CHƯƠNG 10 - MỘT TÚI THỎ
Lộ Văn Tinh là người đầu tiên mở quà, vì giữ cảm giác thần bí nên đạo diễn bảo Lộ Văn Tinh đưa lưng về phía những người khác.
"Bắt đầu từ bên trái đi." Có nhân viên công tác đi lên hỗ trợ Lộ Văn Tinh.
Đầu tiên là một hộp quà màu hồng, còn có nơ hình con bướm.
Lộ Văn Tinh mở ra, nhân viên công tác tò mò nhìn vào.
Trong hộp là giấy trang trí màu trắng, ở giữa là một mô hình xe đồ chơi.
Chiếc xe rất đẹp, có ý nghĩa kỉ niệm, rất phù hợp làm vật trang trí ở triển lãm đắt đỏ, chẳng qua.....
Lớp sơn của mô hình này là màu hồng nhạt.
Lộ Văn Tinh: "......?"
Thật sự không phải tặng cho Tống Gia Giai hoặc là Ôn Miểu sao????
Nhân viên công tác cầm lấy nhãn dán, "Cậu muốn dán cái nào?"
Lộ Văn Tinh trầm mặc một giây, "Để tôi nhìn thử những cái khác đã."
Sau đó, Lộ Văn Tinh mở ra món quà thứ hai, là một bộ quần áo hình con thỏ mặc ở nhà.
Trên mũ còn có hai tai thỏ dài rũ xuống, còn có cái đuôi tròn tròn trăng trắng.
Có thể nói là vô cùng đáng yêu, hơn nữa vẫn là màu hồng.
Lộ Văn Tinh: "............"
Món quà thứ ba, một mô hình du thuyền xa hoa.
Đúng, lại là màu hồng.
Lộ Văn Tinh mặt vô biểu tình nhìn về phía tổ đạo diễn, chưa từ bỏ ý định hỏi lại một câu.
"Mọi người xác định là không lấy nhầm sao?"
Tùy tiện lấy ra một cái cũng không phải là thứ nên tặng con trai, hơn nữa cũng không phải là cô gái nào cũng thích màu hồng.
Cậu rất nghi ngờ người tặng quà chính là ba người đàn ông ở đây.
Đây đều là tư duy của thẳng nam sao?
Thẳng nam đều cảm thấy con gái sẽ thích màu hồng ???
"Cậu cảm thấy bộ quần áo mặc ở nhà lớn như vậy sẽ phù hợp cho một cô gái sao?"
Lộ Văn Tinh: "......"
Tuy rằng không muốn tiếp nhận hiện thực lắm nhưng Lộ Văn Tinh chỉ có thể tiếp tục giữ khuôn mặt không cảm xúc, không ôm chờ mong gì nhìn về phía món quà thứ tư.
Món quà thứ tư là hộp lớn nhất, dưới sự hỗ trợ của nhân viên công tác, Lộ Văn Tinh mở giấy gói ra.
Trong hộp hình như là một cái gối ôm hình vuông màu hồng nhạt.
Lộ Văn Tinh kéo khóa của gối ôm, bên trong là thỏ?
Ha, lại là hồng.
Lộ Văn Tinh kéo từng con thỏ ra, đặt ở trên bàn, tất cả 7 con.
Đây là thỏ mở họp?
Lô Văn Tinh đã miễn dịch với màu hồng, nhìn bảy con thỏ cùng màu kia, biểu tình trên mặt cậu rốt cuộc không giữ được nữa.
Cuối cùng cậu lại nói ra nghi ngờ của mình, "Thật sự không phải là nhầm người sao?"
Tổ đạo diễn cười không thẳng eo được, đạo diễn cầm loa nói với Lộ Văn Tinh, "Tôi cảm thấy cậu rất hợp với bảy con thỏ này, đợi lát nữa cậu ôm lấy chúng rồi chụp lại một tấm ảnh, một nhà mọi người đều vô cùng chỉnh tề đầy đủ."
"......"
Lộ Văn Tinh không nói tiếp, việc công xử theo phép công, cậu tiếp tục mở ra món quà thứ năm___
Một cái loa Bluetooth.
Lộ Văn Tinh có chút vui vẻ với món quà cuối cùng này, bởi vì nó không có một chút gì là liên quan đến màu hồng cả.
Kiểu dáng giống như radio cũ, kết hợp với màu gỗ nguyên bản, vô cùng có cảm giác cổ điển.
Lộ Văn Tinh không chút do dự dán năm trái tim lên món quà này.
"Xem ra Tinh Tinh rất thích món quà này."
"Là cái gì? Là cái gì?"
Những người khác chờ đến vô cùng sốt ruột nhưng vẫn có tự tin, cho rằng món quà của chính mình có thể được Lộ Văn Tinh yêu thích.
Tổ đạo diễn lại bắt đầu giở trò, thêm một quy định trừ điểm, "Nếu nhận được hình trái tim vỡ thì người tặng quà sẽ bị trừ 10 điểm."
"Cái gì? Đạo diễn, ông không phúc hậu chút nào, thêm điểm đã không dễ mà ông còn muốn trừ điểm?"
Nghe thế thì hai mắt Lộ Văn Tinh sáng lên, cái gì? Còn có loại chuyện tốt này!!!
Buồn bực vì nhận được một đống hồng hồng của cậu nháy mắt biến mất.
Lộ Văn Tinh nhanh chóng dán cho bốn món quà kia hình trái tim vỡ.
"Tinh Tinh đây là quyết tâm dán hết sao? Có thể." Đạo diễn nhịn cười, để những người khác xoay người, "Hiện tại tuyên bố kết quả."
Mọi người lập tức trừng lớn hai mắt, dựng lỗ tai chuẩn bị nghe kèn thắng lợi.
"Ngoại trừ đội của Tinh Tinh, mỗi đội khác trừ 20 điểm."
"???????"
"Đạo diễn, có phải là ông đọc sai rồi không?"
Đạo diễn cầm loa nói với bọn họ, "Vừa rồi Tinh Tinh cũng hỏi tôi vấn đề này, cậu ấy hỏi tôi, có phải là mọi người tặng nhầm rồi hay không?"
Những người khác như sét đánh giữa trời quang, không thể tin được nhìn về phía Lộ Văn Tinh, Tống Gia Giai là người phản ứng lại trước, cô mang vẻ mặt u sầu lên án Lộ Văn Tinh.
"Cậu là kẻ lừa đảo."
Lộ Văn Tinh:?
"Không phải là cậu nói tôi tặng gì thì cậu cũng thích sao?"
Lộ Văn Tinh: "......"
"Em không biết cái nào là chị Gia Giai tặng." Lộ Văn Tinh phản ứng rất nhanh, rũ lông mi xuống, con ngươi tỏ ra vô tội.
Vẻ mặt Tống Gia Giai đầy bi phẫn, hiện tại Lộ Văn Tinh có nói cái gì thì cô cũng sẽ không mềm lòng, cô tiếp tục lên án hành vi của Lộ Văn Tinh.
"Cậu không biết là tôi tặng cái nào nên dùng một dao giết hết một lượt? Bạn học Tinh Tinh, tôi vô cùng thất vọng với cậu, học sinh tiểu học còn biết hữu nghị là chính, thi đấu là phụ."
Lộ Văn Tinh hết đường chối cãi, người duy nhất không bị trừ điểm chính là Cố Yến Thâm, hắn cũng không nghĩ tới hắn và Lộ Văn Tinh lại có loại ăn ý này.
Trước khi mở quà, căn bản Cố Yến Thâm chưa kịp nói cho Lộ Văn Tinh biết hắn tặng cậu cái gì, không nghĩ tới trong một đống trái tim vỡ màu xám kia cậu lại cho hắn năm trái tim đỏ.
Đạo diễn say mê châm ngòi ly gián, "Tinh Tinh, có thể hỏi cậu một chút là vì sao lại không thích những món quà khác, chỉ có món quà của thầy Cố là được năm trái tim không?"
Lộ Văn Tinh còn không có trả lời, Lý Hướng Minh cùng Chu Tử Đồng liền nhảy ra, "Tấm màn đen! Tuyệt đối là tấm màn đen. Hai người các cậu gian lận!"
Còn không có kịp gian lận - Lộ Văn Tinh, trong lòng bình tĩnh, "Không có gian lận, chính là căn cứ theo yêu thích của tôi mà chọn."
Tống Gia Giai bỗng nhiên nhớ tới cái gì, cô đi đến trước bàn, "Tôi muốn xem quà."
Sau đó, trong một đống món quà màu hồng, Tống Gia Giai cầm lấy cái loa màu gỗ thô, "Cái này ai tặng?"
Cố Yến Thâm chậm rì rì mà đứng ra, "Tôi."
Tống Gia Giai: "???"
"Cậu tặng? Vì sao cậu lại tặng màu gỗ thô?" Mục tiêu lên án của Tống Gia Giai chuyển sang Cố Yến Thâm, "Cậu nói Văn Tinh thích hồng nhạt, sau đó tất cả mọi người chúng tôi tặng màu hồng, cậu thì lại tặng màu gỗ thô?"
"Quả thật là Thâm tâm cơ!"
Tống Gia Giai vừa nói xong, mấy người khác cũng phản ứng lại, lập tức bắt đầu kháng nghị, "Có phải là tổ đạo diễn lén tiết lộ tin cho thầy Cố không, cho nên thầy Cố mới đưa thông tin giả cho chúng tôi?"
"Đúng vậy, chúng tôi không biết tặng quà lại có thể là phần cho điểm trong vòng thứ nhất."
"Tôi cũng không biết." Tâm tình Cố Yến Thâm rất tốt, không nhanh không chậm mà nói. "Hơn nữa, tôi không bảo mọi người tặng màu hồng."
Lý Hướng Minh không nghĩ tới Cố Yến Thâm lại không thừa nhận, "Cậu đã nói với chị Gia Giai, Tinh Tinh thích màu hồng. Còn có lịch sử trò chuyện làm chứng!!"
Tống Gia Giai phối hợp mở ra lịch sử trò chuyện, "Xem đi, chứng cứ vô cùng xác thực."
Cố Yến Thâm chỉ vào hai chữ 'hồng nhạt' trong lịch sử trò chuyện, "Tôi còn gõ thêm dấu chấm hỏi."
Cố Yến Thâm bình tĩnh phổ cập khoa học, "Dấu chấm hỏi tỏ vẻ nghi vấn, nghĩa là tôi cũng không xác định."
Mỗi người có một sắc mặt khác nhau, ai có thể nghĩ đến Cố Yến Thâm ngày thường trầm ổn lại có lúc vô sỉ như vậy, mọi người trừng mắt không biết nói gì.
Lộ Văn Tinh cũng không thấy vui, lịch sử trò chuyện của Cố Yến Thâm và Tống Gia Giai làm cậu nhớ đến chuyện Cố Yến Thâm nhìn thấy khăn tắm màu hồng nhạt của cậu.
Xấu hổ mãi mới có thể quên được lại nổi lên trong lòng.
Cố Yến Thâm nhìn vẻ mặt không cam chịu của mỗi người, vô cùng cố tình lộ ra biểu cảm nhận ra, "Hóa ra Tinh Tinh không thích màu hồng nhạt, may mắn là tôi không tặng."
Mọi người: "............"
Đột nhiên cảm thấy Cố Yến Thâm có chút trà là chuyện như thế nào nhỉ???
Thời điểm Cố Yến Thâm nhìn thấy khăn tắm màu hồng nhạt thì vô cùng khiếp sợ, nhưng dù sao hắn cũng ở cùng phòng với Lộ Văn Tinh, không cần cố ý quan sát cũng có thể đưa ra những suy luận hợp lý.
Nếu Lộ Văn Tinh thật sự thích hồng nhạt, ngoại trừ khăn tắm thì chắc chắn sẽ còn có những thứ đồ khác, nhưng Cố Yến Thâm chưa từng nhìn thấy.
Ngược lại hắn thấy Lộ Văn Tinh đi dép màu xanh lam, áo ngủ, còn có cốc, bàn chải đánh răng cũng là màu lam.
"Ngoại trừ đội của Cố Yến Thâm thì mỗi người bị trừ 10 điểm, cũng tức là mỗi đội bị trừ 20 điểm. Đội của Tinh Tinh nhận được 20 điểm." Đạo diễn tuyên bố tình hình hiện tại, những người khác bắt đầu nổ tung.
"Vì cái gì?"
Mấy người không rảnh 'oán trách' Cố Yến Thâm nữa, chuyển hướng sang phía đạo diễn, "Dựa vào cái gì mà mỗi người chúng tôi trừ 10 điểm, một người Cố Yến Thâm lại được cộng 20 điểm."
Đạo diễn mỉm cười giải thích, "Năm trái tim sẽ được nhận 10 điểm, nhưng nếu năm trái tim là cho đồng đội thì có nghĩa là hai người vô cùng ăn ý, cộng thêm 10 điểm."
Tống Gia Giai chất phác nhìn về phía đạo diễn, "Đạo diễn, nói thẳng đi. Anh Thâm cho ông bao nhiêu tiền, Tống Gia Giai tôi trả gấp đôi."
Mấy người đang u sầu đầy mặt lập tức bị Tống Gia Giai chọc cười, cũng nói theo.
"Được! Chị Gia Giai của chúng ta rất dũng cảm, trả gấp đôi."
Cố Yến Thâm làm người đứng ở bên ngoài, không biết như thế nào lại đối diện với ánh mắt của Lộ Văn Tinh.
Cố Yến Thâm không biết vì sao lại chột dạ, chỉ thấy Lộ Văn Tinh nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười tươi, "Giải thích một chút đi thầy Cố?"
Cố Yến Thâm: "......"
"Tôi thích màu hồng?"
Cố Yến Thâm: "......"
"Chiến thuật." Ngũ quan Cố Yến Thâm thâm thúy, không thể hiện biểu cảm càng cho người khác có loại ảo giác ổn trọng đáng tin cậy, "Cậu xem, chúng ta được thêm 20 điểm, bọn họ mới mở màn đã bị mất 20 điểm."
Lộ Văn Tinh mới không tin hắn nói, cậu quay đầu không nói chuyện tiếp với hắn.
Nếu tổ đạo diễn không làm ra trò thi đấu này, khi Lộ Văn Tinh trực tiếp nhận quà phải nói ra lời không thích như thế nào.
Sau đó____
Cả mạng sẽ cho rằng cậu thích màu hồng.
Cố Yến Thâm còn không biết vì một việc làm sai này của mình mà đã bị Lộ Văn Tinh xếp vào danh sách mang thù.
..........
Bởi vì chênh lệch 40 điểm của việc cộng 20 điểm và trừ 20 điểm, lúc sau nếu muốn đuổi kịp cũng không dễ dàng.
Cho nên không có ngoài ý muốn, lần này đội đạt được điểm cao nhất vẫn là đội của Lộ Văn Tinh.
Bọn họ lại nhận được sự trợ giúp của khách quý.
"Khách quý tập này là ai?"
"Đúng vậy, sao bây giờ vẫn còn chưa xuất hiện?"
"Ngày mai cậu ấy mới có thể đến, đêm nay mọi người có thể tiếp tục ăn chơi."
"Từ từ." Tống Gia Giai bỗng nhiên nói, "Tinh Tinh, lời cậu nói tôi vẫn nhớ kĩ, còn chụp hình lại nữa."
Lộ Văn Tinh:?
"Cậu nói sẽ thích món quà tôi tặng." Tống Gia Giai cười vô cùng ôn nhu dễ gần, "Chỉ cần cậu đồng ý một việc với tôi thì tôi sẽ không so đo chuyện vừa rồi với cậu nữa."
Lộ Văn Tinh cảnh giác, "Chuyện gì?"
Tống Gia Giai lôi cái gối ôm từ trong đống quà ra.
"Tôi muốn cậu ôm nó chụp ảnh!!! Tư thế là tôi quyết định."
Lộ Văn Tinh: "Em từ chối."
Ôn Miểu đúng lúc đứng ra, "Hay là Tinh Tinh muốn thử áo ngủ hình con thỏ của tôi?"
Lộ Văn Tinh: "......"
Cố Yến Thâm nhịn cười, "Không thể nói dối với phụ nữ, đàn ông nói được thì phải làm được."
Hắn chỉ đang dạy Lộ Văn Tinh nói được thì phải làm được, tuyệt đối không phải là hắn cũng muốn nhìn. Cố Yến Thâm thành công thuyết phục chính mình, hơn nữa còn không cho rằng hành vi này là đang bán đồng đội.
Mọi người đạt thành mục tiêu chung, bắt đầu thuyết phục Lộ Văn Tinh.
"Đúng vậy! Là đàn ông thì phải ga lăng, nếu đã hứa hẹn với con gái người ta thì không được đổi ý, bằng không thì cậu chính là tra nam."
Lộ Văn Tinh:????
Thước đo bình chọn tra nam qua loa như vậy sao?
Cuối cùng, Lộ Văn Tinh dùng khuôn mặt lạnh ôm lấy đám thỏ.
Tống Gia Giai cảm thấy mỹ mãn, bỏ bảy con thỏ vào ngực Lộ Văn Tinh, "Ôm mấy con này, mấy con này thì cầm trên tay."
Trong tay Lộ Văn Tinh bị nhét một con thỏ, Tống Gia Giai lại nói.
"Thỏ con đáng yêu như vậy, cậu không hôn nó một cái sao?"
Lộ Văn Tinh: "......"
Ôn Miểu cầm điện thoại, đã bắt đầu điên cuồng chụp hình.
Tống Gia Giai vẫn không hài lòng, "Tinh Tinh, vui vẻ một chút, cậu đã nói, tôi tặng gì thì cậu đều thích."
Lộ Văn Tinh bị ấn ở trên sô pha, cùng bảy con thỏ chụp mấy chục tấm, còn phải tỏ ra vui vẻ, vô cùng tình nguyện.
Cậu giống như một con búp bê Tây Dương mặc người bài bố, trên thực tế thì ngũ quan của cậu còn tinh xảo hơn cả búp bê Tây Dương, đẹp đến nỗi như được cẩn thận tạo hình ra.
Tóc màu hạt dẻ mềm mại, làn da trắng hồng, lông mi dài cong vút, con ngươi đen nhánh.
Lộ Văn Tinh bị bắt làm động tác hôn môi với thỏ, cảm giác thẹn thùng từ từ dâng lên trong cậu, trên má còn nhiễm một chút đỏ ửng.
Mấy người ở đây không khỏi sửng sốt, như này quả thật rất giống thiếu niên bước ra từ trong truyện tranh!
Lý Hướng Minh nhịn xuống cảm giác muốn vươn tay ra sờ, vẻ mặt Chu Tử Đồng đầy hâm mộ nhìn Tống Gia Giai tùy ý bày bố Lộ Văn Tinh, cậu ta cảm thán một câu, "Rốt cuộc tôi đã biết vì sao con gái lại thích chơi búp bê Tây Dương như vậy, tôi cũng rất thích!"
Cố Yến Thâm không nói gì, bán đứng Lộ Văn Tinh làm lương tâm của hắn có chút bất an, bởi vì giờ phút này tim của hắn đập có chút mất khống chế.
"OK, Miểu Miểu chụp ảnh thì gửi cho chị, chị muốn đăng Weibo."
Lộ Văn Tinh:????
Tống Gia Giai nhìn ảnh chụp, rơi vào trầm tư, giá trị nhan sắc của Lộ Văn Tinh quả thật quá được, chụp như nào cùng đẹp như vậy!
Năm phút sau.
[Tống Gia Gia V]: Tặng thỏ cho Tinh Tinh, cậu ấy rất thích.
Kèm theo với đó là 9 tấm ảnh.
Không quá 30 giây, khu bình luận nhanh chóng bị chiếm lĩnh.
[Thỏ Tinh Tinh sao?]
[Quá đáng yêu!!! Quả nhiên con trai đáng yêu thì nên ở bên thỏ con đáng yêu.]
[Không ngăn được máu mũi!!!]
[Muốn nhìn Tinh Tinh và thỏ con nằm trên giường.......]
[Giường lớn hồng nhạt.]
[Mấy người đang làm gì thế!!! Tôi muốn nhìn Tinh Tinh mặc áo ngủ hình con thỏ.]
Đã tiếp thu hiện thực - Lộ Văn Tinh lạnh mặt, tầm mắt của cậu chuyển sang đầu sỏ gây tội Cố Yến Thâm.
Cố Yến Thâm không biết chính mình tại sao lại chột dạ như vậy, nghe trái tim đang ngày càng mất khống chế, hắn dời tầm mắt, không dám nhìn vào mắt Lộ Văn Tinh nữa.
______________________________________________________________________________
Còn 94 chương.....
(/≧▽≦)/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro