Chương 3
Khổng Kính tiếp nhận người, tự tay chỉ dạy Sầm Giản, thậm chí rất nhiều kỹ năng làm việc ngầm mà anh tích lũy trong mười năm cũng bày ra không ít.
Hoàn thành nhiệm vụ này, anh có thể thân thiện chia tay Ngô Miện, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc như cá muối sau khi nghỉ hưu sớm.
***
Sầm Giản làm việc rất hiếm khi mắc sai lầm, lại đối xử tốt với mọi người.
Tỏa sáng động lòng người như vậy, nhưng khi chạm ánh mắt với Khổng Kính lại trông giống như chuột thấy mèo.
Giám đốc nhân sự thẳng như ống tuýp yêu thích việc bát quái mỗi ngày, anh ta e ngại người đồng tính cũng không phải ngày một ngày hai, hơn nữa đặc biệt sợ hãi nam nhân có khuôn mặt đẹp lại là gay, như thể mọi người ai cũng sẽ yêu mình, người duy nhất đồng tính mà anh ta không lo lắng là thư ký Khổng cứng rắn , loại lay cũng không lay nổ, bất động như núi.
Vì vậy mà quan hệ của Khổng Kính với anh ta thực không tồi,lúc rảnh rỗi Khổng Kính còn nhàn hạ dặn dò:“Người mới khá ngoan ngoãn, dẹp bỏ địch ý của cậu đi.”
"..." Giám đốc nhân sự thẳng như ống tuýp nghẹn lời: "Không phải vì vậy!"
Khổng Kính: " Ồ?" một tiếng.
Nhưng là nói bóng nói gió, Khổng Kính cũng không hỏi ra bất kỳ manh mối đáng giá nào.
Ánh mắt của Khổng Kính lại ngó sang Sầm Giản, người mới đang nói chuyện với vài người trong bộ phận tài chính, nét mặt luôn mang theo ý cười, ngôn ngữ cơ thể cùng sự thân thiện phát huy tối đa khiến hai cô gái trẻ bên đó cười đến run rẩy cả người.
Khổng Kính rất hài lòng.
Sau khi uốn nắn mấy lần,đường ngắm cuối cùng của anh cuối cùng cũng có thể di chuyển từ dưới thắt lưng lên trên cổ Sầm Giản, điều này cũng tránh được nguy cơ mất kiểm soát như tiền án hôm trước.
Khổng Kính kiểm soát được bản thân, nhưng Sầm Giản lại không khống chế được chính mình.
Đứa trẻ có vẻ ngoài ưa nhìn, đôi mắt luôn quan sát anh.
Khổng Kính đương nhiên không nghĩ rằng nhìn anh nhiều có nghĩa là yêu anh, muốn anh.
Anh cao 1m88,thân hình miễn cưỡng có thể cho là cao gầy vừa vặn ,nhưng bộ dáng lại tầm trung, ở giữa khoảng nhan sắc, nhiều nhất là đoan chính, anh tự nhận rằng mình không có khả năng làm cho đối phương hưng phấn.
Mười năm anh làm tại công ty cũng là một thỏa thuận với Ngô Miện, ước định tuổi trẻ, người theo đuổi anh mà theo đến công ty là chưa từng xuất hiện.
Mặc dù ánh mắt của Sầm Giản nhìn anh như vậy có chút không thích hợp, nhưng xem xét lại tất cả những chuyện trước đó, Khổng Kính cho rằng người mới vẫn là muốn câu dẫn Ngô Miện, nhưng vị Chủ tịch thẳng nam này không hề có một chút tự giác, thật muốn nhắc nhở hắn ta quay đầu nhìn lại.
***
Ở công ti dần dần xuất hiện những tin đồn nhảm, đối tượng chính là Khổng Kính cùng Sầm Giản.
Trong nhà chưa rõ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê. Đặc biệt là các đồng chí nữ trong công ty, đều nhìn ra Sầm Giản có ấn tượng tốt với Khổng Kính.
"Có tin đồn nói rằng, Sầm Giản chính là Tiểu Sầm tổng ở tổng bộ chính. Mọi người chịu khó tìm trên ứng dụng một chút, có bất ngờ nha!"
" Vậy cậu ấy đến đây làm việc, quen biết với chúng ta không phải vì ... óe...thật kinh ngạc ..."
"Ah a, đây là kiểu CP dễ thương của tôi nè. Tôi cược thư ký Khổng công, các bà đâu!!! "
"Thích mỹ cường một trăm năm cũng không lay được, xin lỗi, chúng ta nghịch CP _ (: з) ∠) _ "
"Chị em bạn dì cố gắng, tự mình vận động, tạm biệt!!"
"Kết thúc tình bạn là bắt đầu tình yêu, bách hợp đi tiểu bảo bối? "
" Làm phiền, tập trung làm việc! "
Sau một làn sóng công việc, các nàng lại tụ họp hàn huyên thì thầm một trận, chủ đề không thể kiềm chế trượt đến nam nhân anh tuấn động lòng người, còn nghe nói là mật thám từ cao tầng phái tới là một người mới rất dễ thương.
"Sầm Giản là gay thật sao?"
" Ta nhìn gay bao nhiêu lần, chắc chắn không sai lầm, rađa hủ nữ tích tích tích không ngừng."
"Em gái , có thể nhưng không cần thiết. Đừng tự lừa dối mình. Âm thanh tích tích tích em nghe được là do bộ phận tài chính đang khấu trừ lương. "
***
" KPI của tháng trước không thể hoàn thành chỉ vì mấy câu chuyện phiếm? "
*KPI: trong tiếng Anh gọi là "Key Performance Indicator" là chỉ số đo lường và đánh giá hiệu quả hoạt động của một bộ phận trong một công ty hoặc sự vận hành của cả công ty.
Khổng Kính đứng đằng sau, một đôi mắt đen nhìn mọi người, thuần thục và đẹp trai làm người ta choáng váng.
"Khổng, thư ký Khổng!”
Cô gái trẻ đang nói chuyện đã bị thư ký Khổng khuôn mặt uy nghiêm, thống lĩnh hơn cả ông chủ nhìn thấy, cô không dám nhúc nhích, nửa phút sau ngẩng đầu lên, cổ cũng thấy rất đau
Sầm Giản xuất hiện giải vây, lôi kéo Khổng Kính đi tìm Ngô Miện.
Những người khác lại tiếp tục đồn thổi về việc Sầm Giản - Mr. Right là ai sau giờ làm việc.
Khổng Kính hỏi Sầm Giản: "Ngô tổng thật sự tìm tôi sao? Cậu không phải đang che mắt cho những người đó à?"
"Họ không có ác ý, không cần thiết phải vậy" Sầm Giản nở một nụ cười mà Khổng Kính thích xem nhất. Tay đưa chồng tài liệu cho anh, bộ dáng kính cẩn, “Thật đấy.”
Khổng Kính xoa xoa ngón tay, tiếp nhận tập trang giấy A4 còn tỏa ra hơi nóng do mới in xong. Anh thực sự muốn đặt chúng dưới đầu trong giờ nghỉ trưa, như một chiếc gối nóng.
Sầm Giản tìm anh ngay sau khi hoàn thành công việc của mình, chăm chỉ cần mẫn như một con ong nhỏ.
Chính là hắn lại như vậy e ngại bản thân mình. Khi tiếp nhận tài liệu,Khổng Kính cố ý để tay ra xa, tránh tay chạm vào người.
Về phần lý do, anh làm vậy không phải vì cái gì vi khuẩn gây bệnh, mà là vì...
Kiểu nhận thức này khiến Khổng Kính rơi vào tâm trạng đau khổ phức tạp, dày vò cả hai đầu.
Anh không nhịn được nghĩ muốn trêu chọc Sầm Giản,xem như trả thù cho tấm lưng sợ hãi bị nhìn chằm chằm mấy ngày gần đây: "Em thực sự muốn yêu đương công sở sao?’’
Khổng Kính lại thấy được người mới có điểm thẹn thùng.jpg
"Thật ra..." Sầm Giản nói được một nửa, đột nhiên nhớ tới tấm chăn nhỏ " Ôi trời "
Kỳ thật, hình ảnh Sầm Giản như thế này rất hiếm gặp, cậu đối xử với những người khác không giống như thế này.
Mọi đường nét trên khuôn mặt và chiều cao của Sầm Giản khá tương tự Ngô Miện, cao ráo đẹp trai, Khổng Kính cho rằng khác lạ là do vóc dáng đặc biệt của chủ tịch, có thể không cần phải dựa vào chủ tịch, làm việc cùng anh, sau khi Sầm Giản rời đi vẫn có thể được thăng tiến không ngừng, trở thành người thứ hai đội vương miện.
Cậu ấy làm việc gì cũng đáng tin cậy hơn Ngô Miện, thậm chí có thể thay thế vị thủ lĩnh Ngô Miện lười biếng cùng tự ái này.
***
Ở với anh, Sầm Giản dễ dàng đỏ mặt và nói lắp không hiểu nguyên do, không giống một chuyên gia chuyên nghiệp.
Gần đây Sầm Giản ít khi nói lắp, nói chuyện với anh khá trôi chảy. Vấn đề đỏ mặt mỗi lượt cũng đỡ hơn, nhưng hai tai lại thường đỏ như trái cà chua chín.
Khổng Kính không khỏi bối rối khi nhìn thấy nó, muốn véo dái tai đỏ bừng của người mới quen, xoa lớp lông tơ mềm mại trên đó, xem có thể không có bộ giáng giống như vậy không.
Sầm Giản cúi đầu, tai nổi vòng tròn màu đỏ, thì thầm vặn lại: "Không phải như vậy, tôi đến đây công việc làm trọng, cũng là cách để làm quen các bộ phận ở đây, sau này làm việc có hiệu quả hơn."
Sầm Giản biểu tình lại rõ ràng chính là như vậy, tràn đầy cảm xúc của một người đang yêu.
Tiếng súng của Khổng Kính không khỏi muốn ầm ầm mà bắn đến người lãnh đạo của mình:" A, Ngô Miện.''
Tuy nói rằng, người tiểu manh tân muốn là lão đại, nhưng trong phân tích cho cùng, đây cơ bản là một ông già thành đạt, vô thức toát ra vẻ quyến rũ và cám dỗ. Những người khác tôn thờ hắn ta, yêu thương hắn ta, và cuối cùng rơi xuống mương để hắn áp bức lao động.
Nhìn vào số lần Ngô Miện dùng keo xịt tóc với soi gương, cũng biết rằng hắn ta không phải là một chủ tịch nghiêm túc.
Nhìn vào bóng lưng rời đi của Sầm Giản, dáng người mảnh khảnh, eo nhỏ, mắt cá chân thon cùng cặp mông căng mẩy không biết sau này để ai chiếm tiện nghi, Khổng Kính nhíu mày.
Tất cả là lỗi của Ngô Miện, thẳng nam chết tiệt, thiên lôi đánh xuông đi a!!!
Ngô tổng, người chỉ muốn trở thành một tên đàn ông đẹp trai đang lặng lẽ xem chương trình hắt xì một cái. Haizz
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro