Đánh dấu - Chương 20 - 22
Bộ này hiện tại vẫn chưa được edit tiếp nha, này là tôi đăng mấy chương cũ thôi. Kiểu tôi cũng sắp đăng truyện mới ấy, mong là mọi người sẽ ủng hộ nè~
=====
Chương 20: Pudding sâu đáng yêu
CẢNH BÁO: Chương này hầu như là miêu tả sâu... Món ăn mà Vilan làm giống đuông dừa vậy đó nên bạn nào sợ sâu thì hãy cân nhắc trước khi đọc nhé!
Cách theo đuổi thứ mười ba: Hằng ngày gửi cho Alpha một lời thăm hỏi, khiến anh ấy cảm thấy quen thuộc với sự tồn tại của bạn. Nếu là Omega hay ngượng thì có thể viết lời mình muốn nói vào một tờ giấy nhỏ, rồi đặt trên con đường mà anh ấy thường đi nhất.
Tặng thức ăn rồi viết giấy gì đó tiện quá chứ!
Vilan cực kỳ tin tưởng luôn. Thế là cậu tìm lại cách theo đuổi đầu tiên, phía dưới là một bài viết kèm theo: "Mười món ăn được hoan nghênh nhất."
Sau món thú ba cánh nướng than chính là món pudding sâu sữa dừa.
Pudding sâu là món ăn đến từ một tinh cầu khá xa xôi, toàn thân nó vừa béo lại vừa ngắn, nó có một làn da bóng loáng trắng như tuyết và rất dồi dào protein. Đó là một món điểm tâm ngọt đặc sắc rất thịnh hành ở đế đô.
Bạn đọc đúng rồi, đó là một món điểm tâm ngọt! Phải hầm món ăn này ở nhiệt độ cao hơn một giờ đồng hồ, khi đó nó sẽ biến thành trạng thái gần như trong suốt, trông rất giống trạng thái đặc dính của pudding. Sau đó lại đổ vào sữa dừa thơm nồng, thêm một lượng mật ong vừa phải nữa là tuyệt! Một món điểm tâm ngọt có giá trị dinh dưỡng cực cao đã hoàn thành rồi đó nha!
Lúc Vilan còn bé đã từng nếm thử món này trong tiệc cưới của một nhân vật khá có máu mặt, cậu chỉ nhớ rõ mùi sữa dừa thơm nồng và pudding thật đáng yêu. Trong chớp mắt, Omega be bé đã bị mỹ thực không rõ tên này chinh phục, sau khi về nhà, cậu năn nỉ mẹ làm cho mình ăn nhưng phu nhân Garce lại dùng vẻ mặt khá phức tạp uyển chuyển từ chối bé cưng của bà. Bé Vilan rất ít khi đòi hỏi thật sự đau lòng.
Hồi ức từ từ hiện lên... Đã qua nhiều năm như vậy rồi, cuối cùng cậu cũng biết được tên của món điểm tâm ngọt này.
Chính là nó, đôi mắt xanh biếc sáng lấp lánh – Fleys chắc chắn sẽ thích nó!
Với năng suất làm việc cực nhanh, Vilan ngay tức khắc mở trang web Thức Ăn Tươi Ngon Mau Chóng Được Gửi Đến rồi đặt đơn, trả tiền một cách rành mạch lưu loát.
Sau đó cậu lưu luyến rời khỏi biệt thự của Fleys.
Tốc độ của web Thức Ăn Tươi Ngon Mau Chóng Được Gửi Đến nhanh thật, lúc Vilan về đến nhà đã thấy người giao hàng cầm thức ăn đợi ở cửa.
Vilan nhận lấy gói hàng trông khá to nhưng có vẻ không nặng lắm. Sau khi người giao hàng mang vẻ mặt kích động rời đi thì cậu lập tức chạy ùa vào nhà với gói hàng. Nguyên liệu nấu ăn thơm ngon khiến cậu nhung nhớ biết bao năm đây rồi, pudding sâu huyền bí nhưng lại rất cao quý! Cậu sẽ không còn luyến lưu việc tiếc nuối thuở ấu thơ nữa.
Mặt Vilan không chút thay đổi gì, cậu mau chóng bóc giấy gói của gói hàng ra thì thấy được một chiếc hộp nhỏ, sau đó cậu từ từ mở chiếc hộp... Và rồi, đôi mắt xanh biếc dại ra.
Cậu không nghĩ đến, trước khi trở thành món pudding sâu thơm ngon thì con sâu lại dài như thế...
Đó là hai con sâu ngốc nghếch trông vừa trắng lại vừa tròn!
Trên người sâu béo còn thắt một chiếc nơ bướm xinh xắn, phía trên đặt một tấm thiệp be bé có viết dòng chữ: Chúc quý khách ngon miệng!
"..." Bây giờ trả hàng còn kịp không nhỉ?
Buổi sáng ngày hôm sau, trong lúc mơ màng thì đột nhiên Fleys tỉnh giấc. Đồng hồ sinh học của Fleys cũng giống với những binh sĩ có thời gian làm việc và nghỉ ngơi cực kỳ nghiêm khắc. Tối hôm trước, nếu anh dự định mình sẽ dậy lúc sáu giờ năm mươi lăm phút thì chắc chắn sẽ không nằm nướng đến sáu giờ năm mươi sáu phút!
Fleys mở mắt xuống giường, anh mang dép lê chậm rãi xuống lầu.
Nếu như anh đoán không sai thì đối phương là một tên biến thái có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế! Mỗi buổi sáng cứ đúng bảy giờ gã sẽ nhấn chuông cửa, không sớm cũng không trễ một giây nào cả!
Thế nên trong chớp mắt kia, anh chỉ cần mau chóng mở cửa là đã có thể bắt được gã rồi!
"Bịch bốp!" Ngoài cửa bỗng nhiên phát ra tiếng động khá lớn. Sắc mặt của Fleys tối hẳn đi. Chắc chắn là mấy hôm trước thực hiện quá dễ dàng nên lúc này đây, đối phương đã không thèm đi đứng nhẹ nhàng nữa rồi!
Chính là thời khắc này! Fleys vặn tay nắm tròn, cánh cửa được mở ra. Người ngoài cửa vẫn giữ nguyên động tác nhấn chuông cửa, đôi mắt thì mở to, trông vẻ mặt cứ như vừa gặp ma.
"A!" Trên con đường yên tĩnh không một bóng người, bỗng nhiên một tiếng thét chói tai được vang lên.
May mà gần đây không có nhà dân nào, nếu không đã có thể bị phạt hành chính với tội danh là Vi phạm quy định về bảo đảm sự yên tĩnh chung rồi đấy!
Fleys cười lạnh, anh cực kỳ thô bạo dùng tay che nơi phát ra tiếng thét chói tai lại: "Lenny Pilde, quả nhiên là cậu!"
Không biết có phải bàn tay của nguyên soái khá lớn hay là do mặt của O thần quốc dân nhỏ xinh tinh xảo, lúc này đây hai người vừa vặn diễn tả hình ảnh "Bàn tay lớn khuôn mặt nhỏ".
"Chơi vui không?" Fleys tức giận hỏi. Đồ Omega ấu trĩ, chỉ biết bày ra mấy trò đùa dai không biết nói lý gì cả!
Lenny Pilde vùng vẫy muốn thoát khỏi màn đánh úp bất ngờ không thèm nói đạo lý này. Mặt cậu đỏ lên, một tay chống eo, một tay run rẩy chỉ thẳng vào chóp mũi người trước mặt. Cậu gào thét với Fleys.
"Kensinli! Anh dám làm thế với hôn phu của mình à? Trời ơi, nên cho nhóm B và O trong đế quốc thấy rõ bộ mặt thật của anh! Đồ thô bạo, ngang tàng, không chút phong độ! Anh lại dám làm thế với một Omega yếu đuối như vậy! Đồ-ra-tay-ác-độc!"
"Hôn phu trước kia." Fleys nghiến răng nghiến lợi thốt ra từng chữ.
Lenny lộ ra vẻ mặt khó tin, "Anh còn tẻ nhạt như thế à? Đoán được tôi sẽ ghé sang thăm anh thế nên anh vẫn cứ đứng chờ giữ cửa để tiện động thủ, đúng chứ? Trời má, đầu tiên là đá tôi trước mặt mọi người của đế quốc sau đó còn làm mấy chuyện tào lao này! Đồ dã man, lại dám đánh lén tôi nữa!"
Âm cuối được cậu nâng cao lên tận một tông luôn! Fleys kiềm chế ước muốn được hành hung đối phương trong đầu, anh cố gắng nói với mình: Đó là Omega, là Omega, là Omega đó! Sau đó anh cực kỳ lạnh lùng hỏi: "Rốt cuộc cậu muốn làm gì?"
Lenny hít sâu một hơi rồi hỏi ngược lại: "Ủa, không phải tôi đến để hỏi anh câu này à?"
Cậu lườm anh xem thường: "Tại sao anh lại tự ý tuyên bố hủy bỏ hôn ước? Chẳng phải hồi trước đã từng nói nếu có chia tay thì cũng là tôi đá anh à?"
Vẻ mặt Fleys cực kỳ hững hờ, anh lướt nhìn cậu Omega khá lùn trước mặt, trong mắt viết rõ bốn chữ: Đm thiểu năng!
"Ban đầu tôi cũng không đồng ý hôn ước này." Fleys vô tình chọt trúng chân tướng.
Lenny lập tức tỏ vẻ "đau ở đây này" nhìn anh, trong đôi mắt nhỏ ngập tràn sự lên án.
"..." Fleys liếc mắt xem thường, lúc liếc qua anh có để ý đến một góc thềm. Anh thấy ở góc đó có một cái tô thật lớn nằm trên mặt đất, phía trên còn có nắp đậy. Tuy có hơi không giống thú ba cánh mấy hôm trước nhưng nguyên soái đại nhân lại có linh cảm không được tốt lắm.
Anh sải bước cầm cái tô lên rồi nhét thẳng vào trong lòng Lenny, sau đó anh lạnh lùng lên tiếng: "Đem đồ của cậu đi luôn đi!"
Rồi xoay người lại đóng cửa một cách dứt khoát!
Một Alpha độc thân không cho Omega vào nhà còn đuổi đi, nghe qua có hơi không đúng lắm...
Fleys vuốt mặt, đột nhiên một tờ giấy nhỏ rơi xuống. Anh biết mình không có thói quen mang theo giấy tờ gì, bỗng nhiên anh nhớ đến cái tô kia, hình như lúc anh cầm tô lên đã động phải thứ gì giống giống một tờ giấy.
Anh nghi ngờ mở giấy ra thì thấy bên trong có nét chữ đẹp đẽ ngay ngắn, rất dễ làm người khác chú ý đến.
"Ăn ngon miệng nhé!"
Ăn ngon miệng cái quái gì chứ!
Nguyên soái đại nhân xoa xoa khóe mắt, tỏ ý hôm nay mình cũng mệt lòng lắm!
Vilan trốn phía sau cái cây ngày hôm qua, tận mặt thấy rõ toàn bộ màn liếc mắt đưa tình! Fleys dám tặng pudding sâu sữa dừa mà cậu cực khổ chuẩn bị hai tiếng đồng hồ cho Omega khác!
Trong đôi mắt xanh biếc rực lửa, mặt cậu không chút đổi thay nhìn Omega lùn lùn đang "nhảy chân sáo", "sung sướng" ôm cái tô đi.
Tất nhiên cậu biết đó là ai! Omega mềm mại ngọt ngào đó vốn là hôn phu của Fleys - tiểu thiếu gia của gia tộc Pilde!
=========
Đến màn theo đuổi có một không hai của thiếu tướng nà~ Nói chứ bạn Lenny cũng cưng lắm á nha =)))) Mà chương này tôi chém hơi nhiều ấy ;;w;;
========
Chương 21: Thiên sứ Lenny chịu tội oan
Lenny khổ sở ôm một cái tô còn to hơn cả mặt mình, vẻ mặt lộ đầy dấu chấm hỏi.
Đây là gì vậy?
Cậu nghi ngờ hít một hơi thiệt sâu, dường như ngửi được mùi vị ngọt ngào thơm ngát.
Hổng lẽ Fleys biết trước mình sẽ đến nên hầm đồ ăn cho mình á?
Ái da~ Đúng là đồ Alpha ngu ngốc... Tuy ngoài miệng thì bảo không ưa, nhưng rốt cuộc chẳng phải anh ấy mới chính là người không có sức chống cự với Omega bé nhỏ đáng yêu như mình hay sao?
Ai, tiếc là mình quá phóng túng không thích bị trói buộc bởi tình yêu. Nếu không chắc chắn mình sẽ đáp ứng anh ấy ngay và luôn!
Lenny lắc đầu cảm thán.
Thôi được rồi, xem như là vì tô canh ngọt tri kỷ này mà bỏ qua chuyện hôn ước vậy.
Lenny xoay người rời đi. Cậu không tính vạch trần vị Alpha tặng cậu tô canh rồi lại ngại ngùng không dám ra khỏi nhà. Lenny lại cúi đầu hít sâu một hơi, mùi hương ngọt ngào của sữa dừa bay thẳng vào mũi, trời ơi ngọt quá đi!
Cậu không nhịn được liếm liếm môi, hơi mong đợi từ từ mở nắp tô ra...
"A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Tiếng thét chói tai thảm thiết cực vang dội, trong chớp mắt, trên mặt vị Omega đáng yêu lộ rõ sự hoảng sợ và tuyệt vọng.
Có ai đến nói cho cậu biết chuyện gì đang xảy ra được không?
Hai con sâu vừa trắng lại vừa dài đang ngọ nguậy là cái gì đây chứ?
SÂU-BÉO-TRẮNG-BÓNG-CÒN-ĐANG-NGỌ-NGUẬY-ĐẤY!
Nó đang thích-thú-bơi-lội ở giữa tô canh màu trắng ngà đấy!
"Cậu có sao không?" Vilan suy nghĩ có nên lên tiếng không, lúc phát hiện tiếng thét bắt đầu được nâng cao lên thì rốt cuộc cậu cũng cất tiếng.
"Ai đó?" Lenny dừng tiếng thét chói tai lại, đôi mắt nhỏ bi phẫn mờ mịt nhìn xung quanh, thật ra chỉ cần một giây nữa thôi thì nước mắt sẽ rơi lã chã đó.
Vilan hơi chần chừ một chút, cuối cùng cậu cũng bước ra từ phía sau cái cây.
Lenny còn chưa phục hồi lại tinh thần, cậu ngơ ngác nhìn thiếu tướng đại nhân đột nhiên xuất hiện.
"Ga... Garce?"
Vilan gật đầu, cậu nhìn thấy dáng vẻ mất hồn mất vía của Lenny thì hơi nghi ngờ.
Vị này chính là thiếu tướng trẻ tuổi đầy triển vọng nhất hiện nay, còn có rất nhiều người theo đuổi. Nhìn Vilan trông có vẻ hơi gầy nhưng thật ra cậu khá rắn rỏi đấy, Vilan khá cao lại có khuôn mặt xinh đẹp xuất chúng. Lúc này đây, cậu vận một chiếc áo khoác tối màu đứng dưới tàng cây càng khiến người khác phải lướt nhìn thêm vài lần.
"Chào buổi sáng, đại nhân Garce." Lenny phản ứng lại ngay, khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu thêm phần rạng rỡ. Cậu nâng tô canh chạy bước nhỏ đến trước mặt Vilan, khuôn mặt trắng sữa ửng đỏ.
Vilan vẫn giữ nguyên nét mặt như thường lệ trả lời: "Chào buổi sáng."
Đôi mắt xanh biếc của cậu nhìn chằm chằm... vào tô canh trong lòng Lenny. Cậu vốn định làm giống như những ngày trước, sau khi nhấn chuông cửa thì sẽ chạy trốn ngay. Thế mà không ngờ được rằng, khi vừa đặt tô canh xuống thì cậu nghe thấy có tiếng người đang bước đến đây. Cậu vội vã nghiêng mình trốn đi vì thế mới thấy được màn "liếc mắt đưa tình" phía sau đó.
"Sao ngài lại ở đây? Thật là trùng hợp!" Lenny nhảy tung tăng nhìn cậu, hiện giờ, vị này và Fleys là hai Alpha nổi tiếng ngang nhau. Trời ơi, đẹp trai quá đi! Fleys là tên đàn ông lôi thôi lếch thếch, sao mà sánh bằng một nửa thanh niên khéo léo xinh đẹp trước mặt chứ.
Vilan đột nhiên mở lời: "Đưa nó cho tôi đi."
"Hở?" Lenny nghi ngờ nhìn theo hướng mắt của Vilan rồi lại lần nữa thét lên một tiếng chói tai. Thì ra một cái đầu sâu trắng bóc tròn xoe thập thò ló ra theo khe hở! Trời má, con sâu ghê tởm ngọ nguậy đang muốn chui ra kia kìa!
Tay Lenny run lên, ném thẳng cái tô ra ngoài.
Thiếu tướng nhanh tay tiếp được sau đó tiện tay lấy nắp ấn cái đầu sâu trắng bóc lại.
"Đây là pudding sâu sữa dừa, là một món điểm tâm ngọt cực kỳ dinh dưỡng." Vilan nghiêm túc giải thích: "Rất thích hợp làm bữa sáng đấy."
Lenny còn chưa thoát khỏi sự sợ hãi từ mấy con sâu, cậu ngơ ngác gật đầu ra vẻ đã hiểu rồi ngập ngừng lên tiếng, "À, bữa sáng ư... Garce, ngài đã ăn sáng chưa?"
Vilan suy nghĩ rồi lắc đầu, "Có thể đưa nó lại cho tôi được không?"
Tuy tô canh đó là của mình, do chính tay mình hầm hai tiếng đồng hồ nhưng cuộc sống mà, luôn có những khoảnh khắc hề hước như thế.
Lenny gật đầu như giã tỏi, "Được chứ!"
Thật không hiểu nổi gu ẩm thực quái lạ của nhóm Alpha. Cơ mà... tướng mạo của Garce rất phù hợp với thẩm mỹ của nhóm Omega đó! Thiếu tướng đại nhân thích ăn sâu sâu vẫn khiến người khác si mê đó nha~~
Cậu không nhịn được chớp chớp mắt, lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu khiến vô số Alpha gục ngã trong tức khắc: "Em cũng có thể làm được đó! Nếu như ngài thích thì sau này có cơ hội em sẽ làm cho ngài ăn."
Đối mặt với ý tốt của người khác thì Vilan cực kỳ lễ phép giương giương khóe miệng, đáp lại rất có lệ: "Cảm ơn."
Nói xong Vilan ôm tô canh xoay người rời đi, không để lại chút luyến lưu gì.
Nhưng trong mắt Lenny thì Vilan lại cực kỳ cao quý lạnh lùng nói lời cảm ơn với mình, để lại cho mình một bóng lưng dong dỏng.
Thật sự khác xa với đám A diêm dúa ti tiện xum xoe sau lưng theo đuổi cậu!
"Ding dong." Tiếng chuông cửa cắt ngang lúc Fleys đang đánh răng.
Nguyên soái đại nhân vừa rời khỏi quân đội đã trở nên lôi thôi lếch thếch, anh cau có nhíu mày, vừa đánh răng vừa mau chóng đi đến cửa.
"Ai đó?" Mấy hôm liền, Fleys bị bủa vây trong cơn ác mộng tối đen mang tên thú ba cánh.
Lenny còn chưa chịu thôi nữa à?
"Cậu tẻ nhạt quá đấy..."
Sau khi Vilan nhấn chuông cửa xong, cậu quyết định chịu khó đứng đợi ở cửa không tính rời đi nữa.
Vilan nghĩ rằng mình nên thể hiện chút bất mãn đối với hành động của Fleys sáng nay.
Cánh cửa mau chóng được mở ra, tiếng càm ràm đột nhiên im bặt.
Thần tượng đế quốc – Fleys Kensinli không mặc áo, choàng một chiếc khăn mặt trên cổ, một tay anh cầm bàn chải, quanh miệng anh còn có một vòng bọt kem đánh răng, cực kỳ có mùi vị sinh hoạt xuất hiện trong mắt Vilan.
Hai bên lặng im nhìn nhau mười lăm phút đồng hồ.
Fleys hơi ngạc nhiên: "Vilan?"
Vilan tỉnh táo lại, mục tiêu của mình đến đây đâu phải đứng nhìn, là làm chuyện khác cơ mà.
Cậu trưng ra vẻ mặt trang nghiêm đẩy tô canh thật to vào trong lòng nguyên soái đại nhân.
"Đây là quà-tặng-cho-anh!" Mặt cậu vẫn như cũ rồi nhấn mạnh câu nói một lần nữa. Thế nên anh không được tự ý lấy quà em tặng đưa cho Omega khác!
Fleys nâng tô lên, anh hơi bất đắc dĩ.
"Sao cậu lại ở đây?" Nguyên soái đại nhân vẫn giữ nguyên tư thế một tay nâng tô, tò mò hỏi Vilan, "Tôi nhớ nhà Garce cách xa nơi này lắm mà."
Vilan trả lời: "Mấy hôm trước em để ý một căn nhà ở gần đây nên đến tham quan một chút, sắp tới sẽ dọn đến đây ở."
Cậu chỉ ra phía sau.
Cách theo đuổi thứ ba mươi tư: Dù là trên phương diện địa lý hay phương diện tâm lý thì vẫn nên tạo cho nhau một khoảng cách thật gần. Cái đầu tiên càng quan trọng hơn đấy, phải biết rằng càng gần nhau thì càng có thể kéo hai người đến với nhau hơn. Dựa trên những trường hợp thất bại khi yêu xa cho chúng ta thấy được rằng, nếu như quá xa nhau thì sẽ không làm tình cảm bền vững, thêm phần phát triển đâu.
Fleys "À" một tiếng, "Ra là căn nhà kia. Mấy năm rồi không có ai dọn đến, mấy hôm trước tôi có thấy công ty chuyển nhà đến dọn dẹp, ra là cậu muốn chuyển đến à."
Anh nghiêng người ra hiệu với Vilan, "Vào nhà ngồi một chút này."
"..." Đôi mắt xanh biếc của Vilan lóe sáng, cậu lộ ra vẻ mặt rụt rè bước vào nhà.
Fleys thuận tay đóng cửa lại, anh dắt Vilan đến phòng khách rồi hỏi: "Ban nãy cậu gặp được Lenny à?"
Vilan gật đầu.
Quả là như vậy! Fleys than vãn trong lòng, đúng là cái tên tâm địa xấu xa, cực kỳ gian xảo mà! Tôi xin cậu đó, lại dám nhờ vị đồng nghiệp từ trước đến nay luôn nghiêm nghị của tôi đến tặng quà, hơn nữa mấy ngày trước người ta vừa mới nói rõ rằng mình thích cậu đấy...
Anh có thể làm gì được chứ? Anh cũng chẳng có cách nào đây này.
Khỏi cần phải nói, trong cái tô này chắc chắn chứa thứ khiến người khác không vui vẻ gì cho cam đâu.
========
Chương 22: Thần tượng là...
Từ sau khi robot quản gia được ra đời thì tình trạng nhà cửa bê bối lộn xộn của những Alpha độc thân đã được cải thiện. Nhà của Fleys sạch bong láng bóng, trong phòng khách có một cánh cửa sổ sát đất, những tia nắng rực rỡ nghiêng mình lấp ló vào bên trong khiến căn phòng càng thêm thoáng đãng. Trên chiếc sofa da thuộc được đặt vài thứ đồ dùng hằng ngày của nam giới, trên bàn trà còn có một đĩa trái cây đã ăn được một nửa, trông cực kỳ có mùi vị sinh hoạt.
Hôm qua, Vilan còn nghĩ quan hệ giữa hai người họ còn chưa đến mức tới thăm nhà của nhau, thế mà hôm nay cậu đã được đối phương đưa đến nhà rồi.
Quả nhiên cuộc sống luôn có những điều bất ngờ mà.
Đó là nhà của Fleys đó!
Tuy cậu đã cố gắng kiềm chế sự kích động của bản thân mình rồi, nhưng những gì hiện rõ trong đôi mắt xanh biếc đã bán đứng cậu.
Chợt, cậu cảm thấy vai mình hơi nằng nặng.
Thì ra Fleys đã đặt cái tô lên bàn trà, hai tay anh đang đè lên vai cậu ấn Vilan không chút phòng bị gì ngồi xuống sofa.
Fleys nói: "Ngồi ở đây một chút đi, tôi đánh răng đã, sẽ xong ngay thôi."
Fleys tiện tay vỗ vai đồng nghiệp rồi lê dép vào nhà vệ sinh. Chốc lát sau, tiếng đánh răng rửa mặt vang lên.
Vilan ngồi cực kỳ ngay ngắn, cậu vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng mở quang não của mình ra.
Lần đầu tiên đến nhà Alpha chơi, phải làm gì để gây ấn tượng tốt với người ta đây?
Rốt cuộc khi cậu mới nhấn nút tìm kiếm, còn chưa nhìn thấy gì thì Fleys đã ra rồi. Anh bước như bay, vừa đi vừa nói: "Lâu lắm rồi nơi này mới có người dọn đến, làm đồng nghiệp kiêm hàng xóm tương lai của cậu, tôi nghĩ mình nên đưa cậu tham quan vài vòng."
Fleys vòng qua sofa, hình như anh đang tìm gì đó rồi sải bước đến trước mặt Vilan.
Dáng người của nguyên soái trông cường tráng thật, anh có tám múi cơ bụng đúng tiêu chuẩn của quân nhân đế quốc luôn. Cơ bắp của anh không quá lồ lộ, không khiến người khác cảm thấy đáng sợ, trái lại nó càng có cảm giác như đang chất chứa tràn trề sức lực.
Trong quãng thời gian đánh trận ở hành tinh Xích Diễm, Vilan đã được tận mắt nhìn thấy cơ thể của anh ẩn giấu nguồn sức mạnh và sự dẻo dai đáng sợ như thế nào. Dường như bất cứ nhiệm vụ khó khăn nào cũng không thể đánh bật được anh.
Nhưng lúc này đây, cơ thể đó lại ở ngay trước mặt cậu, chỉ cách cậu chừng mười centimet thôi. Sau đó, những hình ảnh cực kỳ phong phú lướt quanh đầu cậu.
Đôi mắt xanh biếc nhìn về phía trước, tầm mắt vừa lúc dừng ngay trên rốn nguyên soái đại nhân.
Fleys cúi người xuống, từ từ kề sát vào... Ánh mắt của Vilan cũng dần dần dại ra...
Mùi chất dẫn dụ nồng nàn của Alpha lượn quanh khắp nơi khiến cậu đắm chìm, dấu hiệu được khắc sâu trong cơ thể như chợt tỉnh giấc. Điều này khiến Vilan hoảng hốt, một vệt đỏ chầm chậm xuất hiện trên vành tai cậu.
Cậu không kiềm được phải lui về phía sau.
Tay trái của nguyên soái khoác lên vai cậu lúc nào không hay. Tuy là cách một lớp áo nhưng cậu vẫn cảm nhận được từng cơn nóng rực truyền đến bả vai.
Một cơn gió khẽ khàng lướt qua.
Fleys với tay lấy chiếc quần treo ở phía sau chỗ Vilan đang ngồi, anh đứng thẳng người dậy, lộn quần ngay ngắn lại rồi phẩy mạnh vài lần.
Vilan: "..."
Sau khi sửa sang lại quần áo gọn gàng bằng những phương thức khá bình dị, Fleys tiện tay mở nắp cái tô được đặt trên bàn trà lên. Bên trong là hai con sâu trắng bóng núc ních nõn nà đang đắm mình bơi lội thành hình chữ S giữa lớp sữa dừa.
Quả nhiên mà...
Vilan chú ý đến động tác của Fleys, trong đôi mắt xanh biếc của cậu ánh lên chút mong đợi: "Pudding sâu sữa dừa đấy, anh thích không?"
Khóe miệng Fleys hơi giật giật, anh ngẫm lại mình vẫn nên suy nghĩ cho tâm trạng của đồng nghiệp một chút. Vì thế anh đã dối lòng khen ngợi tài năng bếp núc của người Vilan đang để ý.
"Trông sữa dừa có vẻ ngon."
Vilan gật đầu, đó là sữa dừa mới vừa ra lò được mua trong siêu thị, chỉ cần hâm nóng trong lò vi sóng một phút thôi đấy.
Tuy là điểm tâm ngọt tự tay mình làm nhưng trong lòng Vilan vẫn cảm thấy hơi nghi ngờ. Cậu lên tiếng: "Không hiểu sao em lại cảm thấy nó không giống mùi vị ngày xưa em đã từng nếm được."
Đâu chỉ không giống, cậu đã gặp qua điểm tâm ngọt nào còn sống chưa? Fleys oán thầm trong lòng.
"Nó còn có thể cử động nữa..." Lúc bé, thứ cậu được ăn rõ ràng ở trạng thái đặc dính của pudding mà, nó nằm im lìm trong tô đó... Vilan đột nhiên ngừng nói, bởi vì cậu thấy hai tay của Fleys đang đặt trên lưng quần, sau đó anh cứ thế tuột xuống...
"..." Vilan ngơ ngác nhìn đôi chân dài kia, nhìn nguyên soái chỉ mặc mỗi chiếc quần lót khiến vành tai cậu dần ửng đỏ lên.
Một Alpha lớn tuổi còn độc thân đột nhiên không nói gì cởi quần ngay trước mặt Omega thì có hơi điên rồ đấy.
Nguyên soái đại nhân không biết rằng lúc mình vô ý cởi quần đã giở trò lưu manh, anh thản nhiên xoay người mặc quần dài vào.
Anh vừa xỏ chân vào ống quần vừa phổ cập kiến thức khoa học cho Vilan: "Pudding sâu là đặc sản của hành tinh Fahr. Đó là một hành tinh nóng như bếp lò, nó có nhiệt độ không khí cao đến tận chín mươi mấy độ C. Người của hành tinh Bạc không mặc đồ bảo hộ thì không thể xuống hành tinh đó được đâu. Sinh vật sống trên hành tinh Fahr cũng có khả năng chịu nhiệt cao hơn những sinh vật sinh sống trên các hành tinh khác."
Vilan xoay mặt sang nơi khác, cậu cố gắng dặn dò bản thân không được nhìn lén Fleys thay quần áo.
Tại sao nguyên soái đại nhân lại thản nhiên thay đồ trước mặt mình chứ? Không lẽ là do đã đánh dấu rồi nên trực tiếp nhảy đến giai đoạn vợ chồng già luôn sao? Cơ mà không được, mình còn đang trong quá trình đi theo đuổi mà nhỉ? Với cả mình dễ ngại ngùng như thế có thể hiện mình giả nai quá không?
Vilan suy nghĩ một chút, cậu nghiêm túc ngẫm lại thái độ của mình.
Thế nên cậu quyết định ngẩng đầu nhìn thẳng về phía Fleys.
Fleys đã mặc quần xong, anh đang mặc áo sơ mi, "Nồi hầm bình thường của chúng ta không thể làm pudding sâu được đâu."
Mặt Vilan lại không thay đổi gật đầu.
Fleys nhanh nhẹn cài nút áo lại, "Hầm cả một năm cũng không chín được đâu."
Vilan nhìn sâu đang ngọ nguậy, trườn bò thay đổi đủ các tư thế trong sữa dừa thì đột nhiên hỏi, "Vậy nên bây giờ, chúng nó đang ngâm sữa dừa nóng à?"
"... Đúng thế." Nguyên soái đại nhân im lặng vài giây rồi nghiêm túc gật đầu.
Rốt cuộc Fleys cũng mặc quần áo xong rồi. Từ một người đàn ông nhếch nhác, đang mặc bộ đồ ngủ mang một đôi dép lê trên người biến thành một Alpha cao to đẹp trai xuất sắc. Cuối cùng cũng có chút cảm giác đây chính là thần tượng đế quốc rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro