Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14

Kể từ ngày nghe được lời tỏ tình của hắn thì cũng đã là mấy ngày trôi qua rồi . Đến bây giờ Ân Ân vẫn còn ngờ ngợ , không tin lắm vào chuyện đó . Cứ nghĩ đó là một trò đùa của hắn nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên định đó thì cậu đã tin , đây không còn là chuyện đùa nữa mà chính là sự thật . Mà cũng từ ngày đó , cậu lại không thấy bóng dáng của ai đó đâu cả . Chỉ nghe nói là công ty có việc bận nên cần hắn phải đi giải quyết gấp .
- Đáng ghét thật .
Cậu vừa đi vừa lầm bầm chửi cái người nào đó , chân thì đá 1 cục đá và ... " Ối ... ! " 1 tiếng hét vang lên khiến cho cậu giật mình và nhìn xuống dưới chân mình .
- Chết rồi !
Cái người bị đá rớt trúng đầu vừa đi ra ngoài vừa xoa vào chỗ đang sưng lên . Vừa nhìn thấy cậu , người con trai đó vội đi tới .
- Cậu là người ném đá vào tôi ? - Chàng trai đó hỏi .
- Không phải ... à ... thật ra là phải nhưng chỉ là do vô ý nên mới trúng cậu thôi .
Lâm Minh Tuấn nhìn cậu bạn trước mặt với vẻ thích thú . Nếu là người khác thì chắc đã bỏ chạy từ lâu nhưng Minh Tuấn lại không hiểu tại sao cậu bạn này lại đứng truoesc mặt cậu , hết xin lỗi rồi giải thích đủ thứ các kiểu .
~~~~~~~~~~ Pro5 đã nha ~~~~~~~~~
+ Lâm Minh Tuấn : 17 tuổi . Thiếu gia tập đoàn chuyên về ngành thực phẩm . Đẹp trai ngang ngửa bạn thân hắn , hơi lạnh lùng , nụ cười chết người và khá là hào hoa .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Cậu tên gì ? - Để cắt ngang lời nói của Ân Ân mà Minh Tuấn đã quay sang hỏi tên cậu .
- Nguyễn Nhật Thiên Ân
- Xin chào , tôi là Lâm Minh Tuấn
Ân Ân gật đầu tỏ ý chào và vòng ra sau để đi tiếp . Còn cái người nào đó thì bỗng chốc ngẩn người và vân chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra . Đến khi cậu đã đi khá xa thì Minh Tuấn mới giật mình và nhìn theo bóng cậu .
- Thú vị thật . - Minh Tuấn nở 1 nụ cười nửa miệng nhìn theo bóng cậu đang ngày càng xa .
" 1 cuộc gặp gỡ định mệnh . Sẽ bình thường hay sẽ nổi lên phong ba ? Liệu khi khó khăn xảy ra , cả 2 có đủ tin tưởng để trao nhau và vượt qua mọi chuyện ? "
" Reng ... reng ... " tiếng chuông vang lên kết thúc những tiết học cuối cùng của buổi sáng . Học sinh đứng lên chào giáo viên rồi dọn dẹp sách vở và bắt đầu đi về . Trong thoáng chốc , sân trường bỗng ồn ào hẳn lên . Từng nhóm nối tiếp nhau ra khỏi cổng trường . Ân Ân cùng Gia Nhi đi ra khỏi cổng thì bắt gặp hắn đang đứng tựa vào xe . Trên người vẫn còn bộ âu phục đó , nhìn khá là lạnh lùng và trông chững chạc hơn rất nhiều . Ân Ân vân cứ thế cùng Gia Nhi đi tiếp và không có ý dừng lại . Hắn đứng đó , nhìn thấy cậu đang đi cùng cô bạn thân và đang hoàn toàn ngó lơ hắn .
- Nhóc con , em sẽ biết tay tôi .
Khẽ nói thầm 1 câu rồi hắn cũng vội chạy lại chỗ cậu . Đứng trước mặt Ân Ân và ... vác cậu lên vai . Phải , chính là vác đó . Ân Ân ngạc nhiên đến nỗi không không thốt lên lời . Vô số ánh mắt nhìn về phía cả 2 đến khi hắn và Ân Ân đã yên vị trong xe .
- Ân Ân
Hắn gọi tên cậu, đến lúc này Ân Ân mới sực tỉnh và hồi tưởng lại chuyện lúc nãy ...
- Anh .... cái thứ chết tiệt này . Sao anh dám ... ưm ...
Chưa kịp để Ân Ân nói hết câu thì hắn đã chặn miệng cậu lại bằng 1 nụ hôn khá là ngọt ngào . Cả 2 cứ dây dưa như thế đến khi không còn không khí để thở nữa thì mới chịu buông ra . Ôm con nhím đang xù lông vào trong lòng , Hoàng Minh nhẹ nhàng hôn lên tóc cậu .
- Anh nhớ em .
3 chữ vừa thốt ra đã khiến cho tim ai đó thoáng chốc chững lại 1 nhịp . Cảm giác lâng lâng khiến cho cậu nhẹ mỉm cười . 1 cảm giác hạnh phúc và ấm áp .
1 lúc sau ...
- Tối nay đi dự tiệc với anh được chứ ? - Hắn nhìn cậu và hỏi .
- Dự tiệc sao ? Ở đâu vậy ? Em đi có tiện hay không ?
- Tất nhiên là không sao rồi . Sẽ ổn thôi mà , ang sẽ luôn ở bên cạnh em .
Nghe được câu nói cuối , Ân Ân đã yên tâm hơn phần nào , hắn không nói gì liền đưa cậu đến 1 nơi .
Liệu trong buổi tiệc sẽ xảy ra những sự kiện gì ? Sẽ là buồn hay vui ? Mọi người cùng hóng chap sau nha . Love all <3
End chap 14
~ Chewry ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro