Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10


Chương 10: Ai nói mẹ trẻ thì hiền lành?

Hiện tại cậu và hắn đang ở Tống gia, vì an nguy của Lâm phu nhân cho nên họ phải tăng cường phòng hộ
"Mẹ, tụi con hôm nay ở nhà bồi mẹ" Tống Thừa Ngôn cười, mang báo của mẹ mình bỏ xuống.
"Không cần, hôm nay mẹ có hẹn với mẹ của A Phong rồi" Bà cười nhẹ, nhu thuận nhìn con trai.
Sinh ra được đứa con trai ưu tú này quả thật bà phải tự khâm phục mình. Vừa đẹp, vừa tài giỏi giống bà haha..
"Mẹ của A Phong? Hai người định đi đâu?" Hắn uống nước hỏi.
"Trung tâm thương mại. À, nói mới nhớ mẹ có hai chiếc vé đi ăn ở Lostoy's Restaurant." Bà cười, lấy trong ví ra hai chiếc vé đưa cho hắn nói: " Của con, là vé Vip. Dẫn con dâu của mẹ đi ăn thật ngon cho mẹ."
" Hờ..Được, mẹ yên tâm." Nhận lấy chiếc vé kia, hắn biết là mẹ hắn đang muốn tạo cho hắn cơ hội gần gũi hơn với cậu.

Người mẹ tốt! Hắn cười cất vé vào túi.

" Mẹ phải đi rồi"
"Phải cận thận đấy" Hắn nhắc nhở. Giờ vẫn còn sớm, cậu còn đang ngủ trên phòng. Ngày hôm qua công việc đã rút cạn hết năng lượng của cậu.
"Em ngủ thêm đi" Hắn ngồi vào giường, cưng chiều xoa đầu cậu.
"Ưm.." Cậu trở mình, xoay người ôm lấy hắn.
Bị cậu ôm hắn cảm thấy trong người giống như đang có một ngọn lửa..từ từ mượn gió thổi bùng lên, không kiềm được mà hôn lên má y.
"Ừm.." Nhè nhẹ giọng điệu, không hề chống đối hắn, mặc kệ hắn tung hoành.
Biết cậu thức dậy sẽ đói nên hắn đã nhờ dì Tư nấu vài món dễ tiêu để cậu ăn. Có cháo sườn đậu hà lan, súp chân gà nấm đông cô và táo đỏ, thêm bánh quẩy và bánh bao để cậu ăn sáng.

"Tống tổng,...em đói" Cậu chui đầu ra khỏi chăn, ngó nhìn hắn đang ngồi kế bên bàn làm việc.
"Ừ, anh gọi dì Tư mang lên cho em" Hắn bỏ ipad xuống, xoa nhẹ đầu tóc cậu.
Rất nhanh sau đó dì Tư đã mang đồ ăn lên cho cậu, rất nhiều món ngon được bày ra. Cậu chỉ hận không thể một lần ăn sạch sẽ bàn thức ăn đó.
"Em ăn vừa phải thôi" Nhìn cậu ăn mà hắn cảm thấy thật bình yên. Giá như cứ vậy thì thật tuyệt.

Thời gian thanh xuân của hai người ngưng động lại từng tầng phút giây.

Bên ngoài, tại trung tâm thành phố hai người phụnữ xuân sắc đang tất bật mua sắm quần áo. Những cửa hành nổi tiếng như Gucci,Louis Vuitton,..đều bị hai người ghé đến mà mua không ít.
"Y Nhiên, bên kia có son kìa" Phỉ Phỉ, mẹ của cậu chỉ tay.
Hai người là bạn thân chí cốt từ rất lâu, cái gì cũng chia sẽ với nhau, thườngxuyên đến nhà nhau. Khi mà mẹ hắn kết hôn thì Lang phu nhân tức mẹ cậu đãkhuyên rất nhiều, cuối cùng cũng không khuyên can được. Hai đứa trẻ là việc màngười lớn hứa hẹn, hẹn 21 năm thì lúc làm mai, thúc giục chúng nó cũng đầy khókhăn. Hai đứa ban đầu từ chối xem mắt và còn cho rằng là tư tưởng cổ hữu. Đếnkhi ván đóng thành thuyền thì y như rằng hai đứa trẻ liền cảm mến nhau.
"Phỉ Phỉ, cậu nhìn kìa, cây son kia thật đẹp." Hai người đến mua son, Lâm phunhân cầm lấy cây son, ánh mắt lấp lánh trong rất ưng ý.
"Ừm, vậy mua đi" Gật đầu, Lang phu nhân cười đi sang xem quần áo.
Hai người tạm tách ra, một người mua mỹ phẩn, một người mua quần áo.
"Lấy cây son này cho tôi" Một vị phu nhân khác, ăn mặc sang trọng nhan sắc phấnson quá đà nói.
Nhân viên trong tiệm toan đoạt lại cây son trong tay Lâm phu nhân, liền bị bàngăn cản.
"Cây son này là tôi lấy ra trước"
"Xin lỗi phu nhân, cây son này..." Nhân viên con chưa nói xong thì bà đã nóithêm: " Tính tiền đi" Giơ cao thẻ vàng Vip lên.
Nhân viên liền khó xử.
"Cô sao dám cướp son của tôi?" Vị phu nhân kia cau mày, giả uy thế chắn trước mặtLâm phu nhân.
"Haha..cô nói sao? Tôi tranh son của cô? Buồn cười thật" Lâm phu nhân cười phálên.
"Cô, tôi lấy cây son này mau đóng gói cho tôi."Cô ta ganh ghét, cắn răng cũng lấychiếc thẻ vàng giơ lên.
Hai chiếc thẻ vàng sáng chói khiến nhân viên hoang mang tột độ
"Khoang đã, cô đừng nghĩ thẻ vàng của cô là có thể mua được" Thôi cười, Lâm phunhân nói. Lấy ra từ túi sách hàng hiệu của mình ra một chiếc thẻ màu đen. Đây làchiếc thẻ mà chỉ có bốn người trong số hàng triệu người có. Chiếc thẻ dành chobốn " Kim cương lão tứ" đứng trong top đầu trong nước và ngoài nước.
Thật đáng tiếc, một trong bốn vị kia chính là con trai bà – Tống Thừa Ngôn.
" Cô...sao lại có chiếc thẻ kia.." Nhìn thấy màu đen tuyệt đẹp của chiếc thẻ kiathật khiến người ta chướng mắt.
"Nó là của tôi sao lại không thể có? Tôi mua hết cửa hàng son này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro