CHƯƠNG 13 - TAY CÓ THỪA HƯƠNG
"Khách mời trợ giúp đã đến, mong mọi người sẽ hoan nghênh vị khách hôm nay."
Đạo diễn vừa mới nói xong thì chuông cửa vang lên.
"Tôi đi mở cửa." Ôn Miểu đứng dậy đi về phía cửa, "Oa!"
Nghe được Ổn Miểu cảm thán kinh ngạc, mọi người quay đầu lại.
"Là Văn Dụ!"
"A, khách mời hỗ trợ là cố định sao?"
"Mọi người hãy hoan nghênh Văn Dụ nào." Đạo diễn đi đầu vỗ tay hai cái.
Sự xuất hiện của Văn Dụ vẫn làm mọi người ngoài ý muốn, bọn họ đều cho rằng mỗi tập sẽ có một khách mời khác nhau, chỉ có Lộ Văn Tinh là không ngoài ý muốn, tối hôm qua cậu đã nghe Cố Yến Thâm nói qua, khách mời hỗ trợ từ một tập đổi thành hai tập, địa điểm quay cũng vậy.
Địa điểm tập ba vẫn chưa quyết định nhưng chắc chắn sẽ không phải là ở thành phố G.
"Ha, làm sao nhìn thấy em lại kinh ngạc như vậy." Nhìn mọi người lộ ra kinh ngạc, Văn Dụ nói đùa.
"Hoan nghênh Tiểu Văn." Tống Gia Giai vỗ tay theo đạo diễn, cô nói với Văn Dụ, "Nếu hai tập Văn Dụ đều tham gia cùng đội với anh Thâm thì không có thú vị, cậu có muốn đến đội của chúng tôi không?"
Tống Gia Giai thử đào góc tường, cô xem xét tình hình thi đấu buổi tối, nếu nhiều người thì phần thắng sẽ càng lớn hơn.
"Bắt đầu đoạt người rồi nhỉ!" Lý Hướng Minh thấy Tống Gia Giai không khách khí, cũng đưa ra lời mời với Văn Dụ, "Tới đội của chúng tôi đi, hai anh đây sẽ để cậu nằm thắng."
"Em rất chờ mong được cùng đội với Tinh Tinh." Trong mắt Văn Dụ mang theo ý cười, "Vì tập một Tinh Tinh bị bệnh nên em không thể cùng đội với cậu ấy nên em cảm thấy vô cùng đáng tiếc, không nghĩ đến tập này lại nhận được lời mời của tổ chương trình, lần này em phải quý trọng cơ hội này mới được."
Lộ Văn Tinh nghe thấy Văn Dụ nhắc đến tên mình thì nhìn Văn Dụ, tầm mắt của hai người chạm nhau, Văn Dụ cười vô cùng ôn hòa.
"Tinh Tinh rất được hoan nghênh nha."
"Tiểu Văn và Tinh Tinh là bạn bè, đương nhiên quan hệ phải càng thân thiết hơn."
Tống Gia Giai rảnh rỗi tìm việc, cô quay đầu hỏi Lộ Văn Tinh, "Tinh Tinh, cậu càng muốn làm cộng sự với Văn Dụ hay là với anh Thâm?"
Lộ Văn Tinh: "...........Hiện tại hai người bọn họ đều là cộng sự của em."
Tống Gia Giai còn lâu mới chấp nhận câu trả lời này, "Tôi muốn cùng đội với cậu thì anh Thâm không đồng ý, tôi muốn mời Văn Dụ vào đội thì Văn Dụ lại muốn cùng đội với cậu. Nếu cậu chỉ được chọn một người giữa anh Thâm và Văn Dụ thì cậu sẽ chọn ai?"
"Oa! Chị Gia Giai hỏi rất táo bạo."
Nghe được vấn đề của Tống Gia Giai, Cố Yến Thâm ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Văn Tinh, hắn biết Lộ Văn Tinh sẽ không rơi vào hố mà Tống Gia Giai đào nhưng cũng rất tò mò Lộ Văn Tinh sẽ trả lời như thế nào.
Đối diện với tầm mắt của mọi người, Lộ Văn Tinh không có gánh nặng tâm lý gì trả lời, "Em chọn Cố lão sư."
Giọng nói bình tĩnh vang lên, mọi người ở đây đều ngơ ngẩn, Cố Yến Thâm cũng có chút ngoài ý muốn.
Hắn cho rằng Lộ Văn Tinh sẽ chỉ trả lời chung chung, hoặc là sẽ không trả lời trực tiếp, không nghĩ đến Lộ Văn Tinh sẽ nói toạc ra như vậy.
"Vì cái gì?" Tống Gia Giai lại hỏi.
"Bởi vì nếu không có Cố lão sư, em cũng không cơ hội tham gia chương trình này."
"Nga ~" Tống Gia Giai cố ý kéo dài âm, đạo diễn xem náo nhiệt không chê việc lớn, đá bóng lại về phía Lộ Văn Tinh, "Chỉ bởi vì cảm ơn sao?"
Vấn đề này không dễ trả lời, bởi vì dù trả lời là có hay không thì đều mang nghĩa khác.
"Quả thật là muốn cảm ơn Cố lão sư, không chỉ là cho Tinh Tinh cơ hội mà còn cho em cơ hội."
Người nói chuyện là Văn Dụ, lời này của cậu ta vô cùng uyển chuyển, vừa tỏ vẻ cảm ơn vừa giải vây cho Lộ Văn Tinh, chuyển dời tầm mắt của mọi người khỏi Lộ Văn Tinh.
Không nghĩ tới Văn Dụ sẽ giúp chính mình, Lộ Văn Tinh có vài phần ngoài ý muốn, cậu chuyển mắt nhìn lại, Văn Dụ cười cười với cậu.
"Xem ra quan hệ của Tiểu Văn và Tinh Tinh rất tốt, như vậy mà đã vội vã giải vây cho Tinh Tinh rồi."
"Tập trước Tiểu Văn cũng đã nói rồi, cậu ấy và Tinh Tinh là bạn bè."
"Thật tốt, bạn bè còn có thể tay cầm tay cùng nhau tham gia chương trình."
---------
Quán bar âm nhạc MY.
"Hôm nay có nhiều người thật nha."
Hôm nay Trần Lạp nhận được thông báo thăng chức, vừa mới tan làm liền không nhịn được kéo bạn tốt đến quán bar chúc mừng.
"Ba chị gái này đi cùng nhau sao?"
"Đúng vậy." Trần Lạp trả lời xong, người phục vụ đưa hoa hồng cho cô.
"Hôm nay trong quán có thi đấu, hoa hồng có thể đưa cho ca sĩ mà mình yêu thích."
"Là PK giữa các ca sĩ sao?"
"Đúng vậy." Người phục vụ đưa cho mỗi người một bông hoa hồng, "Hôm nay sẽ có ba đội PK với nhau, hoa hồng trong tay chị gái đây đại diện cho một phiếu, đưa hoa hồng cho ca sĩ có thể trợ giúp bọn họ một điểm."
Trần Lạp thường xuyên cùng bạn thân đến quán bar này nhưng đây là lần đầu gặp được thi đấu PK như thế này, cô nghe xong thì bắt đầu có hứng thú.
Cô lôi kéo bạn thân vào bên trong, "Chúng ta ngồi lên phía trước một chút, nói không chừng còn có thể nhìn thấy một cậu đẹp trai."
Buổi tối 9 giờ rưỡi, khách của quán bar MY ngày càng nhiều.
Căn cứ theo yêu cầu của tổ chương trình, mỗi một đội cần một người lên sân khấu, một người làm người phục vụ.
Đội của Lộ Văn Tinh có thêm Văn Dụ trợ lực, hai người bọn họ quyết định cùng lên sân khấu, Cố Yến Thâm lựa chọn làm người phục vụ kéo phiếu.
Người phục vụ cũng có tiêu chuẩn cho điểm riêng, trên người bọn họ đều có máy chấm điểm, khách hàng từng được phục vụ có thể chấm điểm bọn họ, đội có tổng số điểm cao nhất sẽ giành chiến thắng.
Khách hàng hôm nay không phải là người do tổ chương trình mời đến, tất cả người ở đây đều là khách của quán bar. Vì để không làm lộ thân phận, tất cả nhân viên của quán bar ngày hôm nay đều đeo mặt nạ che khuất nửa khuôn mặt.
Hơn nữa ánh đèn của quán bar lờ mờ, âm nhạc ồn ào, vì thế khách hàng sẽ không dễ dàng nhận ra được.
Lộ Văn Tinh là người cuối cùng lên sân khấu, cậu không vội gì, thậm chí còn có thời gian đi một vòng tìm Cố Yến Thâm.
Cậu đi một vòng cũng không tìm thấy Cố Yến Thâm đang giả làm nhân viên, nhìn nhân viên nào cũng mặc đồng phục và đeo mặt nạ giống nhau, Lộ Văn Tinh hoài nghi mình bị hoa mắt.
"Tiểu Chân nói cô ấy ở quầy bar, chúng ta cũng đi qua đó đi, chỗ đó có một bartender mới đến rất đẹp trai!"
"Không phải là đeo mặt nạ à? Như vậy cũng có thể nhìn ra đẹp trai hay không sao?"
"Vừa rồi Tiểu Chân chụp ảnh cho tớ xem, cảm giác vô cùng có khí chất, dáng vẻ pha rượu đã vô cùng đẹp rồi."
Lộ Văn Tinh nghe thế, ma xui quỷ khiến cũng đi về hướng quầy bar, còn chưa đến nơi mà cậu đã thấy một vòng người bao quanh.
Ở giữa là ba người phục vụ, Lộ Văn Tinh liếc mắt một cái liền nhận ra Cố Yến Thâm.
Vóc dáng của hắn cao gầy, khí thế xuất chúng, dù có che đi nửa khuôn mặt thì cũng không giấu được sự đẹp trai.
Ngón tay của hắn cầm ly rượu trong suốt, rượu theo miệng ly chảy xuống, theo động tác của Cố Yến Thâm mà nhẹ nhàng đong đưa.
Lộ Văn Tinh đi đến liền nghe thấy một cô gái che mặt, hơi thẹn thùng nói, "Có thể pha cho tôi một ly không?"
"Có thể, cô muốn uống cái gì?"
"Muốn một ly 'tối nay không trở về nhà'."
Giọng nói của Cố Yến Thâm trầm thấp, "Loại này số độ khá cao, không kiến nghị chọn."
Cô gái lôi kéo tay của bạn thân, nhỏ giọng trả lời, "Không, không sao cả, tôi không uống, tôi chỉ muốn nhìn anh pha cái này."
Cố Yến Thâm không nói gì, đổ vào bình shaker bốn loại rượu.
Vài người ở hiện trường đã bắt đầu lấy điện thoại ra quay video, cô gái không biết gì về những loại rượu, chỉ cảm thấy vô cùng lợi hại.
Lộ Văn Tinh từng đi làm thêm ở quán bar, cậu liếc mắt một cái liền nhìn ra từng loại rượu, Whisky, rượu tequila, Rum trắng và Galiano, mỗi loại đều trên 40 độ.
'Tối nay không về nhà' ít nhất cũng phải sáu bảy chục độ, đừng nói là con gái, con trai uống lên cũng chưa chắc đã về nhà được.
Nhưng làm Lộ Văn Tinh kinh ngạc không phải là Cố Yến Thâm biết pha chế rượu mà là Cố Yến Thâm pha chế không cần cốc đong đo, hắn trực tiếp đổ từng lần vào, cái này phải ước lượng vô cùng chính xác mới có thể làm được.
Sau khi dùng bình shaker lắc xong rượu, Cố Yến Thâm cầm lấy bật lửa, đốt một vòng quanh miệng bình, sau đó đổ vào ly Cocktail. Ngọn lửa màu lam theo rượu chảy vào ly.
Ngọn lửa nhảy múa trên mặt ly làm các cô gái ở hiện trường sợ hãi kêu lên.
Cố Yến Thâm không đẩy ly cho cô gái mà đặt ở quầy bar cho bọn họ chụp ảnh.
Thấy Lộ Văn Tinh lại đây, Cố Yến Thâm nâng lên mí mắt, nhìn chằm chằm vào cậu, "Muốn uống cái gì?"
Lộ Văn Tinh không cần giả làm người phục vụ, cậu đang mặc tây trang để tí nữa lên biểu diễn, trên mặt cũng đeo mặt nạ giống như Cố Yến Thâm, cậu giống như một vương tử tham gia một bữa tiệc hóa trang vậy.
Nghe Cố Yến Thâm hỏi như vậy, khóe môi Lộ Văn Tinh cong lên, âm thanh nhẹ nhàng rơi xuống, "Anh trai pha chế này, lát nữa tôi phải lên sân khấu nên vô cùng hồi hộp, có loại rượu nào có thể giảm bớt sự hồi hộp không?"
Bị không khí ở hiện trường kích động, Lộ Văn Tinh cũng buột miệng thốt ra như vậy.
Ngón tay Cố Yến Thâm dừng lại, nhìn đi chỗ khác.
"Chờ một lát."
Mấy cô gái đứng trước quầy bar hưng phấn hỏi cậu, "Cậu là tuyển thủ thi đấu ngày hôm nay sao?"
"Đúng vậy, tôi là số 3. Nếu chị gái thích màn biểu diễn của tôi thì nhớ phải đưa hoa hồng cho tôi đó."
Mấy cô gái nói nói cười cười, quây quanh Lộ Văn Tinh hỏi, "Anh trai nhỏ có bạn gái chưa? Thêm WeChat được không, nếu vậy thì tôi sẽ cho cậu hoa hồng."
Cố gái nửa đùa nửa thật nói với Lộ Văn Tinh.
"Được rồi." Là giọng nói của Cố Yến Thâm, hắn đánh gãy vân đề của mấy cô gái, đẩy ly rượu cho Lộ Văn Tinh, "Thử xem?"
"Được."
Lộ Văn Tinh cũng không hỏi là rượu gì, tiếp nhận chén rượu liền đưa lên miệng, mùi hoa quả lẫn với mùi cồn.
"Cũng không tệ lắm."
Một ly Cocktail nhỏ, Lộ Văn Tinh uống một ngụm liền uống cạn, cậu nói với Cố Yến Thâm, "Cảm ơn, lát nữa đừng quên xem đồng đội của anh biểu diễn."
Một cô gái cũng cổ vũ Lộ Văn Tinh, "Chúng tôi sẽ bình chọn cho cậu, anh trai nhỏ cố lên a!"
"Cảm ơn chị gái này."
"Tôi cũng sẽ bình chọn cho cậu."
"Còn có tôi."
Lộ Văn Tinh chưa bắt đầu lên sân khấu, cũng chưa mở miệng nói nhiều nhưng đã bắt được vài phiếu từ quầy bar.
Cố Yến Thâm nhịn không được nhìn Lộ Văn Tinh một cái, đạo diễn đã nói qua với hắn, Lộ Văn Tinh rất có duyên người xem, không thể phủ nhận được quả thật là như vậy.
Cậu không làm cái gì nhưng đã có thể làm trái tim người khác nghiêng ngả.
"Tôi đi trước, đã nói là bỏ phiếu cho tôi rồi đó. Còn có anh trai pha chế rượu này làm chứng, mọi người không được chơi xấu nha!"
Trước khi đi Lộ Văn Tinh còn nhắc đến Cố Yến Thâm, mấy cô gái cười đùa, miệng thi nhau đồng ý.
Lý Hướng Minh là người đầu tiên lên sân khấu, cách nói huyện của anh ta rất độc đáo, mở miệng liền chọc khán giả phía dưới vỗ tay reo hò.
"Sao tôi cảm thấy giọng nói này rất giống Lý Hướng Minh."
"Tôi là fans của Lý Hướng Minh, tuyệt đối sẽ không nhận sai giọng của anh ấy, quả thật là rất giống!"
"Không có khả năng, sao Lý Hướng Minh lại đi hát ở quán bar được, có lẽ là bắt chước giọng Lý Hướng Minh đi."
"A, thật sự rất giống, tôi có ảo giác như đang xem buổi biểu diễn của anh ấy."
Thật ra thanh âm của Lý Hương Minh không dễ bắt chước, thanh âm linh hoạt kỳ ảo nhưng lại không mất cảm xúc, đặc biệt có thể ảnh hưởng đến trái tim người khác.
Bài hát kết thúc, khán giả đều nghe đến ngây người, không ít người chưa thỏa mãn muốn nghe tiếp.
"Xin lỗi, hôm nay là thi đấu, phía sau còn có các tuyển thủ khác, nếu thích tôi thì không cần phải keo kiệt hoa hồng trong tay."
Người thứ hai lên sân khấu là Ôn Miểu, cô đeo mặt nạ, mặc một bộ đồng phục thủy thủ đi ra làm khán giả hét to một trận.
Giống như suy nghĩ của Lộ Văn Tinh, giọng hát cua Ôn Miểu rất được nhiều người công nhận, cô cũng để lại ấn tượng rất mạnh cho khán giả.
Sân khấu thứ ba là của Lộ Văn Tinh và Văn Dụ, hai người bọn họ là hợp tác biêu diễn, buổi chiều hai người còn tìm một phòng riêng để luyện tập một lần.
Âm nhạc nhẹ nhàng vang lên, Văn Dụ mặc tây trang đi lên sân khấu, Lộ Văn Tinh đi lên từ phía bên kia sân khấu.
Động tác của hai người giống nhau, đến tây trang trên người cũng giống nhau, bên ngực đều có một bông hoa hồng đỏ.
"Lay động ly rượu vang đỏ, môi giống nhiễm máu tươi."
Giọng hát của cậu trong trẻo, còn mang theo một chút lười biếng tùy ý.
Hai người nâng tay lên, ngón tay cọ qua cánh môi, môi đỏ tươi giống như dính rượu vang đỏ, ở dưới ánh đèn càng thêm quyến rũ.
"Kia không phải vẻ đẹp tầm thường, khó có thể xá tội."
"Ai chân thành cùng ai, nhiều nhất chỉ là cái thị vệ."
"Dưới chân dẫm lên hoa hồng, đáp lễ một cái hôn như là an ủi."
Ngón trỏ Lô Văn Tinh đặt trên môi, trong không gian thét chói tai, cậu đưa ra một nụ hôn gió.
"A a a a a!!!!"
"Oa~"
Người xem ở hàng phía trước trực tiếp đứng lên lắc gậy phát sáng, không khí bị kéo lên.
Lộ Văn Tinh đặt tay lên bả vai Văn Dụ, hai người trao đổi vị trí và microphone, vừa khiêu vũ vừa hát, giọng hát không bị đồng tác ảnh hưởng, hai người phối hợp vô cùng ăn ý.
Cuối cùng là động tác xoay, hai người quay mặt về phía khán giả, dừng động tác.
Biểu diễn kết thúc, Lộ Văn Tinh lấy hoa hồng bên ngực ra, khẽ hôn vào một cánh hoa, sau đó đi về phía trước sân khấu.
Cậu muốn tặng bông hoa này.
"Anh trai ơi, cho tôi!!!"
"Tôi muốn tôi muốn! Anh trai nhìn nơi này."
"A a a a a, bên này bên này, anh trai chú ý đến tôi đi!"
Lộ Văn Tinh mới vừa vươn tay ra, một bàn tay thon dài lướt qua đầu của mấy cô gái, tiếp nhận hoa hồng từ trong tay Lộ Văn Tinh.
Ngón tay cái của hắn không cẩn thận chạm vào ngón út của Lộ Văn Tinh, hai người đồng thời ngơ ngẩn.
Chỉ nhìn thấy Cố Yến Thâm không biết từ khi nào đã lướt qua hàng khán giả phía trước, đứng ở nơi gần Lộ Văn Tinh nhất, trong tay hắn cầm hoa hồng Lộ Văn Tinh từng hôn, cuống hoa còn lưu chút nhiệt độ cơ thể, hương hoa hồng xông vào mũi hắn.
Giây tiếp theo, giọng nói trầm thấp xuyên qua hiện trường ầm ĩ, nặng nề đánh vào tai Lộ Văn Tinh.
"Cảm ơn, tôi rất thích."
________________________________________________________________________________
Còn 91 chương.....
( ̄︶ ̄)↗
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro