Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 12 - CẢNH ĐẸP Ý VUI

Lộ Văn Tinh lo lắng Cố Yến Thâm hiểu lầm, cậu không ngại nói cho Cố Yến Thâm biết cậu nhận vẽ trên mạng, nhưng nhỡ đâu Cố Yến Thâm không tin thì sao?  

Cậu phải đưa lịch sử trò chuyện cho Cố Yến Thâm xem sao?

Nhưng Lộ Văn Tinh không muốn bí mật của mình bị bại lộ, hơn nữa lịch sử trò chuyện còn có ảnh của Lộ Văn Tinh, nếu xem thì Cố Yến Thâm sẽ nhìn thấy.

Sau khi cân nhắc, Lộ Văn Tinh quyết định không nói cho Cố Yến Thâm biết, nhưng vẫn phải giải thích một chút.

Trước khi cậu tham gia chương trình này, người đại diện của Cố Yến Thâm - Thịnh Siêu đã liên hệ với cậu, cậu cũng đã ký một hiệp nghị.

Điều đầu tiên, không được cọ nhiệt độ của Cố Yến Thâm.

Lộ Văn Tinh làm được, khi quay chương trình cậu cũng cố gắng duy trì khoảng cách nhất định, không có những tiếp xúc không cần thiết.

Điều thứ hai, không thể thích Cố Yến Thâm.

Thời điểm nhìn thấy điều thứ hai, Lộ Văn Tinh còn muốn phun tào một chút, thích hay không thích ai còn có thể quyết định bằng việc ký hiệp nghị sao?

Đương nhiên, Lộ Văn Tinh không có nói ra.

Vì để Thịnh Siêu cùng Cố Yến Thâm yên tâm, toàn bộ quá trình cậu đều biểu hiện vô cùng thuận theo, chỉ riêng việc Cố Yến Thâm giúp cậu rời khỏi Giải Trí Mang Chanh, đừng nói mười điều, một trăm điều cậu cũng ký.

Tuy rằng Cố Yến Thâm chưa từng nói muốn Lộ Văn Tinh báo đáp cái gì nhưng Lộ Văn Tinh không muốn thiếu nhân tình, dưới tình huống có thể cho phép, cậu sẽ cố gắng hoàn trả lại.

Lộ Văn Tinh mở miệng giải thích, "Người khác gửi cho tôi, tôi liền mở ra xem thôi."

"À."

Lộ Văn Tinh: "......"

Đây là tin hay là không tin?

Vì gia tăng mức độ đáng tin cậy, Lộ Văn Tinh lại bổ sung một câu. "Cô ấy là fans của anh, đây là đang khen ngợi nhan sắc của anh."

Cố Yến Thâm đang muốn cất khăn tắm vào phòng tắm, nghe Lộ Văn Tinh nói như vậy thì hắn dừng lại bước chân.

"Ồ, khen tôi như thế nào?"

Lộ Văn Tinh: "......"

Sao Cố Yến Thâm lại không giống như cậu nghĩ, ảnh đế cũng sẽ để ý người khác khen mình như thế nào sao?

Cậu phải trả lời như thế nào?

Nói hắn thoạt nhìn cao lãnh cấm dục?

Hay là văn nhã bại hoại?

Sao nghe như nào cũng không giống lời khen.

Lộ Văn Tinh trầm mặc vài giây, giọng nói khô cằn, "Khen anh lớn lên đẹp trai."

"Không còn gì nữa?"

"...Không còn." Lộ Văn Tinh dùng khuôn mặt không cảm xúc trả lời.

"À."

Lộ Văn Tinh: "......"

Cố Yến Thâm không truy vấn tiếp, xoay người đi vào phòng tắm, Lộ Văn Tinh cầm lại điện thoại, 'yêu thích ngủ' đã nhắn thêm vài tin nhắn.

[S]: Xin lỗi, không nhận vẽ minh tinh.

[Yêu thích ngủ]: Vì cái gì? Em họ của tôi rất thích phong cách của cậu, thật sự không suy xét một chút sao? Nếu là bởi vì gần đây bận thì tôi có thể chờ, tăng giá cũng không thành vấn đề.

Lộ Văn Tinh không nghĩ đến đối phương cố chấp như vậy, mỗi một họa sĩ có một phong cách vẽ khác nhau, muốn tìm một người có phong cách giống thật sự khá khó.

[Yêu thích ngủ]: Cầu xin, thái thái suy xét một chút đi, tháng sau là sinh nhật của em họ tôi, tôi muốn lấy cái này làm quà cho nó.

[Yêu thích ngủ]: Thật sự không được thì nhận vẽ một bức cũng được//cầu xin//

[Yêu thích ngủ]: Thái thái suy xét mấy ngày đi, không nhận cũng không sao, thái thái cứ suy xét đi, cầu xin.

'Yêu thích ngủ' coi như là một trong những 'kim chủ lớn' của Lộ Văn Tinh, cuối cùng thì cậu cũng không trực tiếp từ chối.

Cậu bấm mở vào tin nhắn khác.

[Thức dậy sớm hơn gà]: Chào buổi tối thái thái, có thể đặt bản thảo không//đáng yêu// //đáng yêu//

[S]: Cậu muốn đặt cái gì?

Đối phương muốn chính là một bức tranh vẽ anime.

Lộ Văn Tinh thường xuyên nhận vẽ loại này, không tính là phức tạp, thời gian phải vẽ cũng không dài.

Cậu dựa vào đầu giường, một tay cầm điện thoại, tay kia cầm Pencil, bắt đầu phác họa.

Sau khi lau khô tóc, Cố Yến Thâm đi ra thì nhìn thấy Lộ Văn Tinh đang rũ mắt vẽ tranh.

Mái tóc màu hạt dẻ mềm mại rũ xuống trán, ánh mắt nhìn xuống, lông mi dài như là cánh bướm, cánh môi hơi hồng, biểu cảm có chút nghiêm túc.

Ngón tay trắng nõn cầm Pencil, bàn tay chuyển động nhẹ nhàng, giống như một bức ảnh động khiến người khác không nỡ quấy rầy. Cố Yến Thâm bước đi nhẹ nhàng.

Trên điện thoại là sườn mặt của một người, ngũ quan còn chưa vẽ xong nhưng có thể cảm nhận được khuôn mặt sắc bén từ những nét phác họa đơn giản, thân thể người thiếu niên tinh tế đầy hữu lực đang làm động tác ném bóng vào rổ.

Theo bàn tay Lộ Văn Tinh chuyển động, chuyển động của ngòi bút ngày càng nhanh hơn, nhân vật vẽ ngày càng thành hình.

Ngũ quan trở lên rõ ràng, từng lọn tóc được vẽ tỉa chi tiết, nếp nhăn trên đồng phục vô cùng chân thật.

Ánh mắt của Cố Yến Thâm dừng trên đồng phục, hắn không biết chuyện Lộ Văn Tinh nhận vẽ tranh, chỉ cho rằng cậu thích nên mới vẽ.

"Cậu cũng thích người này?"

"Cũng?"

Động tác vẽ tranh của Lộ Văn Tinh không dừng lại, cậu vẫn chăm chú nhìn chằm chằm bức tranh đang vẽ.

"Tôi có một người bạn cũng rất thích người này."

Bạn bè.

Đây không phải là lần đầu tiên Cố Yến Thâm nói ra lời này, lần đầu tiên là ở tập một, tấm poster trong hành lý của Cố Yến Thâm, lúc ấy hắn nói là bạn bè nhờ ký.

Lộ Văn Tinh có chút ngoài ý muốn, cậu cho rằng Cố Yến Thâm là người như vậy, bạn bè của hắn chắc chắn sẽ không khác nhau lắm.

Nhưng hai lần nhắc đến bạn bè, Lộ Văn Tinh có cảm giác đối phương không lớn tuổi lắm, hoặc là nói người bạn đó còn nhỏ tuổi hơn Cố Yến Thâm.

Muốn chữ ký của Lộ văn Tinh và thích manga anime có lẽ là cùng một 'người bạn', nếu là như vậy.......

Có thể làm Cố Yến Thâm đích thân đi xin chữ ký, còn có thể nhớ rõ sở thích của đối phương.

Lộ Văn Tinh bỗng nhiên dừng lại, trong tập đầu tiên, Cố Yến Thâm và Văn Dụ còn chưa cọ ra tia lửa, thậm chí nửa điểm thân cận cũng không có.

Không phải là....... thật ra Cố Yến Thâm đã có đối tượng chứ?

"Sao đột nhiên lại không vẽ?"

Thấy Lộ Văn Tinh dừng lại, Cố Yến Thâm không khỏi hỏi một câu.

Hắn không nói ra, hắn cảm thấy dáng vẻ Lộ Văn Tinh chuyên chú vẽ tranh vô cùng đẹp.

Lộ Văn Tinh không có khả năng hỏi trực tiếp, cậu không có quyền, cũng không cần thiết phải biết việc cá nhân của Cố Yến Thâm.

Cậu ngáp một cái, nhìn thời gian, đã sắp 11 giờ rưỡi, cậu không nghĩ nhiều, buột miệng thốt ra một câu, "Đi ngủ chứ?"

Cố Yến Thâm biết cậu chỉ đơn thuần là hỏi hắn đi ngủ hay chưa, nhưng lời này lại rất dễ khiến người ta suy nghĩ lung tung.

Đối diện với ánh mắt dò hỏi kia của Lộ Văn Tinh, lần đầu tiên Cố Yến Thâm cảm thấy tư tưởng của mình không được thuần khiết, hắn nuốt nước bọt, thấp giọng nói một câu.

".........Ngủ."

Lộ Văn Tinh bỏ điện thoại vào ngăn kéo tủ đầu giường, chui vào ổ chăn.

Lần này bọn họ quay chương trình ở một thị trấn nhỏ cạnh thành phố G, bởi vì tập một đã quen thuộc với bạn cùng phòng nên tập này không ai nhắc đến vấn đề chia phòng, mọi người đều ngầm đồng ý việc cùng phòng với đồng đội của mình.

Tổ đạo diễn thấy Cố Yến Thâm theo thói quen thong dong đi cùng Lộ Văn Tinh vào một phòng thì liền nuốt xuống việc vẫn còn một phòng trống.

Sau khi quay xong tập một, người đại diện của Cố Yến Thâm có gọi điện thoại đến, nói Cố Yến Thâm không có thói quen ở cùng phòng với người khác, yêu cầu tổ đạo diễn có thể thêm một phòng cho Cố Yến Thâm ở những tập quay sau.

Tổng cộng cũng chỉ có sáu người, phòng thì vẫn có nhưng tổ chương trình muốn khách quý được giao lưu với nhau, một phần là vì hiệu quả của chương trình nên mới không để bọn họ chia phòng ngủ.

Nhưng nhìn Cố Yến Thâm thư thả đi đường, nào có dáng vẻ không quen gì?

Ngày hôm sau, sau khi ăn xong bữa sáng thì tổ chương trình bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ.

"Buổi tối chúng ta sẽ đến một quán bar âm nhạc náo nhiệt nhất ở trên thị trấn."

"Oa!"

"Sáng khoái!"

"Bao rượu sao?"

"Chương trình hào phóng như vậy?"

"Nghĩ cái gì vậy?" Đạo diễn đánh gãy sự hưng phấn của mọi người, "Hôm nay mọi người phải khiêu chiến làm người phục vụ quán bar và ca sĩ hát ở đó."

"Kích thích như vậy!"

"Phỏng vấn mọi người một chút, ngày thường có hay đi quán bar không?"

"Có."

"Các quầy bar âm nhạc rất thích hợp để thả lỏng bản thân."

"Thời điểm bạn bè hẹn thì sẽ đi."

Lộ Văn Tinh rất ít khi chủ động nói, bình thường đều là mọi người nói xong cậu mới nói, hoặc là khi ai đó chủ động hỏi riêng cậu.

Đạo diễn có chút buồn, sao khát vọng biểu hiện của Lộ Văn Tinh lại không mạnh vậy?

Minh tinh nhỏ muốn có được cơ hội xuất hiện trên màn ảnh vô cùng khó, giống như Chu Tử Đồng hay Ôn Miểu, rất hiểu việc phải biết tranh thủ cho bản thân.

Tuy nhiên duyên người qua đường cũng là một việc rất thần kỳ, Lộ Văn Tinh là người lộ mặt ít nhất nhưng cậu lại có lượng fans nhiều nhất.

"Hiện tại Tinh Tinh đang học năm ba đúng không? Ngày thường sẽ đi đến quán bar với bạn bè chứ?"

"Đúng, năm ba. Có, cạnh trường của tôi có một quán rượu âm nhạc nhỏ, cuối tuần có rất nhiều sinh viên đến đó nghe nhạc uống rượu."

"Thường xuyên đi sao?" Đạo diễn lại hỏi.

Lộ Văn Tinh nghĩ nghĩ, ăn ngay nói thật. "Thời điểm còn học năm nhất, tôi còn chưa có ý định vào giới giải trí, có một thời gian tôi đi hát ở quán bar."

"Hả?" Mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, nhìn Lộ Văn Tinh, "Chắc chắn là Tinh Tinh hát rất êm tai đúng không?"

"Từ từ, các đồng chí." Tống Gia Giai bỗng nhiên mở miệng đánh gãy mọi người, "Nhiệm vụ ngày hôm nay của chúng ta là gì?"

"Người phục vụ ở quán bar và người hát......" Lời nói của Ôn Miểu còn đang mắc ở cổ họng, mọi người đồng loạt nhìn về phía Lộ Văn Tinh.

Sau đó mọi người lại cho đạo diễn một ánh mắt ai oán, "Anh Thâm thật sự không lén đút lót tiền cho tổ đạo diễn sao??? Có phải là anh Thâm biết trước nhiệm vụ của chương trình nên mới chọn Lộ Văn Tinh làm cộng sự hay không?"

Cố Yến Thâm cũng cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, nói thật thì hắn không hiểu biết nhiều về Lộ Văn Tinh, hắn chọn Lộ Văn Tinh rất tùy ý, căn bản là không hỏi đến việc cậu biết làm cái gì.

Không nghĩ đến lần chọn tùy tiện này lại tìm được một cộng sự biết hát biết nhảy, còn biết vẽ tranh.

Tập đầu tiên Lộ Văn Tinh đã triển lãm cơ sở vũ đạo siêu cao, tập hai sẽ triển lãm giọng hát? Vậy đến tập ba...... triển lãm kỹ năng vẽ?

"Tôi cũng vừa mới biết Tinh Tinh từng làm thêm ở quán bar." Cố Yến Thâm lập tức nói rõ, "Tập một tôi xem Tinh Tinh nhảy thì tôi cũng đã vô cùng kinh ngạc giống mọi người."

Lộ Văn Tinh có chút bất đắc dĩ, "Chỉ là một việc làm thêm, anh Hướng Minh là ca sĩ chuyên nghiệp, còn Ôn Miểu có âm cao rất lợi hại."

Ôn Miểu vẫy vẫy tay, "Tuy chúng tôi từng ra album nhưng tôi chưa từng biểu diễn tại hiện trường, không biết có bị luống cuống hay không."

Lý Hướng Minh tán đồng gật đầu, "Tuy rằng tôi từng có buổi biểu diễn nhưng chỉ ca hát thì còn được, nếu ở trong một bầu không khí sôi động thì chúng tôi khẳng định không bằng Tinh Tinh."

"Đúng vậy, đúng vậy." Ôn Miểu lập tức phụ họa.

Chưa từng ra album, cũng chưa từng mở buổi biểu diễn - Lộ Văn Tinh:"............"

Cảm ơn, cũng có chút ảnh hưởng.

________________________________________________________________________________

Còn 92 chương.....

♪(^∇^*)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro