CHƯƠNG 5 - DƯA DỤ HOẶC
Lộ Văn Tinh không nghĩ đến Ngụy Trạch nói một lời thành sấm.
Cậu chuyển màn hình đến giao diện Weibo, bấm mở vào hot search.
#Góc nghiêng của anh trai nhỏ quá đẹp#
Bị treo trên hot search đầu tiên___
[Thực tập sinh ngày đầu tiên đi làm việc bên ngoài với chủ biên xinh đẹp, thế nhưng lại có bất ngờ//lau nước miếng//]
Kèm với đó là một đoạn video.
Quay chụp vũ đạo không đến 30 giây, đây là đoạn gần kết thúc của điệu nhảy, sau đó là hình ảnh Ngụy Trạch ôm Lộ Văn Tinh.
[A a a a a, tôi đã chết tôi đã chết.]
[Góc nghiêng thật đẹp, một người viết thư máu cầu xem video mặt chính diện!!!]
[Chủ bài, tôi có một người bạn.....]
[Động tác đẩy hông quá tuyệt!!! Nước mắt chảy ra rồi.]
[Lầu trên, cậu không bình thường lắm.]
[Đây là nhan sắc tuyệt vời gì, thật sự là không có lự kính sao? Tiểu bảo bối lùn nhất ở giữa, lại đây mẹ ôm con một cái nào.]
[Tôi thích anh trai tóc màu hạt dẻ, lớn lên thật đẹp trai.]
[Giống như lầu trên, anh trai nhỏ thật A!!]
Sau đó, chủ bài đăng mấy video của từng người lên làm ảnh động, trong đó tấm Lộ Văn Tinh ngửa đầu và năm người đồng thời đẩy hông được đăng lại nhiều nhất, dưới khu bình luận toàn là những tiếng thét chói tai.
[Đây là cái gì tuyệt thế mỹ nhan, thật sự rất muốn liếm toàn màn hình.]
[Mấy người chỉ nhìn mặt, chỉ có tôi chú ý đến màn hình toàn là chân dài sao?]
[Mấy người này là thực tập sinh sao? Cảm giác hình như chưa ra mắt.]
[Có lẽ là còn chưa ra mắt, lớn lên đẹp như vậy, ra mắt chắc chắn sẽ rất nổi tiếng! Nhanh ra mắt đi nào, mẹ đây sẽ nâng niu các con!!!]
[Anh trai nhỏ ở trong đám kia không hợp nhau, tôi đây liền ôm đi.]
[Chủ bài là thực tập sinh phóng viên sao? Đây là đi nơi nào vậy, cầu xin Weibo của anh trai nhỏ.]
[Đặt một đôi mắt lại đây, tìm được Weibo chị em nhớ ới tôi một tiếng.]
Tâm tình của Lộ Văn Tinh rất phức tạp, cậu đã sắp rời khỏi giới giải trí, đột nhiên vì một đoạn video ngắn mà lại nổi. Lộ Văn Tinh thoát ra, mới vào giao diện WeChat liền bị kéo vào một nhóm nói chuyện.
Tên nhóm: Một đêm nổi tiếng.
Lộ Văn Tinh: "......" Cũng không cần hợp với hoàn cảnh như vậy.
[Ngụy đến đỉnh lưu]: A a a a a!! Tôi có cái thể chất cẩm lý* gì, chúng ta sắp nổi tiếng rồi sao?
(*cá koi đó)
[Một con chó]: Ngụy Trạch, miệng của cậu được khai quang đúng không?
[Một con chó khác]: Trâu bò! Tiểu Trạch, nói nhiều một chút.
[Người nuôi chó]: Có lẽ là cẩm lý bám vào người Tiểu Trạch nhỉ? Tại đây, tôi yêu cầu một cái chúc phúc nhanh chóng phất lên, cảm ơn @Ngụy đến đỉnh lưu.
Một tay Lộ Văn Tinh bấm bàn phím.
[ET]: Vô cùng xin lỗi, anh xin thu hồi câu nói mơ mộng hão huyền ban ngày.
[Ngụy đến đỉnh lưu]: Hừ, tha thứ cho anh, chờ xem, 180 buổi biểu diễn, tôi tới đây.
Cách màn hình nhưng Lộ Văn Tinh cũng có thể tưởng tượng ra biểu tình hưng phấn của Ngụy Trạch, cậu có chút buồn cười, bấm một dòng chữ gửi đi.
[ET]: Mọi người không thắc mắc là ai quay sao?
[Ngụy đến đỉnh lưu]: Anh biết sao?
Lộ Văn Tinh gửi ảnh chụp màn hình Weibo, còn sử dụng công cụ khung hình bầu dục khoanh lại đoạn chữ.
___Thực tập sinh ngày đầu tiên đi làm việc bên ngoài với chủ biên xinh đẹp, thế nhưng lại có bất ngờ//lau nước miếng//
[ET]: Chú ý trọng điểm.
[Ngụy đến đỉnh lưu]: !!!!!
[Một con chó]: Từ từ, không phải là...... nhóm phóng viên đến phỏng vấn Văn Dụ chiều nay chứ?
[Người nuôi chó]: Không nghĩ tới chúng ta còn có vận khí như này.
[Một con chó khác]: Hiện tại tôi đi mua vé số còn kịp không?
Nhưng mà, bọn họ không có cao hứng lâu lắm, hot search kia nhanh chóng bị đè xuống, thay thế chính là một quảng cáo sữa bò.
[Ngụy đến đỉnh lưu]: Không phải chứ, tôi cho rằng ít nhất cũng phải giữ được một tiếng.
[Một con chó]: //xoa xoa//, tốt xấu gì thì cũng được lên.
[Người nuôi chó]: Hot search này xuống cũng quá nhanh, tôi còn chưa được ngồi ấm mông.
[Một con chó khác]: Sao tôi cảm thấy không phải là hot search này bị đẩy xuống mà giống như là bị xóa đi, cũng nhanh đến quá khó hiểu đi.
[ET]: Em trai à, muốn xóa hot search cần phải bỏ tiền, mấy người ở tận dưới đuôi như chúng ta, bị áp xuống cũng là điều bình thường.
Nghệ sĩ trong giới giải trí mua hot search để lăng xê, nghệ sĩ bị bôi đen thì liền xóa hot search, đây là những kịch bản thường thấy. Lộ Văn Tinh còn chưa lên màn ảnh lần nào, mấy quảng cáo quay chụp cũng chỉ là mấy cái lẻ tẻ tuyên truyền bên ngoài.
Flop đến nỗi không ai quen cậu, hơn nữa bốn người Ngụy Trạch còn chưa ra mắt, ai sẽ nhàn rỗi bỏ tiền cho bọn họ xóa hot search.
Mỗi người lại có một ý kiến, nhìn nhóm WeChat nói chuyện ngất trời, Lộ Văn Tinh không nhịn được cơn buồn ngủ, cậu nhắn một câu chúc ngủ ngon xong liền đi ngủ.
---------
Vài ngày sau, Weibo chính thức của <<Cuối tuần không cực hạn>> tuyên bố động thái mới nhất.
Mọi người chờ mong <<Cuối tuần không cực hạn>>, thông báo!!! @Cố Yến Thâm, @Lý Hướng Minh, @Tống Gia Giai //trái tim// //trái tim// //trái tim//. Thành viên cộng sự tạm thời bảo mật nha, yên tâm, tuyệt đối là giá trị nhan sắc cao //suỵt//.
Bên dưới là ảnh của từng người Cố Yến Thâm, Lý Hướng Minh và Tống Gia Giai.
[Biết là chờ mong mà còn bảo mật? Tổ chương trình không phải là người.]
[Liếm từng mỹ nhan của từng anh trai, các anh quá là đẹp trai a a a.]
[Anh Thâm đã biến mất ba tháng rồi, dù tôi đã thấy được động thái mới nhưng lại không phải là anh Thâm đăng.]
[Chị Gia Giai vẫn luôn ngọt ngào như vậy, đăng Weibo cũng phải có trái tim.]
[Chị em thích Minh Minh hãy đến đây tập hợp.]
Chương trình này có ảnh đế ba lần đạt giải liên tiếp Cố Yến Thâm, có Lý Hướng Minh được xưng là tiểu vương tử âm nhạc, còn có nữ thần quốc dân phim ảnh được hoan nghênh nhất Tống Gia Giai, tùy tiện một người cũng đã là khách mời thường trú của hot search.
Không đến nửa ngày, tin tức đã lên hot search.
Cư dân mạng còn đang vô cùng nhiệt tình xem ba vị này sẽ chọn cộng sự như thế nào, không bao lâu liền xuất hiện bài viết bỏ phiếu.
Hướng gió suy đoán về Lý Hướng Minh và Tống Gia Giai đều bình thường, nhưng đến Cố Yến Thâm thì phong cách lại đột biến.
#<<Cuối tuần không cực hạn>> thông báo# Các fans đến đoán xem anh Thâm sẽ chọn đồng đội như thế nào. Đăng lại bình luận và rút thăm 10 người sẽ nhận được 3 thỏi son VL màu bất kỳ.
|Bỏ phiếu bình chọn đồng đội của anh Thâm|
[Chị gái xinh đẹp diễm lệ]
[Thục nữ ôn nhu dịu dàng]
[Đàn ông 1m88]
[Anh Thâm lấy một địch mười, không cần đồng đội]
Cư dân mạng trong khu vực bình luận vô cùng náo nhiệt chọn lựa, còn có người đưa ra kiến nghị mới.
[Loli nhỏ dễ thương xin phép gia nhập cuộc trò chuyện.]
[Lông xù xù bày tỏ chính mình mới là tình yêu chân ái.]
[Là đàn ông thật sự thì phải là một người đàn ông độc thân.]
[Thật không dám giấu, anh Thâm đã khóa chết với tôi rồi.]
[Lầu trên đừng nói nữa, tôi đã ghen tỵ, anh Thâm là đang vội vàng dỗ tôi nha //thẹn thùng//]
.........
Tập đầu tiên của <<Cuối tuần không cực hạn>> được quay ở nước E.
Sau khi Lộ Văn Tinh xuống máy bay thì có xe của chương trình đến đón. Thời gian ngồi xe khoảng 40 phút, cuối cùng xe dừng ở một cổng lớn có quang cảnh không tồi, nhìn khá giống một trang viên cổ.
Lộ Văn Tinh không phải là người đầu tiên đến, sau khi cậu đi vào thì liền nhìn thấy nữ thần quốc dân Tống Gia Giai đang ngồi trên ghế sofa, còn có hai nghệ sĩ nữa cậu không quen biết, có lẽ là giống cậu, đều là cộng sự của nhóm thành viên.
"Hello."
Tống Gia Giai phát hiện Lộ Văn Tinh đi vào đầu tiên, trên mặt cô là lớp trang điểm tinh xảo. Không hổ là nữ thần quốc dân, 360 độ không góc chết.
"Chào chị Gia Giai, em là Lộ Văn Tinh, cộng sự của thầy Cố."
Tống Gia Giai kinh ngạc che miệng lại, "Sao tổ chương trình không nói cho tôi biết là có một khách quý có giá trị nhan sắc cao như vậy. Tôi có thể xin phép đổi cộng sự không?"
Tống Gia Giai nói đùa, Lộ Văn Tinh cong cong khóe mắt, "Chị Gia Giai mới là người đảm đương nhan sắc."
Lộ Văn Tinh nhìn về phía một nghệ sĩ nam một nghệ sĩ nữ. Cô gái là cộng sự của Tống Gia Giai, Lộ Văn Tinh chưa từng gặp qua nhưng cậu đoán có lẽ là thành viên của nhóm nhạc.
"Xin chào Văn Tinh, tôi là Ôn Miểu, thành viên của New4."
Lộ Văn Tinh lễ phép tính duỗi tay, Ôn Miểu duỗi tay nắm lại.
"Xin chào Văn Tinh, tôi là Chu Tử Đồng, cộng sự của thầy Lý."
Mọi người cũng không phải là người thẹn thùng, nói chuyện vài câu, không khí liền vui vẻ lên. Lý Hướng Minh đẩy hành lý đi vào.
Sau khi chào hỏi với mọi người, Lý Hướng Minh định đẩy hành lý lên tầng thì bị Tống Gia Giai ngăn lại.
"Vẫn còn chưa chia phòng, trước hết cứ để hành lý ở dưới đây." Tống Giai Giai chớp mắt với Lý Hướng Minh, đối phương ngay lập tức nhận được ám chỉ của Tống Gia Giai, hơn nữa hiểu rõ ý tứ của Tống Gia Giai.
Anh ta đẩy hành lý sang một bên, tham gia vào cuộc trò chuyện.
"Đợi lát nữa là dùng kéo búa bao phân phòng sao?"
"Đạo diễn nói chờ mọi người đến đông đủ thì sẽ công bố nhiệm vụ đầu tiên."
Vừa dứt lời, Cố Yến Thâm mở cửa đi vào, không khí bỗng nhiên trở nên tăng vọt, mấy người sôi nổi chào hỏi với Cố Yến Thâm, Lộ Văn Tinh gật đầu với Cố Yến Thâm, cậu đang muốn thu hồi tầm mắt thì đột nhiên thấy có một người nữa đi vào.
"Chào mọi người, tôi là Văn Dụ."
Sau khi thấy Văn Dụ, con ngươi Lộ Văn Tinh hiện lên một chút kinh ngạc, vấn đề cậu luôn bối rối cũng được giải đáp ngay lúc này.
Trách không được Giải Trí Mang Chanh hủy hợp đồng với cậu, hóa ra là nhét Văn Dụ vào.
Lộ Văn Tinh khẳng định việc này cùng Cố Yến Thâm có quan hệ, cậu lập tức cảm thấy tiền thù lao để cảm ơn kia có chút không đủ.
Nhưng Văn Dụ xuất hiện cũng làm Lộ Văn Tinh nhẹ nhàng thở ra, cũng may mấy tình tiết nhỏ kia không ảnh hưởng đến cốt truyện, Văn Dụ vẫn tham gia chương trình này.
Lộ Văn Tinh có một suy nghĩ táo bạo, dù cốt truyện có hơi khác với trong mơ của cậu nhưng cốt truyện quan trọng sẽ không bị ảnh hưởng, dù cho hiệu ứng cánh bướm có gây ra lệch lạch nhỏ thì công thụ chính và tuyến tình cảm vẫn sẽ phát triển.
Cho nên, chẳng sợ Văn Dụ không kịp phỏng vấn nhưng cậu ta vẫn có thể dùng phương thức khác gia nhập quay chương trình.
Văn Dụ cười tủm tỉm chào hỏi cùng mọi người, cuối cùng đi về phía Lộ Văn Tinh, "Đã lâu không gặp, Tinh Tinh."
Lộ Văn Tinh bị xưng hô này làm cho toàn thân nổi da gà. Tuy rằng hai người đếu là do Vương Mạn quản lý nhưng số lần gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay. Văn Dụ vội vàng đóng phim nhận đại ngôn quảng cáo, Lộ Văn Tinh vội vàng chụp tạp chí poster.
Ngẫu nhiên chạm mặt cũng chỉ là gật đầu chào hỏi một cái, còn lâu mới đến trình độ gọi nick name của đối phương.
"Hai người các cậu quen nhau?"
"Quen biết." Văn Dụ hơi hơi mỉm cười, rốt cuộc không nói chuyện hai người từng dưới tay một người đại diện, "Chúng tôi là bạn bè, đúng không? Tinh Tinh."
Văn Dụ đều đã nói như vậy, Lộ Văn Tinh đương nhiên không thể phá đám mà phủ nhận, cậu gật đầu nhẹ coi như đáp lại.
"Văn Dụ đến cùng với anh Thâm sao?"
Nói đến cái này khóe miệng Văn Dụ hơi hơi cong lên, "Tôi cũng không nghĩ tới sẽ trùng hợp như vậy, tôi cùng chuyến bay với anh Thâm."
Tống Gia Giai đưa ra vấn đề, "Tập này có bao nhiêu khách mời?"
"Một người." Anh trai camera mở lời.
Mọi người đều đã đến đông đủ, đạo diễn bắt đầu tuyên bố quy tắc.
"Mỗi tập sẽ mời một khách quý, đội nào thắng vòng thứ nhất sẽ nhận được sự giúp đỡ của khách mời, cũng có nghĩa là trong ba đội, sẽ có một đội ba người."
Đạo diễn cười mà không đáp, Lý Hướng Minh lại hỏi.
"Vòng thứ nhất là cái gì?"
Đạo diễn ngồi trên cái ghế gấp nhỏ, cuộn quyển vở trong tay lại, đặt bên miệng như một cái loa, "Cái này thì lát nữa tôi sẽ công bố, hiện tại có một vòng kiểm tra."
Khi Lộ Văn Tinh chuẩn bị hành lý đã nhận được tin tức của Thịnh Siêu, tổ đạo diễn sẽ kiểm tra hành lý, tịch thu đồ ăn vặt và các đồ dùng gian lận.
Đương nhiên, càng quan trọng là vì nhiệt độ, khán giả tuyệt đối sẽ tò mò trong hành lý của các nghệ sĩ có cái gì.
Mặt ngoài là kiểm tra đột kích nhưng vì để không phát sinh sự xấu hổ, tổ đạo diễn đã nhắc nhở bọn họ không đem đồ dùng quá riêng tư hoặc đồ vật không muốn bị người thấy đến.
Vừa rồi Tống Gia Giai ngăn cản Lý Hướng Minh dọn hành lý cũng là vì phân đoạn này. Nhưng vì hiệu quả của chương trình, mọi người vẫn lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
"Mọi người đứng thành một hàng, bắt đầu từ trái sang phải."
Người đầu tiên bị kiểm tra chính là Lý Hướng Minh, tất cả quần áo, tất giày đều được để trong túi trắng gọn gàng, không ai sẽ đi lật quần áo nhưng đồ đặt ở trên vẫn rất dễ thấy được.
Một quả bóng tennis màu xanh non.
"Đây là cái gì?" Tống Gia Giai kinh ngạc đến nỗi nói ra tiếng Tứ Xuyên, "Lúc nào anh cũng mang theo bóng tennis bên người để làm bóng rổ ném à?"
Mọi người bị sự ngay thẳng của Tống Gia Giai chọc cười.
Lý Hướng Minh không hiểu được bọn họ cười cái gì, anh ta nghiêm trang giải thích, "Chính là lúc viết nhạc, tôi có thói quen nắm đồ vật trong tay."
Tống Gia Giai tỏ vẻ lý giải, "Tôi hiểu, người có thiên phú luôn sẽ có một vài đam mê kỳ quái, nhưng tại sao lại là tennis?"
Lý Hướng Minh không nghe ra sự trêu chọc của Tống Gia Giai, anh ta vô cùng nghiêm túc nói, "Bóng tổ quá lớn, một tay tôi không cầm được."
Mấy người: "......"
Tiếp theo là Lộ Văn Tinh, ngoại trừ quần áo cùng đồ dùng hằng ngày thì còn có một cái đồng hồ báo thức to bằng bàn tay.
Không cần chờ bọn họ hỏi, Lộ Văn Tinh liền trực tiếp giải thích, "Lúc cấp ba mẹ tôi mua cho tôi."
"Cậu vẫn luôn dùng nó đến bây giờ, không bị hỏng?"
Lộ Văn Tinh lắc đầu, "Rất bền, đổi pin là được. So với chuông báo điện thoại thì tôi quen dùng đồng hồ báo thức hơn."
Mọi người đều sinh ra tò mò với đồng hồ báo thức của Lộ Văn Tinh, nhìn con gà trống màu đỏ kia, nho nhỏ, coi như là một vật trang trí cũng rất đẹp.
"Là đồng hồ báo thức bình thường hay là có tiếng gà gáy?"
"Là tiếng gáy."
Nghe Lộ Văn Tinh nói như vậy, mọi người càng thêm tò mò, hiện tại có rất ít người sử dụng đồng hồ báo thức, hơn nữa hình như còn rất thú vị.
"Tôi muốn nhìn xem nó gáy như thế nào."
"Tôi cũng muốn xem."
Lộ Văn Tinh cài một cái báo thức một phút, sau đó mọi người lẳng lặng nhìn Lộ Văn Tinh đặt đồng hồ báo thức xuống đất.
"Để trên bàn là được rồi, chúng tôi chỉ nghe một chút thôi."
"Sẽ bị rơi hỏng mất."
Mọi người:???
Tầm mắt của mọi người đồng loạt dừng trên con gà trống, thừa nhận ánh mắt của mọi người, gà trống bắt đầu gáy.
Sau đó, gà trống ngẩng cổ gáy đột nhiên dùng hai cái chân ngắn chạy.
Mọi người:???
"Nó còn biết chạy?" Lý Hướng Minh kinh ngạc trừng lớn mắt.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, gà trống chạy bước ngắn vô cùng nhanh. Đạo diễn cười đến nỗi hiện nếp gấp nơi khóe mắt, nhân viên công tác thì vội vã bắt lại đồng hồ báo thức của Lộ Văn Tinh.
Đón nhận ánh mắt của mọi người, Lộ Văn Tinh bình tĩnh giải thích.
"Tôi là người khó rời giường, trước khi ngủ thường đặt đồng hồ báo thức xuống dưới đất, một khi đồng hồ vang lên thì nó sẽ chạy khắp nhà."
Mọi người: "............"
"Buổi tối ngủ mọi người nhớ khóa kĩ cửa phòng, đừng để cho gà con của Lộ Văn Tinh đi vào."
Lộ Văn Tinh: "......"
Sau đó đến lượt những người tiếp theo, người thì mang theo album, người thì mang theo gối ôm, đều là những đồ dùng bình thường, sau một trận tò mò, cuối cùng đến lượt Cố Yến Thâm, ánh mắt của mọi người lập tức sáng lên, tất cả đều đồng loạt nhìn về phía hành lý của Cố Yến Thâm.
Bọn họ đột nhiên vô cùng tò mò Cố Yến Thâm sẽ mang theo cái gì nhưng đồng thời cũng cảm thấy, với tính cách, hình tượng lạnh lùng của Cố Yến Thâm thì ngoại trừ đồ vật cần thiết hàng ngày, chắc hẳn không có cái gì hiếm lạ.
Quả nhiên, chiếc va ly đầu tiên mở ra, toàn là quần áo.
Mọi người tiếc nuối đem ánh mắt chuyển sang cái va ly thứ hai.
Cái thứ hai đựng những đồ dùng hàng ngày..
Quả nhiên không tồn tại cái gì hiếm lạ thú vị, Tống Gia Giai cảm thán một tiếng, cô đang muốn đứng dậy, bỗng nhiên phát hiện bên sườn có một cuộn giấy bị đè nặng khá giống poster.
"Anh Thâm, đây là cái gì?"
Cả mặt Tống Gia Giai đều là tò mò, những người khác cũng vây quanh.
Lý Hướng Minh lấy ra tấm poster bị cuốn vào, cùng mở ra với mọi người. Lộ Văn Tinh không có chút do dự nào, cậu nhanh chóng gia nhập đoàn ăn dưa.
Sau đó, tấm poster hiện ra trước mặt mọi người, mà người trong tấm poster là là người đang ở trong đoàn ăn dưa___ Lộ Văn Tinh.
Lộ Văn Tinh: "!"
Cố Yến Thâm: "!"
Những người khác: "!"
Bọn họ thấy được chính mình đang ngạc nhiên trong mắt người khác, không khí lập tức đông cứng lại, chưa có ai lấy lại tinh thần từ quả dưa này.
Vẻ mặt Lộ Văn Tinh đầy phức tạp, cậu nhìn tấm poster của chính mình, hình như cậu nhìn thấy một quả dưa vừa to vừa tròn.
Lý Hướng Minh cầm tấm poster nóng bỏng tay này, thành thật hỏi, "Anh, sao anh còn cất giấu poster của Văn Tinh?"
Cố Yến Thâm: "......"
Lộ Văn Tinh: "......"
______________________________________________________________________________
Còn 99 chương.....
[]~( ̄▽ ̄)~*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro