Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Hiệp sĩ diệt gián

Tận thế tiến đến không phải vì xuất hiện virus giống trong phim ảnh, mà đó là một loại ô nhiễm nguy hiểm, khó lường hơn rất nhiều. 

Có những sinh mạng vì bị ô nhiễm mà phải trải qua nhiều đợt đột biến khủng khiếp, gọi là thực thể ô nhiễm. Còn có người sẽ thức tỉnh năng lực sau khi trải qua một đợt ô nhiễm, xưng là dị năng giả.

Tinh thần lực và thể lực của dị năng giả mạnh hơn người thường rất nhiều nên hiếm khi bị ô nhiễm.

Dụ Chỉ không có cảm giác thức tỉnh năng lực hoặc có cảm giác mạnh mẽ hơn gì cả, cậu chỉ biết mình quá là xui.

Rõ ràng cậu chỉ đến tìm côn trùng thôi nhưng lại gặp thực thể ô nhiễm mịa luôn.

Con gián ôm đầu của bác sĩ Trần chắc chắn là thực thể ô nhiễm. Hiện tại nó đang ký sinh trong đầu của bác sĩ Trần, điều khiển mọi hoạt động của ông ấy.

"Thơm......"

"Ăn, ăn......"

Bác sĩ Trần không ngừng nhỏ dãi, chân của con gián không ngừng cọ xát tóc của ông ta, tạo ra âm thanh sột soạt rợn tóc gáy.

Dụ Chỉ cảnh giác nhìn chằm chằm chúng nó, đột nhiên, con người của bác sĩ Trần chuyển sang bên, như thể nhìn thấy gì đó.

Cả người ông ta chợt phóng nhanh ra ngoài. Trong chớp mắt, nó đã bò ra được bốn năm mét rồi trèo lên bệ rửa mặt cạnh cửa.

Thấy ông ta đi xa, Dụ Chỉ lập tức lùi về sau, rời khỏi buồng vệ sinh chật hẹp.

Sau hành động này, nhãn cầu đang nhìn sang trái của bác sĩ Trần trợn ngược. Đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm cậu, giống như muốn xác nhận con mồi còn nằm trong phạm vi đi săn của mình hay không.

Ông ta nhìn nhìn cậu bằng một mắt, đầu từ từ hạ xuống cạnh bồn rửa tay, chậm rãi lè lưỡi.

Một con gián có kích cỡ bình thường bò khỏi bồn rửa tay.

Cơ thể nó chưa bò ra ngoài hoàn toàn, đã bị đầu lưỡi của bác sĩ Trần cuộn tròn lại bỏ vào trong miệng, nuốt chửng. Ông ta chẳng cần nhai nó mà lại nuốt luôn.

Fuck! Dụ Chỉ mắng thầm trong bụng, chẳng trách không tìm được gì, dám cá là đều bị ăn hết rồi.

Bác sĩ Trần điều chỉnh tư thế sau khi ăn xong con gián, dùng dáng dấp kỳ lạ bò lại gần chỗ Dụ Chỉ.

Có thể là sau khi ăn khai vị, bây giờ càng muốn ăn nhiều hơn, dưới cằm của bác sĩ Trần toàn là nước dãi đang không ngừng nhểu nhão.

Dụ Chỉ hít một hơi thật sâu, nhìn kỹ động tác của bác sĩ Trần, nói: "Bác sĩ Trần, tôi cũng coi như là khách quen của bác, có gì từ từ bàn bạc ha."

Bác sĩ Trần không trả lời.

Dụ Chỉ tiếp tục nói: "Ngoài kia có người còn thơm hơn, để tôi mang bác đi tìm anh ta."

"Chúng ta ăn hắn trước nha."

Vừa nói xong, hai sợi xúc tu đen to của bác sĩ Trần lắc lư, ông ta vặn đầu như một con vẹt, nói đi nó lại: "Thơm......"

"Ăn......"

Dụ Chỉ llau mồ hôi tay, may mà thực thể ô nhiễm này không có não, chỉ hiểu được vài từ đơn lẻ.

Số lượng người xem live trong phòng livestream tăng lên đến 20

【 người dùng "Yêu chuộng hòa bình" thất vọng vì phát ngôn của ngài. 】

【 người dùng "Vũ khí hình người đặt cấp của quốc gia" cho rằng ngài có tố chất trở thành kẻ phản bội nhân loại. 】

【 người dùng "Ánh nhìn của Hắc nhãn" thưởng thức đức tính xả người cứu thân của ngài. 】

"Ăn, ăn, ăn......"

Bác sĩ Trần lập lại từ này một cách máy móc, giống như không còn chịu đựng được nữa, ông ta chậm rãi cong lưng, cong đến cực hạn, rồi bất ngờ bật dậy. Cơ thể như một con sâu, gian rộng tứ chi lao về phía Dụ Chỉ.

Dụ Chỉ thầm xin lỗi bác sĩ Trần đang không biết sống hay chết, lấy thanh inox dài ra , đánh mạnh từ dưới lên trên.

Ngay giữa hai chân bác sĩ Trần.

Vị trí nhạy cảm bị thương nặng, có thể thấy hành động của bác sĩ Trần chợt khựng lại.

Dụ Chỉ nắm chặt thời cơ chạy ra sau lưng ông ta, thanh sắt vung cao, hung ác gõ mạnh vào thực thể ô nhiễm sau đầu bác sĩ.

"Rắc rắc ——"

Ở giây cuối cùng trước khi bị đánh trúng, đầu của bác sĩ Trần bác sĩ đột nhiên xoay 180°.

Ông ta đối mặt với Dụ Chỉ, dùng đầu của mình chặn công kích, bảo vệ bộ phận cơ thể của thực thể ô nhiễm, sau đó tiếp tục tấn công Dụ Chỉ.

Con gián chết dẫm này! Dụ Chỉ cắn răng.

Con gián ôm não ký sinh trên người bác sĩ Trần, hiển nhiên có thể khiến bác sĩ Trần làm được dáng vẻ mà con người không thể.

Phải tìm cách làm nó rời khỏi cơ thể của bác sĩ.

"Ăn, ăn......" Bác sĩ Trần lặp lại một cách máy moc.

Dụ Chỉ cảm nhận được mùi máu tươi xen lẫn trong hô hấp lạnh lẽo của nó.

Bác sĩ Trần dù cho có bị thương thì tốc độ vẫn không chậm, ngược lại càng nhanh.

Dụ Chỉ không kịp tránh né, bị ông ta bóp cổ.

"Ăn, ăn......" Bác sĩ Trần há to miệng, nước miếng lẫn lộn với máu đen không ngừng nhỏ giọt, dùng sức cắn mặt cậu.

Dụ Chỉ gian nan nghiêng đầu, né tránh miệng nó, lấy cồn y tế ra, đập mạnh vào huyệt thái dương của đối phương  đồng thời ấn bật lửa.

"Phừng phực ——"

Ngọn lửa lập túc cháy lan theo hướng của cồ sát khuẩn, đốt cháy tóc của bác sĩ trong chớp mắt, nó buông tay Dụ Chỉ, sau về sau hai bước, há to miệng phát ra tiếng kêu như tiếng côn trùng.

Dụ Chỉ khàn giọng chửi thề: "Ăn ăn ăn ăn cái cục c*t ấy!"

Ngọn lửa bùng cháy dữ dội. Bác sĩ Trần liên tục vỗ lên đầu, nhưng nhận ra rằng lửa cũng không tắt. Con gián không còn cách nào khác là phải rời khỏi cơ thể của bác sĩ Trần, bác sĩ Trần ngã mạnh xuống với tiếng "Phịch——" vang dội, ông ấy không hề có biểu hiện giãy dụa, hiển nhiên là đã chết từ lâu.

Dụ Chỉ lạnh lùng nhìn con gián ôm não đang bỏ chạy.

Nó chắn chắn sợ hãi ngọn lửa, từ buồng vệ sinh này bò sang buồn khác, cách thi thể của bác sĩ Trần ngày càng xa.

Phần lưng của nó được bao phủ bởi một lớp vỏ cứng màu đen. Sáu cái nhân đen nhánh mọc đầy gai ngược của nó thì đang đâm thủng cánh cửa.

Dụ Chỉ dán mắt vào phương hướng con gián bò đi, tính chuẩn điểm tiếp đất tiếp theo của nó, nắm chặt thanh inox dài rồi dùng sức đập mạnh xuống.

"Bốp ——"

Tin tức tốt, đập trúng.

Tin tức xấu, thanh inox cong, con gián ôm não thì sống nhăn răng.

Dụ Chỉ: "......"

Chỉ trong chớp mắt, con gián đã bò lên trần nhà.

Sau khi mất vật chủ nó vô cùng cẩn thận, không có tùy tiện tấn công Dụ Chỉ. Mà nó chỉ bò khắp WC, thay đổi vị trí liên tục.

Từ bên trái bò đến bên phải, từ trần nhà bò đến mặt đất, lại từ trên mặt đất bò lên gương.

Dụ Chỉ nhìn chóng hết cả mặt.

Một lát sau, con gián ôm não cũng đáp lên mặt gương

Sáu chân của nó dích chặt vào gương, cái bụng hơi phình lên nhưng vẫn cách mặt gương một đoạn.

Mặt gương phản chiếu cái bụng màu vàng của nó, không cứng cáp giống phần lưng, mà là hơi trong suốt. Bên trong dường như đang chứa thứ gì đó, nhô lên hạ xuống theo nhịp.

Dụ Chỉ nhìn chằm chằm nó khoảng 2 giây, lại nhìn vũ khí ngoằn ngoèo của mình.

Sau một hồi do dự, cậu cất thanh inox, quay người bỏ chạy.

Con gian nhận ra con mồi sắp bỏ chạy, nó đung đưa xúc tu, bò nhanh về trước.

Tốc độ của nó nhanh hơn tốc độ chạy bình thường rất nhiều.

Trong chớp mắt, Dụ Chỉ liền cảm thấy một luồng gió lạnh mang theo mùi cồn thoang thoảng thổi qua sau đầu.

Đây rồi.

Dụ Chỉ đang trông chờ khoảng khắc này.

Tay phải trống trơn của cậu bỗng xuất hiện một thanh inox cao gần nửa người, phần bị gấp khúc của thanh inox chỉ cao hơn đầu cậu một chút.

"Phụt ——"

Trúng ngay tâm điểm.

Con gián ôm não đột nhiên bị gậy sắt chọc thủng bụng, chất lỏng dính nhớp màu vàng xanh không ngừng nhỏ giọt .

Mặt dù bị mổ bụng, nhưng tứ chi của nó vẫn liên tục cử động.

Dụ Chỉ nắm chặt thanh inox, hung bạo ghim nó vào tường, tay dùng sức khuẩy đều trong bụng nó.

Miệng vết thương lan rộng, chất lỏng xanh vàng tuôn ra như suối, mùi thối rửa tanh tưởi cứ thế quanh quẩn trong không khí.

Dụ Chỉ theo bản năng nôn khan nhưng cậu cũng không nghe được thông báo nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ.

Còn chưa chết? Đều bị như thế mà còn chưa chịu chết?

Dụ Chỉ nhìn chằm chằm mặt đất, thấy hai xúc tu với tứ chi của nó đã không nhúc nhích thì mới thu hồi thanh inox.

Cậu đi vào buồng vệ sinh, lấy thùng nước được đổ đầy ra rồi liên tục đập mạnh vào con gián đang nằm dưới đất.

Ngay bây giờ phòng livestream đang vô cùng náo nhiệt:

【 người dùng "Thiếu gia nhà giàu bá đạo đỉnh nóc" đánh giá cao sự đa mưu túc trí của ngài, đồng thời donate 0.1 đồng thông dụng. 】

【 người dùng "Yêu chuộng hòa bình" cho rằng kỹ năng chiến đấu của ngài khá tệ. 】

【 người dùng "Ánh nhìn của hắc nhãn" tiếc nuối vì ngài còn sống. 】

【 người dùng "Bảo vệ động vật là trách nhiệm của mỗi người" cảm thấy ngài đã giết hại một người mẹ hiền một cách nhẫn tâm. 】

............

"Bùm bùm ——"

"Bốp ——"

Dụ Chỉ không biết mình đánh bao lâu, đánh đến nỗi tay vừa đau vừa nhức, khóe mắt cũng thì cảm giác buồn nôn mà rơm rớm.

Sau một hồi lâu, bụng của con gián bị đập nát bét, chỉ chừa lại lớp xác ngoài cứng cáp, mới chính thức báo hiệu rằng nó đã chết.

Hệ thống: 【 Đánh chết dị chủng: 1/1. 】

Hệ thống: 【 Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến số 1, khen thưởng 100 đồng thông dụng. 】

Dụ Chỉ chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng chết.

Liếc qua liền thấy hai chữ "mẹ hiền" trên khung chat, cậu lập tức nhìn bụng của thực thể.

Không nhìn ra được đâu là cái bụng nữa.

Hệ thống nhắc nhở cậu chỉ giết được một con dị chủng.

Dụ Chỉ liền nhìn về phía chất lỏng xanh vàng dưới chân

Cậu xem kỹ và thấy ở bên cạnh chất lỏng cậu thấy hai vật thể như hai viên đậu màu nâu sẫm, nhỏ bằng đốt ngón tay, xem thoáng qua thì thấy giống vỏ trứng gián.

Một trong những võ trứng vỡ ra rồi, có vài con gián non trắng sữa từ từ bò ra bên ngoài.

Dụ Chỉ nhíu mày, giơ lên thùng nước buồn cầu.

【 đánh chết dị chủng: 10/1. 】

【 đánh chết dị chủng: 23/1. 】

【 đánh chết dị chủng: 59/1. 】

............

【 đánh chết dị chủng: 209/1. 】

Dụ Chỉ sợ có cá lọt lưới, dùng thùng nước nghiên lên trên mặt đất vài lần nữa, cho đến khi hệ thống không còn hiện thông báo cậu mới dừng lại.

Cậu nhìn phía vỏ trứng gián, thấy không có cử động, đoán rằng nó sẽ không phá xác trong thời điểm này.

Dụ Chỉ nhặt chai nước rửa tay rỗng trên bệ rửa, rửa sơ qua rồi dùng thanh inox lùa trứng gián vào.

Đột nhiên, giọng trẻ con của hệ thống vang lên bên tai: "Leng keng ——"

Giọng trẻ con máy móc nghe có vẻ vui mừng: "Chúc mừng ngài!"

"Ngài là cư dân địa cầu đầu tiên giết chết hơn một trăm con dị chủng!"

Dụ Chỉ rửa tay rửa mặt, giọng nói vẫn hơi khàn khàn: "Đừng làm mấy thức vô nghĩa đó nữa, đưa ra lợi ích thực tế đi."

Hệ thống: "Xin hãy đợi một lát, đang tiến hành trao tặng danh hiệu cho ngài......"

Bỗng chốc, một hàng chữ hiện ra trước mắt Dụ Chỉ: 【 đạt được danh hiệu vinh dự: Hiệp sĩ diệt gián. 】

Dụ Chỉ: "?" 

Danh hiệu quần què gì vậy?

Giây tiếp theo, giao hiện tự động chuyển sang diễn đàn văn học JJ.

Danh sách lưu trữ tăng thêm một danh mục ——【 Danh hiệu của tôi 】.

【 Danh hiệu: Hiệp sĩ diệt gián. 】

【 Chức năng: Thực thể ô nhiễm thuộc loại gián có tỉ lệ 99% tránh bạn như tránh tà. 】

【Tóm tắt tình hình cụ thể và tỉ mỉ: Tại sao một nam sinh viên 22 tuổi lại giết hại dã man một bà bầu trong nhà vệ sinh? Những bí mật bị giấu kín nào đang ẩn chứa đằng sau vụ án này?

Liệu hết thảy có phải do sự đánh mất lương tâm, sự suy đồi đạo đức hay là sự bóp méo của bản chất con người?

Diễn đàn văn học JJ sẽ giải đáp thắc mắt của ngài: Đều chính xác! 】

Dụ Chỉ: "???"

Nàng điên rồi!!!!

【?? Tác giả có chuyện nói 】

Dụ Chỉ: JJ điên rồi

Mỗ tác giả: JJ điên rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro