, không hổ là một cành hoa của Côn Ngô.

Lâm Kỳ nói: "Phân nửa là vận khí tốt thôi."

Liễu Thanh Toàn cười: "Sư huynh cũng khiêm tốn quá rồi đi, nhanh trở về đi và nhớ cẩn thận đại sư huynh bọn họ nga~."

Lâm Kỳ cười: "Sợ bọn họ làm gì, ngươi đây là định đi nơi nào?"

Liễu Thanh Toàn nói: "Ta ở lãnh sự lâu nhận một nhiệm vụ một tìm Mộng Yêu thú, nghe nói nó xuất hiện ở mạch thứ chín Thập Bát sơn, đi xem một chút, liền không tham gia cùng các ngươi."

Lâm Kỳ nghe vậy, nhíu mày: "Mộng Yêu thú này thích chế ảo cảnh, xảo trá ác độc, ngươi một người đi phải cẩn thận chút."

Liễu Thanh Toàn le lưỡi: "Ta tốt xấu cũng là Trúc Cơ trung kỳ tu sĩ, ngươi cũng quá coi thường ta."

Lâm Kỳ từ trong tay áo lấy ra một vật giống như khóa trường mệnh, vứt cho nàng.

Liễu Thanh Toàn vội tiếp được, thứ này tuy nhỏ nhưng bên trên hiện ra ánh sáng lục quang, nhất định không phải phàm vật, nàng vui mừng khôn xiết: "Sư huynh, đây là Tĩnh Tâm tỏa?"

Lâm Kỳ nói: "Ân, nhớ chú ý an toàn."

Liễu Thanh Toàn hưng phấn đến hai mắt tỏa ánh sáng liền đi lên ôm Lâm Kỳ hôn một cái, "Oa! Sư huynh! Ta yêu ngươi muốn chết! Ngươi nếu như tuyển đạo lữ nhớ lưu một chỗ cho ta nha!"

"......"

Dứt lời, Liễu Thanh Toàn đem thanh tâm khóa nhét vào trong lồng ngực, cưỡi hạc rời đi , nở một nụ cười thật tươi với Lâm Kỳ, nói: "Sư huynh! Ta đi đây!!"

" Ân."

Lâm Kỳ mỉm cười, mặt ngoài vân đạm phong khinh, nội tâm thì kêu khổ không ngừng, hai lỗ tai đỏ bừng. Cái này.....nha đầu chết tiệt kia quả thực không biết lớn nhỏ. Hắn dùng một bên tay áo xoa xoa mặt, cười khổ tự giễu: "Bị sư muội thân một chút liền xấu hổ thành như vậy , đây là xác định độc thân một vạn năm."

Y ngự kiếm bay trở về Thanh Sương Phong, quả nhiên liền bị đánh một trận.

Lâm Kỳ ôm đầu không dám phản kháng, tùy ý bọn họ đấm đánh.

Đại sư huynh Diệp Lưu Y cười mắng: "Thành a tiểu tử ngươi, tàng cũng đủ thâm, khi nào tiến Lăng Thiên Tháp chúng ta cũng không biết." Lăng Thiên Tháp là nơi mà tu sĩ trong Côn Ngô bế quan khi muốn đột phá cảnh giới, là khi khai sơn tổ sư tự tay bố trí Tụ Linh Trận, linh khí dư thừa, thích hợp với việc đột phá cảnh giới. 

Lâm Kỳ cười nói: "Này sao có thể trách ta nha, các ngươi lúc ấy không phải đang bế quan thì là đang làm nhiệm vụ, ta nói với ai a."

 Những đệ tử khác đem hâm mộ ghen tị đều giấu ở quyền cước bên trong, ồn ào nói: "Mời khách, mời khách!"

 Lâm Kỳ sờ sờ cái mũi, chỉ có thể gật đầu. 

Nhóm đệ tử nội môn Thanh Sương Phong trên cơ bản đều đã đột phá cảnh giới Trúc Cơ Kỳ thành công, dẫu gì cũng là luyện khí hậu kỳ, đều đã tích cốc, đối với ham muốn ăn uống không quá thực sự coi trọng . Lâm Kỳ nói mời khách, là Đan Tâm trong tiểu viện Tiên Duyên phong dưới chân núi, nơi này đồ ăn cũng là dùng linh thú linh thảo làm thành, hương vị cũng không tệ, là chỗ tương đối nổi danh trong môn phái, nhưng mà giá cả đắt đỏ.

 Lâm Kỳ lần này chính là bỏ hết cả tiền vốn. 

Tiên Duyên tiểu viện phong cảnh không tệ, ở dưới chân núi, thác nước nằm bên cạnh, xung quanh mười dặm rừng trúc xanh biếc một màu. Từ cửa sổ tầng cao nhất nhìn ra bên ngoài, là dây bạc từ phía chân trời rủ xuống, trúc hải mãnh liệt. Ánh trăng treo trên màn trời, mọi người ít nhiều đều đã say, Lâm Kỳ không uống rượu, ngay lúc mọi người ngã trái ngã phải, Lâm Kỳ ngồi dựa vào bên cửa sổ, gió lạnh thổi, nhìn có điểm xuất thần.

Y hiện giờ hai mươi mốt tuổi đã kết đan, vừa vặn đúng như nội dung trong sách, như vậy liền không còn mấy năm thì vai chính nên xuất hiện.

Nhớ tới vai chính, tâm tình y liền thập phần phức tạp, căn bản là không biết nên dùng cái biểu tình gì để nhớ lại cốt truyện kia.Cái kia, y được biểu muội đề cử một quyển tiểu thuyết, tên là 《 Tù Độ Tam Giới 》.

Vai chính là con vợ lẽ của một gia tộc, thân mang ngũ hành linh căn, tương đương với phế vật. Từ nhỏ bị khi dễ, sau lại bị kẻ gian làm hại trục xuất khỏi gia tộc, cách đó không xa, đi vào đệ nhất đại môn phái tu tiên Côn Ngô Phái, làm một người đệ tử tạp dịch.

Trong một lần ra ngoài săn thú gặp được cơ duyên xảo hợp thu được Lưu Ly Kính do một vị thượng cổ tiên nhân lưu lại, Lưu Ly Kính có thể tụ linh còn có thể khống chế thời gian.

Thời gian cùng linh khí cái gì chứ là trò lừa bịp của mấy tên lang băm thì đúng hơn. 

 Lâm Kỳ cho rằng vai chính đạt được thần khí nghịch thiên kế tiếp sau chính là một đường giả heo ăn thịt hổ hoặc là một đường sát sát giết giết vì chuyện xưa......

Thẳng đến y nhìn vai chính cùng độc nhất sư tôn lên giường.Lâm Kỳ: "......"

Y rất muốn bỏ truyện, nhưng y mắc chứng cưỡng bách, y căn bản không thể chịu đựng việc chính mình cứ như vậy bỏ dở nửa chừng.

Y đem những đoạn khó xử bỏ qua, nhìn đến mặt sau tam quan liền vỡ nát, y nhìn máy tính liền nghĩ muốn ăn.

Vai chính từ đây biến thành xuân dược nhân!

Vai chính tẩu hỏa nhập ma muốn giải quyết liền làm tình!

Vai chính đột phá thành công chúc mừng liền muốn làm tình!Vai chính thương tâm an ủi liền muốn làm tình!

Vai chính cao hứng sung sướng liền muốn làm tình!

Xuân dược nhân còn chưa tính, mấu chốt là cùng hắn làm tình đều mẹ nó tất cả là nam nhân! Nam nhân!

Từ sư tôn, đến sư huynh, từ ma quân, đến Yêu Vương!

Tất cả nam nhân toàn mẹ nó vừa thấy vai chính liền muốn cùng hắn chung thân!

Từ đây nhân sinh chỉ còn làm tình!

Cái kia nghịch thiên thần khí từ đầu đến cuối liền xuất hiện hai lần, là lúc ban đầu cùng cuối cùng.

Bởi vì cuối cùng vai chính cùng các nam nhân của hắn tới cái gương play.

Lưu Ly Kính: mmp......

Lâm Kỳ: CMN đúng là đồ nhật cẩu*(*nhật cẩu : chó hoang , ở đây ý chỉ nam chính hoang dâm vô độ không khác chó hoang )

Y kỳ thật không thể hiểu bộ truyện này hay ở đâu, trừ bỏ mở đầu bình thường ra, những chỗ khác đều không hề logic, vị trí cũng phi thường hạn hẹp, không phải tại địa lao thì chính là ở trên giường, vai chính không phải ở nhà hoan ái thì chính là hoan ái ngoài đường.

Y hỏi biểu muội của mình.

Lâm Tuyết có điểm xấu hổ : "Ca, ta cho người báo sai tên sách cho huynh. Này kỳ thật là truyện ô văn đam mỹ, chúng ta nữ hài tử khi xem loại này đều không mang theo logic cùng chỉ số thông minh."

Lâm Kỳ: "......"

Nhưng mà, Lâm Kỳ trăm triệu không nghĩ tới chính là...

Sau một giấc ngủ dậy y bước vào quyển sách mà chính hắn cũng không biết phải dùng từ gì để diễn tả nó. 

Hơn nữa, thực tình cờ, y trở thành một trong những người đàn ông của nam chính, suất diễn xếp hạng thứ năm công năm. 

Tam sư huynh của vai chính, Côn Ngô Phái một trong hai đương đại song hùng - Lâm Kỳ.

Lâm Kỳ hiện tại cha mẹ đều đã mất, không có vướng bận, nhưng hắn vẫn luôn muốn trở về.

Vì cái gì ? Bởi vì thế giới này cùng y tam quan không hợp......

Muốn trở về y liền nghĩ tới thời không lưu chuyển mà thời không lưu chuyển cần phải là Đại Thừa Kỳ tu sĩ mới có thể tiếp xúc đến được.Luyện Khí nhập môn, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Đại Thừa.

Y thân là biến dị Hỏa linh căn, lại là tu chân đại gia tộc Lâm gia con vợ cả, từ nhỏ bái nhập môn hạ đương thời đệ nhất Vân Đỉnh Tôn nhân. Có thể nói cả đời này định trước thuận buồm xuôi gió, Lâm Kỳ cảm thấy, chỉ cần chính mình có thể tránh đi quan hệ cốt truyện cùng vai chính thì tiền đồ liền một mảnh sáng lạn.

Dù sao trạch nam thời hiện đại nào lại không có ước mơ tràn ngập khát vọng bước vào con đường tu tiên đâu?


                  .hết chương 1

-----------------------------------------------------------------------------------------

Cảm ơn các độc giả đã ủng hộ truyện của Quán. Các cậu là niềm động lực siu to khổng lồ của bọn tớ nên là nếu thấy hay thì nhớ share cho bạn bè cùng đọc nha:33 À nhớ ủng hộ page của bọn mình nữa nhá:>>

#Vấn_Nguyệt_Quán
Bản dịch thuộc về Vấn Nguyệt Quán. Nghiêm cấm mọi hoạt động re-up!! Xin cảm ơn. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro