1.1 Ngạo Kiều Thiên- Lăng Y
Là người được Vương gia sai đến hầu hạ một nam sủng, A La rất bất mãn, nhưng tiếp xúc một thời gian, A La nhận ra rằng, Lăng công tử không giống như những nam sủng khác.
Lăng công tử thích đánh đàn, đọc sách, ngâm thơ, tư thái ra dáng một thư sinh, không đòi hỏi phú quý, tính tình lại rất tốt, đặc biệt sẽ không giống như những nam sủng khác vì tranh giành sủng ái của Vương gia mà đấu đá lẫn nhau.
Lăng công tử là do Vương gia mang về từ một chuyến đi Tiêu quốc, không ai biết lai lịch của Lăng công tử, chỉ biết mơ màng từ lời đồn thổi rằng Lăng công tử là được Vương gia trên đường về nước cứu về, lúc ấy Lăng công tử hôn mê bất tỉnh, gãy một chân, giống như do nhảy từ vách núi xuống.
Cả bốn quốc gia đều biết vị Vương gia tài ba này là một kẻ "đoạn tay áo", Lăng công tử phải nói có một vẻ đẹp vô cùng hoàn mỹ, tuy không thể sánh bằng tứ đại mỹ nam của tứ quốc nhưng cũng làm người ta nhìn một lần nhìn đến si mê. Lúc ấy, Vương gia nhìn một cái, không nói gì cứu người ta về.
Nói đến cũng lạ, khi đã khôi phục vết thương Vương gia cũng nhiều lần hỏi nhà của Lăng công tử muốn đem người về, nhưng Lăng công tử lại nói không muốn về nhà, Vương gia trong lúc nóng nảy lại nói ta sẽ không chứa chấp người lạ, ngươi muốn ở lại chỉ có thể làm nam sủng của ta, vốn lời này chỉ thuận mồm nói, ai biết thế mà Lăng công tử liền lập tứ nói 'được'.
------Đáng yêu là ta đường kẻ phân cách tuyến-------
" Người đã tỉnh." Khi mở mắt ra người đầu tiên cậu thấy không phải là phụ mẫu, mà là một người nam nhân xa lạ.
" Ngươi là ai? Đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây?" Cậu yếu ớt hỏi người nam nhân trước mặt. Cậu muốn ngồi dậy nhưng đông thân thể một chút đã đau đến không thở nổi.
Nam nhân thấy cậu động liền khẩn trương:" Ấy, ngươi đừng động, vết thương trên người ngươi chưa lành đâu, ta gọi Ngao Thiên, đây là phủ của ta, ngươi là do ta phát hiện, lúc ấy ngươi đang bị thương nằm ở bên vệ đường, ta đã đem ngươi về".
" Ờ, đa tạ ngươi đã cứu ta, ta gọi là Lăng Y." Báo tên xong do không chịu được cơn buồn ngủ, nên ta ngủ mất.
Ngao Thiên nhìn người một khắc trước còn nói chuyện với hắn giờ đã hơi thở đều đều, bất đắc dĩ cất bước trở về phòng.
----------Ta là đường phân cách tuyến đáng yêu--------
" Nhà ngươi ở đâu, ta đem ngươi về nhà"
Cậu suy nghĩ đến vấn đề mẫu thân đã dặn liền nói:" Mẫu thân ta đã dặn không thể để cho người lạ biết được nhà của ta ở đâu, vì nếu họ biết sẽ làm hại bọn ta, nên ta không thể nói cho ngươi biết được."
"Tại sao khi người lạ biết đến nhà của ngươi liền sẽ làm hại các ngươi? " .
" Mẫu thân ta đã dặn nếu sau này con rời nhà, có người hỏi nguyên nhân người lạ làm sao lại hại ta liền nói không biết"
Được rồi, hắn thật bất đắc dĩ, người thế này mà gặp kẻ xấu là bị lừa chắc, giờ hắn cảm thấy rất may mắn khi mình là người ' nhặt' được cậu:" Ngươi không nói, làm sao ta đưa ngươi về nhà"
" Ta có thể tự trở về nhà"
" Lần trước chắc là ngươi bị kẻ xấu đuổi đánh có phải không, ngươi đi về một mình không sợ bị họ bắt sao, còn nữa ngươi đi một mình ta rất lo cho lắng" .
" Tại sao ngươi lại lo lắng?"
" Vì ta quan tâm ngươi."
" Vì sao ngươi lại quan tâm ta."
".............."
Được rồi là do hắn không tốt, hắn cũng không thể thẳng thắn nói rằng hắn thích cậu được, sẽ rất dọa người.
" Ngươi đã không thể cho ta biết nhà, vậy ngươi cứ ở phủ của ta đến lúc nào ngươi cảm thấy ta đáng tin tưởng, ngươi liền nói cho ta biết nhà ngươi ở đâu, rồi ta cùng ngươi trở về có được không? ".
Ta suy nghĩ một lúc rồi nói:" Được".
" Ta hiện giờ chứa chấp một người không thân phận có chút bất thường, ngươi ủy khuất làm nam sủng của ta vậy."
" Nam sủng là cái gì?"
" Giống như ta là tướng công ngươi là nương tử của ta vậy."
" Giống như ca ca và ca phu của ta sao?"
Ca phu?
" Đúng vậy." Mặc dù không hiểu lắm nhưng cứ lừa người đến được tay đã rồi tính tiếp.
" Được" Ta cảm thấy hắn chịu ủy khuất, vì chứa chấp ta mà cho ta một thân phận.(Ẻm bị lừa thảm hại luôn~'▼'~)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro