Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 14 - NỔ MẠNH TẠI CHỖ

"A a a a! Tinh Tinh bọn họ quá biết cách làm rồi, vừa là hôn gió lại là hoa hồng." 

"Thất sách! Em cùng anh Hướng Minh chỉ biết ca hát, Tinh Tinh bọn họ có đa dạng chiêu trò, không phải nói hát sao? Vì cái gì bọn họ còn khiêu vũ!" Ôn Miểu oán giận cùng cùng Tống Gia Giai.

Lý Hướng Minh tán đồng gật gật đầu, "Giấu quá sâu, buổi chiều tôi và Ổn Miểu đến xem bọn họ luyện tập, bọn họ còn không cho chúng tôi xem."

Nói đến cái này, Lý Hướng Minh liền cảm thấy hối hận, "Tôi vốn định ném áo khoác xuống, do dự rồi lại đi xuống sân khấu."

Ba đội biểu diễn xong, nhân viên công tác giả để nhân viên đi xuống dưới thu hoa hồng của khán giả.

Lộ Văn Tinh không đi xuống sân khấu theo cầu thang, cậu xoay người nhảy xuống sân khấu, Văn Dụ học theo cũng nhảy xuống.

"Sao anh lại ở đây?" Lộ Văn Tinh có chút kinh ngạc.

Cố Yến Thâm bắt chước giọng điệu của Lộ Văn Tinh.

"Lát nữa đừng quên xem đồng đội của anh biểu diễn."

Đây là lời Lộ Văn Tinh nói với Cố Yến Thâm trước khi rời quầy bar, vốn dĩ cậu cũng chỉ nói đùa.

Quầy bar đối diện với sân khấu, thật ra Cố Yến Thâm đứng ở đó cũng có thể nhìn thấy được, nhưng hắn vẫn lựa chọn xuyên qua đám người đứng ở vị trí gần sân khấu nhất.

Lộ Văn Tinh câu môi cười cười, "Đồng đội của anh biểu diễn rất tốt đúng không."

Trong con ngươi của Cố Yến Thâm mang theo ý cười nhàn nhạt, thấp giọng lên tiếng, "Ừm'.

Nhiệm vụ hôm nay đã kết thúc, mọi người di chuyển về phía hậu trường, nhân viên công tác đem hoa hồng bỏ vào ba thùng có đánh số.

Thừa dịp mấy người đang nói chuyện, Văn Dụ bỏ hoa hồng vào thùng số 3 nhưng bị Ôn Miểu mắt sắc chú ý.

"Tiểu Văn, cậu đang làm gì! Mau dừng tay, mọi người thấy không, cậu ấy còn tự bỏ phiếu cho mình."

Mấy người quay đầu liền thấy Văn Dụ đang tránh khỏi thùng số 3, thời điểm Lộ Văn Tinh tặng hoa hồng thì cậu ta không tặng, không nghĩ tới vừa ra tay liền bị Ôn Miểu bắt được.

"Gian lận gian lận! Mấy người có quay được không?" Ôn Miểu hỏi anh cầm camera phía sau.

"Hay lắm, thời điểm Tinh Tinh tặng hoa thì cậu đứng ở một bên, còn muốn qua mắt chúng tôi nữa, may mắn là tôi mắt sắc."

"Tiểu Văn, sao cậu lại học xấu như vậy! Như vậy là không đúng." Lời lẽ Tống Gia Giai chính đáng, xoay người một cái liền ném hoa hồng ở thùng thứ 3 vào thùng thứ 2.

Được một lúc thì mọi người bắt đầu tham gia vào đại chiến đoạt hoa, tổ đạo diễn cũng không ngăn cản, chỉ để camera quay chụp lại hình ảnh của bọn họ.

Được lắm!

Có người bên ngoài là một siêu sao, sau lưng lại còn trộm hoa.

Mấy người cầm camera cố nhịn cười, thiếu chút nữa không đỡ được camera.

Cuối cùng, tổ đạo diễn không trực tiếp công bố kết quả, cái này liên quan đến hình phạt ngày mai.

Sau khi về đến nhà trọ, Lộ Văn Tinh nhận được tin nhắn của tổ đạo diễn, bảo cậu một mình đi xuống tầng, hơn nữa còn không được để Cố Yến Thâm biết là tổ chương trình tìm cậu.

Lộ Văn Tinh cất điện thoại, đoán được là có nhiệm vụ bí mật, cậu tùy tiện lấy cớ đi xuống tầng.

Ôn Miểu và Chu Tử Đồng đã chờ ở tầng một, có lẽ là cũng nhận được tin nhắn giống Lộ Văn Tinh.

Thấy Lộ Văn Tinh xuống dưới, Ôn Miểu nói với cậu, "Tôi cho rằng chỉ có tôi và Tử Đồng, hóa ra là cũng gọi cậu xuống."

_____ ong ong.

Điện thoại của ba người liên tiếp vang lên, là tin nhắn của tổ đạo diễn.

[Mời đến phòng làm việc ở tầng 1 để tập hợp.]

Ba người xem xong tin nhắn thì nhìn nhau, Ôn Miểu nghi hoặc hỏi, "Làm gì mà lại thần bí như vậy?"

"Đi xem đi."

Lộ Văn Tinh dẫn đầu đi đến phòng có treo thẻ 'phòng làm việc'.

Cậu gõ cửa, bên trong không có ai lên tiếng.

"Ý là muốn chúng ta trực tiếp đi vào sao?" Ôn Miểu không xác định hỏi.

"Có lẽ là vậy, Tinh Tinh mở cửa đi."

Lộ Văn Tinh xoay tay nắm cửa, đẩy cửa ra. Trong phòng không có ai khác, chỉ có một máy quay phim và máy chiếu.

Ba người đi vào, máy chiếu bắt đầu chạy.

"Chào buổi tối ba vị khách quý." Là giọng của đạo diễn.

"Sau khi tập một được phát sóng, người xem vô cùng hưởng ứng ủng hộ, hơn nữa còn đưa ra ý kiến với chúng tôi, bọn họ hy vọng tập này có thể tham gia vào kế hoạch khiêu chiến."

"Có ý tứ gì?"

Chu Tử Đồng lắc đầu với Ôn Miểu, Lộ Văn Tinh không nói gì, chờ đạo diễn tiếp tục nói.

"Tập này sẽ có phân đoạn mà người xem tham gia, mọi người sẽ nhận được tin nhắn nhiệm vụ của khán giả."

"Nghĩa là ngoài những nhiệm vụ của tổ đạo diễn, mọi người còn phải hoàn thành nhiệm vụ của khán giả?"

Ba người nhìn nhau, luôn cảm thấy đây không phải là nhiệm vụ đơn giản.

"Khán giả sẽ nhắn tin ở phía hậu trường, đưa ra những nhiệm vụ khác nhau, mọi người chỉ cần chọn ra một cái và hoàn thành là được."

"Mỗi người chúng tôi đều phải rút? Hay là hợp tác hoàn thành một nhiệm vụ?" Lộ Văn Tinh đưa ra vấn đề.

"Mỗi người rút một nhiệm vụ, đội hoàn thành đầu tiên được 30 điểm, đội thứ hai 20 điểm, đội thứ ba 10 điểm."

Ôn Miểu: "Vậy nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sao?"

"Không hoàn thành nhiệm vụ sẽ trừ 10 điểm."

Ôn Miểu: "......"

Chu Tử Đồng: "... Sao động một chút lại trừ điểm vậy!"

Hai người bọn họ khóc không ra nước mắt, bọn họ còn đang đắm chìm trong bóng ma bị Lộ Văn Tinh trừ 20 điểm. 

"Nhiệm vụ có thời hạn sao?" Lộ Văn Tinh luôn có thể hỏi đến vấn đề mấu chốt.

"Có, dù sao thì phải hoàn thành trước khi tổng điểm, cũng có nghĩa là phải hoàn thành trước trưa ngày mai. Qua thời gian sẽ được tính là không hoàn thành nhiệm vụ, thứ hạng này sẽ cộng với số điểm ngày hôm nay."

"Ưu tiên nữ trước đi! Ôn Miểu lên đi." Chu Tử Đồng lui về phía sau một bước, đem vị trí nhường lại cho Ôn Miểu.

"Tôi vẫn chưa chuẩn bị xong, vẫn là Tinh Tinh trước đi."

Lộ Văn Tinh: "... Kéo búa bao."

"Thắng được trước vẫn là thua trước?"

"Thắng được ưu tiên."

Sau mấy lượt thì rốt cuộc phân thắng bại, Chu Tử Đồng là người đầu tiên rút nhiệm vụ.

"Chọn như thế nào?"

"Màn hình sẽ chạy liên tiếp nick name của khán giả, các cậu kêu dừng lúc nào cũng được, cậu sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ mà khán giả được chọn đưa ra."

"Chuẩn bị xong chưa?"

Chu Tử Đồng hít sâu một hơi, "Bắt đầu đi."

Ba người nhìn chằm chằm hình chiếu, tốc độ vô cùng nhanh, căn bản không nhìn rõ nick name gì, mười giây sau Chu Tử Đồng kêu dừng.

Trên màn hình hiện một nick name là một chuỗi con số.

"Chu Tử Đồng, mời cẩn thận nghe nhiệm vụ của cậu. Có vấn đề có thể nói ra, vì nguyên nhân cá nhân của cậu mà không thể hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ tính là nhiệm vụ thất bại."

"Nhiệm vụ của cậu chính là....." Đạo diễn tạm dừng vài giây, trái tim của Chu Tử Đồng gần như sắp nhảy ra.

"Dưới tình huống không cố ý dẫn dắt, để cộng sự của cậu hát bài <<Anh em tốt của tôi>> trước máy quay. Cần hát thành tiếng và có tình cảm phong phú, ít nhất phải bốn lần thì mới tính là nhiệm vụ hoàn thành."

Ôn Miểu không nhịn được bật cười, ba người bọn họ rơi vào trạng thái sắp ra chiến trường, kết quả lại là nhiệm vụ kiểu này?

Chu Tử Đồng cũng ngốc trong chốc lát, cậu ta sợ mình không thể hoàn thành theo nhiệm vụ, nhanh chóng hỏi lại, "Như nào mới tính là không cố tình?"

Đạo diễn: "Không thể nói thẳng ra tên bài hát làm đối phương hát, cũng không thể hát rồi để đối phương hát tiếp, ngâm nga giai điệu cũng không được." Đạo diễn nói xong lại bổ sung một câu, "Viết chữ cũng không được."

"Cái gì đều không thể nói thì làm sao để anh Hướng Minh hát cho tôi nghe?"

Chu Tử Đồng lập tức sụp đổ, tính toán cò kèo với đạo diễn một trận để hạ thấp độ khó của nhiệm vụ nhưng đạo diễn cũng không cho cậu ta cơ hội, trực tiếp gọi tên Ôn Miểu.

Ôn Miểu đứng lên phía trước, nếu không phải là nhiệm vụ không đứng đắn gì thì cô cũng không hồi hộp nữa, "Bắt đầu.".

Máy chiếu bắt đầu chạy. "Dừng."

Ôn Miểu chắp tay trước ngực, hy vọng nhiệm vụ cô chọn bình thường một chút.

"Ôn Miểu, dưới tình huống không cố ý dẫn dắt, làm cộng sự của cô thực hiện yoga trước máy quay, ít nhất phải hoàn thành một lượt động tác, dừng lại không vượt quá mười giây."

Ôn Miểu:???

"Không phải, ai sẽ tập yoga trước công chúng? Còn là đang quay chương trình nữa?'

"Đó là vấn đề của cô." Đạo diễn vô cùng công tâm, không thiên vị bất cứ ai.

"Không thể trực tiếp yêu cầu đối phương thực hiện yoga, tóm lại không thể chủ động nhắc tới vấn đề liên quan đến 'yoga'."

"Không thể chủ động nhắc tới, ý tứ là nếu là chị Gia Giai nói thì tôi có thể nói tiếp đúng không?"

Đạo diễn không có trả lời, lại cường điệu một lần, "Tóm lại, không thể cố tình dẫn dắt."

Khi hai người còn không có manh mối thì Lộ Văn Tinh đã nghĩ ra được làm như nào để 'không cố tình' dấn dắt đối phương, nhưng Lộ Văn Tinh không có khả năng nói cho bọn họ biết.

Cậu không lo lắng gì với nhiệm vụ này. Với cậu mà nói thì quá mức đơn giản, 'không cố ý' dẫn dắt, vậy gián tiếp dẫn dắt là được.

Lộ Văn Tinh vô cùng tin tưởng, không hề có gánh nặng đi lên phía trước, "Bắt đầu."

Màn hình bắt đầu chạy, không đến hai giây cậu liền hô "Dừng."

Ôn Miểu và Chu Tử Đồng không rảnh lo nhiệm vụ của mình, hai người dựng tai lên nghe nhiệm vụ của Lộ văn Tinh, so với nghe nhiệm vụ của mình còn cẩn thận hơn.

Hai người họ không mưu mà hợp, họ không tin tưởng có thể hoàn thành nhiệm vụ của chính mình nhưng mà họ có thể phá nhiệm vụ của Lộ Văn Tinh.

Mỗi người có một tâm tư, Lộ Văn Tinh bình tĩnh nhàn nhã, thậm chí còn thúc giục đạo diễn, "Nhiệm vụ của tôi là gì?"

Đạo diễn trầm mặc một hồi lâu, Lộ Văn Tinh đều sắp hoài nghi có phải là thiết bị xảy ra trục trặc rồi hay không thì mới nghe được giọng nói của đạo diễn.

"Nhiệm vụ của Lộ Văn Tinh là... mời cậu xem màn hình lớn."

Lộ Văn Tinh:???

Làm gì mà thần thần bí bí?

Nhiệm vụ của cậu có gì mà không nói được?

Vẻ mặt của ba người mờ mịt, ngẩng đầu lên nhìn màn hình lớn. Vài giây sau, chỗ trống của màn hình xuất hiện một hàng chữ.

_____"Tôi có thể sờ cơ bụng của anh một chút không?"

Lộ Văn Tinh: ?

Ôn Miểu ngốc một cái chớp mắt, sau khi phản ứng lại thì không khách khí cười to ra tiếng.

"Quái, trách không được đạo diễn không đọc ra, lời này cũng quá làm người khác ngượng ngùng rồi."

Đạo diễn ho nhẹ một tiếng, "Lộ Văn Tinh, mời ở trước mặt camera, nói với cộng sự của cậu những lời này."

Muốn làm trò trước mặt người xem toàn mạng, nói với Cố Yến Thâm____

_____"Tôi có thể sờ cơ bụng của anh một chút không?"

Lộ Văn Tinh: "............"

________________________________________________________________________________

Còn 90 chương.....

O(∩_∩)O

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro