Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1.

Bị các vụ mua bán và sáp nhập xuyên biên giới ảnh hưởng,công ty chi nhánh khoa học công nghệ lớn nhất - GU đã một thời gian dài không có nhân viên mới.

Tuy nhiên, tuần thứ hai sau đợt tuyển dụng mùa thu xuất hiện thêm 18 con người mới, đột ngột như một làn gió xuân thoảng qua.  

Thư ký Chủ tịch - Khổng Kính nghĩ rằng ít nhất một trong số những người mới này có thể đảm đang chức vụ như anh, giống như Chủ tịch Ngô Miện đã hứa.
  
Theo kế hoạch ban đầu, Khổng Kính có thể sẽ có 1 tháng nghỉ hưu suôn sẻ, lĩnh tiền thưởng cuối năm rồi đi du lịch , trước tiên dưỡng lão 25 năm, sống một cuộc sống nghỉ hưu thoải mái.
  
Ai ngờ, không có lấy 1 người đăng ký vào chức nghiệp thư ký, mà tất cả đều vào phòng kinh doanh và vận hành.

Dưới ánh chiều tà nghiêng ngả, hành lang nơi nơi đầy rẫy những bóng dáng vui vẻ và tiếng chào hỏi của người mới, cùng với âm thanh trấn an của Ngô Miện phát ra trong phòng trà.
  
Câu nào câu nấy như trở thành "Đừng nghỉ hưu, cứ ở lại làm, chín chín sáu đi~". từng chút từng chút đập trúng lòng Khổng Kính.
  
Khổng Kính nằm nghỉ trưa trên chiếc ghế xếp đơn lớn, suy nghĩ về hành động áp bức của Ngô Miện, người lãnh đạo trẻ tuổi bao năm qua, hai mắt trừng lớn như chuông đồng, cũng không có buồn ngủ, càng nghĩ càng thấy không ổn.
  
Không ai có thể ngăn cản, Thư ký Khổng quyết tâm muốn về hưu sớm!
  
Không một ai!
  
Khổng Kính sốc người ngồi bật dậy, vội vàng lao đến văn phòng chủ tịch bên cạnh, anh nghe thấy tiếng ai đó đang nói chuyện với Ngô Miện ngay trước khi anh định gő cửa.
  
Thanh âm giống như người đẹp trai nhất trong mười tám người mới, âm sắc như ngọc, khiến người nghe như đón gió xuân, âm thấp thì trở nên nặng nề, âm cao thì tỏ ra kiêu ngạo.

Cửa văn phòng khép hờ, những vẫn cách âm rất tốt, đứng ở ngoài khó nghe được bên trong đang xảy ra chuyện gì.
  
Bên kia bức tường kính lớn, người mới trẻ tuổi thần sắc nghiêm túc, giữa lông mày ẩn hiện cảm giác bức bách, Ngô Miện nở một nụ cười an ủi. Chắc là đến thảo luận vấn đề công việc.
  
Người mới đến này gọi là Sầm Giản, một họ đặc biệt và một cái tên đặc biệt.Ngoại hình anh ta rất tốt, ngũ quan sắc nét, dáng người cao gầy như siêu mẫu, trắng sáng phản chiếu dưới ánh mặt trời ban trưa trên tường phòng. 

Người này có thể dựa vào mặt kiếm cơm, nhưng lại làm việc ở bộ phận kinh doanh chi nhánh lớn này, thật đáng kinh ngạc.
  
Không hiểu vì sao, một người đẹp trai, nổi bật như vậy lại chả mấy khi được thảo luận trong phòng trà. Khổng Kính cảm thấy được có rất nhiều ẩn tình đằng sau, nhưng đây không phải là vấn đề mà người sắp ra đi như anh phải bận tâm.
  
Khổng Kính đưa tay lên cửa muốn gõ lại thôi, xoay người quay về nghỉ trưa, chuẩn bị chiều nay quay lại.
  
Sầm Giản đang nói chuyện với Ngô Miện, dư quang liếc nhìn bóng lưng Khổng Kính rời đi, âm điệu lạc đi vài nhịp khi kêu tên Ngô Miện.  

Ngô Miện tiếc nuối cau mày, thuận thế đề nghị: "Đã nhiều năm không nghe em gọi anh là anh rồi."
  
Anh cười với Ngô Miện, nụ cười mang nét của một người đàn ông trưởng thành, nhưng lại lộ ra một tia non nớt. Đại khái giống như thái độ đối với những người khác khi anh gia nhập công ty.
  
Nhưng anh không gọi Ngô Miện là anh.
  
"Anh đã từng khinh suất, không chăm sóc tốt cho em." Ngô Miện cầm bình xịt tóc nhập khẩu trên bàn làm làm việc tạo lại nếp tóc, khá là điệu nghệ. "Đánh cược đi, nếu thư ký Khổng có thể nhớ ra em...."

" Cái gì? "
  
" Vậy em phải gọi anh là anh mỗi khi gặp nhau. Ngày lễ tết bưng trà rót nước, bóp vai đấm lưng cho anh. Nếu em đồng ý đánh cược, Vậy khi em thương lượng bất cứ chuyện gì với anh , anh trực tiếp phê duyệt. "
  
Trong mắt Tần Giản ánh lên chút dịu dàng, khóe môi nhẹ nhàng cong lên. Anh cười nói," Không có gì phải đánh cược. Ngay cả khi anh ấy không nhớ tôi, anh ấy có thể rời công ty và tiến về phía trước. Được cùng anh ấy làm việc 1 thời gian, tôi cũng muốn cảm ơn Chủ tịch cùng cậu. "
  
Ngô Miện than thở nói," Em trai, em nên cười nhiều hơn. "
  
Nghĩ muốn xoa đầu Sầm Giản, trên tay lại dính dầu, sợ vần vò em trai đến đầu tóc rối bù, đành thôi vậy.
Đại não xoay chuyển thật nhanh.

Em trai bộ dạng đẹp trai, tính tình lại ngọt, muốn dạng đàn ông nào mà chả được, như thế nào lại nhìn trúng tên đầu gỗ kia?
  
Cố tình lại không biết mình đang yêu, chuyển từ trụ sở chính đến công ty, chỉ để gần gũi với người trong lòng một tháng, và coi việc này như một kỉ niệm thời thơ ấu.
  
Nhiều điểm rối quá không biết bắt đầu từ đâu
Ngô Miện chỉ đồng ý một điểm -
Sớm hay muộn, bắp cải tốt sẽ bị vượt qua.
  
  ***
  
Vài ngày gần đây, mọi người nghe tin Khổng Kính sắp rời đi, đều gửi lời chia buồn.
  
Biết nguyên nhân do chính anh đề nghị, tất cả mọi người đều lưu luyến.
  
Thư ký Khổng cao gần 1m9, khi trẻ từng là quân nhân, đứng thẳng người ngồi thẳng lưng, chọc ngoáy Ngô Miện cao 1m83, không thể phân biệt ai giống CEO của ngành công nghiệp hàng đầu hơn.
  
Sau vài lần nghe được mọi người tám nhảm, Ngô tướng quân toàn năng không thể treo nổi mặt mũi, đi tới bàn rượu giao lưu, đổi sang một trợ lý khác.
  
Thư ký Khổng là một người tuyệt vời, không chỉ về hình thể.

Từ việc thay bóng đèn, sửa chữa trần nhà, đến việc xua đuổi những kẻ khả nghi lượn lờ trên đường đến và đi làm xung quanh công ty, hay thậm chí đối phó với các phóng viên được đối phương mời tới.

Khổng Kính đều đi trước dân chuyên nghiệp một bước, điều này khiến mọi người cảm thấy an toàn. Hai từ tóm tắt là đáng tin cậy.
  
Thư ký Khổng rút lui ở độ tuổi ngoài 30 như vậy, lúc mà sự nghiệp thư ký đang phát triển rực rỡ, điều này khiến mọi người thở dài.
  
Đặc biệt là đối với Lý tiểu thư trong công ty, một viên sôcôla tỏ tình còn chưa kịp gửi ra ngoài đã hết hạn sử dụng ba năm.
  
Vào cuối năm nay, Khổng Kính đã nghỉ việc, vị giám đốc nhân sự thẳng tính khi nói chuyện không thể không thuyết phục cô: "Khổng Kính đã có bạn trai. Anh ta không có hứng thú với phụ nữ."
  
"Tôi biết, vì thế tôi mới không gửi nó đi . "
  
" Thành thật mà nói, Khổng ca thật siêu cấp, trước có lần chúng ta đi suối nước nóng, gặp một con gấu, anh ấy ...... "
  
Thừa dịp mọi người nói chuyện, thư ký Khổng nhận được thông báo nhân sự. Ngô Miện cuối cùng đã vẫy tay, chấp thuận báo cáo của anh.
  
Trong tháng cuối cùng trước khi từ chức, Khổng Kính trực tiếp liên lạc câu thông với Iris, thư ký chuyển từ trụ sở chính.
  
Iris có vẻ ngoài ngọt ngào, dễ mến và có khả năng kinh doanh xuất sắc, anh tự nguyện hạ một bậc xuống chi nhánh để tập quen với công việc kinh doanh.
  
Việc bàn giao giữa Khổng Kính và bên Iris diễn ra suôn sẻ như sôcôla của Dove, không có bất kỳ ai có ý kiến hay thái độ với Iris, tâm trạng của Iris ngày càng vui vẻ.
  
Công việc không có nhiều, khi Khổng Kính sắp bàn giao xong, lại bất ngờ bị bế tắc bởi một người mới.
  
Ngô Miện trịnh trọng giao em trai của mình cho Khổng Kính, sợ Sầm Giản bị bắt nạt: "Tôi công việc bận rộn, cậu giúp tôi chỉ dạy cậu ấy chút, là cậu tôi mới yên tâm được."
  
Khổng Kính không đoán được tâm ý của sếp, coi như làm tốt với chức trách của mình. Bằng sự chuyên nghiệp, anh nở một nụ cười thương hiệu giả tạo: "Chủ tịch, anh quá khen rồi."
  
Khổng Kính dẫn người nào đó trở về văn phòng của mình, theo đề nghị của Ngô Miện, Khổng Kính cùng Tần Giản đi hai chuyến đến trụ sở chính, làm quen với nhân viên cấp cao của trụ sở.
  
Người ở trụ sở có thể nói là thái độ cung kính với coi trọng, so với trước đây chỉ có hơn chứ không kém, Khổng Kính ban đêm còn mơ thấy mình không phải người mới, mà là cha già của sếp Ngô.
  
Thỉnh thoảng trong lúc rảnh rỗi, Khổng Kính quan sát cậu thanh niên tử tế đang ngồi đối diện bàn làm việc, anh luôn cảm thấy ánh mắt của Sầm Giản có chút né tránh, khi gặp anh thì như bị điện giật không thể giải thích được.
  
Khi Sầm Giản nhìn Ngô Miện, cậu ta thoải mái, không có một chút ngượng ngùng, rất có khí chất của "chính cung", khi Khổng Kính đến, khí chất của cậu ta lập tức suy yếu, khi cậu ta nhìn đi chỗ khác, lông mi dài rung lên, đuôi mắt và gò má nổi lên màu sắc nhàn nhạt, như một cô vợ nhỏ đang giận dữ.
  
Khổng Kính chấn động nổi da gà, không dám thừa nhận người mới như vậy có chút quyến rũ. Hành vi của Sầm Giản đối với anh cực kỳ mất tự nhiên, anh tại sao lại thấy cậu ta có chút đáng yêu chứ?
  
Hiểu biết về công việc của mình, Khổng Kính không đến phòng nhân sự để xem xét chi tiết hồ sơ của người mới, nhưng với tư cách là một thư ký và một người kỳ cựu làm việc lâu năm, anh luôn thấy rằng người mới đang quyến rũ chủ tịch và sợ anh biết được.
  
Khổng Kính nói trong lòng, anh không xúc phạm tôi, tôi không vạch trần anh.
  
Khổng Kính thấy, Ngô Miện thẳng như ống thép. Cho dù Sầm Giản đẹp trai ngọt ngào, muốn bẻ cong Ngô Miện chỉ sợ phải dựa vào quần áo phụ nữ.

Khổng Kính tự hỏi liệu mình có nên nhắc nhở người mới về điều này không, nhưng anh cảm thấy rằng cậu ta không liên quan gì đến mình.
  
Trước khác nay khác, đi cũng đi rồi, xã giao cũng không có hiệu quả gì.
  
Không ai có thể can thiệp vào kế hoạch nghỉ hưu sớm của Thư ký Khổng!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro