CHƯƠNG 196 - PN TG1 - AKS RƠI VÀO TAY TRỊ LIỆU TINH THẦN XẤU TÍNH
Moose: "......"
Diễn biến sự việc không như Moose đã nghĩ.
Nhưng, cũng không phải là không thể.
Ánh mắt đầy giận dữ và nhục nhã của Aks thật thú vị.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy một cảm xúc rõ ràng và mãnh liệt như vậy trong mắt Aks.
Kể từ khi Aks bỏ hắn, đây là lần đầu tiên cảm xúc của đối phương bị hắn tác động.
Đôi mắt màu xanh biếc ấy chỉ phản chiếu hình ảnh của hắn.
Toàn bộ tâm trí và đôi mắt ấy đều chỉ có hắn.
Dù đó thực chất là sự tức giận và hận thù.
"Trung tướn...... Aks."
Moose bước về phía anh.
Dù bị kích thích bởi tinh thần lực và tin tức tố đến mức mềm nhũn, ép phải quỳ một chân xuống, Aks vẫn kiên cường chống đỡ cơ thể, không chịu hoàn toàn khuất phục.
Nhưng anh có thể chống đỡ được bao lâu?
Moose biết, tin tức tố của trùng đực đối với trùng cái, đặc biệt là với những trùng cái có trạng thái tinh thần tồi tệ như Aks, là một sự kích thích vô cùng mạnh mẽ.
Hơn nữa, mức độ phù hợp của họ rất cao.
Nếu không, hắn đã không bị tin tức tố của Aks dẫn dắt ra kỳ thức tỉnh sinh lý.
Đúng vậy, kỳ thức tỉnh sinh lý của Moose đã bắt đầu.
Vào một thời điểm hoàn toàn ngoài dự đoán, đối với một trùng cái không hề nằm trong kế hoạch.
Moose đưa tay, nắm lấy cằm của Aks, cảm thấy vẻ mặt kiên nhẫn và không khuất phục của anh lúc này thật sự rất thú vị.
"Anh chắc hẳn còn nhớ, khi ký hợp đồng chải vuốt tinh thần, đã hứa với ta những gì chứ?"
Moose từ từ nhắc lại:
"Trong quá trình chải vuốt, tuyệt đối phục tùng lệnh của chuyên gia chải vuốt, đáp ứng mọi yêu cầu của chuyên gia chải vuốt."
Ban đầu, yêu cầu như vậy chủ yếu là để không lộ thân phận và cũng để trêu đùa Aks một chút.
Nhưng bây giờ, hắn đã có một ý tưởng hay hơn.
Aks suýt nữa thì nghiến nát răng mình.
Sự chạm vào của trùng đực mang đầy sự khinh miệt và chế giễu, nhưng khi nó rơi xuống người anh, nó lại như một trận mưa rào.
Khiến anh thoải mái đến mức suýt phát ra tiếng thở dài, khiến cơ thể anh khao khát gần gũi hơn, khao khát nhiều hơn.
Điều này càng khiến Aks khó lòng chấp nhận.
"Tôi yêu cầu dừng chải vuốt tinh thần."
Aks nghiến răng nói.
"Điều đó thì không được, hợp đồng đã ký, khi nào dừng lại, không phải do anh quyết định."
Moose nắm lấy cổ áo Aks, kéo anh lại gần, mỉm cười một cách ác ý bên tai anh:
"Phải đợi đến khi ta chán mới được."
Tư thế này thật sự có chút khó xử.
Kỳ thức tỉnh sinh lý mới chỉ bắt đầu, Aks... cao hơn hắn.
Nhưng giờ đây Aks đã yếu đến mức không đứng thẳng nổi.
Về khí thế, Moose vững vàng đè ép anh.
Moose tự khen mình một tiếng trong lòng.
Sau đó, hắn đẩy mạnh Aks ngã xuống giường.
Trong lúc hành động, vô tình dính phải một chút tin tức tố.
Moose nhìn vào đầu ngón tay có chút ướt át, hơi ngạc nhiên.
Hắn giống như có cảm giác, quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy ở vị trí mà Aks trước đó đang quỳ một chân, có một vết đen đậm.
Nghiêm trọng vậy sao?
Moose ngạc nhiên nhìn Aks.
Aks rõ ràng vẫn chưa nhận ra.
Anh đang cố gắng kiên cường, muốn đứng dậy rời đi.
Nhưng Moose sẽ không để anh toại nguyện.
Hắn nghiêng người, chắn ở bên giường, nâng chân lên, dùng một đầu gối áp vào vai Aks, đè anh xuống.
Chỉ với một chân, hắn đã có thể đè trùng cái xuống.
Trong tình huống bình thường, điều này hoàn toàn không thể xảy ra.
Điều này có được nhờ vào hai thiết bị ức chế cấp S cùng với ảnh hưởng của tin tức tố.
Nhưng dù sao đi nữa, đè được trùng cái cấp S, nói ra có thể tự hào cả đời.
Moose không nhịn được, mở thiết bị đầu cuối, lén lút chụp một bức ảnh.
Aks vô cùng nhạy cảm với chuyện này, ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh sáng lóe lên trên vòng tay thiết bị đầu cuối của trùng đực, sắc mặt lập tức trở nên khó coi hơn.
Moose còn tưởng rằng anh sẽ nói gì đó, như đe dọa chẳng hạn.
Nhưng Aks lại chỉ nhìn hắn một cách căm giận, cơ thể vật lộn, nhưng răng vẫn nghiến chặt, không nói gì.
Như thể đã hiểu rằng, cho dù nói gì đi nữa, cũng không thể khiến hắn dừng lại.
Aks thực sự hiểu rõ, dù có nói gì cũng vô ích.
Trùng đực trước mặt anh là cấp A.
Mà không phải là cấp A bình thường, có thể đã đạt đến A+.
Loại trùng đực này, cả Đế quốc chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Mỗi trùng đều vô cùng cao quý và có thế lực rất lớn đứng sau.
Anh dù là Trung tướng nhưng chỉ có một mình, không có thế lực gì.
Đối phương biết rõ thân phận của anh, còn dám ra tay, rõ ràng là không sợ anh trả thù.
Còn có hợp đồng có lợi cho đối phương nữa.
Cho dù anh gặp phải chuyện gì, cũng không thể nhận được bất kỳ công lý nào.
Lần này anh quả thật đã thua.
Thay vì tranh luận vô ích, không bằng tập trung sức lực để phá vỡ thiết bị ức chế.
Chỉ cần anh khôi phục lại được dù chỉ một phần sức mạnh.
Đối phó với trùng đực này, chỉ là chuyện dễ dàng.
Trùng đực hơi động đậy, năng lượng mà Aks tích tụ lập tức tỏa ra.
Anh ngạc nhiên mở to mắt, đờ đẫn nhìn chằm chằm khi thấy đầu gối của trùng đực từ vai phải anh di chuyển lên ngực, ác ý nghiền nát.
Hơi thở của Aks lập tức rối loạn.
"Trung tướng Aks lớn thật đấy, đã từng nuôi con chưa?"
Moose cố ý hỏi.
"Cút!" Aks bị ép phải lên tiếng, càng giãy dụa dữ dội hơn.
Moose suýt bị anh hất ngã xuống.
"Đeo hai thiết bị ức chế rồi mà vẫn không ngoan ngoãn thế này."
Moose lẩm bẩm, âm thầm tăng cường giải phóng tin tức tố.
Đồng thời mở hộp, lấy ra chiếc còng tay bạc, khóa tay anh lại trên đầu giường.
Khi Moose cúi người làm những việc này, Aks tranh thủ cắn vào vai hắn.
Hàm răng của trùng cái vô cùng sắc nhọn, dù sức mạnh gần như bị phong tỏa hoàn toàn nhưng vẫn nhờ độ cứng vốn có mà dễ dàng cắn thủng da thịt của trùng đực.
Tin tức tố đậm đặc trong máu tràn vào miệng Aks, khiến ý thức của anh trở nên mơ hồ, cơ thể không thể kiềm chế mà càng thêm kích động, tin tức tố cũng tràn ra không ngừng.
Moose nhanh chóng bẻ miệng Aks ra, giải cứu vai mình.
Ngay khoảnh khắc Aks cắn vỡ da hắn, anh đã bị tin tức tố trong máu làm cho ngất ngây, không còn sức để gây thương tổn nghiêm trọng.
Nhưng Moose vẫn rất tức giận.
"Anh dám cắn ta?!" Giọng của Moose lạnh băng.
Ngay lập tức tập trung tinh thần lực, ngưng tụ túc xu, đâm sâu vào miệng Aks, chạm tới tận cuống họng.
Cảm giác dị vật vô hình khiến Aks muốn nôn mửa, nhưng tinh thần lại đón nhận cảm giác mát lạnh vô cùng dễ chịu, khao khát muốn có thêm nữa.
Aks bất giác bám lấy trùng đực đang ở trên người mình.
Moose đang trong cơn tức giận.
Thấy Aks đưa tay về phía mình, hắn lập tức nghĩ rằng đối phương định đánh nhau.
Tức giận bùng lên, Moose lao thẳng vào, đè Aks xuống, vừa đấm vừa cắn, giằng xé.
"Anh dám cắn ta? Anh còn dám đánh ta?!"
Moose ngồi trên mặt Aks, nắm lấy tóc anh mà giật mạnh.
Nhưng tóc của quân thư lại quá ngắn và trơn, chẳng thể túm được, cứ trượt qua kẽ tay hắn.
Thế nhưng, trong lúc Moose đang quần nhau với Aks, khóa kéo của hắn lại bị kéo ra, thứ gì đó nặng nề đập xuống mặt Aks.
Căn phòng đột ngột chìm vào im lặng.
Moose ngơ ngác cúi đầu nhìn xuống.
Aks cũng mở to mắt nhìn thứ vừa chạm vào mí mắt mình, biểu cảm cứng đờ, cổ họng không kìm được mà chuyển động.
Ực!
Âm thanh rõ ràng vang lên trong sự tĩnh lặng, nghe vô cùng nổi bật.
Dù là trùng đực với cảm giác không nhạy bén hay trùng cái với năng lực cảm nhận bị phong tỏa, cả hai đều nghe rõ ràng.
Moose chạm mắt với Aks.
Mặt của Aks lập tức đỏ bừng, bối rối và xấu hổ quay đầu đi, muốn tránh né.
Nhưng rõ ràng anh đã quá lúng túng, không chọn đúng hướng, quay đầu né tránh thì môi lại lướt nhẹ qua.
Aks lập tức cứng người.
Cảm giác kích thích mạnh mẽ truyền thẳng lên não Moose.
Moose bất chợt siết chặt tóc Aks, rồi đột ngột buông ra.
Hắn cố gắng vận chuyển tinh thần lực, giữ cho mình bình tĩnh.
Nhìn xuống trùng cái bên dưới đang cứng đờ như thể đối mặt với vũ khí cấp hủy diệt, Moose dần hiểu ra điều gì đó.
Không, với sức mạnh và thể chất của trùng cái cấp S, dù là đối mặt với tàu chiến cấp hủy diệt, đối phương cũng chưa chắc sợ hãi như vậy.
Hắn dường như đã tìm ra cách tốt hơn để đối phó với Aks.
Những cú đấm và vết cắn của trùng đực, đối với trùng cái da dày thịt chắc chẳng khác nào gãi ngứa.
Thứ thực sự có thể khiến trùng cái sụp đổ và cầu xin, là một thứ khác.
"Aks." Moose khẽ gọi anh, vuốt nhẹ khóe môi trùng cái, rút xúc tu tinh thần ra khỏi miệng anh.
Mất đi tinh thần lực đang lấp kín, miệng của Aks vẫn không tự chủ được mà mở ra, dường như đang tìm kiếm điều gì đó.
Moose nhếch mép cười, trao cho anh sự thỏa mãn trọn vẹn hơn.
Tin tức tố khác biệt hoàn toàn cuối cùng cũng hòa quyện vào nhau.
Hương thơm ngọt ngào của hoa quả và cảm giác lạnh lẽo của băng tuyết đan xen, dần tạo nên loại rượu băng làm mê đắm trùng.
Không biết đã bao lâu, ý thức đang hỗn loạn và chìm đắm của Aks vùng vẫy một chút.
Anh muốn thoát khỏi sự khống chế của trùng đực, nhưng chẳng thể làm được gì.
Đôi tay có thể xé nát cả cơ giáp giờ đặt trên vai trùng đực, lại chẳng thể đẩy ra, chỉ có thể bất lực bám víu vào người hắn, tiếp nhận mọi thứ hắn trao cho.
....
Cổ tay của Moose bỗng sáng lên, thiết bị đầu cuối rung nhẹ, phát tín hiệu thông báo đặc biệt.
Ngay từ khi vào thành phố ngầm, Moose đã tắt mọi thông báo từ thiết bị.
Lúc này, thứ còn có thể vượt qua cài đặt hệ thống để liên lạc với hắn chỉ có....
Trùng Hoàng hoặc Nguyên soái.
Moose mơ màng bò ra khỏi vòng tay của trùng cái.
Hắn mở thiết bị đầu cuối, trên màn hình hiển thị một chuỗi ký tự lộn xộn và giờ: 23:00.
Hả... Đã muộn thế này rồi sao?
Khoan đã... Ngày bao nhiêu lúc 23 giờ?!
Nhìn thời gian hiển thị ở góc phải dưới màn hình, Moose lập tức mở to mắt kinh ngạc.
Đã ba ngày ba đêm trôi qua rồi sao?!
Moose bật dậy, não bộ tức thì tỉnh táo.
Trời ạ, hắn biến mất ba ngày ba đêm mà không báo trước với gia đình.
Xong đời rồi.
Nếu không nhận cuộc gọi này, Moose tin rằng chỉ trong chốc lát nữa, thư phụ của hắn sẽ dẫn cả một đội quân, phong tỏa toàn bộ thành phố ngầm để kéo hắn ra ngoài.
Nhưng tình trạng hiện tại của hắn, hoàn toàn không thể trả lời được.
Moose cúi đầu nhìn Aks - toàn thân bừa bộn, khắp người đều lưu lại tin tức tố của hắn - rồi vội vàng dời mắt đi vì chột dạ.
Thế nhưng, hắn cũng không muốn bị thư phụ dẫn quân phá cửa xông vào, đành phải gửi tin nhắn trả lời.
[Con đang trong giai đoạn thức tỉnh sinh lý, bận lắm!!!]
Nguyên soái Thập An ở đầu dây bên kia thấy tin nhắn thì sững sờ.
"Thế nào, anh đã nói là con trai không sao mà, đúng chứ?"
Trùng Hoàng đứng bên cạnh bình thản nói.
Với sức mạnh tinh thần vượt trội của mình, chỉ cần thân vương không rời khỏi Đế Đô Tinh, Trùng Hoàng luôn có thể cảm nhận được vị trí của hắn.
Chỉ là, để tôn trọng sự riêng tư của con cái, Trùng Hoàng sẽ không điều tra chi tiết, càng không bao giờ xâm phạm đời sống của thân vương.
Nguyên soái Thập An nói với vẻ mặt mơ hồ:
"Con trai bảo... nó đang trong giai đoạn thức tỉnh sinh lý."
Trùng Hoàng: "??!"
-
Tại một căn phòng chật hẹp trên tầng hai của một cửa hàng bán thiết bị ở thành phố ngầm.
Moose lấy từ trong không gian ra một túi dịch dinh dưỡng khẩn cấp, cắn vào miệng để bổ sung năng lượng.
Vị thật kinh khủng.
Cho dù là loại dịch dinh dưỡng cao cấp đến đâu, mùi vị cũng đều khó chịu như vậy.
Nhưng lúc này, hắn chẳng còn lựa chọn nào khác.
Moose chỉ uống được nửa túi, không thể chịu nổi nữa, liền đổ nốt nửa còn lại vào miệng Aks.
"Khụ, khụ..."
Aks, đang trong trạng thái lơ mơ, bị sặc, ho nhẹ vài tiếng.
Moose lấy tay bịt miệng anh lại, ra lệnh:
"Nuốt xuống, không được làm rơi dù chỉ một giọt."
Câu lệnh này, Aks đã nghe không biết bao nhiêu lần, gần như đã thành phản xạ có điều kiện.
Yết hầu của Aks khẽ động, nuốt sạch chất lỏng đặc sệt trong miệng.
Sau khi nuốt xuống, anh mới nhận ra, đây không phải tin tức tố của trùng đực.
Aks mơ hồ ngước mắt nhìn trùng đực đang ngồi bên cạnh.
Áo choàng đen của Moose đã cởi ra từ lâu, ngay cả mặt nạ cũng không biết đã rơi mất trong lúc hỗn loạn.
Mái tóc dài ánh màu bạch kim buông xõa trên vai hắn, khuôn mặt hoàn mỹ tựa thần linh tạo nên hiện ra không chút che đậy trước mặt anh.
Aks bỗng đờ người trong giây lát.
Đây là lần đầu tiên, sau chừng ấy thời gian, anh nhìn thấy rõ gương mặt của trùng đực.
Rất... đẹp, nhưng cũng rất xa lạ.
Không giống bất kỳ trùng đực cấp A nào mà anh từng biết.
Thậm chí, Aks còn nghi ngờ liệu trùng đực trước mắt có thực sự chỉ ở cấp A hay không.
Tinh thần lực và tin tức tố mà hắn mang lại quá mạnh mẽ.
Cảm giác này ngày càng rõ rệt theo thời gian.
Trong Đế quốc, ngoại trừ Trùng Hoàng, còn có trùng đực nào đạt cấp S trở lên không?
Và... đôi mắt dị sắc hiếm thấy giống với của Nguyên soái Thập An, khiến Aks không khỏi bận tâm.
Có phải họ hàng của Nguyên soái Thập An không?
Nghĩ đến trùng đực nhỏ đã chết dưới pháo đạn của Nguyên soái, một bóng tối bao phủ trong lòng Aks.
Thần sắc của anh trở nên lạnh lùng hơn.
"Nếu ngài đã thỏa mãn, xin thứ lỗi, tôi xin cáo lui."
Aks gắng chịu đựng cơ thể rã rời và cảm giác ấm áp trong bụng, cố sức ngồi dậy.
Nhưng vừa nhấc tay lên, anh nhận ra tay phải mình vẫn bị còng vào đầu giường.
Anh nhìn về phía trùng đực xinh đẹp đến mức như đang phát sáng.
Trùng đực chẳng hề có ý định tháo còng cho anh.
"Ai nói ta đã thỏa mãn?"
Moose vén tóc ra sau tai, nhếch môi nhìn Aks.
Hắn cảm nhận được rằng quá trình thức tỉnh sinh lý của mình vẫn chưa kết thúc.
Tinh thần lực của hắn vẫn đang chậm rãi nhưng kiên định tăng lên.
Điều này rất hiếm thấy.
Thông thường, thức tỉnh sinh lý kéo dài ba ngày là kết thúc.
Tinh thần lực sẽ không thay đổi sau ngày thứ hai.
Nhưng hắn lại có khả năng tiếp tục tăng trưởng.
Có phải vì độ tương thích giữa hắn và Aks rất cao không?
________________________________________________________________________________
(∪.∪ )...zzz(_ _)。゜zzZ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro