Vợ dâm đãng của các chồng(8) ko H
Chương sau H nhá, truyện này dài quá r nên chương gấp đôi đẩy tốc độ nha :))))))
Một lúc sau, Ngọc Hạ đã ăn xong thức ăn trên bàn. Số lượng không nhiều nhưng cậu cũng đủ no.
Hàn Phong thấy cậu ăn xong liền giành lấy dĩa mang đi rửa.
"Em tự rửa được mà, anh không cần giúp đâu" Ngọc Hạ đi đến cạnh hắn đẩy đẩy không cho rửa.
"Em vừa mới ăn xong, ngồi nghỉ một chút đi" Hàn Phong vuốt tóc cậu mấy cái rồi cúi xuống hôn lên môi cậu rồi quay ra rửa bát.
"(。・//-//・。)..."
Ngọc Hạ đi ra phòng khách ngồi xuống, mở tivi xem, một lúc lại mắt hướng ra cửa sau nhìn nhìn.
Trời nắng thế này mà Cao Lăng vẫn ở ngoài đó sao?
Ngồi được hơn 1 tiếng, ngoài tiếng tivi ra cậu có nghe được tiếng nước hồ đang chảy nhưng lại không nghe thấy tiếng gì khác.
Ngọc Hạ lo lắng lấy chai nước trên bàn đi ra cửa sau, Hàn Phong ngồi cạnh cũng không ngăn cậu lại mà đi theo.
Sau lưng nhà có một hồ bơi khá lớn, nền đất xung quanh hồ được lát gạch nên cũng khá sạch sẽ. Bình thường hồ có mái che nắng nhưng mấy hôm nay nó bị trục trặc nên không thể kéo ra được.
Lúc Ngọc Hạ đi đến hồ, cậu thấy nước trong hồ đã đổ đến gần đầy. Cậu tìm bóng dáng Cao Lăng xung quanh nhưng không thấy anh đâu.
"Cao Lăng đâu rồi?"
"Chắc là chạy đi đâu rồi." Hàn Phong cười đi đến cạnh cậu.
Muốn đi đến sân sau thì chỉ có thể đi qua cửa sau của nhà. Nhưng nãy giờ cậu đâu thấy ai ra vào đâu.
"Anh ấy chắc bận gì gấp sao?" Ngọc Hạ muốn gọi cho Cao Lăng nhưng điện thoại cậu đã để trong nhà. Cậu quay sang Hàn Phong.
"Anh gọi cho anh ấy được không, em hơi lo"
Hàn Phong cầm điện thoại bấm số rồi đưa cho cậu. Một lát sau, điện thoại được kết nối.
"Alo? Gọi tôi làm gì đấy?"
"Anh Lăng, anh đâu rồi?" Ngọc Hạ nhẹ nhõm nghe máy.
"A bảo bảo, anh đi mua chút đồ... Sẽ về ngay đấy mà"
"Mua đồ? Nhưng không phải anh Phong bảo anh đang ở hồ bơi sao?" Ngọc Hạ ngạc nhiên
"A... Ý anh là đi mua đồ về để làm đồ ăn í mà. Dù sao thì mình cũng tổ chức tiê— Ặc..."
"Alo? Anh Lăng?" Ngọc Hạ gọi Cao Lăng nhưng không trả lời, nhìn điện thoại vẫn còn kết nối.
"Aa... Anh đây, mua đồ ăn để cho buổi tối ấy mà , em không cần lo, anh về ngay ấy mà. Thôi thì em đợi tí nhé - tút"
"..."
Cao Lăng vừa nói xong là cúp máy, Ngọc Hạ nhìn điện thoại rồi quay sang Hàn Phong.
"Anh ấy hình như đang mua đồ."
"Vậy sao? Vậy mình vào nhà thôi." Hàn Phong ôm vai cậu dẫn vào nhà.
"Nhưng anh ấy đi hồi nào nhỉ?" Ngọc Hạ tự hỏi
"Chắc là lúc em ăn mà không để ý đến"
"Hmm... Chắc là vậy"
Ngọc Hạ vào nhà ưỡn vai một cái, cái áo kéo lên lộ ra bờ eo thon gọn.
"Đã gần 1h rồi, nhanh thật"
Hàn Phong đứng phía sau ôm cậu thật chặt, đầu dụi vào hõm cổ cậu.
"Anh rất yêu em, vợ à"
"Em cũng yêu anh rất nhiều" Ngọc Hạ nhìn hắn, tay nắm lấy tay hắn đang ôm chặt mình.
"..." Hàn Phong càng ôm chặt cậu, cậu rùng mình cảm nhận được cảm giác ấm nóng ướt át trên cổ.
"Ưm... Aa... Đừng mút..."
Hàn Phong ngẩn đầu nhìn dấu hôn mới tạo ra trên cổ cậu. Hài lòng hôn lên má cậu rồi thả cậu ra.
Quần áo Ngọc Hạ giờ đây lỏng lẻo, khuôn mặt cậu đỏ bừng, đôi mắt to tròn ướt át đáng yêu. Hàn Phong càng nhìn càng muốn đè cậu xuống mà nhấm nháp thêm.
Cạch—
Ngọc Hạ nghe thấy tiếng mở cửa, quay đầu nhìn thì thấy Cao Lăng thở hồng hộc, hai tay xách đầy túi xách.
"Hừ.... Hừ.... Bảo bảo, anh về rồi... Hừ..."
"Để, để em xách phụ anh" Ngọc Hạ chạy đến gần muốn giúp nhưng Cao Lăng nâng hai tay lên cao.
"Không cần đâu... Ha ha... Nhiêu đây có là gì chứ. Anh cầm được mà, thấy không."
"A... Ừm... Dạ"
Ngọc Hạ hơi chột dạ cúi đầu, dấu hôn bắt mắt đập vào mắt Cao Lăng. Anh lườm nguýt Hàn Phong đứng phía sau đang híp mắt cười.
Cao Lăng: (╬ ̄д ̄) Sao mấy người lại đối xử với tôi như vậy?
Cao Lăng giữ lại cơn tức đem đống túi ra sau nhà.
"Anh cần giúp gì không? Em có thể giúp anh"
"Không cần đâu bảo bảo, em cứ ở trong nhà đi"
Ngọc Hạ định đi theo nhưng Cao Lăng không cho, chạy ra sân sau đóng chặt cửa lại.
"Em làm gì sai sao? Hôm nay anh ấy hơi lạ" Ngọc Hạ buồn bã nhìn Hàn Phong.
"Em không làm gì sai cả, đừng buồn"
Hàn Phong vuốt hai má cậu, nâng mặt hôn lên môi cậu một cái động viên.
"Vậy chúng ta đi mua sắm nhé"
"Dạ? Bây giờ ạ?"
"Ừm"
Hàn Phong vừa nói xong lấy áo khoác treo trên móc mặc cho cậu, lấy chìa khóa xe dẫn cậu ra ngoài.
"Ưm... Nhưng em chưa thay đồ"
"Không sao. Anh che cho em"
Ý cậu không phải như thế !!!!
"Để... Để em nói với anh Lăng đã"
Ngọc Hạ chạy đến cửa sau mở hờ rồi nói to ra ngoài.
"Anh Lăng ơi, em đi mua đồ với anh Phong nha"
"Hả...À em đi đi" Cao Lăng đang lụi hụi tắt nước thì nghe tiếng cậu.
Cậu nghe vậy rồi đóng cửa theo Hàn Phong ra xe.
Thế là Cao Lăng bị bỏ lại ở nhà một mình.
Xe hơi chạy tầm 20 phút thì đến trung tâm thương mại. Hàn Phong dẫn cậu đến khu bán quần áo.
Bây giờ cậu để ý rằng tuy hắn chỉ mặc quần jean cùng áo sơ mi đơn giản nhưng nhìn vẫn rất đẹp trai và phong độ. Nhìn lại bản thân mình chỉ mặc cái áo thun trắng cùng quần short thun, bên ngoài chỉ khoác thêm cái áo khoác đơn giản, trong rất bình thường. Khác xa với vẻ ngoài của Hàn Phong.
Hic thật ngưỡng mộ.
Hàn Phong thấy cậu nhìn chằm chằm mình rồi nhìn bản thân rồi buồn rười rượi. Hắn đưa tay xoa tóc cậu.
"Em mặc vậy cũng được mà, nhìn rất dễ thương"
"Em là con trai, sao lại gọi là dễ thương?"
"Nhưng không phải em có huyệt của phụ nữ sao? Vẫn có thể gọi em dễ thương được mà" Hàn Phong lại gần bên tai cậu.
(chỗ này ý ổng là con gái có thể gọi dễ thương mà em thụ có bộ phận của con gái nên vẫn có thể gọi ẻm dễ thương)
"Anh.... Anh nói gì vậy? Đang ở ngoài đường đó"
Ngọc Hạ đỏ mặt đẩy anh ra, chân đi nhanh vào một cửa hàng gần đó. Hàn Phong cũng đi theo cậu phía sau.
"Nè...hình như tao được bổ mắt rồi mày" nữ sinh tóc ngắn nói
"Sao vậy?" nữ sinh tóc đuôi ngựa hỏi
Hai nữ sinh đứng gần đó nói chuyện với nhau. Đột nhiên cô tóc ngắn cầm hai vai cô đuôi ngựa lắc lắc lắc mạnh.
"AAAAAA, DỄ THƯƠNG QUÁAAAAA. SAO CẬU THIẾU NIÊN KIA DỄ THƯƠNG QUÁ VẬY?? ANH CHÀNG KIA CŨNG ĐẸP TRAI QUÁAAAAA. LINH ƠI CỨU TAOOO"
Cô tóc đuôi ngựa tên Linh: (-д-) cứu tôi...
Ngọc Hạ đi đại vào một cửa hàng mới nhận ra mình đi vào một cửa hàng bán đồ lót phụ nữ. Cậu đỏ mặt muốn quay đầu nhưng Hàn Phong chặn cậu lại, đẩy cậu đi tiếp vào.
"Đã vào rồi thì nên mua gì đó chứ"
"Mua...Mua gì chứ... Chỗ này bán đồ... Đồ lót nữ mà..."
"Anh cũng muốn xem thử em mặc thế nào (•ᴗ•).
"..."
Một nhân viên gần đó thấy khách nên lại gần. Thấy một người đàn ông cao to cùng một người nhỏ nhắn hơn đứng cạnh, nghĩ rằng đây là bạn gái hoặc người yêu của vị này nên cất tiếng.
"Xin chào quý khách, quý khách muốn mua sản phẩm gì ạ?"
"Aa... Tôi...tôi..."
Ngọc Hạ bất ngờ khi có người lạ bên cạnh, lắp bắp không biết nói gì.
"Chúng tôi tự xem được rồi" Hàn Phong đứng bên cạnh nói.
"Vâng ạ. Nếu quý khách cần gì có thể gọi tôi ạ" cô nhân viên cúi đầu rồi đi đến chỗ khác.
"Anh Phong... Em không cần đâu mà..."
"Không sao, anh trả"
Hàn Phong nhìn nhìn rồi cầm một bộ đồ lót ren trắng ướm lên người cậu.
Ngọc Hạ: (。・//-//・。)
Hàn Phong nhìn rồi gật gù hài lòng, lấy một cái khác gần đó. Cái này bọc ren đen, phần che núm vú khá mỏng, quần lót cũng nhỏ hơn cái trước.
"Cái này cũng hợp với em này"
".... Cái này... (',,•.•,,)"
Hai người quay qua quay lại trong cửa hàng cũng hơn 30 phút. Đến lúc tính tiền, Hàn Phong đã mua cho cậu hết 4 cái.
Chị nhân viên tính tiền vẻ ngoài rất chuyên nghiệp nhưng bên trong lòng lại nhảy tưng tưng.
"Trời ơi!!! Hai người đẹp đôi quá đi! Cậu thiếu niên kia nếu nhìn qua thôi tưởng là tomboy nhưng sao có thể qua mắt được tôi, hehe. Mà bồ cậu này cũng ăn mặn thật"
Bỏ mấy bộ đồ lót vào trong túi đưa cho Ngọc Hạ, chị nhân viên thân thiện cười tươi cúi chào hai người.
"Cảm ơn quý khách, xin hẹn gặp lại"
Ngọc Hạ cầm túi đồ trên tay mà cứ như bị bỏng. Thật ngại a!
"Bây giờ thì qua bên kia đi" Hàn Phong chỉ vào một cửa hàng bán quần áo.
"Dạ..."
Hai người đi lòng vòng mua sắm cũng hết cả buổi chiều. Phải nói hôm nay mua rất nhiều quần áo và vật dụng khác, để trong cốp xe và ghế sau cũng không hết, cậu phải ôm trên người ba cái túi.
Trong đống này đa số đều là quần áo của cậu. Tuy cậu đã bảo Hàn Phong không mua nữa nhưng anh cứ mua và mua. Cậu thấy anh cứ tiêu như thế này cảm thấy rất đau tim. Mấy món này rất mắc a.
"Anh không cần mua nhiều như vậy đâu"
"Không sao, em cứ xem đây là quà anh tặng cho em"
Ngọc Hạ đỏ mặt cúi đầu. Cậu nghe như vậy rất vui nhưng cậu cũng muốn tặng cho anh cái gì đó lắm.
Hai người chạy xe về đến nhà, ôm hết đồ vào trong. Trong nhà tối om, Ngọc Hạ định bật đèn lên nhưng Hàn Phong bất ngờ che đi hai mắt của cậu.
"A... Sao lại che mắt em?"
"Bảo bảo, bọn anh muốn cho em xem thứ này"
Hàn Phong lấy miếng vải che lên mắt cậu, cầm hai tay cậu dẫn đi.
"Mình đi đâu vậy?..."
Mất đi thị giác, các giác quan còn lại càng mẫn cảm hơn, Ngọc Hạ cầm chặt tay hắn không muốn rời.
Hàn Phong mở cửa, từ từ dẫn cậu ra sân sau, tay cầm lấy tay cậu cũng bỏ ra.
"Bảo bảo, tháo bịch mắt xuống đi"
Ngọc Hạ ngơ ngác vươn tay tháo xuống, nhìn khung cảnh trước mắt cậu không khỏi bất ngờ.
Trên bàn để một chiếc bánh kem 2 tầng rất đẹp, trang trí rất nhiều bông hoa tinh xảo. Trên cùng có để hình con thỏ và một cậu bé. Xung quanh cũng có rất nhiều món ăn khác. Ngoài ra còn có rất nhiều dây đèn và hoa tươi được treo xung quanh ngôi nhà. Một cái bàn khác ở bên cạnh đựng rất nhiều quà to nhỏ khác nhau.
Nhưng càng không khỏi khiến cậu bất ngờ hơn là ngoài Cao Lăng ra, còn có Hạc Thành, cha mẹ và anh chị cậu, mấy người bạn thân thiết của cậu.
"Đây... Đây là...."
"Chúc mừng sinh nhật" Mọi người hào hứng đứng lên nói.
"Sinh... Sinh nhật...?" Ngọc Hạ ngơ ngác nói
"Đừng nói là con quên sinh nhật của con nhé, thật là" mẹ Ngọc Hạ lại gần cười tươi nắm hai bàn tay cậu.
"Dạ... Sao mọi người đến đây được ạ?"
"Là anh chở ba mẹ đến, còn bạn em họ tự đến" Hạc Thành nói.
"Hì hì bất ngờ không hả em trai" Chị gái Ngọc Lan của cậu đến bên cạnh ôm vai cậu.
"Chị hai... Vậy là trong lúc con và anh Phong ra ngoài, mọi người đều chuẩn bị những thứ này sao?"
"Đúng vậy, Cao Lăng làm bánh và đồ ăn, Hạc Thành chở ba mẹ đến đây và cùng các bạn của con trang trí chỗ này"
"Hic... Con...con..." Ngọc Hạ nức nở muốn khóc, tay run rẩy dụi dụi mắt.
"Không khóc, sinh nhật mình mà khóc thì còn vui gì nữa." Ngọc Lan đứng bên cạnh dỗ dành.
"Hic... Dạ..."
"Được rồi ổn định chỗ ngồi lại nào. Bảo bảo, em ngồi ở đây đi"
Cao Lăng đưa cậu ngồi xuống ghế, thắp đèn cầy trên bánh kem. Ánh đèn lấp lánh trước mặt cậu.
"Happy Birthday to you, Happy Birthday to you, Happy Birthday to Ngọc Hạ..." mọi người hát bài chúc mừng sinh nhật. Sau khi hát xong, ai cũng vỗ tay cho cậu.
"Ước điều ước của em rồi thổi nhé"
Ngọc Hạ cảm động, chấp tay ước rồi thổi tắt đèn cầy. Mọi người xung quanh vỗ tay chúc mừng. Bữa tiệc được bắt đầu, ai ai cũng háo hức ăn mừng.
Ngọc Hạ đã lâu không được gặp ba mẹ, mẹ cậu cho rất nhiều đồ ăn vào dĩa cậu định đút cậu tăng cân.
Bạn bè cậu mỗi người cầm ly bia dụ dỗ cậu uống nhưng đều bị Cao Lăng ngăn lại. Bữa tiệc cực kì náo nhiệt, ai nấy ăn xong đều nổi hứng nhảy xuống hồ bơi tắm.
Ngọc Hạ cũng bạn cậu bị kéo xuống hồ, áo quần đều ướt đẫm dán chặt vào người. Nhưng không lâu sau người kéo cậu xuống bị Cao Lăng kéo lên đập cho mấy phát. May mắn là hai người cũng là bạn thân nên cũng không có vấn đề gì lớn.
Ngọc Hạ lên bờ thay quần áo lại thành đồ bơi, xuống hồ cùng mọi người vui vẻ chơi đùa tạt nước.
Trong lúc cậu cùng mọi người chơi dưới nước. Hàn Phong đứng trên bờ cầm máy ảnh chụp từng cử chỉ của cậu. Từng nụ cười hạnh phúc, niềm vui của cậu được Hàn Phong lưu lại trong chiếc máy ảnh.
Ngọc Hạ chơi một lúc thì thấy Hàn Phong và Hạc Thành còn đứng ở trên. Cậu đi lại gần vách hồ.
"Hai anh không xuống ạ? Chơi rất vui a"
"Em cứ chơi với mọi người đi, bọn anh xem thôi là được rồi" Hạc Thành cúi xuống xoa mái tóc ướt đẫm của cậu.
"Dạ" Ngọc Hạ gật đầu rồi quay lại.
"Cậu chở em ấy mua gì thế?" Hạc Thành hỏi.
"Chỉ một số thứ thú vị thôi, rồi cậu sẽ biết" Hàn Phong mỉm cười
Hạc Thành không nói gì, đối mặt sở thích biến thái của hắn y đã quen rồi.
Bữa tiệc kéo dài hết cả buổi tối, Ngọc Hạ chưa bao giờ được vui như thế này, từng thời gian tràn đầy niềm vui trôi qua. Đến khi vui chơi đến cạn kiệt sức lực thì mọi người ở bữa tiệc mới dần dần trở về.
Cậu giúp các anh dọn dẹp lại đống hỗn độn thì cũng tới nửa đêm. Đứng đắn đo suy nghĩ một chút, cậu quay ra nói với mọi người.
"Hôm nay.... Các anh ngủ với em được không?...."
--------------------------------
Má biết vậy phần này tách làm phần truyện riêng luôn cho r :))))))) chứ 8 phần rồi, dài quá...
Phần sau là phần cuối của truyện này, độ dài chắc cũng như chương này nhá (',,•ω•,,)♡
Nhạc recommend hôm nay: Bocca della Verità - Ado
Lỗi chỗ nào nhớ cmt giúp tui
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro