Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Vậy là cũng đã hơn 1 tuần kể từ ngày cậu nghe được tin gia đình cậu đã được xoa khoản nợ đó . Cậu phải hỏi nhiều lần lắm người đàn bà đó mới chịu nói cho cậu biết người đã giúp cậu là ai .
- Tổng giấm đốc tập đoàn JS sao ? - Ân Ân vừa đi vừa lẩm bẩm 1 mình . Trong lúc vô tình cậu đã va phải 1 người .
- Xin lỗi , thật xin lỗi . - Cậu rối rít xin lỗi người mà mình vừa đụng trúng .
- Không sao đâu . Nhóc con , lần sau nhớ cẩn thận hơn đó . - 1 giọng nói lạnh lùng xen lẫn chút dịu dàng vang lên .
Cậu cứ đứng đó xin lỗi người ta , vừa cuối xuống nhặt đồ giúp . Cậu đang chuẩn bị ngẩng mặt lên thì nghe được 2 từ "nhóc con" . Cách nói này , giọng nói này , ... Sao lại nghe quen đến thế ? Cậu vội ngước lên thì thấy Hoàng Minh đang nhìn mình , nụ cười như có như không xuất hiện trên khuôn mặt hắn .
- Hoàng ... Hoàng Minh ? - Cậu lắp bắp nói .
- Phải , là tôi . Nhóc con ! Giờ thì đã nhớ ra tôi là ai chưa ?
Ân Ân cứ thế đứng ngây người 1 lúc . Quên gì thì quên chứ câu hắn gọi cậu là "nhóc con" thì cậu không bao giờ quên được .
- Ya~ , tôi noid cho cậu biết . Tôi không phải là nhóc con nên đừng gọi tôi kiểu đó nữa . - Cậu tức giận nói .
- Nhóc con thì vẫn sẽ mãi là nhóc con mà thôi . Đi đây !
Nói rồi hắn quay người cất bước đi , trước khi cũng không quên với tay xoa đầu cậu như 1 cậu nhóc . Hành động đó đã khiến cho Ân Ân muốn tức điên lên , nhìn theo bóng dáng đang dần khuất xa , cậu giơ tay lên để chỉnh lại tóc của mình . Trong ludc vô tình , cậu bỗng nhớ lại cái xoa đầu đầy dịu dàng đó , khẽ cảm thấy tim mình như đạp lạc đi 1 nhịp và cảm xúc gì đó đang trào dâng trong lòng cậu . Vội lắc đầu để xua đi những cảm xúc đó .
- Chắc mình điên mất rồi ! - Cậu tự nói thầm 1 mình và cất bước đi thẳng .
Tại tập đoàn JS ...
- Thưa tổng giám đốc , có người cần gặp ngài ạ ! - Giọng cô thư kí nhẹ nhàng vang lên .
- Ai vậy ? - Hắn lạnh lùng lên tiếng .
- Dạ thưa là 1 người tên là Hoàng Nhật Thiên Ân ạ !
- Được rồi , cho vào đi .
Hắn đang ngồi làm việc trong phòng thì nghe được cô thư kí nói . Hơi bất ngờ khi biết người cần gặp hắn là Thiên Ân , cậu bạn lớp phó học tập trong lớp . Suy nghĩ 1 lát rồi hắn cũng đồng ý gặp mặt cậu . Hắn đúbg dậy và đi về phía cửa sổ đứng . 1 lát sau , cánh cửa nhẹ mở ra , bước vào là Ân Ân với khuôn mặt hiện lên đầy vẻ lo lắng . Ân Ân bước tới nhìn người con trai đứng trước mặt mình .
- Dương tổng , chào ngài ! - Ân Ân đứng cách xa hắn và chào .
- Cậu đến đây có chuyện gì không nhóc con ? - Hắn nghe thấy tiếng Ân Ân chào mình liền từ từ quay người lại . Giọng nói lạnh lùng xen lẫn chút dịu dàng vang lên trong không gian đầy yên tĩnh .
- Hoàng ... Hoàng Minh ? Sao lại à cậu ?
Bất ngờ khi thấy đứng trước mặt mìn là cậu bạn cùng lớp , cậu lắp bắp hỏi . Bản thậ đang tự hỏi tổng giám đốc tập đoàn JS là ai và tại sao hắn lại ở đây nói chuyện với cậu ?
- Ngạc nhiên lắm sao ? - Nụ cười nừa miệng xuất hiện trên khuôn mặt điển trai của hắn .
Ân Ân gật đầu 1 cách máy móc , cậu cứ thế đứng đó nhìn hắn . Khuôn mặt ánh lên đầy vẻ tò mò và khó hiểu . Ai đó có thể làm ơm nói cho cậu biết có được hay không ?
- Sao cậu lại ở đây ? Rốt cuộc xậu là ai ?
- Đến giờ cẫn chưa hiểu sao nhóc con ?  - Tôi chính là tổng giám đốc của tập đoàn JS .
Đôi mắt to tròn cứ thế mở lớn hết cỡ " Tổng giám đốc sao ? " . Từng dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu cậu nhưng đây không phải là vấb đề chính , cái chính là cậu muốn biết lý do tại sao ? Tại sao hắn là giúp đõ cậu .
- Hoàng Minh , tôi vẫn không lí do vì sao cậu lại giúp gia đình tôi trả nợ ? Tôi và cậu đâu cod quen biết gì nhau đâu sao cậu lại làm vậy ?
- Không lí do nào cả , chỉ vì tôi thích ! Đáp án vậy đã được chưa ? - Không suy nghĩ nhiều , hắn liền nhanh chóng trả lời cậu .
- Vậy tôi phải làm gì để trả số nợ mà tôi nợ cậu ?
Phải , Ân Ân không muốn bản thân mình làm phiền người khác , cũng không muốn bản thân mình phải mắc nợ người khác nên cậu đành phải làm vậy . Còn hắn , sau khi nghe Ân Ân  nói vậy thì liền ngẩn người ra suy nghĩ . Trả nợ hắn sao ? Nghĩ vậy hắn liền bật cười và nói .
- Cậu muốn trả nợ sao ? Vậy được thôi . Baqst đầu từ ngày mai cậu hãy đến nhà tôi và dọn dẹp mọi thứ , kiêm luôm chuyện nấu ăn cho tôi . Tôi mới về nước nên muốn lấy lại khẩu vị 1 chút . Nhưng với 1 đuêuf kueejn , chuyện này sẽ là 1 bí mật  chỉ có tôi và cậu biết .
Ân Ân nghe xong thấy hơi lùng bùng lỗ tai 1 chút nhưng rồi xậu cũng đồng ý chấp nhận . Ra về với tâm trạng khá là ngổn ngang , cậu tự hỏi rồi đời mình sẽ đi về đâu ?
                     End chap 7
                 ~ Chewry & Long Kun's~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro