Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 38

Nhìn đống túi lớn túi nhỏ mà Thời Duyệt mang theo, cộng thêm việc cậu vừa gọi điện nói đã đặt mua bồn ngâm chân từ livestream, Phó Du đoán hôm nay cậu đã 'vung tiền' không ít. Cậu bé này đâu phải đi livestream bán hàng, rõ ràng là đi gom hàng về nhà!

Thời Duyệt lúc nào cũng làm những chuyện khó lường, vừa buồn cười lại đáng yêu. Phó Du xoa nhẹ mái tóc mềm của cậu, không kìm được bèn hỏi một điều hơi quá đáng: "Tôi có thể xoa thêm chút nữa không?"

Ban đầu Thời Duyệt định từ chối. Ngoài cha mình ra, cậu không thích ai khác xoa đầu vì như thế trông cứ như trẻ con. Nhưng khi chạm phải ánh mắt đầy mong chờ và dè dặt của Phó Du, cậu lại mềm lòng. Thôi kệ, để anh ấy xoa một chút cũng chẳng sao. Huống hồ, anh họ Phó còn lịch sự xin phép như vậy.

Thế là cậu thoải mái đáp: "Được thôi, hôm nay không có lịch trình gì quan trọng, tóc tai thế nào cũng được. Anh cứ thoải mái xoa đi!"

Phó Du thực sự không khách sáo, xoa đầu Thời Duyệt mấy cái. Cảm giác còn sảng khoái hơn cả vuốt mèo. Anh xoa đến khi Thời Duyệt kêu lên: "Được rồi! Đừng xoa nữa, xoa nữa là tróc da đầu mất thôi!"

Lúc này Phó Du mới miễn cưỡng buông tay, anh còn rất lịch sự nói: "Cảm ơn nhé."

Thời Duyệt theo phản xạ đáp: "Không có gì."

Nói xong, cả hai đều ngẩn người, nhận ra mình vừa làm một việc ngốc nghếch đến mức nào. Sau đó, họ không kìm được mà bật cười.

Hai chàng trai trẻ với vẻ ngoài nổi bật nhìn nhau, người lớn hơn thì nụ cười dịu dàng, người nhỏ hơn lại rạng rỡ như ánh mặt trời. Dưới ánh hoàng hôn ấm áp, khung cảnh ấy đẹp như một bức tranh.

Đáng tiếc, nơi này chẳng có họa sĩ hay nhiếp ảnh gia nào. Sau khi cười xong, cả hai cùng nhau khiêng đống túi lớn nhỏ vào nhà, chất đầy lên bàn trà.

Thời Duyệt hớn hở, vừa lôi đồ từ trong túi ra vừa hào hứng giới thiệu: "Anh họ Phó, xem này, bánh trứng muối này em ăn thử trên livestream, ngon lắm! Còn đây là khoai tây chiên vị mới, khá đặc biệt..."

Phó Du không ngắt lời cậu, còn lấy mấy giỏ đựng đồ ra để sắp xếp gọn gàng, thỉnh thoảng lại gật đầu hưởng ứng. Thực ra, anh chẳng hứng thú gì với đồ ăn vặt, cũng như không có ham muốn với bữa cơm bình thường. Nhưng đây là quà của Thời Duyệt, được cậu mang đến tận nơi. Nhìn ánh mắt háo hức của cậu, anh không thể nói lời từ chối nào.

Điều khiến Phó Du bất ngờ không phải đống đồ ăn vặt này mà chính là Thời Duyệt. Cậu nhóc này luôn nghĩ đến anh.

Sau khi sắp xếp xong, nhìn mấy giỏ đầy ắp, Thời Duyệt mới sờ cằm, nói: "Hình như lấy hơi nhiều rồi."

Phó Du cười bất đắc dĩ: "Không phải 'hơi nhiều' nữa đâu."

"Chị Đậu bảo hàng này là quà của nhãn hàng tài trợ, chị ấy không dùng hết nên em lấy về. Hay là mình gửi ít qua cho Phạm Tinh Dương nhé?"

Nụ cười trên mặt Phó Du khẽ sững lại rồi nhanh chóng lắc đầu: "Thôi, cậu ta đang bị quản lý ép giảm cân, không ăn được mấy món này đâu. Hay em thường xuyên qua đây ăn với anh nhé?"

"Được thôi, vậy em lại làm phiền anh nữa rồi." Thời Duyệt cười tít mắt, chẳng hề có ý định mang về. Cậu muốn anh họ Phó ăn nhiều một chút, trông anh quá gầy, lại không thích ăn cơm, nhìn chẳng khỏe chút nào.

Thời Duyệt nghĩ, Phó Du có dấu hiệu trầm cảm, mà lại ở nhà một mình suốt ngày. Nhà cửa lạnh lẽo như vậy thì làm sao ăn uống ngon miệng được, nhưng những lần ăn cùng cậu, anh lại ăn được nhiều hơn. Thế nên nếu cậu thường xuyên qua đây ăn cùng anh, chắc chắn tình trạng của anh sẽ khá hơn.

Thấy trời đã muộn, Phó Du gọi trợ lý mua hai suất cơm. Trong lúc chờ, Thời Duyệt bóc hai gói khoai tây chiên, mời anh ăn chung. Phó Du cũng nể mặt, ăn hai miếng rồi chuyển chủ đề:
"Tôi nghĩ cần lên Weibo xem lại livestream của em, chắc thú vị lắm."

Thời Duyệt nhún vai: "Em ở đó hưởng thụ nên thấy vui thôi chứ mấy anh xem chắc chán lắm."

Thực tế thì không. Phó Du giơ điện thoại lên: "Hot search rồi này, số 1 và số 4 đều là em."

Thời Duyệt nhướn mày, nhìn kỹ hơn: #Thời Duyệt Livestream Ngâm Chân# đứng đầu, còn #Livestreamer Nhập Hàng# đứng thứ tư.

Phó Du thấy cậu có hứng thú nên liền ngồi gần cậu hơn, cùng cậu xem điện thoại. bấm vào hot search, nội dung ngay trên đầu chính là: 

[Fans mẹ của Thời Tiểu Duyệt V: Không hổ là cậu. #Thời Duyệt Livestream Ngâm Chân#, #Livestreamer Nhập Hàng# //video//]

Video là những đoạn cắt tổng hợp từ livestream, Phó Du không nhịn được tập trung hơn, anh mở to âm lượng điện thoại, chỉ thấy Thời Duyệt trong điện thoại cầm bánh trứng, ánh mắt chờ đợi chị Đậu mở bán, hỏi khi nào có link mua, chờ đến khi có link thì thật sự đi đoạt, sau khi giành được hàng thì reo lên và cười 'ki~ ki~ ki~'.

Phó Du xem đến đây thì bật cười: "Em học tiếng cười này ở đâu vậy?"

"Ngẫu hứng thôi, không cần phải học!" Thời Duyệt tiếc rẻ: "Nếu biết trước được tặng hàng miễn phí, em đâu cần mua nhiều thế."

Phó Du xoa đầu cậu: "Không sao, từ từ ăn."

Khi video phát đến cảnh Thời Duyệt gọi điện, Phó Du hỏi nhỏ: "Em chỉ gọi cho tôi và cha em thôi sao?"

Thời Duyệt không trả lời, vì đoạn video đã tự phản hồi. Trong lòng Phó Du chợt dâng lên cảm xúc khó tả. Vừa ấm áp, lại nhói nhói trong tim. Anh lặng lẽ quay lại xem tiếp, che giấu cảm xúc này.

Thời Duyệt vô tư, cậu chăm chú xem đoạn mình 'tranh giành' hàng giảm giá, thỉnh thoảng than thở: "Cái này em không mua kịp.... Ghế massage đắt quá, chưa mua nổi..."

Phó Du cười khẽ.

Video kết thúc dường như là cảnh quay lén từ xa, không quá rõ nét. Trong đó, Thời Tiểu Duyệt xách theo túi lớn túi nhỏ bước đi trong sảnh lớn của tòa nhà, mặt đầy phấn khích, bước chân vui vẻ như muốn bay, thỉnh thoảng còn nhảy cẫng lên. Chị Đậu cùng hai nhân viên đi phía sau, tay cũng xách không ít đồ, nhìn Thời Tiểu Duyệt với nụ cười đầy yêu thương của những 'cô dì lớn tuổi'.

Chẳng mấy chốc, Thời Tiểu Duyệt ra đến cửa, chất hết đống đồ ăn vặt vào cốp xe, cả đồ của chị Đậu và nhân viên cũng xếp kín chỗ. Cuối cùng, cậu vui vẻ chào tạm biệt họ rồi lên xe rời đi.

Thật sự là nhập hàng luôn rồi. Phó Du cười, giống hệt nụ cười của chị Đậu, rồi mở phần bình luận. Không ngoài dự đoán, bình luận rất sôi nổi:

[Đúng là livestream ngâm chân và nhập hàng thật! Hahaha, buồn cười chết mất.]

[Đặt biệt danh mới là 'Tuyệt Tuyệt Tử' đi 2333.]

[Buổi livestream này cười từ đầu đến cuối, không ngờ còn có hậu trường nữa! Chị Đậu, chị bị lây 'phong cách' rồi hả? Hhh.]

[Không hiểu sao khi cậu ấy ngâm chân, tôi lại thấy giống y như ông cụ đầu làng, thoải mái ghê!]

[Gọi cậu là 'ông cụ Thời' đi!]

[Ông cụ Thời +1.]

[Ông cụ Thời + số CMND luôn đi!]

Phó Du vừa cười vừa chỉ vào bình luận nhận được nhiều lượt thích, trêu chọc: "'Ông cụ Thời'......" Giọng của anh kéo dài đầy ý châm chọc.

Thời Duyệt che mặt, không hiểu sao một buổi livestream lại phá tan hình tượng thần tượng của cậu như vậy.

Sau một hồi đùa giỡn, Phó Du chuẩn bị thoát Weibo thì vô tình thấy một tin mới từ tài khoản marketing:

[Giờ các diễn viên trẻ đúng là diễn sâu thật. Ban đầu còn đóng vai 'đứa trẻ nghèo khổ vùng núi', giờ lại vào livestream mua sắm điên cuồng. Tính sơ sơ, một buổi cũng tiêu hơn 2000 tệ. Không kiếm được nhiều nhưng dám tiêu thế này, đây là 'con nhà nghèo' sao? Hay là chẳng nghèo tí nào? #Thời Duyệt Livestream Ngâm Chân# #Livestreamer Nhập Hàng#.]

Nhiều tài khoản khác cũng đăng nội dung tương tự. Phó Du nhíu mày, chụp màn hình gửi cho Trần Thư Ngữ. Nhận được câu "Cảm ơn đã nhắc" từ cô, anh nhìn Thời Duyệt vẫn hồn nhiên nghiên cứu đống đồ ăn, trong lòng không khỏi lo lắng.

Có vẻ như độ nổi tiếng gần đây của Thời Duyệt khiến vài người cảm thấy bị đe dọa. Đặc biệt sau buổi livestream này, các sản phẩm cậu khen đều bán sạch hàng. Một ngôi sao livestream tiềm năng như vậy, các thương hiệu chắc chắn sẽ để ý. Điều này ảnh hưởng không nhỏ đến các ngôi sao khác.

Cái 'mác nghèo' từng được gắn cho Thời Duyệt nay lại thành điểm tấn công.

Nhưng Phó Du chợt nhớ đến buổi phỏng vấn trên chương trình <<Tiêu điểm mới>>, nỗi lo cũng vơi đi phân nửa. Nếu anh đoán không lầm, chương trình này ghi hình xong là phát sóng rất nhanh, có thể mai đã thấy rồi.

Nghĩ đến đây, anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Anh vô thức xoa đầu Thời Duyệt thì cậu bất ngờ né ra, rụt vào sofa.

Tay Phó Du khựng lại, lòng hơi lạnh, nhưng rồi anh thấy cậu vừa bóc hạt đậu vừa phụng phịu: "Anh họ Phó, anh ăn xong chưa rửa tay mà dám xoa đầu em à!"

"Tóc em mặn hết rồi đấy!"

________________________________________________________________________________

Còn 60 chương.....

~(>_<。)\

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro