Vợ cưng dâm đãng của các chồng (2)
1k view!!!! Cảm ơn mọi người nhiều ( ˘ ³˘)♥.
---------------------------------
Ngọc Hạ đột nhiên bị người phía sau ôm lấy giật mình quay lưng lại nhìn. Trước mặt cậu là người đàn ông cao ráo mặc áo sơ mi trắng quần tây, khuôn mặt góc cạnh, mũi cao, đôi mắt tướng hạc sau gọng kính nhìn chằm chằm cậu.
"Ưm...Hạc Thành...Em...Anh về khi nào...?"
"Mới về"
Hạc Thành tay ôm eo Ngọc Hạ, không nhìn mặt cậu nói chuyện mà nhìn chằm chằm vào huyệt nhỏ chứa đầy nho cùng dâu tây.
Hôm nay ở bệnh viện không có nhiều ca phẫu thuật nghiêm trọng lắm, nên y cố gắng hoàn thành xong công việc rồi về nhà.
Ai ngờ vừa vào bước vào cửa nghe được giọng run rẩy của Ngọc Hạ. Đi đến cửa bếp thì thấy cậu ở truồng ngồi trên đảo bếp, hai chân thon gọn banh rộng sang hai bên, khuôn mặt đỏ ửng muốn khóc.
"Ưm... Đừng nhìn... Xấu...Xấu hổ lắm..." Ngại muốn chết! Hạc Thành thấy rồi...
"Tôi nhớ đã bảo cậu không được bỏ thức ăn vào trong huyệt em ấy rồi đúng không?"
Hạc Thành giương mắt nhìn Cao Lăng đang đem đồ ăn ra bàn, tay thì mò mẫm trái dâu đang thò đầu ra ngoài cửa huyệt của Ngọc Hạ.
"Ưm... Đừng đụng...Aaa..."
"Đừng ích kỷ thế chứ, ông cũng thèm lắm rồi chứ gì. Chút nữa có xin tôi cũng không cho đâu"
"..."
"..." Bộ tui là đồ ăn của mấy người hay sao mà giành giật vậy -_-||
Hạc Thành không nói gì, y vẫn ôm Ngọc Hạ trong lòng. Tay vuốt ve khắp nơi trên người cậu.
Cao Lăng lại gần nhìn hoa huyệt căng đầy, anh đưa tay lại gần xòe ra.
"Bảo bảo cho anh nếm thử một miếng xem đã ngâm đủ chưa"
"Anh...Anh..."
Anh muốn ăn thì tự lấy mà ăn! Xòe tay ra làm gì.
Giống như đọc được suy nghĩ cậu, Cao Lăng cười. Tay để bên mép môi kéo ra, lộ ra phần thịt hồng hào ướt đẫm.
"Anh muốn ăn đồ do chính em cho cơ, tự anh rút thì sẽ mất ngon mất"
Ngọc Hạ đỏ mặt cực kỳ. Cao Lăng lúc nào cũng trêu cậu, có được cơ hội sẽ tận dụng tiến tới. Nhưng anh không bao giờ trêu đùa quá đáng.
"Không...Không chịu... Xấu hổ lắm"
"Bảo bối, em làm được mà, anh đói bụng lắm rồi"
"Ưm...."
Ngọc Hạ im lặng, hai chân cậu được Hạc Thành đứng phía sau giữ lại. Cảm nhận từng trái nho và dâu trong huyệt động đậy chen chút theo từng co bóp của vách thịt.
"Ưm...Aa..."
Trong hoa huyệt có quá nhiều, cậu cố rắng ép chúng ra ngoài nhưng cũng sợ có trái sẽ bị vỡ.
Đầu cuống dâu to lớn cố gắng chui ra ngoài, màu dâu cùng vách thịt bên trong như cùng một màu đỏ tươi, kích thích thị giác của hai người đàn ông đứng trước sau Ngọc Hạ.
"Ưmm.....Aaaaa"
Ngọc Hạ dùng sức rặn ra, trái dâu theo đó bị ép ra ngoài, rơi xuống tay Cao Lăng. Trái dâu đỏ tươi ướt đẫm dâm dịch của cậu. Sau đó một trái nho xanh cũng rơi ra ngoài.
"Ưm..."
Chết rồi. Mấy trái trong bụng cứ cọ nhau qua lại làm cậu sướng quá. Sau khi ra được trái dâu, cậu cao trào, cả người mềm nhũn khiến vách thịt nới lỏng trái nho rơi xuống.
"Bảo bối giỏi lắm, nhưng bị rơi dư một trái, em cũng muốn ăn à?"
"Không phải...Là...Là..."
Hic...Là do cậu cao trào nên nó mới rớt ra...Sao mà cậu dám đồ mà nằm từ trong huyệt của cậu chứ. ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄
"Vậy anh ăn"
Giọng nói phía sau vang lên, Ngọc Hạ chưa kịp phản ứng thì Hạc Thành nâng tay lấy trái dâu trên Cao Lăng bỏ hết vào miệng.
"Ừm rất ngọt"
"⁄(⁄ ⁄•⁄_⁄•⁄ ⁄)⁄"
"(¬_¬)"
Cao Lăng cũng không nói gì bĩu môi, đưa trái nho lên miệng cắn một nửa, rồi đưa nửa còn lại đến bên miệng huyệt cậu quét phần dâm thủy chảy ra rồi bỏ vào miệng
"Đúng là ăn với nước sốt của bảo bảo là ngon nhất"
"..." Ngọc Hạ cảm thấy mặt mình nóng đến mức có thể nấu chín được cả cái trứng luôn rồi.
Cao Lăng ăn xong lại gần ôm cậu lên, Ngọc Hạ hết hồn vội kẹp chặt hoa huyệt. Anh đưa cậu đến bàn ăn, cho cậu ngồi lên đùi mình.
Trên bàn có rất nhiều món ăn thịnh soạn, phong phú và cũng rất đầy đủ dưỡng chất.
"Em chắc cũng đói bụng rồi, cùng ăn thôi. Còn ông Thành, đi tắm đi, đừng để bảo bảo ăn cơm mà mũi nghe toàn mùi thuốc"
"...Biết rồi"
"Ưm...mình có thể đợi anh ấy tắm xong rồi ăn chung không? Đợi cả Hàn Phong nữa"
Ngọc Hạ giương mắt kéo áo Cao Lăng, miệng nhỏ nhẹ xin anh.
"Ông Phong chắc còn lâu mới về, không đợi được, em cứ ăn trước đi."
"Nhưng mà...em đã hứa với Hàn Phong là sẽ đợi anh ấy về rồi mới ăn cơm..."
Ngọc Hạ biết công việc của Hàn Phong rất bận rộn nhưng anh ấy lúc nào cũng cố gắng về sớm để ăn tối cùng cậu. Nếu cậu ăn trước thì cảm thấy có lỗi lắm. (Bảo bảo nhà tui ngoan quá (TAT))
"Vậy bảo bảo cho anh ăn gì trước được không?"
"Vậy...Vậy..." Ngọc Hạ nhìn bàn ăn muốn tìm món nhẹ cho anh.
"Không phải trên bàn, cho anh ăn hoa huyệt em nhé"
Nói xong, Cao Lăng cho Ngọc Hạ ngồi lên ghế, anh quỳ xuống đất mở hai chân cậu ra, lập tức cúi đầu liếm lên hột le nho nhỏ.
"Aaaa...Đừng...Đừng liếm..."
Khoái cảm lan rộng lên từ xương sống ra khắp cả người. Ngọc Hạ muốn khép chân nhưng bị Cao Lăng giữ chặt hai chân. Cậu chỉ có thể ấn giữ đầu của anh, cố gắng đẩy anh ra nhưng hông lại ưỡn lên như muốn anh liếm sâu thêm.
Cao Lăng mút từ hột le xuống cửa huyệt, ngậm cả huyệt hút một cái. Mấy trái nho bị hút ra ngoài vào miệng anh, theo đó là một dòng nước ấm.
"Aaaaaaa...."
Ngọc Hạ cao trào, dâm thủy và nho bị Cao Lăng cắn nuốt hết vào bụng. Cửa huyệt cứ đóng mở theo hơi thở của cậu. Bây giờ bất cứ người đàn ông nào nhìn cảnh tượng này đều sẽ không nhịn được mà đè cậu xuống mà chịch.
Áo sơ mi cậu mặc bị mở 3 nút đầu tụt một bên lộ ra đầu vai hồng hào trẵng nõn cùng một bên đầu nhũ đỏ tươi. Hai chân tách rộng để lộ hoa huyệt nhấp nháp.
"Bảo bảo, hình như còn mấy trái nằm sau bên trong, anh không lấy tới, em giúp anh nhé"
"Ha...Giúp...ạ?"
"Ừm, đưa tay em đây"
Ngọc Hạ mơ mơ màng màng đưa bàn tay trắng nhỏ ra. Cao Lăng cầm lấy tay cậu, lấy ra hai ngón rồi đâm vào hoa huyệt.
"Ưmmmm..."
"Em chỉ cần lấy tay móc ra thôi, không cần rặn nữa đâu"
---------------------------------
Chương này ông Thành có đất xíu thôi à, mà ông Lăng quất 2 chương luôn rồi, chắc cả chương sau luôn. Đà này chắc là viết gấp đôi quá chứ để ông Phong đợi hoài cũng tội _( :⁍ 」 )_
Lỗi chính tả hay lỗi gì đó cứ cmt giúp tui nhé, chương trước đọc sơ thôi mà thấy lỗi chính tả quá trời.
Nhớ ấn sao tạo động lực cho tui nhe
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro