Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Thế Giới Mới

Ngày hôm sau, Mạch Dương thức dậy sớm hơn thường lệ. Mặc dù không phải là người thích thay đổi, hôm nay anh cảm nhận rõ sự khác biệt trong tâm trí mình. Cảm giác háo hức và lo lắng lẫn lộn khiến anh không thể hoàn toàn thư giãn, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng đây là quyết định của chính mình. Anh đã chọn bước ra khỏi vùng an toàn, và giờ là lúc để đối diện với thế giới mà Tô Mặc Kỳ đã hứa hẹn.

Mạch Dương chỉ mang theo một chiếc vali nhỏ, bên trong là những bộ quần áo gọn gàng mà anh vẫn mặc khi đi làm. Anh không mang theo quá nhiều thứ. Đối với anh, tất cả những gì anh cần là sự thay đổi, một cơ hội để nhìn thấy những điều mới mẻ, và có thể, là tìm ra một phần nào đó trong chính bản thân mình mà anh chưa từng biết tới.

Tô Mặc Kỳ hẹn anh ở một quán cà phê gần trung tâm thành phố, nơi không khí sôi động và mọi người đều bận rộn với công việc của mình. Mạch Dương đến trước một chút, ngồi ở góc quán, nhìn ra ngoài cửa kính, nơi dòng người vẫn vội vã đi qua đi lại. Cuộc sống ở Nhị Tinh, dù không tồi nhưng cũng thiếu vắng sự thú vị. Nó là một vòng lặp cũ mà anh đã sống trong đó bao nhiêu năm qua.

Khi Tô Mặc Kỳ đến, anh bước vào quán với một phong thái tự tin, ánh mắt lạnh lùng nhưng không thiếu phần quyến rũ. Hôm nay, cậu mặc một bộ vest màu đen sang trọng, khác hẳn với phong cách giản dị mà Mạch Dương đã thấy hôm qua. Mặc Kỳ đi thẳng về phía Mạch Dương, ngồi xuống đối diện với anh.

"Tôi nghĩ anh đã chuẩn bị sẵn sàng," Tô Mặc Kỳ nói, không cần phải hỏi, ánh mắt cậu đầy sự tin tưởng.

Mạch Dương gật đầu, dù trong lòng anh vẫn còn nhiều băn khoăn. "Vậy, chúng ta sẽ đi đâu?"

Tô Mặc Kỳ nhếch môi cười. "Đến Nhất Tinh."

Mạch Dương hơi giật mình, ngạc nhiên trước sự rõ ràng trong câu trả lời. Anh vẫn chưa hình dung ra cuộc sống ở Nhất Tinh sẽ như thế nào, nhưng cảm giác lo lắng lại xuất hiện trong lòng. Nhất Tinh không giống Nhị Tinh, nơi anh có thể nắm bắt mọi thứ. Nhất Tinh là một thế giới xa lạ, nơi những người giàu có và quyền lực sinh sống. Và anh một người bình thường liệu có thể tìm chỗ đứng giữa thế giới đầy thách thức ấy?

"Nhất Tinh?" Mạch Dương nhắc lại, ánh mắt đầy nghi ngờ. "Cậu muốn tôi làm gì ở đó?"

Tô Mặc Kỳ không trả lời ngay mà chỉ nhìn Mạch Dương bằng ánh mắt kiên định. Cậu đưa tay lấy một tách cà phê và nhấp một ngụm, rồi bình thản nói, "Đến đó, anh sẽ hiểu mọi thứ. Còn giờ, tôi chỉ muốn anh đi cùng tôi. Những cơ hội ở đó không dành cho người ngồi nhìn từ bên ngoài."

Mạch Dương im lặng một lúc, nhìn chằm chằm vào ly cà phê trước mặt. Anh không phải người thích mạo hiểm, nhưng hôm nay lại cảm thấy có điều gì đó thôi thúc anh bước tiếp. Một phần trong anh muốn khám phá Nhất Tinh – một thế giới hoàn toàn mới mẻ mà anh chưa từng biết đến. Nhưng một phần khác lại sợ rằng mình sẽ không thể hòa nhập, rằng mình sẽ mãi chỉ là một người ngoài cuộc.

"Tôi sẽ đi," cuối cùng Mạch Dương nói, giọng anh chắc chắn hơn nhiều so với cảm xúc trong lòng. Anh đã quyết định rồi, dù không biết rõ điều gì đang đợi mình.

Chuyến đi kéo dài không lâu, chỉ mất khoảng một giờ. Mạch Dương cảm thấy như mọi thứ quanh mình thay đổi từng phút một. Từ những tòa nhà quen thuộc, đến những con phố náo nhiệt, mọi thứ dần dần trở nên xa lạ. Tô Mặc Kỳ không nói gì trong suốt chặng đường, nhưng Mạch Dương có thể cảm nhận được một sức mạnh vô hình từ cậu, một sự tự tin mà anh không thể có được.

Khi chiếc xe cuối cùng dừng lại, Mạch Dương nhìn ra ngoài. Trước mắt anh là một khu vực hoàn toàn khác biệt so với Nhị Tinh – những tòa nhà chọc trời với ánh đèn sáng rực, những con đường rộng lớn, những chiếc xe sang trọng lướt qua không ngừng. Đây chính là Nhất Tinh, nơi mà anh chỉ nghe qua nhưng chưa từng bước chân vào.

Tô Mặc Kỳ dẫn Mạch Dương đi qua những con phố nhộn nhịp, dường như không ai để ý đến sự hiện diện của họ. Mạch Dương cảm thấy mình như một hạt cát nhỏ bé giữa đại dương, một người ngoài cuộc lạc lõng trong thế giới xa hoa này.

Cuối cùng, họ đến một tòa nhà lớn, nổi bật giữa trung tâm thành phố. Đó là một tòa nhà cao tầng, được thiết kế hiện đại và sang trọng. Tô Mặc Kỳ không ngừng bước, dẫn Mạch Dương vào trong, và anh bắt đầu cảm thấy choáng ngợp bởi sự xa hoa của nơi này.

"Đây là nơi tôi sống," Tô Mặc Kỳ nói, giọng cậu đầy tự hào. "Cũng là nơi anh sẽ làm việc."

Mạch Dương nhìn quanh, không giấu được sự ngạc nhiên. Những tòa nhà chọc trời, những căn hộ sang trọng, và những người ra vào nơi này đều là những người có quyền lực. Anh không thể phủ nhận rằng mình có chút e ngại. Anh không biết liệu mình có thể hòa nhập vào đây hay không, nhưng anh cũng không thể quay lại.

"Anh sẽ làm gì ở đây?" Mạch Dương hỏi, cảm thấy những câu hỏi trong lòng ngày càng nhiều.

"Anh sẽ trở thành bác sĩ cho gia đình tôi. Và sẽ học hỏi từ những người trong Nhất Tinh này." Tô Mặc Kỳ trả lời, giọng điềm tĩnh nhưng cũng đầy quyết đoán.

Mạch Dương nhìn vào đôi mắt của Tô Mặc Kỳ, không biết mình đang cảm thấy gì. Anh không nghĩ mình sẽ nhanh chóng tìm được vị trí trong thế giới này, nhưng có lẽ đây chính là cơ hội duy nhất trong đời anh. Một cơ hội để thử thách bản thân, để bước ra khỏi cái vỏ bọc an toàn mà anh đã sống bao nhiêu năm qua.

Và như vậy, cuộc sống của Mạch Dương chính thức bước vào một giai đoạn mới. Một thế giới mà anh không thể biết trước mọi thứ, nhưng lại là một thế giới đầy cơ hội và thách thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro