Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 75

Thật ra, bất kể là ai, khi hẹn hò lần đầu với người mình thích đều sẽ vô thức chăm chút bản thân, muốn thể hiện những gì tốt đẹp nhất của mình, không phân biệt giới tính.

Sau một thời gian dài theo sát Phó Du, Tiểu Long cuối cùng cũng hiểu thế nào là 'tình yêu khiến người ta ngu ngốc'. Nhìn thấy ông chủ của mình, người đang tỏ ra ngốc nghếch và không có chút dáng vẻ tinh anh của một ông chủ, Tiểu Long không khỏi lo lắng cho khoản thưởng cuối năm của mình.

Cảm giác như một ngày nào đó ông chủ của cậu ta sẽ bỗng dưng đưa hết tài sản cho Thời Duyệt, rồi đến cả thưởng cuối năm của cậu ta cũng không có.

Cùng lúc đó, cậu ta không khỏi tò mò, hai người này đã ở bên nhau từ khi nào?

Khi xuống xe, Phó Du cầm một chiếc túi xách màu đen. Thời Duyệt liếc nhìn, không thấy logo nào nên cũng không để tâm. Nhà hàng lần này do Phó Du chọn, là một nhà hàng cao cấp mà anh đã đầu tư. Chỉ ở đây, trang phục của cả hai mới không bị coi là kỳ quặc.

Trong phòng riêng, Phó Du nhanh chóng gọi món xong rồi nhìn Thời Duyệt, mỉm cười nhẹ nhàng: "Album mới của anh đã hoàn thành, nhưng không nhiều lắm, chỉ có ba bài."

Hai mắt của Thời Duyệt sáng lên: "Thật sao?"

Phó Du gật đầu, từ chiếc túi đen lấy ra một đĩa CD, nói: "Anh muốn cho em nghe trước. Sau khi em nghe xong, anh sẽ phát hành."

Thời Duyệt lập tức nhận lấy, thấy vỏ CD in hình tranh hoạt hình đẹp mắt. Trong tranh là một cậu bé mặc áo hoodie màu vàng ấm đứng trước cửa sổ, ôm một chiếc tai nghe đỏ lớn, nhắm mắt lắng nghe nhạc.

Trong bức tranh, khóe miệng cậu bé nhếch lên, thanh thản và đẹp đẽ. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên người cậu, ánh sáng từ phía sau tạo thành đôi cánh mờ ảo.

"Vẽ đẹp quá, đây là thiên thần phải không?" Thời Duyệt sờ vào đôi cánh sáng phía sau cậu bé, khen ngợi. Nhưng không hiểu sao, gương mặt cậu bé trông hơi quen, như đã thấy ở đâu đó.

"Đây là em." Phó Du nói với giọng nhẹ nhàng.

"Thì ra là vậy, hèn gì em thấy quen quen." Thời Duyệt ngạc nhiên nhìn Phó Du, lòng ngọt ngào, hóa ra trong lòng anh họ Phó, cậu lại có hình ảnh như vậy sao?

Phó Du đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, nói những câu khiến tim cậu đập nhanh: "Đĩa CD bài hát mới chỉ có một cái duy nhất, chỉ dành cho em."

Thời Duyệt ngây người, nhìn CD trong tay rồi lại ngẩng đầu nhìn anh, sau một lúc liền nở một nụ cười rạng rỡ.

Món ăn ở nhà hàng Tây khá ngon, hai người ăn uống vui vẻ, trò chuyện hào hứng. Sau bữa ăn, Phó Du đề nghị xem phim nhưng Thời Duyệt lại nhớ đến bộ phim <<Khói Hồng>> mà Trần Thư Ngữ đã nói với cậu, tối nay vừa chiếu.

Vì vậy, cậu kéo Phó Du lại: "Chúng ta xem TV nhé, một bộ web drama mà em diễn vừa ra mắt, chị Trần bảo em phải quảng bá một chút."

Phó Du hơi ngạc nhiên nhưng rất nhanh gật đầu. Anh luôn theo dõi Thời Duyệt, tất nhiên biết bộ phim mới của cậu đã lên sóng. Chỉ là anh nghĩ, lần hẹn hò đầu tiên nên theo một quy trình hoàn hảo. Tối về xem cũng được.

Thời Duyệt đã nói như vậy nên anh cũng không có ý kiến gì.

Bởi vì là bộ phim mình tham gia, Thời Duyệt đã chi tiền mua gói thành viên của nền tảng video. Chủ yếu là vì có anh họ Phó bên cạnh, cậu không tiện mượn tài khoản của bạn bè.

Bộ phim này có thể coi là một bộ phim đơn, hầu như mỗi hai đến ba tập là một câu chuyện nhỏ. Nội dung kể về một thám tử trở về từ nước ngoài trong thời kỳ dân quốc, nhân vật chính là Nguyên Kiểm, để tìm hiểu cái chết của ba mẹ, đã trực tiếp hoặc gián tiếp can thiệp vào nhiều sự kiện. Trong quá trình trải qua các sự kiện, anh ta không ngừng phá án và chứng kiến nhiều mối tình phức tạp.

Thời Duyệt vào vai công tử nhà giàu Lăng Tư Vãn trong câu chuyện nhỏ thứ hai, đồng thời là vị hôn phu của người mà nhân vật chính thầm yêu. Nhưng lần xuất hiện đầu tiên của cậu lại là ở cuối câu chuyện đầu tiên và không hiện mặt.

Trên màn hình, trong một căn phòng tối tăm, một người đàn ông mặc áo choàng đen ngồi lười biếng trên ghế gỗ đỏ, bên cạnh là chiếc máy hát đang phát những giai điệu du dương. Phần trên của người đàn ông bị bóng tối che khuất, chỉ có thể nhìn thấy đường nét khuôn mặt mượt mà.

Đôi tay mảnh khảnh có khớp xương rõ ràng đang nhẹ nhàng chơi một chiếc quạt giấy, trên ngón tay dài có một chiếc nhẫn ngọc bích phát ra ánh sáng kỳ lạ.

Trong phần bình luận xuất hiện nhiều thảo luận.

[Khung cảnh này, đôi tay này, thật tuyệt!]

[Có vẻ như dáng người và đôi tay đều rất đẹp, cảm giác là một chàng trai đẹp?]

[Nhìn tay kìa! Là Thời Duyệt, chính là tay của cậu ấy! Tay của cậu ấy vừa dài vừa mảnh nhưng khớp xương rõ ràng, da lại trắng, trên ngón út bên tay trái có một vết sẹo rất nhỏ, nếu nhìn kỹ là nhận ra ngay.]

[Trong bộ phim này có cậu ấy, tôi đã xem danh sách diễn viên rồi! Nhưng có vẻ như cậu ấy vào vai phản diện nhỉ?]

Không biết phản diện hay không, Phó Du chỉ biết rằng đôi tay đó thật đẹp. Anh nhìn về phía Thời Duyệt ở bên cạnh, không nhịn được mà khen: "Tay đẹp quá."

"Cảm ơn." Thời Duyệt bình thản nhận lời khen, ấn vào tập tiếp theo.

Trong tập tiếp theo, cậu chính thức xuất hiện. Cậu mặc áo dài màu trắng ngà, diện mạo xuất sắc, khí chất quý phái, đôi mày và ánh mắt như ngọc. Khi cậu mỉm cười với nữ chính, giống như có gió xuân thoảng qua, tựa như giữa thế gian chỉ có một mình cậu tỏa sáng.

Phó Du hít thở hơi gấp, cố gắng chuyển ánh nhìn từ màn hình sang Thời Duyệt bên cạnh, nhịp tim mới từ từ ổn định lại.

Thời Duyệt hoàn toàn không biết gì, cậu đang chăm chú xem bình luận.

[Ôi trời, trông như vậy sao có thể là phản diện BOSS chứ!]

[Lại một lần nữa bị sắc đẹp và khí chất của Tiểu Duyệt đè bẹp! Tôi chết mất!]

[Khí chất tuyệt vời quá, Lăng thiếu gia yyds*!]

(*YYDS - 永远的神 - Yǒngyuǎn de shén / Mãi mãi là thần/ Mãi đỉnh)

[Người dịu dàng như vậy sao có thể là phản diện chứ?]

........

Thời Duyệt cười, nghĩ đến những hành động sau này của Lăng Tư Vãn, lại cảm thấy chắc hẳn fans sẽ phải tức giận lắm.

Trong phim, Lăng Tư Vãn rất tốt với vị hôn thê của mình, cũng là nữ chính, đến nỗi khiến mọi người đều nghĩ anh ta yêu cô, bao gồm cả nữ chính. Cho đến khi gia đình nữ chính gặp tai nạn, cô tìm thấy một chiếc nhẫn ngọc bích tại hiện trường.

Vì vậy, hai nhân vật chính cùng nhau điều tra nguồn gốc của chiếc nhẫn, cuối cùng phát hiện manh mối trong một bài báo cách đây mười năm. Bài báo đó nói về một bà cô giàu có tự vẫn tại nhà.

Trong bức ảnh đăng kèm bài báo, bà cô ấy đeo đúng chiếc nhẫn ngọc bích. Sau đó, họ tiếp tục điều tra danh tính của bà và phát hiện ra bà chính là mẹ của Lăng Tư Vãn.

Hai người tìm đến nhà Lăng Tư Vãn, muốn đối chất với anh ta, nhưng không ngờ lại rơi vào cái bẫy. Hoặc nói chính xác hơn, từ đầu họ đã ở trong cái bẫy đó.

Trong phim, vẫn là căn phòng tối tăm đó. Lăng Tư Vãn mặc áo dài màu trắng ngà từ lần đầu xuất hiện, ngồi yên trên ghế gỗ đỏ, cầm bát trà, nhắm mắt từ từ thưởng thức hương trà. Đôi tay trắng như ngọc đặt trên chiếc bát sứ có hoa văn đỏ tạo nên một vẻ đẹp không thể tả. Khuôn mặt điển trai vẫn nở nụ cười nhưng trong ánh mắt lại đầy vẻ tà mị.

Một lúc sau, Lăng Tư Vãn mở mắt, trong ánh mắt đầy u ám và lạnh lẽo, giọng nói không mang chút cảm xúc nào: "Đến rồi sao?"

Sau đó, nam nữ chính bắt đầu chất vấn Lăng Tư Vãn, và không biết vì lý do gì, Lăng Tư Vãn thẳng thắn thừa nhận và kể lại mọi việc mà anh ta đã làm.

Anh ta giống như một đứa trẻ giữ bí mật quá lâu, sắp bị đè bẹp, không thể chờ đợi để chia sẻ với người khác. Ban đầu anh ta vẫn bình tĩnh, nhưng dần dần khi kể đến, lại trở nên phấn khích điên cuồng.

Hóa ra, cái chết của mẹ anh ta không phải là một tai nạn mà là bị chính ba anh ta giết. Ba anh ta năm nào cũng bạo hành mẹ và anh ta, trong khi mẹ anh ta đã cầu cứu khắp nơi mà không ai giúp. Trong một lần bất ngờ, ba anh ta đã giết mẹ anh ta và giả vờ như đó là một tai nạn.

Vì vậy, Lăng Tư Vãn tức giận chịu đựng, khi lớn lên đã âm thầm động tay động chân với chiếc xe của ba mình, khiến ba anh ta chết. Sau đó, Lăng Tư Vãn bắt đầu nhắm đến những người đã thấy mẹ cậu cầu cứu mà không ra tay cứu giúp, dù trực tiếp hay gián tiếp.

Nạn nhân trong vụ án mà nam chính giải quyết trước đó chính là ba mẹ của nữ chính. Họ đã thấy mẹ Lăng Tư Vãn cầu cứu mà không làm gì, vì vậy Lăng Tư Vãn đã khiến gia đình họ tan nát, kể cả những đứa trẻ vô tội cũng không tha.

Anh ta kết hôn với gia đình nữ chính, lấy danh nghĩa vị hôn phu để tiếp cận nữ chính, thường xuyên hẹn hò với cô để khiến cô và gia đình yên tâm, dễ dàng thực hiện 'tai nạn' sau này.

Kế hoạch sâu xa, thủ đoạn tàn nhẫn.

"Những kẻ đáng chết đã bị giết hết, chỉ còn lại cô, tiểu thư Bạch." Lăng Tư Vãn cười điên cuồng, đôi mắt đen như mực, không một chút ánh sáng: "Chiếc nhẫn là tôi cố tình để lại, nếu không thì sao các người lại đến đây. Đã đến rồi thì đừng đi nữa nhé."

Vừa dứt lời, không biết từ khi nào trong tay Lăng Tư Vãn xuất hiện một sợi dây dài, anh ta nhẹ nhàng kéo. Ngay lập tức, ngôi nhà bị ngọn lửa bao trùm.

Nam chính vội kéo nữ chính ra ngoài, nhưng nữ chính không nỡ, muốn kéo Lăng Tư Vãn ra. Tuy nhiên, anh ta như cảm nhận được ý định của cô, lùi lại vài bước, cười điên cuồng, ánh mắt kiên quyết nhưng lại ngân ngấn nước, mãi không chịu rơi xuống. Một lúc sau, anh ta đột nhiên ngừng cười, lạnh lùng nhìn nữ chính rồi quay lưng bước vào biển lửa.

Anh ta tìm một chỗ chưa bị lửa ảnh hưởng, nằm xuống, cuộn mình thành một cục nhỏ, bình tĩnh chờ đợi cái chết đến.

Cuối cùng, nữ chính từ bỏ việc cứu anh ta, được nam chính bảo vệ thoát ra ngoài.

Ở cuối câu chuyện thứ hai, nữ chính cầm chiếc nhẫn ngọc bích, ngồi bên cạnh giường bệnh, chăm sóc cho nam chính bị bỏng vì cứu cô. Ánh mắt của cô, lạnh lùng giống hệt ánh nhìn cuối cùng của Lăng Tư Vãn trước khi chết.

Thời Duyệt đã tắt bình luận để xem đoạn này, cậu rất muốn biết hình ảnh điên cuồng mà mình thể hiện có đạt yêu cầu không. Nhìn chung, vẫn ổn.

Nhớ lại bản thân cười điên cuồng trong biển lửa, Thời Duyệt quay đầu nhìn Phó Du, thấy anh vẫn im lặng nhìn vào điện thoại, vội vàng giơ tay vẫy vẫy trước mặt anh: "Anh họ Phó? Có sợ không?"

Phó Du tỉnh lại, mỉm cười với cậu, nói: "Không, chỉ là bị diễn xuất của em làm cho sợ thôi, sức bùng nổ rất mạnh. Ánh mắt cũng rất tốt."

"Haha." Thời Duyệt cười tươi nói, "Phải cảm ơn anh Triệu, nếu không có anh ấy dạy bảo, em cũng không chắc đã diễn tốt."

Thời Duyệt nói Lăng Tư Vãn là một kẻ điên, không phải là oan uổng. Bởi vì những người xung quanh không giúp mẹ anh ta nên anh ta đã đổ lỗi cho cái chết của mẹ lên đầu họ và còn khiến cả gia đình họ phải trả giá. Cuối cùng, anh ta như thể đã chán sống, tự mình đi về phía cái chết.

Cậu sống trong một môi trường hòa bình từ nhỏ, người xấu nhất mà cậu thấy chỉ là kẻ đã lấy hết tiền của cậu nên lúc đó cậu thật sự không biết phải diễn vai này như thế nào, hoàn toàn nhờ vào sự chỉ dẫn của Triệu Nhân.

Nhớ lại lời của Trần Thư Ngữ về việc quảng bá, cậu chụp một bức ảnh của mình khi lần đầu xuất hiện trong phim, đăng lên Weibo với nội dung:

[Có tiền là vui sướng]: <<Khói Hồng>>, Lăng Tư Vãn, tôi diễn, tuyên truyền //hình ảnh//

Rất ngắn gọn và rõ ràng, thấy bài Weibo này, Trần Thư Ngữ suýt nữa tức đến mức hộc máu.

Phó Du cũng ngay lập tức thấy nội dung này, anh cười lắc đầu, vui vẻ chuyển tiếp và bình luận:

[Phó Du V: Vừa xem bộ phim này, nhịp điệu câu chuyện rất chặt chẽ, nam nữ chính thông minh. Lăng Tư Vãn vừa đẹp vừa điên, rất hay!]

Không biết là đang khen phim hay khen người.

Phạm Tinh Dương thấy anh họ mình đăng Weibo, lòng cảm thấy chua chát. Anh họ chưa từng quảng bá cho bất kỳ tác phẩm nào của cậu ta nhưng lại chia sẻ cho Thời Duyệt. Quả thực, anh họ là kẻ thấy sắc quên nghĩa!

Cậu ta tức giận bình luận và chuyển tiếp: [Nói đi, Tiểu Duyệt đã trả cho anh bao nhiêu tiền? Công việc này em đã làm quen rồi, dưới năm hào em không làm!]

Phó Du mỉm cười nhẹ, trả lời: [Cậu ấy đã cho tôi báu vật duy nhất của nhà cậu ấy.]

Thời Duyệt nhìn thấy câu này, khuôn mặt đỏ bừng.

Phạm Tinh Dương hiểu ý, đột nhiên có cảm giác dự đoán rằng sau này sẽ không thiếu 'cơm chó cao cấp' cho mình ăn!

Nhìn thấy các fans hâm mộ cười đùa, tưởng rằng hai anh em đang đùa giỡn, Phạm Tinh Dương cảm thấy như mình là người tỉnh táo giữa đám đông say. Cậu ta rất muốn hét lên: 'Tất cả những gì anh ấy nói đều là thật!'

Triệu Nhân, Trần Thư Ngữ, Từ Họa và nhiều người có quan hệ tốt với Thời Duyệt cũng chia sẻ lại Weibo của cậu, còn đồng loạt ghi chú: [Chia sẻ, quảng bá, năm hào này, xin chuyển khoản @Có tiền là vui sướng.]

Thời Duyệt thực sự đã chuyển cho họ năm hào, không thêm một xu nào.

Một lúc sau, trong khi Phó Du đưa Thời Duyệt về căn hộ, cậu đã bắt đầu lên hot search.

#Thời Duyệt quảng bá#

#Thời Duyệt diễn xuất#

Trước tiên, nội dung đầu tiên là nhắm vào bài quảng bá ngắn gọn mà cậu đã đăng, cùng với những nội dung kỳ quặc từ các ngôi sao lớn khác chuyển tiếp.

Trong đó, Phạm Tinh Dương và La Nam còn chụp ảnh màn hình lại việc nhận chuyển khoản năm hào từ Thời Duyệt, không quên ghi chú: [Cảm ơn đại lão]. Điều này không ngoài dự đoán đã gây ra nhiều tiếng cười từ người qua đường và fans.

[Tôi chết tiệt, Thời Duyệt thật dũng cảm, lại thật sự gửi năm hào!]

[Cười chết tôi, Từ Họa cũng nhận được!]

[Quảng bá kỳ quái nhất trong lịch sử, có thể được ghi vào sử sách!]

[Chấn động! Các ngôi sao lớn chỉ cần năm hào tiền quảng bá!]

......

Thời Duyệt cười và trả lời một số bình luận của fans, nhiều fans trong số đó thật thú vị và dễ thương. Sau khi trả lời xong, cậu thoát ra để xem hot search thứ hai.

Trong hot search thứ hai, không có gì bất ngờ khi hầu hết đều khen ngợi diễn xuất của cậu. Nhân vật 'Lăng Tư Vãn' mà cậu đảm nhận, bề ngoài thanh tao nhưng bên trong lại có sự điên cuồng đáng sợ. Đặc biệt là trong cảnh cuối, từ trạng thái bình tĩnh đến điên cuồng, rồi lại trở về với sự lạnh lùng đã khiến người xem phải rùng mình.

[Diễn xuất hoàn hảo, không sợ phản diện xấu, chỉ sợ phản diện đẹp trai.]

[Cậu ta thật điên, tôi rất thích!]

[Diễn xuất tuyệt vời, ánh mắt trong biển lửa cuối cùng thực sự làm tôi sợ!]

[Tôi thật không ngờ thế hệ trẻ lại có sức bùng nổ mạnh mẽ như vậy, đúng là một kẻ điên, vừa thảm vừa điên, thật sự không đúng chuẩn mực!]

[Nếu chuẩn mực thì có còn gọi là phản diện không? Nhưng quá khứ của cậu ấy cũng thật đáng thương!]

......

Thấy nhiều người khen ngợi diễn xuất của mình, Thời Duyệt cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Lúc này Triệu Nhân cũng nhắn cho cậu: [Đạt yêu cầu rồi, từ giờ diễn xuất của cậu sẽ được công nhận là tốt, năng lực cũng sẽ được nhiều người ghi nhận hơn. Nhưng đừng tự mãn, cậu vẫn còn nhiều điều để học.]

Thời Duyệt mỉm cười, trịnh trọng cảm ơn và chuyển cho anh ta thêm năm hào. Kết quả bị Triệu Nhân bắt gặp và cười mắng vài câu rồi trò chuyện thêm một lúc mới thôi.

Khi tâm trạng đã ổn định, Thời Duyệt lấy CD của Phó Du ra phát. May mắn là căn hộ nhỏ này đủ tiện nghi, nếu không cậu thật sự không có dụng cụ để nghe nhạc.

Những giai điệu tuyệt đẹp vang lên, Thời Duyệt hơi ngạc nhiên, bản nhạc chậm này có vẻ không giống phong cách trước đây của anh họ Phó.

Cho đến khi giọng của Phó Du vang lên, cậu mới biết, hóa ra không phải do cậu cảm nhận sai____ người thường viết nhạc theo phong cách mạnh mẽ, u ám như Phó Du, lại viết một bài tình ca.

Bài đầu tiên, âm điệu từ u ám đến hừng hực, kể về một tia sáng chiếu xuống từ đáy biển sâu. Để theo đuổi tia sáng đó, anh đã nỗ lực bơi về phía nguồn sáng. Cuối cùng, anh nắm được một bàn tay đưa ra với anh, thành công nổi lên mặt nước, hồi sinh với sức sống mới.

Bài thứ hai, giọng hát nhẹ nhàng mang theo chút buồn, lời ca giản dị nhưng đầy khát khao và không cam lòng, kể về tâm trạng thích một người nhưng không dám thổ lộ. Vừa ấm áp lại vừa đau lòng.

Bài thứ ba ngọt ngào hơn hai bài trước. Dù là giai điệu hay giọng hát của Phó Du, đều tràn đầy sự ngọt ngào, nhưng không có lời, chỉ là những âm thanh nhẹ nhàng ngân nga.

Ba bài hát kết thúc, CD im lặng một lúc, rồi vang lên một câu nói được ghi âm thêm.

"Anh thích em."

Giọng nói đầy tình cảm.

Thời Duyệt ôm chăn lăn lộn trên giường, cười như một kẻ ngốc.

Sáng hôm sau, khi album kỹ thuật số của Phó Du mang tên <<Mười Tám>> ra mắt, Thời Duyệt đã mua ngay một ngàn bản. Đồng thời, cậu không quên đăng Weibo để quảng bá cho bài hát mới của Phó Du, thậm chí còn tích cực hơn cả chính chủ. So với việc quảng bá cho tác phẩm của mình hôm qua, lần này cậu chân thành hơn rất nhiều. Những câu như 'Bài hát này chỉ nên có ở trên trời' cũng được cậu sắp xếp vào.

Còn Phó Du lại tuyệt hơn, anh vẫn tiếp tục không đăng Weibo, không quảng bá cho tác phẩm của mình. Hoàn toàn trái ngược với sự nghiêm túc khi giúp Thời Duyệt quảng bá hôm qua, lần này anh không thèm để tâm. Trong lúc nhất thời, fans không thể hiểu được ai mới là người thực sự hát bài này.

Trần Thư Ngữ, cấp trên của Thời Duyệt, nhìn trời mà cảm thán, hai người này thật sự.... là một cặp trời định!

Không có gì ngạc nhiên, album mới của Phó Du đã lên hot search. Sau hai năm, fans vẫn không quên anh. Với sự giúp đỡ từ Thời Duyệt, Phạm Tinh Dương và những người khác, album nhanh chóng bán chạy.

Tuy nhiên, cách lên hot search của anh có chút kỳ lạ ___ #Phó Du hẹn hò#. Khi Thời Duyệt lần đầu thấy hot search này, tim cậu chùng xuống, nghĩ rằng hai người vừa mới bắt đầu đã bị lộ nên lập tức vào xem.

[Album mới của thầy Phó lại là tình ca?!]

[Tôi sốc quá! Tên album là <<Mười Tám>> đã kỳ lạ rồi mà giờ còn có mùi hương của tình yêu?!]

[Bài đầu tiên tuyệt quá, cái cảm giác từ tuyệt vọng nhìn thấy hy vọng, cuối cùng cố gắng sống lại thật chữa lành, nghe mà rơi nước mắt!]

[Mỗi bài một ngọt ngào, bài cuối không lời mà tôi nghe mà đã thấy chua rồi! Thầy Phó chắc chắn đang yêu rồi!?]

[Mặc dù phong cách đã thay đổi lớn nhưng vẫn rất hay, hy vọng thầy Phó ra nhiều bài kiểu này hơn nữa!]

......

Đọc xong bình luận, Thời Duyệt tràn đầy tự hào, rất muốn đăng một bài Weibo, nói với cả thế giới rằng người đàn ông ưu tú này là bạn trai của cậu, là chồng của cậu!

Nhưng khi nhớ đến việc đã hứa với Trần Thư Ngữ là sẽ không công khai ngay, cậu lại cảm thấy nản lòng.

Có lẽ để tận dụng cơn sốt hot search này, đạo diễn Dư bất ngờ thông báo trong nhóm rằng chương trình <<Đây Là Cuộc Sống>> đã định ngày phát sóng, sẽ lên sóng vào ngày kia.

Vì vậy, mọi người bắt đầu chuyển tiếp quảng bá cho Weibo của chương trình.

Với sự hiện diện của Thời Duyệt, ngôi sao mới nổi và Phạm Tinh Dương, ngôi sao đang lên, cùng với Phó Du lần đầu tham gia chương trình thực tế, cùng 'em trai quốc dân' La Nam, chương trình nhanh chóng thu hút sự chú ý của công chúng.

Trong hai ngày tiếp theo, Thời Duyệt và Phó Du không gặp nhau, chỉ liên lạc qua điện thoại. Thời Duyệt bị nhét vào đoàn phim của đạo diễn Trình để diễn một vai phụ; còn Phó Du thì đăng ký một lớp học nấu ăn cấp tốc, quyết tâm muốn làm một bữa ăn ấn tượng cho bạn nhỏ trong buổi ghi hình tiếp theo.

Tất nhiên, nếu Thời Duyệt biết được ý tưởng này của anh, có lẽ sẽ phải châm biếm: 'Chẳng lẽ không phải là một cú sốc sao!'

Chẳng mấy chốc, <<Đây Là Cuộc Sống>> đã lên sóng đúng hẹn.

Hôm đó, Thời Duyệt đang ở nhà Trần Thư Ngữ lựa chọn kịch bản. Gần đây có khá nhiều kịch bản gửi đến, Trần Thư Ngữ và đạo diễn Trình cũng cho rằng cậu không thể chỉ đóng vai phụ mãi nên đã mời cậu đến để bàn về việc có thể chọn một vai chính nào tốt.

Khi thấy sắp đến giờ, đạo diễn Trình là người đầu tiên đề nghị: "Chúng ta xem chương trình đi? Dù sao đây cũng là chương trình đầu tiên tiểu Duyệt chính thức làm khách mời cố định, hãy đóng góp chút rating nhé?"

Trần Thư Ngữ và Thời Duyệt dĩ nhiên không có vấn đề gì, vì vậy không lâu sau, với một giai điệu vui tươi, chương trình chính thức bắt đầu.

Ngay khi bắt đầu, chương trình đã phát cảnh Phạm Tinh Dương ném snack cay chạy đến ôm Thời Duyệt. Trong khung hình, Phạm Tinh Dương hô to: 'Người anh em, tôi nhớ cậu quá!'

Ngoài khung hình, Thời Duyệt đồng bộ với hình ảnh của mình trong chương trình, lên tiếng: "Con trai ngoan, ba cũng nhớ con."

Bên cạnh, Trần Thư Ngữ và đạo diễn Trình nhìn nhau: "???"

Trong khi đó, trên màn hình bình luận, mọi người đã bắt đầu phát cuồng.

[Haha lại một ngày tôi coi cậu là bạn bè mà cậu lại coi tôi như ba.]

[Thấy tiểu Duyệt vẫn ngốc nghếch như vậy thì tôi yên tâm rồi.]

[Ôi ôi ôi, CP Hoa Hồng cùng khung hình! Vẫn ngọt ngào như trước, thật vui quá đi!]

[Trời ơi, đã ôm nhau rồi, nếu mà không coi là yêu thì là gì!?]

[Cặp đôi tôi đang ship là thật đấy!]

......

Trần Thư Ngữ nhìn thấy những bình luận này, cười lắc đầu: "Thật muốn biết biểu cảm của họ khi nhận ra mình đã ship sai cặp...."

Đạo diễn Trình lại nhìn Thời Duyệt đang trầm tư, hỏi: "Tiểu Duyệt, cậu đang nghĩ gì vậy? Lo lắng rằng fans CP của cậu và Phạm Tinh Dương nhiều quá, sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của cậu với Phó Du à?"

"Không phải." Thời Duyệt nhíu mày, sau một lúc mới nói: "Đột nhiên em nhớ ra là em và anh họ Phó hình như vẫn chưa có tên CP."

Đạo diễn Trình cho cậu một ánh mắt xem thường, còn Trần Thư Ngữ thì vỗ vai cậu: "Hai người có tên CP rồi, chỉ là fans đặc biệt ít, chị nhớ tên là 'Du Duyệt*."

(*vui sướng, hạnh phúc)

"Thật sao?" Thời Duyệt có chút vui mừng, lặp đi lặp lại tên này. Ngay sau đó, cậu dường như nhận ra điều gì, quay sang Trần Thư Ngữ.

"Chờ chút, 'Du Duyệt', tên này có phải là anh họ Phó ở trên không?!"

Trần Thư Ngữ: "... Em mới nhận ra sao?"

Thời Duyệt: "............"

Cậu chà xát mặt: "Anh họ Phó nhẹ nhàng như vậy, lại mong manh, em cảm thấy mình mới là người ở trên."

Đạo diễn Trình cười nhạo: "Còn nhẹ nhàng mong manh.... cậu đeo kính lọc lên đến mười tám lớp rồi đấy!"

"Vậy có nghĩa là hai người chưa từng làm gì cả." Trần Thư Ngữ khẳng định, rồi lại nhìn Thời Duyệt từ trên xuống dưới, cười: "Chị nhớ có câu: 'Chiều cao quyết định vị trí'. Em nghĩ mình cao hơn Phó Du à?"

Thời Duyệt: "....." Thật ra không, cậu còn thấp hơn nửa cái đầu.

Cậu không bỏ cuộc, chỉ vào đôi giày bên ngoài cửa: "Em có thể dùng lót giày tăng chiều cao."

Trần Thư Ngữ điềm tĩnh nói: "Còn vai rộng nữa, vai em có rộng hơn Phó Du không?"

Thời Duyệt: "....." Càng không, dù là lần đầu gặp mặt, Phó Du đã có dáng vai rộng hơn cậu.

Vậy là hết một hồi, cậu tự tìm cho mình một người chồng?!

________________________________________________________________________________

Tác giả có lời muốn nói: 

"Nhưng." Thời Duyệt nghiêm túc nói, "Sức khỏe của anh họ Phó không tốt, em không thể để anh ấy mệt mỏi, nên vẫn hợp lý nếu em ở trên."

Trần Thư Ngữ: "..." Hình như, có chút hợp lý?

________________________________________________________________________________

Còn 23 chương.....

╚(•⌂•)╝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro