Chương 2
Đệ 002 chương
Sở Văn Duệ đứng trên một con đường của Thành Hoa Dương, nhìn ngắm đầy người qua lại trên đại lộ tràn đầy cổ xưa ý vị, hắn chân thật cảm giác được chính mình đã không còn ở thế giới cũ nữa.
Thành Hoa Dương mặc dù là thành thị của Tu Chân giới nhưng, nhưng quy mô cũng không phải là lớn nhất. Người đi trên đường phố cũng không phải hoàn toàn là tu sĩ, vẫn là có phàm nhân. Mà trong đó tu vi của tu sĩ qua lại phần lớn cũng không cao, tu sĩ Luyện Khí Kỳ tương đối nhiều.
Đi vào trong đám người, Sở Văn Duệ chậm lại bước chân, lặng lẽ quan sát cửa hàng hai bên đường phố. Hai bên đường mà hắn đang đi có đủ loại cửa hàng, thứ gì cũng bán, bất quá đại đa số là bán những thứ tu sĩ sử dụng: có bùa chú (lá phù/lá bùa), pháp khí, đan dược, ...còn có các thứ ăn, mặc, ở, đi lại... rất đầy đủ.
Cái gì Sở Văn Duệ cũng đều cảm thấy hứng thú, nhìn thấy nơi nào đông người liền lại gần xem một chút, nâng cao chính mình kiến thức, dù là thứ cơ bản nhất mọi tu sĩ đều biết hắn cũng nghiêm túc chú ý nghe kỹ. Cũng không có cách nào khác, hắn vừa mới đến thế giới này liền bị đuổi khỏi gia tộc, mặc dù có ký ức của "Sở Văn Duệ" nhưng không bằng chính mắt thấy tai nghe a. Hiện tại đúng là lúc cần bổ sung thường thức a.
Đi dạo mệt mỏi, Sở văn Duệ chọn một sạp mì hoành thánh ven đường, kêu một chén mì lớn. Chủ của sạp mì này là hai vợ chồng trung niên phúc hậu, đều là phàm nhân. Bất quá mì làm từ lúa mì trồng ở tu chân giới đã hấp thu linh khí mà lớn lên, cho nên hương vị ngon miệng lại có nhàn nhạt linh khí tán dật ra, chẳng trách ngay cả một ít tu sĩ cấp thấp cũng đến nơi này chiếu cố.
Bởi vì đã có kinh nghiệm về việc dung mạo quá tốt gây ra rắc rối, cho nên Sở Văn Duệ trước khi rời đi Sở gia đã sửa đổi chính mình dung mạo thấp xuống mấy phần. Ở tu chân giới mỹ nữ mỹ nam nhiều như mây này người dung mạo kém là rất ít, cho nên hắn chỉ giảm xuống đẹp mấy phần mà thôi, giảm quá thì dễ phát hiện ra không bình thường thì mệt a.
Sau khi Sở Văn Duệ ăn xong hai chén mì lớn mới cảm thấy no bụng, thanh toán hai mươi linh châu ,liền rời đi.
Linh châu là do phía trước hắn cầm một khối linh thạch hạ phẩm, đổi ở trong một cửa hàng khi đi dạo, coi như tiền tiêu vặt. Sở Văn Duệ bây giờ là một người đơn độc, linh căn vừa mới được chữa mới chỉ là Luyện Khí Kỳ một tầng, phỏng chừng về sau chuyện dùng linh thạch còn càng nhiều, cho nên bây giờ là cần tiêu dùng tiết kiệm chút.
Ở Tu Chân Giới, 100 viên linh châu = 1 khối linh thạch hạ phẩm,100 khối linh thạch hạ phẩm=1 khối linh thạch trung phẩm, 100 khối linh thạch trong phẩm= 1 khối linh thạch thượng phẩm, 100 khối linh thạch thượng phẩm = 1 khối linh thạch cực phẩm.
Sở Văn Duệ qua trí nhớ cũng biết , tại Thương Vũ Giới , sử dụng thường xuyên là linh thạch hạ phẩm, còn cực phẩm linh thạch khi dùng hết linh khí bên trong còn có thể khôi phục trở lại cho nên rất ít ai mang ra trao đổi đâu, bởi vì trong lúc nguy cấp có cực phẩm linh thạch bổ sung lịch lực rất tốt, ai ngu mới bỏ ra đổi a.
Nhìn sắc trời sắp tối, Sở Văn Duệ quyết định tìm một cái khách điếm nghỉ tạm.
Sở Văn Duệ tìm được một khách điếm khá hài lòng trước lúc mặt trời xuống núi. Giao tiền thuê phòng ba ngày sau, liền cắm đầu đi vào trong phòng.
Điểm khiến Sở Văn Duệ hài lòng ở khách điếm này là tính an toàn của nó. Bên ngoài khách điếm có bày bố đại trận pháp, nếu có người công kích liền sẽ báo động cho người bên trong khách điếm, để đúng lúc đề phòng, khá an toàn. Cho nên tiền thuê nhà cũng không thấp, mất 50 khối linh thạch hạ phẩm, mặc dù khá cao nhưng còn tính hợp lý.
Đóng kỹ cửa phòng, sau khi tra xét trong phòng không có gì khác thường, Sở Văn Duệ từ trong túi trữ vật lấy ra phòng hộ trận bàn kích hoạt nên, rồi mới đến trên giường ngồi xếp bằng tu luyện.
Ngồi thiền chỉ là giả vờ cho người xem, trên thực tế hắn đang dùng thần thức xem xét tính toán số lượng tài sản đang có của hắn.
Trong túi trữ vật có ba bộ pháp y hạ phẩm, 5 bình Tích Cốc hạ phẩm, 6 bình Hồi Xuân đan trung phẩm, 2 bình Tụ Khí đan hạ phẩm, một thanh phi kiếm pháp khí trung phẩm, một thanh hạ phẩm pháp khí thiết phiến, hai tập nhất giai phù, ba mươi tờ nhị giai phù cùng hơn chục tờ tam giai phù, 1 vạn 8 nghìn khối linh thạch hạ phẩm, 5000 khối linh thạch trung phẩm, 10 khối linh thạch thượng phẩm.
Không gian bên trong nhẫn trữ vật Sở gia đưa cho hắn thì rất lớn nhưng đồ vật bên trong lại rất ít, một thanh kiếm pháp khí thượng phẩm, một đan lô, một cây dù pháp khí thượng phẩm, 2 bình Tích Cốc trung phẩm, 2 bình Hồi Xuân đan trung phẩm, 2 lọ Giải Độc đan trung phẩm, 1 lọ Hồi Nguyên Đan hạ phẩm, 2 vạn linh thạch hạ phẩm, 8000 khối linh thạch thượng phẩm, 100 linh thạch thượng phẩm.
Như vậy tài sản đối với một tán tu là khá lớn, nhưng tiền ra mà không vào lúc nào rồi sẽ hết, mà trong cái thế giới tu chân giới cường giả vi tôn, cá lớn nuốt cá bé này, không có tu vi không có thực lực thì rất khó đi, muốn kiếm tiền cũng là cần phải có thực lực a.
Cho nên , Sở Văn Duệ cất phần lớn đồ vật vào nhẫn trữ vật, bên trong túi trữ vật chỉ để hai bộ pháp y, thanh phi kiếm, thiết phiến, ba bình đan dược, mấy chục lá phù nhất giai cùng nhị giai vs 5000 nghìn viên linh thạch mà thôi.
Sau đó Sở Văn Duệ mới dựa theo trong đầu Song Sinh Song Khắc Quyết tu luyện lên.
Này bộ công pháp cấp bậc chỉ là Nhân cấp thượng đẳng, nhưng nó là trước kia "Sở Văn Duệ" ở trong một lần đấu giá tặng phẩm, là một bộ song linh căn tu luyện công pháp, thích hợp hiện tại Hỏa Mộc song linh căn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro