Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 22

Mấy ngày sau đó ...
- Ân Ân , hôm nay em về nhà đúng chứ ? - Hắn vòng tay ôm eo cậu , đặt cầm tựa lên vai Ân Ân và dịu dàng hỏi .
- Dạ , lát 5h chiều em về . Sẵn tiện ăn tối cùng mẹ và tiểu Khải .
Cũng đã hơn 1 tháng rồi nhưng có vẻ như mọi chuyện lại không tiến triển gì mấy . Điều này đã khiến cho Ân Ân phải lo lắng rất nhiều , mặc dù tiểu Khải nói sẽ giúp cậu nhưng thiết nghĩ vẫn nên tự mìn giải quyết thì tốt hơn . Chỉ là hiện tại , cậu chưa biết phải nên làm gì thì mới được .
Thoáng chốc , đồng hồ đã điểm 5h chiều , Hoàng Minh lấy xe chở Ân Ân về tận nhà nhưng ...
- Anh về cẩn thận , lát tối em sẽ quay về . - Nhẹ đặt 1 nụ hoin lên môi hắn và quan tâm nói trước khi rời đi .
- Ân Ân , anh muốn gặp bác gái . Chúng ta cùng đi đi . - Hắn kiên định nói .
- Hoàng Minh , anh ... chuyện này ..
- Bảo bối , tin tưởng anh lần này có được hay không ? Anh nhất định khiến cho bác gái . À không , khiến cho mẹ chấp nhận chuyện của 2 chúng ta .
Ân Ân nghe những lời nói này mà suýt bật khóc . Không phải là cậu không muốn mà là vì cậu sợ . Cậu sợ sẽ khiến cho mẹ phải thất vọng , khiến cho người mình yêu phải tổn thương . Đã từng có lúc cậu muốn buông bỏ mọi thứ và trốn chạy . Nhưng Ân Ân biết , chuyện này nếu càng kéo dài thì càng không thể cứu vãn được , cậu cũng biết trốn chạy và buông bỏ không phải là 1 ý hay . Nhào vào lòng hắn mà ôm thật chặt , cậu biết phải nói gì đây ? Người này đã vìe cậu mà làm quá nhiều việc rồi .
- Đi thôi , đừng để mẹ và tiểu Khải chờ .
Hắn nhẹ hôn lên môi cậu và dịu dàng nói . Ân Ân gật đầu tỏ vẻ đồng ý và cả 2 cùng nhau xuống xe rồi đi lên nhà . Hít 1 hơi thật sâu để lấy tinh thần , Ân Ân bấm chuông . 1 lúc sau thì tiểu Khải chạy ra mở cửa , thấy anh trai về nên tâm trạng tiểu Khải cũng theo đó mà vui lên 1 chút . Nhưng rồi chợt sững lại khi thấy sau lưng anh hai là thêm 1 người nữa .
- Anh ... đây là ...
- Đây là Hoàng Minh , bạn cùng lớp với anh .
- Hân hạnh được gặp anh , nhưng mà nhìn anh quen lắm . Chúng ta đã gặp nhau ở đâu sao ? - Tiểu Khải tươi cười bắt tay nhưng rồi lại nhăn mặt suy nhĩ .
- Ở trong bệnh viện lúc mẹ em bị bênh . - Hắn đều đều lên tiếng
- Ân Ân về rồi hả ? Vào nhà đi con .
Mẹ Ân Ân nói vọng ra ngoài cửa khi nghe thấy tiếng nói chuyện của 2 đứa con và thêm 1 ai đó . Mặc dù hơi tò mò 1 chút nhưng bà lại không đi ra ngoài . Ân Ân với tay đóng cửa , cởi giày và cùng hắn đi vào nhà . Tâm trạng lo lắng khiến cho tay chân cậu cứ bủn rủn như sắp ngã tới nơi . Nhưng khi cảm nhận được tay ai đó đang siết chặt lấy tay mình thì cậu mới yên tâm được 1 chút .
- Không sao , có anh đây rồi .
Hắn nhẹ nhàng thì thầm nói với cậu , Ân Ân mỉm cười gậy đầu tỏ vẻ mình đã ổn . Nhìn hắn 1 chút rồi cậu cũng đi vào bếp phụ mẹ làm đồ ăn cho bữa tối .
- Mẹ , mẹ còn nhớ cậu bạn lần trước vào thăm mẹ cùng con chứ ?
- Có phải là thằng nhóc tên là gì Minh phải không ?
- Dạ , là Hoàng Minh . Hôm nay cậu ấy tới cùng con ăn cơm với mẹ .
- Ừm ... con ...
- Thưa bác gái !
2 mẹ con vừa làm vừa nói chuyện thì nghe thấy tiếng ai đó . Bà quay lại mỉm cười chào lại hắn . Mặc dù trong lòng có cảm giác gì đó nó không đúng nhưng ngoài mặt bà vẫn niềm nở chào hỏi hắn .
- Con tới rồi sao không ra phòng khác ngồi ? Lát nữa là có đồ ăn rồi
- Dạ không sao . Con có thể giúp gì được không ạ ?
Nói rồi hắn đi vào bếo , hết ngó bên này rồi lại ngó bên kia . Ân Ân thấy hắn như vậy cũng bật cười khúc khích . Cái này có được xem là trường hợp con rể chuẩn bị ra mắt mẹ vợ hay không ? Trong thoáng chốc , mặt Ân Ân lại đỏ lên vì chính suy nghĩ của cậu . Không được rồi phải kiềm chế lại , thâht xấu hổ quá đi mất ...
End chap 22
~ Chewry ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro