Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6. Vương gia đi tiểu viện tử

Đội ngũ đón dâu đã đi được một vòng tròn dọc theo các con phố của Tấn thành, chỉ là tân vương phi là nam tử, thậm chí đến một cái hồi môn cũng không có, bá tánh bên đường đã nghị luận sôi nổi.

Phong Hàn nhịn xuống chính mình không cần quay đầu lại, cho dù quay đầu lại cách cỗ kiệu cũng nhìn không tới người, không biết Mặc Khanh Vân nghe đến mấy lời này có bao nhiêu khó chịu, như thế nào kiếp trước chính mình lại hỗn trướng như vậy.

Phong Hàn thấy thanh âm của người bên đường xem náo nhiệt không giảm, trong lòng cảm thấy tức giận, hơi hơi dừng lại theo tốc độ của tuấn mã, Ngọc Sơn – thân tín bên cạnh cùng hắn đi đón dâu thấy động tĩnh của vương gia liền chạy nhanh đến nghe phân phó.

“Ngọc Sơn, hồi vương phủ.”

Phù Ngọc Sơn dừng lại gật gật đầu, đội ngũ dần dần bắt đầu thay đổi hướng phủ Sở Vương phủ tiến lên.

Trong vương phủ, bài trí vô cùng sinh động, phi thường náo nhiệt, khách khứa đã ngồi đầy sảnh ngoài hậu đường, lão quản gia An Hoài cao hứng đến không được, hắn là lão nhân trong Lạc phủ mẫu gia của Đức phi, nghe Đức phi phân phó vẫn luôn quản lý vương phủ, này thấy Phong Hàn thành hôn, hắn là đang thở dài và hạnh phúc.

Khi đội ngũ tới cửa, Phong Hàn xuống ngựa đi tới cỗ kiệu, những người chung quanh xem náo nhiệt cũng trở nên yên tĩnh.

Hỉ nương mỉm cười nhìn Phong Hàn gõ cửa xe, tiến lên mở ra kiệu môn, vén rèm.

Nam tử thành hôn không chú ý tập tục trùm khăn che, bởi vậy Mặc Khanh Vân chỉ là xuyên hỉ phục đeo đầu quan Vương phi, Phong Hàn tâm động không thôi, đi lên trước vươn tay, Mặc Khanh Vân ngừng lại một chút đem tay trái đặt ở bên trong tay phải của Phong Hàn.

Bị dắt ra tới Mặc Khanh Vân làm mọi người thở dài, chỉ thấy vị Vương phi một bộ hồng y, mặc nhiễm tóc đẹp được buộc chặt, như chi lan ngọc thụ, trời quang trăng sáng, đứng bên cạnh Phong Hàn lại rất xứng đôi.

Phong Hàn đưa Mặc Khanh Vân vào cửa, các khách nhân cũng đứng dậy nghênh đón tân nhân, Hoàng Thượng mang theo Hoàng Hậu cùng Đức phi ngồi ở ghế chủ vị, nhìn bọn họ nở ra nụ cười hiếm thấy.

Mặc Khanh Vân thở phào nhẹ nhõm khi được tân phòng, ngồi nhìn bố trí trong phòng, náo nhiệt bên ngoài lộ ra một chút, Mặc Khanh Vân trong lòng lại là chút hoảng loạn, không biết suy nghĩ của Phong Hàn, làm hắn có chút không biết phải xử sự như thế nào.

Gian ngoài Hoàng Thượng Hoàng Hậu, Đức phi đã rời đi, Đức phi là nghĩ muốn ở lại lâu một chút, chỉ là nàng đâu có thể quyết định, chỉ là đối với nhi tử gật đầu liền rời đi.

Phong Hàn cầm chén rượu cùng bọn quan viên uống lên một ly, hôm nay dù sao cũng là ngày đại hỷ của hắn, kiếp trước chính mình có lẽ không vui, nhưng kiếp này là có chút vui sướng.

Thôi Bác Hậu bưng chén rượu đứng lên kính Phong Hàn một ly, “Vương gia, tiểu nữ liền làm phiền Vương gia chiếu cố nhiều hơn.” Hôm nay là hỉ sự, Thôi Bác Hậu cũng không sợ cùng Phong Hàn mở miệng nói này đó, tuy nói Thôi Phàm Mộng là nữ tử, nhưng Thôi gia là thực sự yêu thương.

Phong Hàn trong lòng cười lạnh, trên mặt không thể hiện cũng không nói lời nào, làm Thôi Bác Hậu nhất thời không hiểu Phong Hàn rốt cuộc có ý tứ gì, chỉ là nghĩ đến việc bắt lấy nhân tâm là việc hậu trạch, hắn cũng không tiện quản nhiều, chỉ xem ngày sau nữ nhi chính mình có thủ đoạn là được.

Hậu viện, Thôi Phàm Mộng ngồi ở trong phòng vẻ mặt oán niệm, nàng là thiếp, ngày thành thân ngay cả mặt cũng không được lộ diễn đã bị nâng tiến vào nội viện, trong lòng nghẹn khuất, thế nhưng lại bị nam nhân đè ép một đầu.

Bên ngoài náo nhiệt mãi tới hoàng hôn, tựa hồ nghe không được thanh âm nữa, Mặc Khanh Vân vẫn luôn không nghe được động tĩnh bên ngoài, có chút bất an, đứng lên đi hai bước, bên ngoài tựa hồ có người, nghe được thanh âm gõ gõ cửa mở ra.

“Vương phi, có phân phó?”

Mặc Khanh Vân nhìn người tới có chút không rõ, Nguyên Tân vội vàng mở miệng nói, “Tiểu nhân Nguyên Tân, ở bên Vương gia nhiều năm, Vương phi có gì cứ việc an bài.”

Mặc Khanh Vân gật gật đầu, nhìn nhìn bên ngoài, có chút không xác định hỏi, “Bên ngoài tan rồi.”

Nguyên Tân cười gật gật đầu, Mặc Khanh Vân có chút ậm ừ không biết mở miệng như thế nào, hắn một người nam nhân, nói những lời này giống như là tranh giành tình cảm, nhưng là hắn muốn biết đáp án.

“Kia, kia Vương gia chính là đi tiểu viện tử bên cạnh?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro