Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 5. lần đầu lên trấn

Sáng sớm hôm sau, theo thói quen  kiếp trước, Bảo Nguyên dậy sớm. Dựa theo trí nhớ của 'cậu', Bảo Nguyên đi dọc theo đường nhỏ để lên trấn trên. Con mồi đã được cậu bỏ vào không gian, các đồ đạc chuẩn bị mua cậu cũng dự định bỏ luôn vào không gian mang về. Cậu không muốn người khác quá để ý mình.

"Nguyên tử, đi đâu đấy?" người gọi là một a ma trung niên, theo trí nhớ thân thể nay, đây là người được xem như gần nhà 'cậu' nhata. Nói là gần, nhưng thật ra cũng cách khá a, ai bảo nhà cậu nằm trơ trội một mình gần chân núi cơ chứ.
"Lâm a ma, ta muốn đi lên trấn, vật dụng trong nhà đã chẳng còn gì" cậu cười trả lời, vì Lâm a ma là người khá tốt..
"Aiiii, đại bá cùng đại bá ca ma của ngươi thật làm người không đúng, ta vốn định đến xem ngươi, sẵn tiện đem cho ngươi ít bộ ngô cùng cải thảo, đây, cầm lấy."
"Lâm a ma, sao ta có thể không biết xấu hổ mà lấy chứ, vẫn còn vài đồng tiền, đủ để ta mua chút này nọ."
"Vài đồng tiền đó thì được bao lâu, ta nói ngươi một tiểu ca nhi, sống thật không dễ dàng, nhận lấy đi, có việc cứ đến tìm Lâm a ma, đừng ngại, nên sớm đi trấn đi, kẻo muộn" Lâm a ma nói xong vô vỗ tay cậu rồi xoay người rời đi.
Cậu nhìn theo bóng lưng người kia, thở dài, ít nhất người ta không mang ý nghĩ gì xấu xa, có cơ hội sẽ hảo báo đáp.
Giả vờ bỏ bột ngô và cải thảo vào gùi đeo lưng, nhưng thật ra cậu lén lút thải chúng vào không gian, hắc hắc, xem ra có không gian thật tốt.

Lúc đến trấn cũng là xế trưa, tìm đến cửa hàng đồ rừng a cha hay bán, cậu biét đây là một cửa hàng khá tốt, ông chủ cửa hàng cũng rất phúc hậu.
"Chung bá, ta đến bán đồ rừng, ngày xem" cậu tươi cười mang con mồi từ giỏ ra..
"Nguyên tử đến à, ta nghe nói, cha ma ngươi đều qua đời, ca nhi đáng thương" lại nhìn về phía gà và thỏ rừng "Đã học được bản sự của a cha ngươi à, là bẫy được sao?"
"Phải, trước đó theo a cha học tập bẩy thú, vì không coa khí lực tập săn bắn, không nghĩ lại phải sớm thực hiện như vậy"
"Không cần quá đau lòng, chung bá mua cho ngươi, vân theo giá của a cha ngươi, thỏ rừng 25 đồng một cân, 3 con này hết thải 95 đồng, gà rừng 23 đồng một cân, con này vừa vận 2 cân. Hết thảy là 145 đồng. Trả cho ngươi."
"Đa tạ Chung bá, nếu may mắn bắt được con mồi ta sẽ đem đến Chung bá"

Rời khỏi cửa hàng bán đồ rừng, cậu đến của hàng vật phẩm, mua muối, giấm, mỡ cùng các thứ khác. Cậu thở dài, thế giới này cũng quá lạt hậu rồi, không có ớt, hay tiêu, đường càng không có, Bảo Nguyên là tín đồ ăn ngọt, này thật sự quá ác với cậu rồi.

Lại đến cửa hàng dược liệu, cậu biết sẽ có gừng ở đây, chặc, gừng tốt như thế người ta chỉ biết lấy noa làm dược liệu,lại không biết nó là một gia vị ngon.

Lại mua thêm một ít thịt, Bảo Nguyên chỉ thích thịt nạt, vừa hay thịt nạt lại rất rẽ, người ta xem thịt mỡ mới là đồ ngon. Thịt nạt chỉ 8 đồng một cân, thịt nạt lại 15 đồng 1 cân. Lại mua thêm 2 cân xương bồi bổ, quá hay chỉ 2 đồng.

Mua hết thảy, cậu lên đường trở về nhà. Hôm nay bán đã tiêu hết gần 100 đồng. Đúng là tiền khó kiếm dễ tiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro