Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 140


"Tôi nói này Thẩm quân trưởng, phép này cậu định nghỉ đến khi nào? Đương gia của cậu không muốn có phải không?" 

Vừa tiễn được một ôn thần, lập tức lại tới một ôn thần khác.

Bạch Thúy Nùng chân trước vừa đi, chân sau vị thủ trưởng vĩ đại của Thẩm Lãng liền tới đây.

"Tư lệnh!" Thẩm Lãng lại bất đắc dĩ đứng lên hành quân lễ với thủ trưởng trực tiếp của y.

"Con mặc thường phục, miễn lễ đi!" Lâu Chính Dương không thèm để ý khoát tay.

"Thúc." Thẩm Lãng cũng không nói thêm nữa, liền sửa miệng.

"Mộ, đây là thủ trưởng của anh, gọi Lâu thúc đi!" Thẩm Lãng quay đầu cười cười với Đường Mộ.

"Lâu thúc."

Đường Mộ cảm thấy mình thật sự không thích hợp ra ngoài hôm nay. Trước đó một người vừa mới đi, giờ lại đến một người! Hắn chỉ là muốn ra ngoài phơi nắng một chút. Nằm viện hơn một tháng, hắn lại bị triển lãm miễn phí một tháng!

"Đỡ hơn chưa? Trước đó, lúc con còn mê man, khoảng thời gian đó ta khá bận, vẫn chưa đến thăm con được, hiện tại hẳn là đã ổn hơn rồi ha?"

Lâu Chính Dương không hổ là đệ tử xuất môn của lão gia tử Thẩm gia, cũng không có vẻ mặt hóa thạch kia của quân nhân, ngược lại rất là thân thiết ôn hòa, giống như là đại thúc gần gũi bình dị nhà bên. Một chút cũng không giống tư lệnh quân khu!

"Không sao rồi ạ, hôm nay chuẩn bị xuất viện." 

Đường Mộ gật gật đầu, thái độ không tính là thân thiện, cũng là bị gây sức ép như vậy một tháng. Nhiệt tình mới là chuyện lạ, huống chi còn là trên người Đường Mộ.

"Chuẩn bị xuất viện à." Lâu Chính Dương ánh mắt vừa chuyển, chuyển hướng sang Thẩm Lãng.

"Thúc, đừng nhìn, chân em ấy còn bó thạch cao, ít nhất còn một tháng, con muốn ở nhà chiếu cố em ấy."

Thẩm Lãng vừa thấy ánh mắt thủ trưởng nhà mình, liền biết thúc suy nghĩ cái gì. Y cũng không tin, người bận rộn này bỏ được chuyên môn chạy tới bệnh viện chỉ để thăm phu nhân nhà mình.

"Còn một tháng, con tính xin nghỉ phép một tháng nữa có đúng không? Chính ủy của con, tham mưu trưởng, cùng phó quân trưởng chính là toàn bộ khóc lóc kể lể với ta là lão đại con mặc kệ mọi chuyện nha! Dù thế nào, giải thích đi!"

Lâu Chính Dương buông tay, tỏ vẻ là không phải ông muốn tới. Ông là nhận được thủ hạ đầu tố đến đây tìm hiểu tình huống. Ông bận rộn chứ, không phải phía dưới than trách, ông đụng chạm làm gì?

"Bọn họ khóc lóc với thúc? Con phải hỏi một chút." Thẩm Lãng vừa nghe, liền móc điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho chính ủy, tham mưu trưởng, phó quân trưởng trong quân, tìm hiểu tình huống một chút.

Người yêu của y xảy ra chuyện lớn như vậy, y xin nghỉ phép vài ngày thì sao? Cư nhiên còn chạy tới cấp trên khóc kể y mặc kệ mọi chuyện! Thật là có tình có nghĩa!!! Nuôi binh ba năm dùng một ngày, lúc này trong nhà y xảy ra chút chuyện, bọn người kia liền lập tức bóc mẻ y?! Này có thể không hỏi rõ ràng sao?!

"Tiểu tử con là không tin ta sao?!" Lâu Chính Dương trừng mắt hổ. Tiểu tử này tính không cho ông bật thang xuống sao?!

"Sao có thể được ạ?! Con là trăm phần trăm tin tưởng ngài! Con không phải không tin bọn thủ hạ của con! Con đối với bọn họ không tính là bạc, thời điểm con có việc cần bọn họ chống đỡ, liền phá bàn! Không phải cần phải tìm hiểu rõ ràng! Cấp dưới như vậy thật sự không phúc hậu!"

Thẩm Lãng nghiêm trang nói.

Đường Mộ đến mức thiếu chút nữa nội thương. Nguyên lai hỗn đản này không phải là đùa giỡn với một mình hắn. Đây là lãnh đạo trực tiếp của y, tuy là quyền lực của người này chưa đủ bãi chức y, nhưng mà muốn ngầm ra tay tuyệt đối là đủ tiền. Nhân vật như vậy y cũng dám ép buộc lung tung như vậy? Lá gan này đủ lớn!

"Vậy tiểu tử con phúc hậu sao?! Sau khi lão tử diễn tập chiến khu diễn tập quân khu, con trực tiếp để cho phó quân trưởng phụ trách! Bởi vì tình huống của con đặc thù, lão tử phê, diễn tập nội bộ trong tập đoàn quân của con cũng có chuyện lão tử vẫn là không nói hai lời, trực tiếp phê! Hiện tại quân khu tây nam hướng quân ủy xin muốn đến đánh giá kỹ năng quân sự của quân khu ta, thuận tiện quan sát một chút diện mạo quân sự của quân ta! Nên tiểu tử con thời điểm quay lại, tiểu tử con làm sao hồi lại cho lão tử?"

Nói đến thủ hạ phá bàn, đây chính là tư lệnh quân khu, lập tức liền tạc mao. Cho con bậc thang con không xuống! 

Hôm nay ông ra lệnh cho cấp dưới tập đoàn quân, để các quân bắt đầu chuẩn bị, muốn điều động quân sự nòng cốt ưu tú nhất tới tham gia kỹ năng trận đấu quân sự lần này, đăc biệt đại đội đặc chủng C tập đoàn quân cường điệu chọn lựa nhân tài có khả năng cao. Nhưng mà hôm nay ông vừa hỏi mới biết Thẩm quân trưởng vĩ đại có khả năng của ông nói, y còn muốn tiếp tục xin nghỉ phép, chuyện này để cho tham mưu trưởng cùng phó quân trưởng làm, y toàn quyền ủy thác cho bọn họ đại biểu cho tập đoàn quân chuẩn bị kỹ năng trận đấu quân sự lần này! Nghe thử xem! Ông xuống nước như vậy, nhưng mà y đáp lại ông như thế!

Cho nên Lâu tư lệnh bận đến chân không chạm đất trực tiếp gạt hết một đống công chuyện, tự mình chạy đến bệnh viện nhìn xem, nguyên nhân xin phép này rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng.

Nhưng mà thực rõ ràng, kết quả này khiến cho ông giận! Rất là giận!

Đường Mộ sửng sốt, lập tức cúi đầu che dấu khóe miệng rốt cuộc cũng không nhịn được ý cười. Nguyên lai thượng vị giả này còn là có một mặt như vậy! Hắn còn tưởng rằng tư lệnh chính quân khu này, ít nhất là thực chú ý hình tượng của mình, nhưng mà không.

Tư lệnh chính quân này còn là sẽ phát điên nói lão tử! Đều là bị tên nhãi này làm cho tức giận!

"Thúc, hạ nhiệt! Hạ nhiệt!" Thẩm Lãng oán trách liếc nhìn phu nhân nhà mình một cái, vội quay đầu trấn an thủ trưởng bão nổi.

"Thúc! Đừng tức giận! Tức giận hại thân, chuyện này không có con bọn họ cũng có thể thu phục được mà, dù sao thúc cũng sẽ không cho con lên đài chứ, con cho dù trở về vẫn là đợi, bọn họ không phải cũng vậy sao? Chuyện này con không nghĩ sẽ làm cho thúc ngột ngạt, hơn nữa chuyện này thực không phải không có con thì không được, yên tâm! Cho dù con không ở trong quân, bọn họ cũng sẽ giành đủ mặt mũi cho thúc!"

Ai, lão nhân này tuổi đã lớn còn tức giận như vậy, tuổi già thân thể bệnh tật! Tính tình này vô cùng lo lắng nha, cao huyết áp là chạy không thoát!

Phỏng chừng tư lệnh này nếu biết phúc ngữ trong lòng Thẩm Lãng, thế nào cũng phải tức giận tới nỗi có đến mà không có về trực tiếp nằm lại bệnh viện luôn!

"Đánh rắm! Ông đây đã hạ mệnh lệnh cho tập đoàn quân các con như thế nào?? Người ta đây là tới vì tập đoàn C của các con, vì Thẩm Lãng con mà tới! Con còn nói không có con bọn họ cũng có thể đem về mặt mũi cho ông đây à? Vậy trong số những cấp dưới đó con biến ra một Thẩm Lãng cho ông đây coi thử!"

Tức giận tới thiếu chút nữa vỡ mạch máu, Lâu Chính Dương trực tiếp nói tục! CMN!!!

Người này mặt mũi thật lớn! Lớn đến nỗi người ta chỉ tên nói họ muốn tìm Thẩm Lãng Thẩm quân trưởng! Những người khác đánh giá thì không có ý nghĩa gì. Hiện tại người ta muốn tới tìm y! Nhưng mà Thẩm quân trưởng này lại muốn nghỉ phép tiếp không đi???

"Bọn họ tìm con làm gì? Con cũng không phải ba đầu sáu tay, kỹ năng trận đấu quân sự chẳng lẽ còn muốn con lên đài đấu một trận sao?!" Những người nào đó tương đương không tự giác, còn vẻ mặt vô tội!

Đường Mộ thật sự muốn ôm vào người, hung hăng nhéo một phen tên nam nhân hiểu rõ lại giả đò hồ đồ này ! Ai u! Nam nhân giả ngốc bán manh này thật sự làm cho hắn sắp xuất huyết bên trong. Ha ha, cho đến bây giờ chưa từng thấy nam nhân này dễ thương như vậy. Có điều hắn đang cười, người bị y chỉnh lại sắp phát cuồng. Sắc mặt kia thật sự sắp thành màu gan heo rồi!

Nguyên lai bị y ép buộc là một loại cực khổ, nhưng mà nhìn y ép buộc người khác chính là một loại hưởng thụ! Đi theo nam nhân này, hắn quả nhiên là thay đổi không ít! Ít nhất là thói quen nhìn người ta bị chỉnh này thật là không bỏ được.

"Con không biết Thẩm quân trưởng con thanh danh lớn sao? Thanh danh của con trong quân đội trên toàn quốc lừng lẫy đại danh! Không cần khiêm tốn!" Lâu Chính Dương nghiến răng nghiến lợi nói ra.

Tiểu hỗn đản này nhất định là đến báo thù! Trả thù ông năm đó ép buộc Thẩm lão gia tử!

Quả nhiên là nhân nào thì cho ra quả nấy!

Ông hiện tại đã biết!

"Nhưng mà, con cũng không phải con khỉ tham quan, có gì đâu mà nhìn? Cũng không phải là một cái miệng hai con mắt sao?"

Thẩm Lãng không thèm để ý nhún nhún vai nói. Đây làm phu nhân y nói! Không phải làm con khỉ để tham quan, không triển lãm! Muốn xem? Đến nhà bảo tàng đi! Ở đó cái gì cũng có! Nếu muốn xem khỉ thì đến vườn bách thú! Nơi đó cái gì cần có đều có!

"Thẩm Lãng!" Lâu Chính Dương cảm thấy, ông thật sự sẽ về hưu sớm! Nhất định sẽ về hưu sớm!

"Thúc! Con nói nghiêm túc! Con thật sự có gì để nhìn? Hơn nữa người nhà con thật sự cần người chiếu cố, em ấy không thích quân đội, trong nhà cũng ngủ không được, đã nghĩ về nhà tịnh dưỡng cho tốt, di chứng não ngoại thương của em ấy có thể còn có chút vấn đề nhỏ, cần chút thời gian để khối phục. Đợi tháo thạch cao, con nhất định sẽ về quân đội!" Thẩm Lãng nghiêm chỉnh, không tiếp tục chọc nam nhân đã sắp bùng nổ.

"Không phải nói di chứng không có gì sao? Sao còn có vấn đề?" Lâu Chính Dương vẫn làm phẫn hận bất bình!

"So với cơn sốc bất thường thì đã tốt hơn, nhưng di chứng não ngoại thương bình thường vẫn còn. Đại khái phải dưỡng bệnh một thời gian. Thúc yên tâm, xong chuyện này, con cam đoan lập tức sẽ đi!"

"Thật sao?"

"Thật ạ! Hướng quốc gia cùng đảng cam đoan, chuyện này không lừa dối, đợi tình trạng Mộ chuyển đổi tốt lên một chút, con nhất định về quân đội! Về phần kỹ năng trận đấu quân sự, con không nhất định phải về quan sát!"

___________________

Mấy cái xưng hô anh em thúc cháu trong quân đội á, mấy bà coi như mù tạm thời đừng bắt tui nhe, tại giờ tui không nhớ tui edit sao nữa á T-T


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro