Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8


Bạch Nhiên cùng Diệp Cẩm Thiên không phải cùng khoa, đương nhiên sẽ không ở cùng kí túc xá.

Bạch Nhiên chọn khoa kinh tế, nhận thức ba nam sinh cùng kí túc xá.

Mà Diệp Cẩm Thiên như sở nguyện vào khoa kiến trúc, đồng thời hắn còn gia nhập hội sinh viên, so với Bạch Nhiên cả ngày muốn ngoạn liền ngoạn, hắn còn bận rộn hơn rất nhiều.

Nhưng mà song phương đồng học cũng dần dần biết, Bạch Nhiên có anh em tốt ở khoa kiến trúc, Diệp Cẩm Thiên có huynh đệ hảo ở khoa kinh tế.

Diệp Cẩm Thiên có thời gian sẽ cùng Bạch Nhiên ăn cơm, đôi khi sẽ ở nhà ăn nhưng phần lớn là ở một nhà hàng nhỏ bên cạnh trường học, chỉ có hai người bọn họ.

Mỗi lần Diệp Cẩm Thiên tìm cậu đi ăn cơm, Bạch Nhiên đều rất tự giác không đem theo người nào. Người trong kí túc xá luôn trêu chọc cậu đi hẹn hò, Bạch Nhiên cũng chỉ là cười cười, không để trong lòng.

"Hôm nay muốn đi đâu ăn?" Diệp Cẩm Thiên sóng vai đi bên cạnh Bạch Nhiên.

Bạch Nhiên nghĩ nghĩ hưng phấn nói "Diệp Tiểu Thiên, chúng ta đi phố đông nam kia đi, hôm trước nghe nói bên kia mới mở một quán lẩu, mấy hôm nay khai trương lại có ưu đãi."

Diệp Cẩm Thiên đối ăn uống không có nhiều câu nệ, vì thế hắn gật đầu cùng Bạch Nhiên hướng phía đông đi đến.

Lúc hai người tìm được nhà hàng kia đã là hơn sáu giờ, sắc trời đã tối sầm, đèn đường đã bật sáng.

Trong quán rất đông đúc, phần lớn là người trẻ tuổi.

Diệp Cẩm Thiên nhìn thấy trong cửa hàng như vậy, nhíu mày nói "bạch Tiểu Nhiên, không có chỗ ngồi, đổi nhà hàng khác đi, lần sau lại ăn ở đây?"

Bạch Nhiên khuôn mặt tươi cười lập tức xịu xuống "không phải chứ? Diệp Tiểu Thiên chúng ta đều đến đây rồi, chờ một hồi không chừng còn có chỗ mà."

Bạch Nhiên vừa nói xong thì có một người phục vụ đi đến trước mặt, thái độ tốt bụng mặt mang mỉm cười nói "xin hỏi là hai người sao? Xin mời vào."

"Còn chỗ không?" Diệp Cẩm Thiên hỏi.

Nhân biên phục vụ mỉm cười nói "có, vừa vặn có một bàn vừa ăn xong, chúng tôi sẽ dọn dẹp một chút, hai người liền có thể dùng bữa."

Bạch Nhiên nghe liền vui vẻ "Diệp Tiểu Thiên cậu xem, tớ vừa nói là có chỗ......"

Quán này là quán tự trợ <tự lấy đồ ăn>, mỗi người có một cái nồi nhỏ, mỗi cái bốn mươi tám nguyên, nhưng là nồi phải tính khác.

Bạch Nhiên cùng Diệp Cẩm Thiên ngồi chính là bàn bốn người, Diệp Cẩm Thiên cho Bạch Nhiên đi trước lấy đồ mình muốn ăn, sau đó đem hai phần đến, hắn ở bên này nhìn.

Rất nhanh nồi của bọn họ đã đến, hai người đều là uyên ương oa. Bạch Nhiên cũng lấy rất nhiều đồ ăn lại đây, Diệp Cẩm Thiên nhìn thấy trên bàn một mâm thịt mở miệng "Bạch Tiểu Nhiên, cậu còn dám lấy nhiều thịt như vậy?"

Bạch Nhiên lộ ra hàm răng trắng bóng hai mắt trong suốt nói "dám a!"

Diệp Cẩm Thiên lạnh lùng nhìn cậu "Bạch Tiểu Nhiên, cậu vừa nói gì?"

Bạch Nhiên cười "không có gì, tớ đi lấy đồ ăn, bạch đồ ăn Thượng Hải thanh...... các, chủng, lục, màu, đích, sơ, đồ ăn!" mấy từ cuối cùng là theo miệng từng bước từng bước hướng bên ngoài đi ra.

Diệp Cẩm Thiên thực vừa lòng gật đầu "đi thôi, tớ giúp cậu xoát <rửa> thịt."

"Ngao ngao ~~~ hảo a ~~~"

Diệp Cẩm Thiên đem thịt ngươi một cái ta một cái thả vào hai chiếc nồi, bỗng nhiên trên vai bị người ta vỗ một cái.

Diệp Cẩm Thiên kinh ngạc quay đầu, thấy một mỹ nữ hướng hắn cười thực quỷ dị, bên cạnh mỹ nữ còn có một nữ sinh tề kiên đoản phát <tóc ngắn ngang vai> diện mạo thanh tú.

Diệp Cẩm Thiên không có đáp lại mỹ nữ kia, mà mỹ nữ kia cũng không để ý, nàng thực không khách khí ngồi bên cạnh Diệp Cẩm Thiên, cũng để nữ sinh kia ngồi đối diện nàng, sau đó đối người phục vụ đi sau các nàng nói "chúng tôi liền ngồi bên này, cùng cậu ấy hai phân uyên ương oa." Nhân viên phục vụ ghi chép sau liền rời đi.

Mỹ nữ kia nhìn động tác trên tay Diệp Cẩm Thiên, cùng với đối diện hắn là vị trí bãi hỏa oa.

Mỹ nữ chọn mi nói "yêu, ta nói, học đệ ngươi thực không lễ phép nga, nhìn thấy học tỷ cư nhiên không chào hỏi? sách sách sách, ngươi này tòa băng sơn cũng sẽ cùng người khác hẹn hò a, nữ sinh nào giới thiệu với học tỷ xem?"

Thời điểm Bạch Nhiên lấy xong mấy chén đĩa rau dưa trở về thiếu chút nữa nghĩ mình đi nhầm, nếu không nhận ra khuôn mặt Diệp Cẩm Thiên đã nhìn quen mười mấy năm kia, cậu còn tưởng mình nhìn thấy một người có khuôn mặt giống Diệp Cẩm Thiên nữa chứ.

Bạch Nhiên thấy bên cạnh Diệp Cẩm Thiên có một mỹ nữ ăn mặc thời thượng, trên mặt trang điểm, một đầu tóc nhuộm uốn sóng.

Lúc này mỹ nữ một mực cùng Diệp Cẩm Thiên nói chuyện không ngừng, còn đối Diệp Cẩm Thiên động tay động chân.

Bạch Nhiên trừng mắt, này không phải trọng điểm, trọng điểm là cậu không nhìn ra trên mặt Diệp Cẩm Thiên một tia không kiên nhẫn cùng chán ghét nào!

Bạch Nhiên đứng trước bàn, đem chén đĩa trong tay đặt xuống, thực đạm định làm như chính mình không để ý.

Diệp Cẩm Thiên liếc mắt một cái đem một mâm đồ ăn đổ vào trong nồi của Bạch Nhiên, sau đó gắp đồ đã chín chấm tương để vào bát Bạch Nhiên, mở miệng nói câu đầu tiên "chín, có thể ăn."

Bạch Nhiên cổ tai giúp thử thực buồn bực, nói nói Diệp Tiểu Thiên cậu còn không giới thiệu sao

Mỹ nữ kia từ lúc Bạch Nhiên ngồi xuống vẫn đều hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm Bạch Nhiên, Bạch Nhiên bị ngạnh đến mặt đỏ lên.

Bạch Nhiên cảm thấy mình là nam sinh thì nên chủ động một chút, vì thế cậu hướng mỹ nữ kia tự giới thiệu "xin chào, em là Bạch Nhiên, là......" Diệp Tiểu Thiên đích phát tiểu.

Bạch Nhiên còn chưa nói xong đã bị tiếng hét chói tai của mỹ nữ ngắt lời "ngươi nói ngươi là Bạch Nhiên? thực sự là Bạch Nhiên?"

Bạch Nhiên chinh một chút, cứng ngắc gật đầu, cậu không phải Bạch Nhiên thì là ai?

"Nguyên lai em chính là Bạch Nhiên trong truyền thuyết a! ta rốt cục cũng nhìn thấy rồi! ngao~ ta phải kêu Tiểu Vi đến xem!" Nói xong mỹ nữ liền lấy ra di động gọi điện thoại, điện thoại rất nhanh liền thông, mỹ nữ vô cùng hưng phấn đối với người bên kia đầu dây hô "Tiểu Vi, mau trở lại, không cần lấy đồ ăn, bên này có rất nhiều a! Nhanh lên trở về xem Bạch Nhiên trong truyền thuyết a! đúng a đúng a! chính là Bạch Nhiên, ừ, nhanh lên đó!"

Bạch Nhiên hắc tuyến, cậu cũng không phải là khỉ trong vườn bách thú, có cái gì đáng xem a?!

Bạch Nhiên hắc tuyến nhìn Diệp Cẩm Thiên ngồi đối diện vẫn bình thản ăn "Diệp Tiểu Thiên, cậu không có gì giải thích sao?"

Diệp Cẩm Thiên thực lạnh nhạt liếc Bạch Nhiên một cái, lại nhìn mỹ nữ bên cạnh "cậu không cần để ý đến chị ấy, chị ấy đều như vậy."

Bạch Nhiên rất muốn lật bàn, đây là cái dạng gì a? Diệp Tiểu Thiên cậu không cần nói như vậy được không a.

Rất nhanh vị trí bên cạnh Bạch Nhiên cũng có người ngồi, Bạch Nhiên xoay người liền thấy một nữ sinh hai mắt phát sáng cười dị thường quỷ dị nhìn cậu.

Bạch Nhiên chỉ cảm thấy đầy đầu mồ hôi, cậu hôm nay kì thật không nên đến đây ăn đi.

Diệp Cẩm Thiên buông đũa, chỉ vào ba người kia giới thiệu với Bạch Nhiên một chút "Bạch Nhiên, Tiếu Tiểu Vi, Cố Tô Tô."

Mỹ nữ khinh bỉ cách giới thiệu của Diệp Cẩm Thiên một chút, tươi cười hòa ái đối Bạch Nhiên nói "xin chào, chị là học tỷ của Diệp Cẩm Thiên, chị là Cố Tô Tô."

Bạch Nhiên chớp mắt, theo bản năng liền hô "Cố học tỷ hảo."

Cố Tô Tô cười mị mị đáp "hảo hảo hảo, ngoan a." Nội tâm Cố Tô Tô rít gào, ngao ngao ngao, quả là đáng yêu y như lời đồn a, muốn niết mặt một chút a a a!

Nữ sinh bên người Bạch Nhiên cũng cười mị mị đối Bạch Nhiên nói "xin chào, chị cũng là học tỷ của Diệp Cẩm Thiên, chị là Tiếu Tiểu Vi."

Bạch Nhiên thực lễ phép trả lời "Tiếu học tỷ hảo."

Tiếu Tiểu Vi kìm nén xúc động muốn trạc vào má lúm đồng tiên của Bạch Nhiên lại "a a, hảo hảo."

Vì thế một bữa cơm chiều này vấn đề Bạch Nhiên dưới ánh mắt quỷ dị của hai vị học tỷ cùng các loại ngạc nhiên cổ quái đã xong.

Trong lúc đó, Bạch Nhiên còn phát hiện Cố học tỷ cùng Diệp Tiểu Thiên quan hệ thật tốt a, Cố học tỷ gắp thức ăn trong nồi cho Diệp Tiểu Thiên, Diệp Tiểu Thiên cư nhiên không phản đối?!

Bởi vậy bữa ăn này Bạch Nhiên càng ăn tâm tình không hiểu sao lại càng không tốt, Diệp Cẩm Thiên nhìn nhìn Bạch Nhiên nhíu mày không nói gì.

Ăn xong, Diệp Cẩm Thiên trả tiền, một hàng bốn người đi ra cửa, nhân viên phục vụ ở cửa tẫn chức hơi hơi cúi đầu "mọi người đi thong thả, hoan nghênh lần sau lại đến."

Đã là mùa thu ban đêm trời có chút lạnh, Bạch Nhiên nhịn không được đánh cái hắt xì, Diệp Cẩm Thiên đứng ở bên người Bạch Nhiên hỏi "lạnh?"

Bạch Nhiên nhu nhu cái mũi lắc đầu "không có......"

Bốn người đều không nói gì cùng nhau về trường học.

Đi được nửa đường Bạch Nhiên nhận được điện thoại nhờ cậu mua đồ ăn giùm, Diệp Cẩm Thiên vốn định đi cùng Bạch Nhiên, chính là Bạch Nhiên sống chết nói không cần, Diệp Cẩm Thiên cũng đành từ bỏ.

Bạch Nhiên chính mình chạy trốn, cậu chậm rãi dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn ba người kia, Tiếu Tiểu Vi đứng ở trước một cái quán ven đường, Diệp Cẩm Thiên cùng Cố Tô Tô đứng phía sau nàng.

Diệp Cẩm Thiên đứng ở bên phải, Cố Tô Tô đứng bên trái ôm cánh tay hắn, không biết nàng một mực nói gì, Diệp Cẩm Thiên đứng bên ngẫu nhiên gật gật đầu.

Một khắc kia nhìn thấy bóng dáng bọn họ, Bạch Nhiên bỗng dưng cảm thấy bọn họ thật xứng đôi, sau đó Bạch Nhiên cảm thấy được tim mình tựa hồ hơi khó chịu.

Đem cảm xúc kỳ quái trong lòng áp xuống, Bạch Nhiên nâng chân đi về phía trước, biến mất trong dòng người.

Buổi tối hôm đó, Diệp Cẩm Thiên nhận được tin nhắn của Bạch Nhiên, cậu nói [Diệp Cẩm Thiên, đã nói rồi, chúng ta cùng nhau yêu! Không thể hủy ước!]

Diệp Cẩm Thiên chinh một chút sau đó trả lời [hảo].

Thời gian sau đó, không chỉ người khác mà ngay cả Bạch Nhiên đều cảm thấy mình trở nên rất kỳ quái. Bạch Nhiên trở nên không năng động, buổi tối thường nằm trên giường lăn qua lộn lại không biết mình muốn làm gì, có thể phát ngốc cả ngày.

Nhóm xá hữu <bạn bè cùng kí túc xá> đều xem bất quá đi, Bạch Nhiên không xuất môn, bọn họ mỗi ngày ở kí túc xá mỗi ngày ăn phao diện là chuyện thực bi thảm.

Nhóm xá hữu ba người đều ngồi trên giường Bạch Nhiên, Bạch Nhiên trợn mắt liền thấy ba khỏa đầu tóc loạn tao tao, sáu con mắt ai oán, Bạch Nhiên sợ đến mức ngay lập tức ngồi dậy, đầu đụng vào trần.

"Ba người các cậu làm cái gì a?" Bạch Nhiên xoa cái đầu phát đau chất vấn.

Lão đại nói "chúng ta là đồng học."

Lão nhị nói "chúng ta vẫn là xá hữu."

Lão tam nói "chúng ta là bạn bè."

Ba người cùng nhau nói "chúng ta là anh em!"

Bạch Nhiên nghiêng đầu, tỏ vẻ khó hiểu "cho nên?"

Lão đại thực thành khẩn "cho nên, nói đi, cậu có cái gì nghĩ không ra, chúng tớ giúp cậu nghĩ thông suốt."

Lão nhị còn thật sự "cho nên, cậu rốt cuộc là thất tình vẫn là thất tình vẫn là thất tình?"

Lão tam thực bát quái "cho nên, hoặc là cậu rốt cuộc vẫn là thầm mến vẫn là thầm mến vẫn là thầm mến?"

Bạch Nhiên thực không nói gì "......"

Thật lâu sau đó, Bạch Nhiên vuốt cằm nói "nếu các cậu có một người anh em mấy chục năm......"

Nhóm xá hữu gật đầu "ân, thanh mai trúc mã......"

Bạch Nhiên cũng gật gật đầu, tiếp tục nói "sau đó có một ngày, anh em tốt của các cậu có bạn gái, các cậu thấy thế nào?" nói xong bọn họ còn thực sự ba cái.

Lão đại "chúc phúc hắn."

Lão nhị "chúc phúc hắn."

Lão tam "chúc phúc hắn."

Bạch Nhiên nghi hoặc "các cậu không thấy trong lòng không thoải mái sao? Về sau thời gian các cậu ở cùng anh em sẽ ít đi, hắn về sau đều lấy bạn gái là thứ nhất a?"

Lão đại giật mình "này không phải thực bình thường sao, anh em cùng bạn gái chính là kém hơn a."

Lão nhị khó hiểu "đúng a, cái này có gì mà phiền não?"

Lão tam trầm mặc, Bạch Nhiên nhìn về phía lão tam, hai mắt trực trực nhìn hắn, tựa hồ muốn nói, cậu cũng đồng ý với tớ đi.

Lão tam suy nghĩ thật lâu lúc sau rốt cục mở miệng, hắn thần sắc nghiêm túc nhìn Bạch Nhiên hỏi "cậu cùng hắn ở cùng một chỗ đã bao lâu?"

"Ân...... tớ ba tuổi liền nhận thức cậu ấy......"

"Các cậu đã từng tách ra chưa?"

"Ân...... thi đại học xong tách ra hai tháng có tính không?"

"Kia đoạn thời gian đó cậu có nhớ hắn không?"

"Nhớ a, cậu ấy không ở bên tớ mỗi ngầy đều không làm được gì."

"Nếu cậu đạt giải thưởng trong trận đấu cậu muốn nói cho ai?"

"Cậu ấy......"

"Cậu đã có bạn gái chưa?"

"Không có......"

"Hắn có bạn gái chưa?"

"Không có......"

"Vì sao?"

"...... Bởi vì...... tớ cùng cậu ấy ước định phải cùng nhau yêu a......"

"......" lão đại lão nhị nghiêm mặt. Bọn họ lần đầu nghe nói yêu cũng có thể cùng nhau, đây là cái kiểu gì? Chẳng lẽ cùng bạn gái nói, chúng ta dừng lại thôi, huynh đệ ta còn chưa có tìm được đối tượng?

Lão tam cuối cùng nói "Bạch Nhiên cậu nghĩ muốn cùng hắn một mực cùng nhau yêu, không nghĩ tách ra, bất luận cái gì?"

Bạch Nhiên còn thực sự nghĩ nghĩ sau đó gật đầu "muốn a, tớ vẫn đều nghĩ muốn cùng cậu ấy ở chung một chỗ."

Lão tam thần sắc phức tạp nhìn Bạch Nhiên "cậu sẽ không phải là thích hắn đi?"

"Thích?" Bạch Nhiên ngốc rồi, sao lại là kết luận này?

Bạch Nhiên buồn bực "cái gì là thích?"

"Nghĩ muốn cùng người kia một chỗ, đối với người khác thân mật bên cạnh người kia tỏ vẻ bài xích, thỉnh thoảng luôn nghĩ đến người kia, nghĩ muốn người kia hảo, cũng muốn người kia đối mình hảo. Đối với nam nhân mà nói, có thể xem có hay không đối người kia có xúc động ở phương diện kia. Nam nhân ở cùng người mình thích luôn muốn cùng đối phương làm một ít chuyện thân mật."

Lão tam chậm rãi nói xong, ba người kia sùng bái nhìn hắn "cậu biết cũng thật nhiều đi."

Lão tam nhảy xuống ngồi trước bàn mình "ừ, bởi vì tớ từng thích một người ba năm."

Mặt khác ba người bừng tỉnh nói "nga" một tiếng liền tan, tìm hiểu riêng tư người khác là không đạo đức, nói sau mọi người cự tuyệt nói về vấn đề này.

Bạch Nhiên có chú ý tới lão tam nói chính là "một người" mà không phải là "một nữ sinh".

Bạch Nhiên một đầu tương hồ nằm trên giường mình, cậu thích Diệp Cẩm Thiên?

Thích sao? Bạch Nhiên không rõ ràng lắm, nhưng cậu rõ ràng không phải gay!

————

Hết chương 8......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: