Chương 44
So với những lần hoan ái hời hợt của ngày trước, lần này lại là Kori chủ động lấy lòng, trên mặt Higashi liền có chút ngượng ngùng, Kori nhớ tới lần trước chỉ vì dục vọng của hắn mà đột ngột chủ động yêu cầu cậu, khi ấy Higashi cũng bộc lộ ra loại phản ứng này, cuối cùng hắn cũng đã hiểu ra.
Không phải Higashi cố tình làm ra bộ mặt thẹn thùng, mà vì cậu đã từng chịu huấn luyện... Cậu bị người ta huấn luyện cách chủ động lấy lòng người khác, vì khi cậu chủ động, quả thực là phóng đãng đến mức người khác cũng cảm thấy 囧 (dâm) đãng, Higashi chưa từng được ai khác chủ động, cho nên tuy rằng thân thể đã quen với việc hoan ái, nhưng tình cảm vẫn cứ non nớt như một tờ giấy trắng, mới sinh ra loại phản ứng này.
Nghĩ đến đây, cảm giác hắn đối với người này vừa ngọt vừa đau lòng vừa trìu mến, Kori động tác càng thêm ôn nhu, muốn tìm mọi thủ đoạn làm cho Higashi được nếm trải sự thoải mái trong giao hợp.
Hai người rất nhanh phát ra tiếng thở dốc tạo thành một khung cảnh mờ ám, tiếng rên rỉ nhỏ từ môi Higashi bật ra, trong trẻo đến làm người cảm thấy ẩn sâu trong đôi mắt đạm mạc cuối cùng cũng lộ ra một màu sắc của dục vọng, vẫn là Kori lần đầu tiên nhìn thấy được, bất giác trong tim hắn lay động, nghe được từng tiếng than nhẹ thoã mãn cùng vui sướng, trong lòng hắn thoải mái không có gì miêu tả được.
Hai người thân thể ướt đẫm mồ hôi nằm cạnh bên nhau, hưởng thụ bầu không khí ngọt ngào sau cơn hoan ái triền miên.
Một lúc sau, Higashi bật miệng: "Mau đi rửa sạch"
"Ôm một chút nữa..." Kori thỏa mãn nhắm mắt lại, căn bản không muốn buông người này ra.
"Vừa rồi ôm không đủ sao !" Higashi cười nói, một bên duỗi tay kéo Kori dính sát bên hông ra: "Nhanh lên, tôi còn muốn sửa sang lại giường đệm nữa!"
Nhớ tới tình cảnh trước kia, Kori không bao giờ nguyện ý bị trở thành"khách qua đường" cùng cậu lần nào nữa nói: "Cùng nhau tắm rửa đi, lát nữa tôi cùng cậu dọn dẹp lại là được mà"
"Anh vẫn còn chưa tỉnh rượu sao?!" Nhéo nhẹ mặt Kori, Higashi khẽ cười nói: "Nhìn kỹ lại đi, tôi không phải là Shou đâu"
"Tôi thực sự không nhầm cậu thành Shou!" Kori nhíu mày, không biết là do mặt bị niết đau hay là bị lời nói của cậu đâm cho vài nhát đau đớn.
"Không nhận sai người vừa rồi sẽ như thế chủ động tích cực?" Higashi cười nhạo một tiếng, có ý trêu ghẹo nói.
Phủng đông mặt, Kori nghiêm túc nói: "Tôi không có nhận sai người"
Higashi cũng lười cùng hắn biện minh, chỉ mỉm cười gật đầu một cái.
Kori nhìn ra được, Higashi chỉ là lười tranh luận, căn bản không tin tưởng bản thân mình, đối với loại hiểu lầm này, hoàn toàn sẽ không để trong lòng, lần này thật sự lại khiến hắn ảo não một phen, thật muốn mổ ruột gan ra để cậu hiểu rõ hắn.
"Anh nếu không muốn tắm rửa thì cứ ngủ đi, tôi phải về phòng" Higashi kéo tay Kori xuống, nhàn nhạt nói.
《 Đoạn này mình không hiểu, dịch bừa nên bỏ trong ngoặc :^) Có ai đọc raw mà hiểu thì giúp mình sửa lại nhé
"Không thể nào!" Kori đột nhiên hú lên:" Cậu thật sự đã làm cùng tôi sao ?!"
"Tôi biết anh tỉnh rượu rồi, còn muốn giả vờ gì nữa" Nhướng mi liếc Kori: "Vừa rồi anh say rượu cũng là giả"
Kori im lặng mặc cho cậu nhìn hắn đến khi hai má nóng lên, muốn biện hay không cũng không phải lúc nữa.
Higashi thở dài: " Mới sáng sớm anh cũng đừng nên ở chỗ này tiết dục rồi trưng ra bộ mặt đầy ý kiến đó như vậy!" 》
Khẩu khí vẫn cứ thanh đạm, nhưng Kori nghe được ra Higashi không cao hứng mấy.
"Đương nhiên không phải." Kori vội vàng nói: "Loại chuyện này tôi muốn làm ở đâu mà chẳng được ?! Cậu nghĩ xem. Tôi đã đứng ở cửa chờ cậu hơn một giờ. Cứ cho là cậu không tin tôi, vậy còn chén canh của dì Asami cậu cũng không tin luôn sao ?! Đừng nghĩ như vậy, tôi thật sự sẽ thương tâm chết mất"
Higashi cúi đầu không đáp một tiếng, cậu không phải không tin Kori, cậu chỉ cảm thấy cả hai hiện tại không thể nào ở chung được, đột nhiên thái độ Kori thay đổi vèo một cái làm cậu hoàn toàn không thể thích ứng kịp.
Ở chung mười mấy năm, nói cậu đối với Kori không có chút cảm tình nào là lừa mình dối người, nhưng có phải là tình yêu thật sự hay không Higashi lại không nói được.
Trước kia ở Nishikori, cậu chỉ chờ đợi có tự do, chỉ muốn rời đi, sau khi dọn đi rồi, trời cao biển rộng thật đúng là chưa từng nghĩ đến Kori, nhưng hôm nay tình cờ gặp lại hắn... Giống như trước mắt đột ngột xuất hiện một đồ vật bị cậu lãng quên đi, có chút kinh ngạc cùng một chút... Có thể xem là cao hứng đi!
Đến cả chuyện vừa rồi, muốn nói Kori không đúng, cậu thật sự muốn bỏ mặc hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng chẳng lẽ cậu không sai sao?! Nhất định là lâu rồi không gặp, có chút bị hoa đầu rồi !!
Higashi lắc đầu nói: "Thật sự xin lỗi, tôi đáng lẽ không nên nói như thế"
"Higashi..." Kori hô một tiếng, nhưng hắn cũng không biết hắn muốn nói cái gì, hơi giật mình mà nhìn Higashi, lần mò trên gương mặt tuấn mỹ của cậu để tìm ra một đáp án đến chính mình cũng không biết đáp án ở đâu.
Đợi một lúc lâu cũng không thấy Kori trả lời, Higashi" ừm ?" một tiếng lấy làm kỳ lạ mà dò hỏi.
Kori nén lại tâm tình, thở dài sâu kín, nói: "Tôi biết lý do cậu rời Nishikori hơn phân nửa cũng là vì tôi, bất quá Asami cũng rất thương cậu, nếu cậu có rảnh vẫn nên trở về nhìn dì một cái, tuy rằng dì không nói gì, nhưng tôi có thể nhìn ra được dì rất nhớ cậu"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro