Chương 24
Edit: Thỏ
Beta: Nguyên
***
Không thuận lợi hình như là từ khi bắt đầu buổi sáng ngày hôm sau khi trở lại thành phố A.
Phá lệ, Nguyễn Miên khởi hành chậm.
Một đêm cùng RIF nói chuyện xong trời đã không còn sớm, cậu trong lòng lại còn nhớ một kiện chuyện quan trọng —— cậu rốt cuộc trở về sờ được cái máy tính của chính mình, lần trước viết ca khúc đầu tiên đã có hình thức ban đầu, vốn dĩ tính toán tự tiêu khiển, hiện tại lại rất muốn hoàn thành.
Nguyên nhân chính là cậu tưởng kiếm tiền nha.
Mua được bức hoạ kia xa xa còn rất lâu, quá quý, bằng cậu như vậy tiểu đánh tiểu nháo trước mắt căn bản tích góp không nổi.
Nhưng là Lộ Dữ Sâm WeChat tiểu hào cậu vẫn là có thể đua một chút —— ngày hôm qua trở lại Forest, tất cả mọi người đều tại đàm luận một ít ảnh chụp cậu chưa từng nghe qua, Nguyễn Miên dạo qua một vòng trở về trên chỗ ngồi, trên mặt cơ hồ viết bi thương hai chữ.
Tám vạn khối, giống như không phải phi thường khó.
Này ca khúc đầu tiên là Nguyễn Miên thi đại học lúc sau ở nhà mình trên nóc nhà viết.
Cái kia buổi tối ruộng lúa xanh um tươi tốt, theo gió đêm phất quá, phát ra sàn sạt tiếng vang.
Phối hợp ếch kêu, là thiên nhiên mới có thiên nhiên nhịp cùng tuyệt đẹp hợp âm.
Bất quá Nguyễn Miên vẫn luôn cảm thấy này ca khúc đầu tiên quá đơn điệu, giống như thiếu cái gì á. Cậu biết là chính mình quá tuổi trẻ, kinh nghiệm còn thấp, không có đủ cảm tình nội hàm đi chống đỡ. Thẳng đến lần này đi Shangri-La trở về, cậu trong lòng có không giống nhau ý tưởng, trước kia đối người nào đó cái loại này hư vô mờ mịt sùng bái biến ảo thành có tình cảm, cậu lại có một loại xúc động sáng tác ca khúc hoàn toàn bất đồng.
Cậu cuối cùng cấp RIF phát cái kia tin tức là: Bần cùng cùng tình yêu khiến người tiến bộ.
Thật sự là phi thường hoàn toàn hiểu được!
Sau đó cậu truyền phát tin một ít thư hoãn làn điệu, chính mình tắc chôn vào máy tính công tác đến rạng sáng.
"Miên Miên." Lộ Dữ Sâm duỗi tay chạm vào cậu "Tỉnh rồi sao."
Lúc này bọn họ đang ở chờ đèn đỏ, vẫn là cái kia giao lộ, vẫn là chiếc xe kia.
Lộ Dữ Sâm tối hôm qua kỳ thật cũng không có ngủ ngon, ở tuyết sơn chùa Đại Bảo ôm cừu con ngủ hai ngày, trước khi ngủ cùng cậu nói mấy câu, kỳ tích một lần cũng không có mất ngủ. Tối hôm qua một người ngủ, Nguyễn Miên lại không mở phát sóng trực tiếp, dựa vào những cái đó nhàm chán âm nhạc hắn ngủ đến gian nan.
Bất quá hắn không nghĩ tới cái này cừu con cũng không ngủ ngon.
Nguyễn Miên buổi sáng ngủ quên giật mình bò dậy, trên người kiện quần áo nút thắt cũng gọi lộn số thông gia, lúc này ngồi ở phó giá cũng ở ngủ gà ngủ gật.
Lộ Dữ Sâm thiệt tình hâm mộ này đó thể chất đến đâu cũng có thể ngủ của trẻ con, Nguyễn Miên bị hắn chọc đến cả kinh, nhất thời thanh tỉnh ba phần: "A?"
"Tối hôm qua làm gì vậy?" Lộ Dữ Sâm hỏi.
Hắn thu được cái kia không thể hiểu được "Bần cùng cùng tình yêu khiến người tiến bộ" là có ý tứ gì? Chẳng lẽ Sophie ký tên không phải dỗ nữ hài, cặp tình nhân mâu thuẫn?
Đèn xanh sáng, xe một lần nữa chạy lên, ánh mặt trời thường thường thông qua cao ốc building chiếu vào trong xe, kim sắc dương quang chiếu đến khuôn mặt hoàn mỹ của Lộ Dữ Sâm lúc sáng lúc tối.
Nguyễn Miên hôn hôn trầm trầm tưởng, ân, hẳn là dùng điểm trắc quang, đối với mắt trái đơn điểm điều chỉnh tiêu điểm
Phản quang ảnh chụp liền quay chụp xong.
Hoàn mỹ.
Lộ Dữ Sâm bật cười, này mơ hồ bộ dáng hắn vẫn là lần đầu tiên thấy.
Ngày thường Nguyễn Miên mềm mụp, còn tính tinh thần cơ linh, như vậy xem ra ngu một chút cũng không
"Chiffon với sữa bò"
Xe ngừng ở ven đường, Lộ Dữ Sâm cuối cùng giao đãi xong, xe gào thét mà đi.
Nguyễn Miên đứng ở bên ngoài bị sáng sớm gió lạnh thổi mới giật mình tỉnh lại...... Chính mình vừa rồi làm gì??
Giống như trợn tròn mắt cũng ngủ rồi giống nhau! Còn mặc camera thao tác tham số!
Rất mất mặt......
Cậu ảo não qua vằn, chuông gió của cửa tiệm bánh kem thanh thúy vang lên.
Cái kia ông chủ thật là không muốn buông bán biếng nhác nằm ở trên ghế bập bênh: "Đóng cửa."
Nguyễn Miên thanh tỉnh không ít: "Đóng, đóng cửa?"
Lúc này mới 8 giờ sáng a anh bạn!
Ông chủ tỉnh tỉnh, chúng ta không phải vẫn là buôn bán không tốt sao?
Đáng tiếc ông chủ cũng không giống như cậu suy nghĩ còn đang nằm mơ.
Ông ấy liền mí mắt cũng không nâng, không nóng không lạnh nói: "Trại nuôi gà đóng cửa, trứng gà không có, cô em vợ trốn chạy, bánh kem không bán."
"A?" Nguyễn Miên nghe như vậy quen tai.
Giống như bọn họ B huyện phố lớn ngõ nhỏ xưởng thuộc da buôn bán đều là như vậy đóng cửa?
"Nghe không hiểu a?" Ông chủ rốt cuộc đứng lên, "Lần này không phải Lộ tiên sinh kia của các cậu an bài tôi tìm phiền toái, tôi là thật sự không bán. Buôn bán khó làm a, sớm hay muộn đều phải đóng cửa. Về sau cậu đi nơi khác mua đi."
Nguyễn Miên bắt lấy trọng điểm: "Chúng tôi, Lộ, Lộ tiên sinh an bài, cậu, tìm, tìm phiền toái?"
Ông chủ không chút để ý xốc bổ cái lồng đầy tro bụi: "Đúng. Hắn nhưng cũng thật dụng tâm, biết cậu cái kia...... Nội hướng đi, làm tôi mỗi ngày cùng cậu nhiều lời một chút, phải lừa dối mới bán cho cậu."
Nguyễn Miên: "......"
Ông chủ đột nhiên quay đầu lại, có điểm hung ác: "Cậu không cần bán đứng tôi a, hắn đáp ứng mỗi ngày cho tôi một trăm."
Nói xong, ông chủ lấy ra một phần chiffon cùng sữa bò, "Quên đi, lần cuối cùng miễn phí tặng cho các cậu, làm buôn bán có lương tâm giống như tôi vậy không nhiều lắm."
Nguyễn Miên đi ra cửa hàng bánh kem, ông chủ cũng cầm một cái chìa khóa, chính thức đem cửa hàng được trang trí theo phong cách thập niên 90 đóng cửa.
Được, được a.
Nguyễn Miên run rẩy khóe miệng.
Cậu một bên đi nhanh về Forest, một bên hồi tưởng lời nói của ông chủ.
Nguyên lai cái kia ông chủ mỗi lần vi diệu thái độ —— có điểm ác liệt cũng sẽ không thật sự làm khó dễ —— là chịu người sai sử a, mục đích chính là vì làm cậu nói chuyện nhiều chút sao?
Cậu không chỉ không tức giận, khóe môi còn không chịu khống chế hơi hơi giơ lên.
Mặc kệ Lộ Dữ Sâm là vì anh trai mà chiếu cố cậu hay là như thế nào, cậu đều...... Rất thích.
Vừa vào Forest, Tiểu Tô liền thổi cái huýt sáo: "Miên Miên ~ đến sớm nha."
Nguyễn Miên cho rằng cô ấy phát hiện chính mình đang cười một cách ngu ngốc, chạy nhanh thu hồi, ngoan ngoãn gật đầu: "Sớm."
Tiểu Tô bật cười: "Cậu còn không biết nha, lại đây lại đây."
Nguyễn Miên không rõ nguyên do, Tiểu Tô lại tìm ra một cái thẻ bài mới tinh treo lên cổ cậu: "Việc thứ nhất muốn chúc mừng cậu chính là, cậu chính thức trở thành thành viên chính thức của Forest!"
Nguyễn Miên cúi đầu vừa thấy, thoáng chốc mở to hai mắt.
Không chỉ có mặt trên bỏ đi hai chữ "Thực tập", càng làm cho cậu kinh ngạc chính là ảnh chụp!
Cậu chưa thấy qua bức ảnh nảy!
Trước kia Nguyễn Miên nhập chức là theo Hứa Thư Thư chụp, thoải mái thanh tân lưu loát, có điểm giốn tiểu minh tinh chuẩn bị xuất đạo.
Bối cảnh vừa thấy chính là ở trên núi Banga Nawa, bối cảnh là thông thấu trong suốt trời xanh mây trắng, phía chân trời gió tuyết liên miên không dứt.
Nguyễn Miên ăn mặc cái áo màu lam, không đội mũ, tóc bị gió thổi thật sự loạn, như là bị ai kêu một tiếng vừa vặn quay đầu lại.
Cậu cười đến thực thuần túy, má lúm đồng tiền rất sâu.
Tiểu Tô thấy cậu ngây ngẩn cả người, tiếp tục cho cái tin tức thứ hai: "Cái thứ hai muốn chúc mừng cậu chính là, cậu là người đầu tiên được Lộ lão sư chụp hình công nhận nhậm chức nga...... Thật hâm mộ a, chúng tôi ai cũng đều không có được anh ta chụp qua."
Là Lộ Dữ Sâm chụp?
Đúng rồi!
Thời điểm công tác trên Banga Nawa chỉ có Lộ Dữ Sâm trong tay có camera a!
Nguyễn Miên đeo lên thẻ nhân viên mới, xách theo bữa sáng đến thang máy.
"Nguyên lai chụp lén không chỉ là một mình cậu " loại nhận thức này quả thực làm tim cậu đập đến muốn nổ tung.
Cậu biết trong lòng Lộ Dữ Sâm khẳng định không phải cái loại tâm tư này, nhưng có thể được Lộ Dữ Sâm chụp ảnh, còn là người đầu tiên được Lộ Dữ Sâm chụp hình nhậm chức, cậu thật sự siêu cấp hưng phấn!!
Hiển nhiên tất cả mọi người đều đã biết chuyện này.
Chờ Nguyễn Miên dọc theo đường đi lầu bốn, mọi người liền bắt đầu ồn ào.
"Miên Miên! Mời khách!"
"Mời khách!"
Nguyễn Miên cả gương mặt đều đỏ, như thế nào mỗi người đều so với cậu còn cao hứng hơn?
Ngũ Manh đi tới ngăn lại bả vai cậu: "Mời mấy người chúng tôi uống trà sữa a!"
Tổ trưởng tổ A nói: "Lần này tôi chính mình đi mua! Không dám sai sử cậu, ha ha ha ha ha!"
Tất cả mọi người đều là thiệt tình thực lòng, cũng đều thực thích cậu, Forset giống một đại gia đình, đặc biệt là mấy người cùng nhóm, không có nhiều lục đục với sự tình phát sinh.
Trước khi Nguyễn Miên đến đây, Lâm Mộng Hiểu từng xem rất nhiều bộ phim, phi thường lo lắng cho cậu loại tính cách này sẽ có hại.
Nhưng Nguyễn Miên cảm thấy chính mình từ tới nơi này, nhận được quá nhiều quá nhiều thiện ý.
Vì thế cậu cũng cười: "Không, tôi đi."
Lộ Dữ Sâm đang điền hồ sơ văn kiện, thời điểm Nguyễn Miên cầm bữa sáng đi vào, đầu hắn cũng không nâng, trêu chọc nói: "Đám quỷ hút máu không biết xấu hổ khia không đem cậu ép khô?"
Nguyễn Miên lắc đầu: "Mua trà sữa."
Không đắt tiền.
Lực chú ý của cậu bị ngón tay Lộ Dữ Sâm hấp dẫn.
Nguyễn Miên vẫn luôn biết tay Lộ Dữ Sâm thật xinh đẹp, lúc này nhìn đến tốt như vậy tay viết lưu loát bản thể tiếng Anh, cậu nhịn không được tán thưởng...... Chính cậu viết tiếng Anh đều là dạng hình thể non nớt, thực ấu trĩ.
Lộ Dữ Sâm lại nghĩ đến tối hôm qua có người nói bần cùng.
Hắn viết một chút rồi đem bút ném ở trên bàn, bắt đầu uống sữa bò.
"Tùy tiện vài món cho bọn họ được rồi, quẹt thẻ của tôi."
Nguyễn Miên nhanh chóng cự tuyệt: "Không, không cần, tôi, tôi tự mời"
"Không tôn trọng tiền của tôi chính là không tôn trọng tôi" Lộ Dữ Sâm ăn bánh kem, "Tôi hy vọng có thể được đến cậu song trọng tôn trọng...... Hôm nay bánh kem như thế nào giống như không có ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu a."
Nguyễn Miên lúc này mới nhớ tới lần đó sự: "Trứng, bánh kem cửa hàng ——"
"Đóng cửa." Lộ Dữ Sâm chút nào cũng không ngoài ý muốn, "Tôi hai năm trước liền biết sẽ có ngày này, ngày này thế nhưng tới như thế chi vãn, quả thực là thương giới truyền kỳ, hắn có thể ra một quyển sách dạy mọi người nếu ở tuyệt cảnh sắp chết, bảo đảm bán rất chạy."
Nguyễn Miên: "......"
Lộ Dữ Sâm không đề cho cậu chuyển chính thức, cũng không đề kia trương nhập chức chiếu.
Nguyễn Miên biết việc này khẳng định là đã sớm an bài tốt, cậu biểu hiện chiếm được tán thành, hẳn là tiếp tục nỗ lực, bỏ đi kiêu căng cùng nóng nảy.
Giai đoạn công tác thứ nhất kết thúc, Lộ Dữ Sâm xếp hạng mặt sau cũng thực khẩn trương, hôm nay liền có một cái khẩn cấp hành trình an bài. Nguyễn Miên một bên chuẩn bị bàn bạc, một bên kỳ quái Lam Minh như thế nào không có tới.
Ngày hôm qua về Forest không thấy Lam Minh, hôm nay đi làm thế nhưng cũng không phát hiện, chẳng lẽ là cảm mạo còn chưa tốt sao?
Tuy rằng không thích Lam Minh, cũng hiểu rõ hắn ta đối với chính mình không có hảo cảm gì, Nguyễn Miên vẫn là hỏi một đồng nghiệp khác.
A Vân căm giận nói: "Hắn trực tiếp từ chức, đồ vật cũng chưa tới lấy, phản đồ!"
Nguyễn Miên ngạc nhiên, từ chức?!
Từ lần trước Lam Minh nói mấy lời này kia, một chút cũng nhìn không ra là có ý muốn từ chức a, hơn nữa hắn còn tốt đẹp giao cho cậu những cái bản thân muốn chuẩn bị công tác, toàn diện không bỏ sót, như thế nào sẽ đột nhiên từ chức?
A Vân để sát vào đối cậu nói: "Cái tiện nhân kia đến cậy nhờ phòng làm việc của Ngụy Thiên Cửu, làm nhiếp ảnh gia thương nghiệp chính thức xuất đạo."
Nguyễn Miên: "!!!"
A Vân còn đang tiếp tục, lần này ngữ khí có điểm vui sướng khi người gặp họa: "Khoảng thời gian trước đại ma vương nói có tân nhiếp ảnh gia tới Forest tiền nhiệm, còn sẽ an bài đi 《100》 đảm nhiệm công tác quay chụp, văn phòng mới ở lầu bốn cũng đã trang hoàng tốt, cậu biết không?"
Nguyễn Miên gật đầu, cậu còn chưa có hồi phục lại tinh thần khiếp sợ.
Lam Minh như thế nào sẽ đi đầu nhập vào Ngụy Thiên Cửu?!
"Lúc ấy tất cả mọi người đều thực hâm mộ, không biết là ai tới, tôi nghe Hứa tổng giám nói...... Lam Minh cái này đến chết cũng sẽ không biết, hắn chính là người Forest chuẩn bị nâng lên làm tân nhiếp ảnh gia."
***
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: các ngươi có thể hay không cảm thấy được chậm a, ta đã nghĩ hỗ sủng chậm rãi làm sâu sắc cảm tình.
Kéo dài muốn thành dài, lộ tự sâm cũng là.
Ta hy vọng chuyện xưa chấm dứt đích thời điểm, bọn họ có thể trở thành tốt nhất chính mình.
PS: lam sao mai muốn chọc giận đã chết, khoa khoa khoa khoa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro