Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Một cuốn du ký


Đúng như Glenfell đã nói, Antonia Carming là một tiểu thuyết gia trinh thám nổi tiếng đương thời.

Cuốn sách mà ông ta tặng cho Sirius là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Antonia Carming, có tên "Sự thật trôi theo kim đồng hồ". Đối với Sirius - người từng được tiếp xúc với văn hóa thời đại internet của Trái Đất, thì bí ẩn của tác phẩm này không quá khó hiểu.

Nhưng đối với độc giả của thời đại này, e rằng nó sẽ gây chấn động.

Điều này ngay lập tức khiến suy nghĩ của Sirius trở nên sôi nổi. Có vẻ như hắn thực sự có thể kiếm tiền bằng cách viết tiểu thuyết. Đạo văn các tác phẩm khác trên Trái Đất tất nhiên là phi đạo đức, nhưng hắn có thể mang những ý tưởng mà mình từng viết đến thế giới này được đấy nhỉ?

Hắn phải nhanh chóng giải quyết vấn đề kiếm tiền mới được.

Nếu thực sự định làm như vậy, e rằng hắn phải nghiên cứu thị trường tiểu thuyết của thời đại này một chút.

Sirius nghĩ về lịch trình của mình vào ngày mai - ngày mai là thứ Tư, buổi chiều hắn phải đến Hội Lịch Sử. Ban đầu hắn định tiếp tục viết giáo án vào buổi sáng, nhưng hiện tại tiến độ viết giáo án khá tốt, có lẽ hắn có thể dành buổi sáng mai để đến hiệu sách ở khu phía Đông thành phố.

Vốn hắn cũng cần đến hiệu sách hoặc thư viện để tìm kiếm một số tài liệu giảng dạy phù hợp, cũng như danh sách sách cho sinh viên.

...Vậy thì tối nay phải cố gắng rồi.

Sirius khẽ hít một hơi, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo. Sau đó, hắn ăn hai miếng bánh mì với mứt, rồi lại tiếp tục vùi đầu vào công việc.

Cho đến tận đêm khuya, cuối cùng hắn cũng sắp xếp xong giáo án của một môn học tự chọn công cộng.

Sirius dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại trong sự mệt mỏi. Ánh đèn xuyên qua mí mắt, mang theo ý vị ấm áp, an ủi.

Trong đêm khuya tĩnh mịch này, Sirius cảm thấy một chút tâm trạng phức tạp lan tỏa.

Đã ba ngày kể từ khi hắn đến thế giới này. Hành động của hắn có vẻ vội vàng và gấp gáp, mặc dù bề ngoài hắn vẫn bình tĩnh và điềm đạm, nhưng trong lòng hắn vẫn còn một chút hoang mang.

Cho dù là điều tra sự thật của thế giới này, hay tìm kiếm đường về nhà, đều có một sức mạnh nặng nề thúc đẩy hắn, khiến hắn không thể dừng lại.

Hắn cũng không dám dừng lại. Một khi dừng lại, hắn sẽ nghĩ đến gia đình, bạn bè trên Trái Đất. Tất cả những thứ hắn lưu luyến, tất cả những thứ hắn chấp niệm. Tất cả đều níu kéo hắn, khiến hắn vô số lần nhận ra rằng, hắn không hề thuộc về thế giới này.

Sirius khẽ thở dài. Khi hắn mở mắt ra, đôi đồng tử đen láy như thể chưa bao giờ xuất hiện vẻ hoang mang và đau khổ đó. Hắn đứng dậy, tắm rửa, đánh răng, thay quần áo, giặt quần áo.

Trời cứ mưa liên miên khiến quần áo hắn giặt trước đó vẫn chưa khô. Nếu trời không tạnh, e rằng hắn phải đi mua thêm vài bộ quần áo mới để mặc.

Nhưng mà... nói đi cũng phải nói lại, hình như hắn thực sự phải mua một bộ quần áo mới. Dù sao thì hắn sắp phải lên bục giảng, phải đối mặt với vô số ánh mắt của sinh viên.

...Tay Sirius giặt quần áo vô thức cứng đờ lại trong giây lát.

Hắn lại thở dài.

Sáng sớm hôm sau, Sirius thức dậy, mặc quần áo chỉnh tề, mang theo những vật dụng cần thiết, một lần nữa đến chợ Logan để đi xe ngựa công cộng. Lần này hắn không gặp bà Fern ở cửa, một mình rời khỏi phố Milford với chiếc ô cán dài.

Chiều nay hắn phải đến Hội Lịch Sử. Và trong ký ức, gần quảng trường trung tâm Atherton, phía Nam Hội Lịch Sử, có một hiệu sách lớn.

Sirius không chắc chắn lắm, hắn cố nhớ lại vài lần, mới nhớ ra vị trí chính xác của hiệu sách đó.

Khu Tây thành phố và khu Đông thành phố Lamifa được ngăn cách bởi một con sông uốn lượn có tên là sông Kanla. Hai khu vực có diện tích gần bằng nhau ở hai bên bờ sông, tổng cộng chứa gần mười triệu dân.

Là thủ đô của Công quốc Const, thành phố Lamifa là một thành phố khổng lồ không thể phủ nhận.

Vì thế mà cho dù Sirius đã sống ở thành phố này khá lâu rồi nhưng hắn cũng không thể biết hết mọi khu vực của thành phố Lamifa. Thế giới này lại không có thứ gọi là bản đồ điện tử.

Sirius thầm nghĩ, hắn nên đi mua một bản đồ thành phố Lamifa mới phải.

Liệu có bán bản đồ trong hiệu sách không nhỉ? Nhưng hiệu sách của thế giới này có lẽ sẽ không được phân loại chi tiết và đầy đủ như trên Trái Đất. Chắc sẽ có cửa hàng bản đồ chuyên dụng.

Lại là một chặng đường xóc nảy. Vì xe ngựa công cộng chạy theo chiều kim đồng hồ, nên Sirius phải mất gần ba tiếng đồng hồ mới đến được Hội Lịch Sử.

Khi xuống khỏi xe ngựa công cộng, sắc mặt hắn rất nhợt nhạt, một phần là do say xe, một phần cũng là do hành trình quá dài. Hắn nghĩ, thế này thì quá lãng phí thời gian. Cho dù là để tiết kiệm tiền, cũng không cần phải tốn công sức như vậy.

Hắn âm thầm quyết định, khi đến Hội Lịch Sử vào thứ Bảy, hắn sẽ thuê xe ngựa. Ước chừng một tiếng là có thể đến nơi rồi.

Sau đó, hắn lấy đồng hồ bỏ túi ra xem giờ, thấy đã gần mười giờ. Hắn liền bước nhanh hơn, đi về phía quảng trường trung tâm Atherton.

Đây là trung tâm của thành phố Lamifa. Đi về phía Nam một chút là đến cung điện của Công quốc Const. Đại Công tước Const và phu nhân, cùng với các con, đều sống trong cung điện nguy nga, tráng lệ đó.

Tuy nhiên, mùa mưa tháng Bảy đã khiến gia đình Đại Công tước chọn đến những khu vực ấm áp và khô ráo hơn để nghỉ mát, gần đây chắc sẽ không ở thành phố Lamifa.

Sirius đi dạo một vòng quanh quảng trường trung tâm Atherton. Mặc dù thời tiết âm u, nhưng vẫn có rất nhiều người đi dạo ở đây. Hắn còn thấy có người đang cầm bảng vẽ ở góc quảng trường.

Nhìn từ xa, đó là một chàng trai trẻ dáng người gầy gò, đeo kính gọng vàng.

Sirius không nán lại đây lâu, hắn nhanh chóng tìm thấy hiệu sách trong ấn tượng của mình. Nói chính xác hơn thì nơi này nên được gọi là chợ sách.

Nơi này quanh năm luôn rất nhộn nhịp. Vô số người bán sách từ khắp nơi trong công quốc đổ về đây, sau đó có được một gian hàng, hy vọng có thể bán hết tất cả số sách mình thu mua được trong một khoảng thời gian ngắn.

Đó là một tòa nhà lớn với mái vòm bằng kính. Nếu là một ngày đẹp trời, mái kính đó chắc chắn sẽ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nhưng bây giờ, nó chỉ khiến Sirius khẽ cảm thán một tiếng rồi thôi.

Nơi đây người đến người đi, trong tay vô số người đều ôm vài cuốn sách, không biết là thu hoạch đầy tay hay ra về tay trắng.

Sirius bước vào, dạo quanh hai vòng với tâm trạng tò mò, cũng phát hiện ra không ít cuốn sách thú vị. Có được một số cái tên sách có thể thêm vào danh sách cho sinh viên, cũng có những cuốn sách mà bản thân hắn rất hứng thú.

Hắn cảm thấy lòng ngứa ngáy, nhưng cuối cùng vẫn kìm nén suy nghĩ của mình, đi đến khu vực bán tiểu thuyết.

Nơi này rõ ràng náo nhiệt hơn, đàn ông thì thưởng thức tiểu thuyết trinh thám, phiêu lưu; phụ nữ thì ngắm nhìn tiểu thuyết hiệp sĩ, oán phụ.

Sirius lấy vài cuốn sách bán chạy nhất, lật xem đề tài, đột nhiên sững người, thầm nghĩ, tiểu thuyết ngôn tình đâu?

Loại tiểu thuyết chuyên viết về tình yêu nam nữ này, tuy trên Trái Đất luôn bị các nhà phê bình cho rằng "khó mà có chỗ đứng", nhưng mức độ phổ biến của nó, đặc biệt là đối với nữ giới, có thể nói là không có đề tài nào sánh bằng.

...Thế giới này không có tiểu thuyết tình cảm sao?

Sirius bỗng nhiên sáng mắt, hắn nghĩ, hình như mình có thể viết một cuốn tiểu thuyết ngôn tình đấy nhỉ?

Hắn càng tìm kiếm các loại sách bán chạy, càng phát hiện ra sự ít ỏi của tiểu thuyết ngôn tình, càng nhận ra tính khả thi của ý tưởng này. Hắn đứng yên tại chỗ, suy nghĩ một lúc giữa những tiếng trò chuyện ồn ào của mọi người.

Sau đó, hắn mua hai cuốn sách gần giống với tiểu thuyết tình cảm, một cuốn là câu chuyện phiêu lưu về đề tài anh hùng, dường như rất được độc giả nữ yêu thích; cuốn còn lại có đề tài tương tự, nhưng nhân vật chính là một tiểu thư quý tộc trẻ tuổi.

Hắn cho hai cuốn sách này vào túi của mình - hôm nay ra ngoài, hắn đã đặc biệt mang theo một chiếc túi, là loại túi đeo chéo giống như túi đưa thư vậy.

Sau đó, Sirius lại đi dạo quanh các gian hàng khác. Nơi này rồng rắn lẫn lộn, nhưng cũng khiến hắn phát hiện ra không ít cuốn sách thú vị. Hắn cố gắng nhớ lại số tiền ít ỏi trong ví, kìm nén ham muốn mua sắm của mình.

Cuối cùng, hắn dừng lại trước một gian hàng.

Gian hàng này nằm ở góc khuất. Nếu Sirius không nhất thời nổi hứng đi vòng quanh toàn bộ tòa nhà, e là cũng không thể phát hiện ra gian hàng này.

Chủ gian hàng là một chàng trai trẻ, khoảng hai mươi tuổi, vẻ mặt lộ rõ sự thất vọng. Anh ta có lẽ đến đây với đầy hy vọng, nhưng lại không bán được cuốn sách nào, nên lúc này đã chán nản.

Khi Sirius dừng lại trước gian hàng của anh ta, anh ta chỉ ngồi xổm ở đó, buồn bã nói: "Mời anh cứ tự nhiên xem."

Sirius bị thu hút bởi một cuốn sổ bìa da cừu. Vì trải nghiệm ký kết hợp đồng ở Hội Lịch Sử trước đó, nên hắn rất nhạy cảm với loại giấy này.

Nghề làm giấy của thế giới này rất phát triển, không biết trong đó có bao nhiêu là công lao của Người Khai Sáng. Nhưng những thứ càng cổ xưa, được làm thủ công, chẳng hạn như giấy da cừu, thẻ tre, bảng đá, những thứ dùng để ghi chép chữ viết, thì lại càng đắt đỏ và hiếm có.

Khi nghiên cứu văn học Kỷ Im lặng, Sirius đã nhận thấy rằng, nhiều bản thảo, sách nguyên bản thời đó đều được bọc bằng giấy da cừu, giấy da bò, chứ không chỉ đơn giản là dùng giấy làm từ bột gỗ như bây giờ.

Vì vậy, cuốn sổ này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Sirius.

Hắn hơi lo lắng rằng đây có phải là dòng thời gian trước Kỷ Sương mù hay không, nhưng khi ánh mắt hắn nhìn vào cuốn sổ này, người bán hàng giới thiệu: "Đây là một cuốn du ký."

Giọng nói uể oải của anh ta không thể ngăn cản sự hứng thú của Sirius đối với cuốn sổ này.

"Du ký?" Sirius hỏi: "Là du ký về cái gì thế?"

"Vùng Đất Không Tro." Người bán hàng nói: "Nhưng nội dung cụ thể thì tôi cũng không rõ. Đó không phải là ngôn ngữ của Công quốc Const."

Sirius sững sờ.

Người bán hàng lại giải thích cặn kẽ: "Cuốn du ký này là do một thương gia mang về từ Vùng Đất Không Tro, ông ta nói chủ nhân của cuốn du ký là một nhà thám hiểm, bị thương nặng. Thương gia đã chăm sóc anh ta một thời gian, nhưng anh ta vẫn chết, trước khi chết đã đưa cuốn du ký này cho thương gia, coi như là thù lao."

"Nhưng nhà thám hiểm đó không phải là người Công quốc Const, ngôn ngữ trên cuốn du ký cũng là tiếng nước ngoài. Thương gia không tìm được người phiên dịch phù hợp, không thể xuất bản, cuối cùng cuốn du ký này đã đến tay tôi."

Sirius hỏi: "Anh và thương gia đó có quan hệ gì?"

Người bán hàng bĩu môi: "Đó là cha tôi."

Sirius nghiêm túc hỏi: "Mua từ chỗ anh, cha anh sẽ không có ý kiến gì chứ?"

"Tất nhiên là không!" Chàng trai trẻ bán hàng có chút tức giận nói: "Cuốn du ký này vốn không thể xuất bản! Bên ngoài Công quốc Const có nhiều quốc gia như vậy, ai biết nhà thám hiểm đó đến từ đâu? Sử dụng ngôn ngữ gì?"

Du ký. Xuất bản. Sirius âm thầm suy nghĩ về sự kết hợp của hai từ này.

Hắn nhạy bén hỏi: "Cha anh có mối xuất bản à?"

Chàng trai trẻ bán hàng sững sờ, hỏi ngược lại: "Sao vậy?"

Có một khoảnh khắc, Sirius do dự không biết có nên đề cập đến việc mình muốn viết tiểu thuyết hay không. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không có hứng thú nói chuyện này với một người xa lạ mới gặp lần đầu.

Hắn chỉ nói: "Nếu sau này tôi tình cờ gặp được người phiên dịch phù hợp, chúng ta có thể xem xét hợp tác xuất bản."

Chàng trai trẻ bán hàng nghi ngờ nhìn hắn.

Sirius nói: "Có thể cho tôi xin cách liên lạc được không?"

Chàng trai trẻ bán hàng do dự một chút, cuối cùng vẫn đưa một tấm danh thiếp cho Sirius. Anh ta nói: "Đây là danh thiếp của cha tôi."

Sirius cúi đầu nhìn cái tên đó: Jerome Lanmir.

? Chờ đã, thương gia Lanmir?!

Đồng tử Sirius co lại.

Trong đầu hắn, tiếng đổ xúc xắc vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro