Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Sách Tàng] Ngươi làm gì vậy?

Tác giả:是宝钗不是白菜菠菜

Edit: Yi.

Thể loại: Võng du Kiếm Tam, đam mỹ, ngọt.

_______________________________________

Diệp Tử Câm là một người chơi Tàng Kiếm vạn năm, mặc dù ngoài miệng lúc nào cũng chê Tàng Kiếm là một môn phái rác rưởi, nhưng trong lòng lại yêu thích đến không chịu được. Tài khoản của hắn là một Nhị thiếu gia cam vũ đầy đủ, box Hồ kim, mặc dù không phải rất tình nhưng cũng coi như là có chút khí chất của một tiểu suất ca.

Hôm nay Diệp Tử Câm treo máy ở Thành Đô, mở YY nghe đám đồ đệ đánh sân thi đấu, để nhân vật Tàng Kiếm nhị thiếu gia cô đơn một mình đứng ở Thành Đô, Diệp Tử Câm mở điện thoại chuẩn bị chơi vương giả, chợt nghe thấy trong trò chơi vang lên một tiếng đinh, Nhị thiếu gia nhận được một tin nhắn riêng.

Diệp Tử Câm ngồi thẳng người lên ấn mở kênh trò chuyện riêng, tin nhắn là do một Thiên Sách trong list thân hữu gửi tới, người nọ hỏi hắn có ở trên YY hay không, Diệp Tử Câm trả lời đối phương một câu, đối phương tỏ vẻ chính mình phải lên YY tìm hắn.

Vị quân gia Thiên Sách này cùng Diệp Tử Câm quen biết đã lâu, thỉnh thoảng sẽ tìm Diệp Tử Câm đánh sân thi đấu, mục đích chủ yếu là đánh phối trí ân ái Sách Tàng.

Thời điểm quân gia lên YY, hai đồ đệ của Diệp Tử Câm vừa vặn đánh xong sân thi đấu, trong kênh nói chuyện hoàn toàn yên tĩnh, quân gia vừa vào đã hô ID của Nhị thiếu gia, sau đó hỏi hắn có muốn đánh sân thi đấu hay không. Quân gia muốn đánh 22, vừa nói đến 22 Diệp Tử Câm liền đắc ý.

"Buổi chiều ta vừa mang đồ đệ đánh 22 a, ta rất lợi hại, một đánh hai!"

Nghe ngữ khí cũng có thể đoán được vẻ mặt kiêu ngạo đắc ý của Diệp Tử Câm, quân gia khen hắn vài câu sau đó lại mời hắn đánh 22, Diệp Tử Câm thoát khỏi trò chơi vương giả trên điện thoại, vui vẻ đi theo quân gia đánh 22.

Thời điểm rời đi quân gia còn nói: "Hai người chúng ta là Sách Tàng, phối trí ân ái, nhất định có thể thắng."

Ân ái hay không ân ái cũng chỉ có hai người bọn họ biết, nhưng Diệp Tử Câm không biết là, hai đồ đệ của hắn đã sớm ở trong một cái nhóm chat nhỏ nào đó điên cuồng xoát "Sách Tàng là thật".

Ân ái 22 không qua mấy ngày, Diệp Tử Câm lại muốn đánh sân thi đấu, có lẽ là do phối trí Sách Tàng thật sự khiến cho người ta lên cấp a, hắn thấy quân gia trên YY liền bắt lấy người hô đánh 22, quân gia cũng không phải rất muốn đánh, Diệp Tử Câm thấy thế liền xin hắn.

"Đến đi bảo bối ~, đánh sân thi đấu rất thú vị a~~, đến đi đến đi~~."

Lúc này, hai đồ đệ của hắn vẫn còn ngồi xổm trên YY ăn ý mà hít mạnh một tiếng, hai người chà xát đống da gà da vịt trên người một cái, lòng hiếu kỳ khiến cho hai người quyết tâm lưu lại đây nghe đôi "cẩu nam nam" này đánh 22, kết quả cả buổi tối hôm đó, Diệp Tử Câm không hề hé răng nói mấy lời nũng nịu giống như lúc đầu nữa.

Về sau hai đồ đệ phát hiện sư phụ của các nàng trở nên yêu thích nói chuyện trên YY, nhiều khi bọn họ bất chợt tiến vào đều chứng kiến hắn và quân gia đang nói chuyện với nhau trên YY, nhưng mỗi lần bọn họ đi vào, hai người kia lập tức ngậm miệng lại không nói chuyện nữa.

Thật ra Diệp Tử Câm không thường nói mấy lời xấu hổ, theo cách nói của hắn chính là muốn duy trì hình tượng Nhị thiếu gia lạnh lùng đẹp trai, ngươi muốn hỏi hắn tại sao trước mặt quân gia lại nói mấy lời xấu hổ?

Đùa cái gì vậy? Nhị thiếu gia của Tàng Kiếm sơn trang tay cầm trọng kiếm như hắn sao có thể nói ra mấy lời đáng xấu hổ như vậy được? Đám đồ đệ ở bên kia nghe xong liền cười lớn một trận, quân gia thì ngược lại, so sánh với đám đồ đệ kia thì quân gia cười hàm xúc hơn một chút, cười xong quân gia liền vuốt lông gà cho Diệp Tử Câm: "Ngươi không nói mấy lời xấu hổ, là ta nói."

Diệp Tử Câm đi công tác, đồ đệ vào tài khoản của hắn giúp hắn làm hằng ngày. Công việc của Diệp Tử Câm vốn rất bận rộn, đồ đệ giúp hắn làm hằng ngày cũng không phải một hai lần, nhưng lần này Diệp Tử Câm ngoài ý muốn phải đi công tác vài ngày, thậm chí gọi điện thoại hay liên lạc Wechat cho hắn cũng không thấy hắn hồi âm lại.

Kỳ lạ không chỉ có Diệp Tử Câm, còn có quân gia. Quân gia online cố định vào buổi tối, lúc trước thời điểm bản thân Diệp Tử Câm online, hai người bọn họ ước hẹn ít nhất năm ngày đánh sân thi đấu một lần, nhưng từ khi Diệp Tử Câm đi công tác đến nay đã hơn hai tuần, quân gia vậy mà một lần online cũng không có.

Cho dù sư phụ không online, quân gia cũng không cần nản lòng thoái chí đến mức không online chứ? Đồ đệ nghĩ nghĩ, sau đó thoát tài khoản của Diệp Tử Câm rồi đăng nhập bằng tài khoản của mình.

Vừa khéo chính là cô nàng vừa online không được bao lâu liền nhận được thông báo của hệ thống nhắc nhở sư phụ online. Thuận tay ấn mở danh sách hảo hữu nhìn một cái, ah, quân gia cũng thông suốt mà online luôn rồi.

Diệp Tử Câm có hai đồ đệ, một người là Nhị tiểu thư cùng trận doanh với hắn, người còn lại là Cầm la bên trận doanh đối địch. Lúc này Nhị tiểu thư gửi cho Cầm la một tin nhắn riêng kêu nàng mau chạy tới Thành đô, sau đó khung tin nhắn riêng của Cầm la luôn trong trạng thái đinh đinh đinh. Cầm la thừa dịp thời gian thi triển thần hành liếc nhìn tin nhắn riêng, phía dưới tất cả đều là từ ngữ cảm thán của Nhị tiểu thư, không đợi Cầm la đánh chữ hỏi đã xảy ra chuyện gì, thần hành đã cắt đứt đối thoại của hai người.

Xuất hiện tại Thành Đô, cửa thành chật ních người chơi, Cầm la gửi lời mời tổ đội cho Nhị tiểu thư liền phát hiện nàng đang đứng trong thành. Cầm la lập tức chạy đến bên cạnh Nhị tiểu thư, phát hiện nơi này có người đang đốt pháo hoa, đem đường lớn Thành Đô nổ đùng đùng không dứt.

Hệ thống nhắc nhở quân gia liên tục phóng pháo hoa với Diệp Tử Câm, mà Diệp Tử Câm cũng điên cuồng xoát pháo hoa cho quân gia. Hiệu ứng pháo hoa xuất hiện tầng tầng lớp lớp, người qua đường đều mắng hai người làm mù mắt cẩu độc thân của bọn họ.

Nhị tiểu thư nói lúc nàng treo máy thì trông thấy sư phụ và quân gia online, ba người cách nhau không xa, nàng gửi lời mời tổ đội cho Diệp Tử Câm muốn cùng đi xoát phó bản, không nghĩ tới Diệp Tử Câm vậy mà cự tuyệt lời mời tổ đội của nàng, sau đó hai người bọn họ bắt đầu phát rồ mà phóng pháo hoa cho nhau.

Muốn biết bọn họ đang làm cái gì, phương pháp tốt nhất chính là lên YY nghe lén. Thời điểm Nhị tiểu thư và Cầm la tiến vào kênh YY của Diệp Tử Câm, Diệp Tử Câm đang cùng quân gia cười cười nói nói, Diệp Tử Câm không ý thức được mà bắt đầu nói mấy lời xấu hổ. Hai đồ đệ của hắn thức thời ngậm miệng lại, làm bộ chính mình cái gì cũng không biết mà nghe lén, nhưng mà các nàng vẫn bị quân gia phát hiện.

Quân gia nhắc nhở Diệp Tử Câm hai đồ đệ của hắn ở trong này im lặng không nói lời nào, Diệp Tử Câm nhìn hai tên đồ đệ tiến vào nghe lén này, lập tức cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười.

"Hai người các ngươi ở chỗ này làm gì vậy?"

"Không làm gì nha, sư phụ!" Cầm la giả ngu nói, Nhị tiểu thư cũng phụ họa theo, để cho Diệp Tử Câm cứ mặc kệ hai người các nàng. Tất nhiên là Diệp Tử Câm không có khả năng mặc kệ các nàng.

"Các ngươi có vấn đề gì muốn hỏi thì mau hỏi, hỏi xong thì lăn."

Nhị tiểu thư đứng mũi chịu sào hỏi bọn họ có phải là tình duyên hay không, Diệp Tử Câm không có khí phách như vừa rồi, hắn chỉ hàm hồ ừ một tiếng xem như trả lời vấn đề, quân gia thấy Diệp Tử Câm thẹn thùng liền lấy cớ muốn đánh 22 đuổi hai người đi.

Diệp Tử Câm thấy hai đồ đệ thoát khỏi YY, lập tức thở dài một hơi: "Chúng ta đi đánh 22 sao?"

"Không vội." Quân gia di chuyển con chuột, lại phóng thêm một cái pháo hoa: "Chúng ta đã ân ái nhiều năm như vậy, dù sao cũng phải tú một chút chứ."

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro