CHƯƠNG 73 - CÓ CHÚT ĐÁNG YÊU
"Chuẩn bị xong chưa?"
Người chủ trì vừa dứt lời, Khương Minh và Vương Dịch Đồng liền có chuyện ngoài ý muốn, mọi người đều đang làm động tác chuẩn bị, người chủ trì còn chưa bắt đầu tính giờ thì cánh tay Vương Minh đã mềm nhũn, suýt chút nữa làm Vương Dịch Đồng ngã.
"Khương Minh, anh làm gì vậy hả!" Vương Dịch Đồng trừng mắt, quay về phía người chủ trì, "Anh ấy cố ý, lấy chuyện công báo thù riêng."
"Tôi không có." Khương Minh vô tội nhìn Vương Dịch Đồng, "Thật sự là vừa rồi tay tôi bị mất sức."
"Khương Minh, anh không được à! Dịch Đồng chỉ có hơn 40kg mà anh cũng không ôm được?"
Vương Dịch Đồng hừ nhẹ một tiếng, "Đúng vậy, tôi nhẹ như vậy mà anh cũng không ôm được."
[Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi, vợ chồng bắt đầu rồi.]
[Ha ha ha ha, Khương Minh không được rồi, Đồng Đồng của chúng tôi nhẹ như thế vẫn không ôm được.]
"Lại một lần nữa, vừa rồi tôi chưa chuẩn bị xong."
"Không cần." Vương Dịch Đồng quay đầu, cố ý nói: "Người chủ trì, tôi muốn đổi cộng sự."
"Đừng mà, chị Dịch Đồng, tôi sai rồi, vừa rồi tôi thật sự không chuẩn bị tốt, lại cho tôi thêm một cơ hội đi, tôi chắc chắn sẽ lấy căn nhà A cho chị." Khương Minh lôi kéo tay áo Vương Dịch Đồng, nhân cơ hội thả cái bóng đèn.
Vương Dịch Đồng nhướng mày, "Thật sự?"
"Người ở đây đều có thể làm chứng."
Khương Minh vừa dứt lời, thành viên ba đội khác đồng loạt ngẩng đầu nhìn trời, ra vẻ 'tôi không nghe thấy cái gì cả'.
[Hhhhh, chơi xấu quá rồi.]
[Mấy người nhìn biểu cảm của anh Thâm và Tinh Tinh đi, tuyển thủ chuyên nghiệp phân tích khẩu ngữ đâu, mau phiên dịch xem bọn họ đang nói gì?]
Lộ Văn Tinh cẩn thận nhìn Cố Yến Thâm.
"Tôi sẽ không cứ thế ngã xuống như Dịch Đồng chứ?"
Cố Yến Thâm: "... Sẽ không."
"Tôi không tin."
Người chủ trì đã đi tới, "Chúng tôi có tai mắt đó, hai người đừng cố nói nhỏ, có gì thì hãy nói ra để mọi người cùng nghe."
"Tôi lo lắng Cố lão sư làm tôi ngã."
Cố Yến Thâm: "Tôi không phải Khương Minh."
"Phụt."
Ôn Miểu không nhịn được bật cười, Hứa Y Thần học theo, "Ôn Miểu, cô yên tâm, tôi cũng không phải Khương Minh."
Đội hai người con trai còn lại cũng tiếp lời, "Anh, em cũng không phải...... Khương Minh."
"Ha ha ha ha."
Người chủ trì xem náo nhiệt không chê to chuyện, còn không quên phỏng vấn Khương Minh suýt chút nữa bị rớt dây xích, "Xin hỏi hiện tại cậu có tâm trạng thế nào?"
Khương Minh mang vẻ mặt bi phẫn, "Mấy người thật quá đáng! Vốn đang muốn chia sẻ giường cho đội xếp thứ tư, nếu đã như vậy thì chúng tôi sẽ hưởng thụ căn nhà A một mình."
Hứa Y Thần không chút lưu tình cắm dao, "Cậu ôm được Dịch Đồng đi rồi nói."
"Có thể bỏ qua chuyện này không?" Khương Minh sống không còn gì luyến tiếc nhìn bọn họ.
"Không thể."
Người trả lời chính là Vương Dịch Đồng.
[Khương Minh thật thảm, bị đối thủ cười nhạo rồi còn bị vợ cắm cho một dao nữa.]
[Hhhhh, nhưng mà tôi xem thì thấy rất vui sướng.]
[Tôi cũng vậy, đây chính là vợ chồng cãi nhau đúng chất.]
Sau khi trêu đùa xong, người chủ trì bắt đầu đếm ngược, "Chuẩn bị."
Cố Yến Thâm đã chuẩn bị xong nhưng Lộ Văn Tinh không quá yên tâm, ngón tay cậu lướt qua eo Cố Yến Thâm, cậu muốn xác định xem mình ngồi chỗ nào thì ổn.
Mùa hè mặc quần áo mỏng, Lộ Văn Tinh vừa lướt qua thì Cố Yến Thâm liền bị nhiệt độ cơ thể của cậu làm cho giật mình.
"Cậu đang làm gì vậy?"
"Tôi không biết nên ngồi chỗ nào."
Cố Yến Thâm cứng họng, "...... Tùy tiện, cậu ngồi ổn là được."
Đối thoại của hai người rất bình thường nhưng làn đạn thì không thấy vậy.
[Tùy tiện.......làm?]
[Làm ổn??? Không ngăn được máu mũi!]
[A a a a a, đây là thứ tôi có thể nghe sao?]
[Tôi không hiểu lắm, liệu có phần trả phí để quan sát kĩ hơn không?]
"3, 2, 1."
Bắt đầu tính giờ.
"A a a, bọn họ phạm quy."
Trịnh Hạo Hành ngồi trên lưng cộng sự, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Hứa Y Thần ôm Ôn Miểu, vài giây mới làm một cái squat.
"Bọn họ cố ý kéo dài thời gian."
"Hai giây làm một cái, nếu dài hơn thì sẽ bị phạt."
Ôn Miểu ôm chặt cổ Hứa Y Thần, sợ Hứa Y Thần không kiên trì được làm cô ngã, dù sao chỉ cần chân của cô không chạm đất thì sẽ không tính là thua.
"Mười lăm giây."
Người chủ trì báo giờ, Khương Minh đã hơi quá sức, Vương Dịch Đồng không rảnh lo mấy đội khác, liên tục lải nhải bên tai Khương Minh.
"Đội cuối cùng sẽ ăn ngủ đầu đường, đội cuối cùng sẽ ăn ngủ đầu đường."
Ngực của Khương Minh phập phồng kịch liệt, cánh tay truyền đến cảm giác tê đau, Vương Dịch Đồng hét lên, "Khương Minh!!! Kiên trì, tôi không cần căn nhà A, chỉ cần anh không để tôi ngủ đầu đường là được."
Vài giây trước Lộ Văn Tinh còn hoảng sợ, sợ đè nặng Cố Yến Thâm, cũng sợ mình bị ngã, nhưng sau khi Cố Yến Thâm hít đất vài cái vững vàng, trái tim đang treo của cậu dần dần buông xuống, thậm chí cậu còn nhàn nhã xem những đội khác.
"Khương Minh sắp không kiên trì được nữa rồi."
Lộ Văn Tinh không chỉ xem một mình mà còn thuật lại cho Cố Yến Thâm nghe.
"Đội của Mạnh Đình cũng bắt đầu hơi quá sức."
"30 giây." Người chủ trì nhìn đồng hồ đếm ngược.
Thành viên bốn đội đối mặt với nhau, Lộ Văn Tinh quan sát xong ba đội khác thì lập tức cảm thấy thể lực của Cố Yến Thâm tốt hơn những gì cậu nghĩ. Hơi thở đều đều, còn vô cùng ổn định, Lộ Văn Tinh không còn hoảng sợ nữa.
"40 giây."
Người chủ trì vừa dứt lời, Khương Minh ôm Vương Dịch Đồng quỳ trên mặt đất, "Không, không, không còn sức lực nữa."
Đại khái là đã hết sức, Khương Minh tự khuỵu xuống, Vương Dịch Đồng cố chấp ôm lấy cổ của Khương Minh, "Vừa rồi anh đồng ý sẽ lấy căn nhà A cho tôi mà? Khương Minh, anh là đồ lừa đảo!"
"Đội Khương Minh bị loại, tiếp tục thi đấu."
"50 giây."
"Tôi, tôi đã cố gắng hết sức." Mạnh Đình hơi ghé người xuống mặt đất, không còn sức lực nói, "C thì C đi, ít nhất còn có phòng để ở."
Trình Hạo Hành trượt xuống, một bên ngồi dưới đất một bên lau mồ hôi cho Mạnh Đình.
Hứa Y thần và Cố Yến Thâm vẫn tiếp tục, chỉ còn hai đội bọn họ, đều đang muốn thắng đối phương.
Ôn Miểu: "Hứa Y Thần, kiên trì. Chúng ta sắp lấy được căn nhà A rồi."
Lộ Văn Tinh bị Ôn Miểu kích động, lòng hiểu thắng nổi lên.
"Cố lão sư, anh còn được đúng không?"
[Được được được!! Cố lão sư của chúng ta được không.]
[Đàn ông không thể nói không được.]
[Cố lão sư, nhanh để cho Tinh Tinh cảm nhận xem anh có bao nhiêu được đi.]
"Một phút."
Người chủ trì cũng không nghĩ tới hai đội này có thể kiên trì đến 1 phút, tuy nghệ sĩ chú trọng rèn luyện nhưng thể năng chưa chắc đã tốt.
"Bắt đầu thi đấu thêm giờ, hiện tại bắt đầu xem ai lâu hơn."
Hơn một phút.
Động tác của Cố Yến Thâm không chậm hơn, vẫn duy trì tần suất ban đầu.
Hứa Y Thần đã có chút không theo kịp, động tác của anh ta chậm lại, không chỉ tay mà chân cũng đã bắt đầu tê.
"A a a a, sắp hai phút."
"Khỏe quá!!!"
Nghệ sĩ của hai đội khác vây quanh người chủ trì, vừa xem đồng hồ bấm giây vừa nhìn về phía hai đội đang thi đấu.
"Quá mạnh."
Thành viên của hai đội không kiên trì được một phút tỏ ra kinh ngạc cảm thán.
"1 phút 40 giây."
"Anh Y Thần, kiên trì." Ôn Miểu thay đổi phương pháp khích lệ Hứa Y Thần, nhưng một câu 'anh Y Thần' của cô làm Hứa Y thần vốn đang nghẹn lập tức nhụt chí.
"A a a a! Anh Thâm thắng, thoạt nhìn anh ấy còn có thể tiếp tục."
Có thể tiếp tục hay không là một chuyện nhưng không cần phải tiếp tục thi đấu nữa, Lộ Văn Tinh vỗ vỗ Cố Yến Thâm, ý bảo hắn có thể dừng lại.
"Cố lão sư, chúng ta thắng rồi."
Một bàn tay trắng nõn vươn tới trước mặt Cố Yến Thâm.
Đầu tiên Cố Yến Thâm sửng sốt một giây, sau đó hắn bắt lấy tay Lộ Văn Tinh, được cậu kéo lên.
Lộ Văn Tinh dùng sức kéo nên do quán tính, Cố Yến Thâm hơi nghiêng người về phía trước một chút.
Khoảng cách của hai người nháy mắt được kéo ngắn, Cố Yến Thâm còn chưa kịp lùi lại thì tay của Lộ Văn Tinh đã đặt lên trán hắn.
Lộ Văn Tinh lau mồ hôi cho Cố Yến Thâm.
Ôn Miểu vốn đang thất vọng vì mất đi căn nhà A lập tức sáng mắt lên, lúc này chỉ có cắn CP mới có thể giúp cô nguôi ngoai sự bi thương này.
"A a a a a, thật là ngọt."
Đồng thời thét chói tay còn có người xem phát sóng trực tiếp.
[Tôi không được, tôi không được.]
[Biểu cảm của Ôn Miểu chính là biểu cảm hiện tại của tôi.]
[Cắn được rồi.]
[Anh Thâm: Trận huyết chiến này quá đáng giá.]
Tâm tình của Cố Yến Thâm quả thật giống như làn đạn nói, hắn ngơ ngác nhìn Lộ Văn Tinh, đôi mắt xinh đẹp rơi vào đáy mắt hắn, chỉ thấy khóe mắt Lộ Văn Tinh cong lên, tiếng nói nhẹ nhàng vang lên.
"Cố lão sư, vất vả rồi."
Cố Yến Thâm chỉ cảm thấy trong lòng tê dại, giống như có dòng điện xẹt qua.
"Hiện tại mời mọi người đem theo hành lý, theo tôi đi xem nơi mọi người ở tối nay."
-------
Đầu tiên là căn nhà C.
Căn phòng ở tầng 1, Mạnh Đình và Trịnh Hạo Hành đều nhận được chìa khóa, mở cửa phòng ra, bên trong là một phòng đơn chưa đến 10 mét vuông.
Một chiếc giường, một cái bàn, một cái tủ quần áo, một cái ghế dựa, không còn cái gì khác.
Đây là phòng của Mạnh Đình, phòng của Trịnh Hạo Hành ở phía đối diện, phòng cũng có bố trí tương tự.
"Nếu cần tắm giặt thì cần phải đến phòng tắm công cộng sao?"
"Đúng vậy." Người chủ trì gật đầu, "Nhưng đây là ngày đầu tiên, còn có cơ hội phản kích."
Hai mắt Trịnh Hạo Hành và Mạnh Đình lập tức sáng lên.
Tiếp theo là căn nhà B.
Ôn Miểu cầm chìa khóa mở cửa phòng, một căn phòng xép khoảng 60 mét vuông, một phòng khách nho nhỏ, một phòng bếp chỉ chứa được một người, còn có một cái ban công không lớn lắm.
Phòng ngủ chính khoảng mười mấy mét vuông và phòng ngủ phụ mười mét vuông.
"Rất chờ mong căn phòng xa hoa của anh Thâm và Tinh Tinh."
Người chủ trì đưa chuỗi chìa khóa cho Cố Yến Thâm, "Đưa Tinh Tinh nhé."
"Oa."
"A, thật là chu đáo."
Lộ Văn Tinh bình tĩnh tiếp nhận chìa khóa.
Mở cửa phòng ra, đập vào mắt đầu tiên là phòng khách siêu lớn.
Có hai cửa phòng đối diện nhau, Lộ Văn Tinh đưa bọn họ vào một căn phòng.
Một căn phòng tiêu chuẩn có đầy đủ nhà tắm ban công, cấu trúc căn phòng của Cố Yến Thâm giống y hệt căn phòng của Lộ Văn Tinh.
Chỉ có phòng bếp là dùng chung, vô cùng có sự riêng tư.
"Cái này tuyệt quá rồi."
Đã có sự đối lập giữa hai căn nhà trước, căn nhà A đối với bọn họ quả thật là biệt thự cao cấp.
"Bọn họ đều có ban công cùng phòng tắm riêng."
Ôn Miểu u oán nhìn về phía Hứa Y Thần, "Sao anh không kiên trì thêm một chút, phòng này quá tuyệt vời."
Vương Dịch Đồng cọ đến bên người Lộ Văn Tinh, "Tinh Tinh, Tinh Tinh, có thể ở nhờ một đêm không?"
"Cầu xin đó." Vương Dịch Đồng chắp tay trước ngực, "Tôi có thể ngủ ở sô pha trong phòng khách."
Khương Minh tỉnh ngộ, lập tức quay sang Cố Yến Thâm.
"Anh Thâm, tôi cũng có thể ngủ ở phòng khách, liệu có thể...."
"Không thể."
Khương Minh: "......" Thật vô tình.
Lộ Văn Tinh nhìn về phía người chủ trì.
Vương Dịch Đồng là nữ, làm gì có đạo lý để con gái ngủ phòng khách còn mình ngủ trong phòng ngủ, như vậy không ga lăng chút nào, nhưng...... căn nhà này là do Cố Yến Thâm thắng được.
Cậu cũng không muốn nhường.
Vương Dịch Đồng đột nhiên nhanh trí, "Anh Thâm, anh và Tinh Tinh có thể ở chung một phòng không? Phòng còn lại thì nhường cho tôi và Khương Đồng, tôi ngủ trong phòng ngủ, Khương Đồng ngủ trong phòng khách."
"Hơn nữa, anh Thâm cùng Tinh Tinh đều không cần ngủ phòng khách, giường ở phòng ngủ là giường 2 mét 2, quan hệ của hai người tốt như vậy, ngủ chung với nhau chắc chắn là không có vấn đề gì."
"Không được, cái này không công bằng." Người phản đối chính là Mạnh Đình, "Xếp thứ tư còn được ở trong căn phòng xa hoa như vậy mà xếp thứ ba bọn tôi chỉ có thể ở căn đơn sơ như kia."
Vương Dịch Đồng đi đến trước mặt Mạnh Đình, "Anh Mạnh Đình, hữu nghị là chính, thi đấu là phụ."
"Từ trước đến nay chúng tôi đều là thi đấu là nhất." Trịnh Hạo Hành phối hợp.
"Ha ha ha ha."
"Có thể ở nhờ không?"
Mấy người đồng thời nhìn về phía người chủ trì. Xem xong kịch vui, lúc này người chủ trì mới nói, "Có thể tìm người dân ở đây xin thuê. Chú ý, là thuê."
"Tổ chương trình không bỏ tiền?" Vương Dịch Đồng mang vẻ mặt khiếp sợ.
"Bắt đầu từ ngày mai, mọi người phải nghĩ cách kiếm tiền, duy trì chi tiêu sinh hoạt của mấy ngày kế tiếp."
"Vậy tài chính ban đầu là bao nhiêu?"
"Tài chính ban đầu là...... căn phòng mọi người ở."
Lộ Văn Tinh đảo mắt, "Cũng có nghĩa là, chúng tôi chỉ có căn nhà này?"
"Đúng vậy."
Người chủ trì vừa dứt lời, Lộ Văn Tinh liền lập tức nói.
"Đã muộn như vậy rồi, đi ra ngoài thuê phòng thì biết đến bao giờ, ngày mai còn phải tiếp tục quay chương trình, vẫn nên nghỉ ngơi sớm đi. Cố lão sư, hai chúng ta ở hai căn phòng lớn cũng lãng phí, không bằng cho bọn họ thuê một phòng thì thế nào? Một ngày hai trăm."
"Nghe cậu."
Vương Dịch Đồng khó có thể tin trừng mắt, "Đã bắt đầu kiếm tiền rồi?"
"Liệu có thể rẻ hơn chút không?" Khương Đồng mang ánh mắt đáng thương nhìn Lộ Văn Tinh.
Lộ Văn Tinh lắc đầu.
Ôn Miểu tận dụng mọi thứ, "Ở chỗ chúng tôi nè, một ngày một trăm."
Hứa Y Thần phối hợp nói, "Dịch Đồng có thể ngủ cùng Ôn Miểu, Khương Minh ngủ cùng tôi."
Khương Minh lập tức cho rằng đây là ý kiến hay. Còn chưa đợi anh ta lên tiếng thì liền nghe Lộ Văn Tinh nói, "Phòng B của Ôn MIểu và Y Thần chỉ có một nhà vệ sinh, cũng có nghĩa là 4 người sẽ xếp hàng dùng với nhau, mới buổi sáng rời giường đã không thoải mái như vậy rồi."
"Buổi sáng con gái còn cần trang điểm, bốn người xếp hàng thì hai tiếng có đủ không?" Trong mắt Lộ Văn Tinh hiện lên tia giảo hoạt, "Người chủ trì, ngày mai bắt đầu quay từ mấy giờ vậy?"
"7 giờ rưỡi xuất phát."
"7 giờ rưỡi à......" Lộ Văn Tinh cố ý giả vờ suy tư, "Nếu có thể luân hết lượt trong hai tiếng thì chắc chắn phải có người dậy lúc 5 rưỡi sáng."
"Tôi biết hiện tại không ai có tiền, tôi có thể giảm giá, một ngày một trăm bảy."
"Giảm đến 30 tệ?" Khương Minh trừng lớn mắt.
Phản ứng của Khương Minh đã thể hiện lựa chọn của anh ta nghiêng về phía phòng của Lộ Văn Tinh hơn.
"Chỉ hơn căn nhà B 70 tệ, hai người có thể không cần dậy sớm. Hơn nữa ngày mai bắt đầu kiếm tiền, hai người không tin mình có thể kiếm tiền sao?" Lộ Văn Tinh dừng một chút, lại nói.
"Tôi và Cố lão sư rất uy tín, dù hai người ở mấy ngày, kiếm được bao nhiêu thì tiên thuê vẫn sẽ thế."
Vương Dịch Đồng đã lung lay, không có gì có thể so với việc ngủ ngon sau một ngày bận rộn, "Nói rồi đó, không tăng giá."
"Không tăng."
"Ở căn nhà A đi." Vương Dịch Đồng nói.
Khương Minh do dự vài giây, "Có thể, vậy căn nhà A đi."
[Ngày mai mới bắt đầu làm nhiệm vụ, Tinh Tinh ngủ một giấc dậy liền kiếm 170.]
[Mỗi người đều bắt đầu với con số 0, Tinh Tinh nhẹ nhàng một cái đã hơn người khác 170.]
[Tinh Tinh: Tay kiếm tiền điêu luyện.]
Người chủ trì và anh trai camera còn chưa đi, Lộ Văn Tinh nhìn bọn họ một cái, hỏi, "Còn chưa kết thúc sao?"
Người chủ trì cười cười, "Còn một phần nhỏ nữa."
Những nghệ sĩ khác đồng loạt nhìn về phía đạo diễn, ánh mắt mang theo sự nghi ngờ dò hỏi.
"Tinh Tinh nói, có một món quà...."
"Phần mọi người chờ mong nhất đã đến rồi."
Đây không phải là lần đầu Lộ Văn Tinh tham gia chương trình, cũng không thành thật như vậy, cậu cong môi cười.
"Tôi nói là tặng cho Cố lão sư chứ không nói sẽ tặng trước mặt mọi người."
[Không được, tôi rất muốn biết, Tinh Tinh mau tặng đi.]
[Người chủ trì hỏi cho tôi, hỏi hết sức đi, tôi muốn biết Tinh Tinh tặng cho chồng món quà gì.]
Lộ Văn Tinh quay người về phía Cố Yến Thâm, lúc nãy cậu đã đẩy hành lý vào phòng rồi, cậu thong dong tiếp nhận va ly trong tay Cố Yến Thâm, "Cố lão sư, để tôi giúp anh."
Lộ Văn Tinh đưa Cố Yến Thâm vào phòng của mình, trước khi đóng cửa thì lễ phép chúc ngủ ngon.
"Mọi người....... chúc ngủ ngon."
[Không, đưa trực tiếp ở đây đi //gào rống//]
[Tinh Tinh, cậu thay đổi rồi.]
[Đáng giận, là ai dạy hư Tinh Tinh của chúng ta!]
"Tan thôi, giải tán." Hứa Y Thần xua xua tay.
Cuối cùng Mạnh Đình mới nhận ra, "Quả dưa to đùng của tôi đâu rồi?"
"Ô ô ô, không sao cả, tôi không để ý, tôi ăn được đường của CP là được rồi."
"Chị Ôn Miểu đẩy thuyền CP à?" Vương Dịch Đồng kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy." Ôn Miểu không che giấu, cũng không cảm thấy có vấn đề gì, "Ai mà chả có sở thích nhỏ."
Vương Dịch Đồng cầm lấy tay của Ôn Miểu, "Em khổ quá, CP nào em chèo cũng BE hết."
"Nhập cổ phiếu vào Vương Phi đi, tuyệt đối không lỗ."
[Hhhhhh, buồn cười quá, lần đầu tiên nhìn thấy nghệ sĩ đẩy thuyền CP công khai như vậy.]
[Tôi cũng vậy.]
[Con mẹ nó, 'Nhập cổ Vương Phi, tuyệt đối không lỗ']
[Nghe còn rất vần.]
-------
Sau khi đóng cửa phòng, Lộ Văn Tinh đi lấy quần áo chuẩn bị tắm rửa, "Cố lão sư, tôi đi tắm trước đây."
"Được."
Sắc mặt Cố Yến Thâm bình tĩnh nhưng trong lòng đã bắt đầu chờ mong món quà của Lộ Văn Tinh, sẽ là cái gì đây?
Hắn treo quần áo trong va ly lên, bỏ vào một nửa bên tủ Lộ Văn Tinh để lại cho hắn. Đại khái là hoàn cảnh khác nhau, hắn không khỏi liên tưởng đến sinh hoạt hai người khi ở bên nhau.
Nghĩ vậy, trái tim Cố Yến Thâm đập nhanh hơn vài phần. Chờ quay xong chương trình này, hắn nhất định sẽ tỏ tình với Lộ Văn Tinh.
Mặc kệ Lộ Văn Tinh có ý kia với hắn không, hắn khẳng định Lộ Văn Tinh không bài xích chuyện hắn tới gần, cái này liền có nghĩa là hắn có cơ hội. Trước tiên cứ tỏ tình trước, sau đó lại theo đuổi, dù sao không có ai bên cạnh Lộ Văn Tinh cả, vậy vì sao hắn không thể là người bên cạnh đó?
Cố Yến Thâm đặt việc thổ lộ lên đầu các việc cần làm, thậm chí còn có chút gấp gáp không chờ nổi.
Trong phòng tắm là tiếng nước xôn xao, Cố Yến Thâm điều chỉnh điều hòa đến số thấp nhất, áp xuống khô nóng trong đáy lòng, cố gắng không chú ý đến người trong phòng tắm kia.
Tiếng nước bị Cố Yến Thâm ngăn cách ở bên ngoài, hắn ôm điện thoại giống như trầm mê trong trò chơi nuôi thú, nhưng chỉ có hắn biết, trong lòng hắn không bình tĩnh chút nào cả.
Cửa phòng tắm bị mở ra.
Lộ Văn Tinh mang theo một thân hơi nước đi ra, tóc đã được khăn lông lau khô hơn nửa. Cậu thay sang áo ngủ mùa hè, thoạt nhìn mềm mại vô cùng, cho người ta cảm giác như em trai nhà bên.
"Tôi xong rồi, Cố lão sư có thể vào."
Cố Yến Thâm lấy lại tinh thần, mặt không đổi sắc, hắn nhỏ giọng lên tiếng, cầm lấy áo ngủ, cùng tay cùng chân đi vào phòng tắm.
Chờ cửa phòng tắm đóng lại, Lộ Văn Tinh mới cười ra tiếng.
Cố lão sư như vậy có chút đáng yêu.
Trước đó Lộ Văn Tinh vốn không có suy nghĩ gì, cũng không biết tại sao cậu đột nhiên nhớ tới lời của bạn cũng phòng nói với cậu____thổ lộ trước để thành 'công'.
Hai tai Lộ Văn Tinh nóng lên, cậu 'công' Cố lão sư sao?
Hình như hơi bị kích thích.
Từ từ, cậu suy nghĩ cái gì? Lộ Văn Tinh vỗ vỗ gương mặt của mình, xua tan mấy ý tưởng khác người trong đầu.
Lộ Văn Tinh lấy quần áo ngày mai sẽ mặc ra, treo quần áo ra sau cửa nhưng mắt cậu lại không tự giác bay về phía phòng tắm.
________________________________________________________________________________
Tác giả có lời muốn nói:
Cố Yến Thâm: Đặt việc thổ lộ lên đầu.
Lộ Tinh Tinh: Dự bị việc thổ lộ.
Đoán món quà của Tinh Tinh nào.
________________________________________________________________________________
Còn 31 chương....
( ̄ 'i  ̄;)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro