Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11

  Edit : kunb0s2toma  

Ánh nắng chết tiệt! Nhạc Quang Y cố mở to hai mắt ra nhưng nhanh chóng nheo mắt lại nhìn ánh nắng chói chang, sau đó một trận đau nhức liền hướng cậu đánh úp lại. Đây là kết quả của cuộc làm tình không biết tiết chế. Hơi hơi quay đầu liền trông thấy một đôi mắt vàng đang chăm chú nhìn mình.

– "Tỉnh rồi?" Thanh âm khàn khàn ngay cả chính cậu cũng hoảng sợ.

– "Tôi căn bn không ng." Lôi Ân đem Nhạc Quang Y kéo qua làm cho cậu gối đầu lên tay của chính mình, cánh tay còn lại giữ lấy thắt lưng của cậu, thương tiếc hôn hôn lên trán cậu."Tôi sợ cậu lại đi, nên không dám ngủ."

Ai! Cậu giống như đem người này làm hại thực thảm! Nhạc Quang Y quay đầu, hôn hôn lên gáy Lôi Ân,"Tôi sẽ không đi." Có lẽ...... Cậu sẽ hướng sinh mệnh yêu cầu một lần, cậu thực sự muốn thử, muốn tiếp nhận người đàn ông này.

Lôi Ân mừng như điên xoa xoa những dấu vết hoan ái che kín trên ngực Nhạc Quang Y "Cậu nhất định phải bảo vệ lời hứa này đấy, nhé?!"

-"Được......" Nhạc Quang Y bắt lấy cái tay xấu tính đang muốn đi xuống thăm dò, cảnh cáo nói,"Anh nếu dám lại đến, cũng đừng trách tôi không khách khí!" Kỳ thật cậu toàn thân đau nhức, căn bản vô lực làm cái gì. Bất quá người này là cầm thú sao? Tối hôm qua muốn nhiều như vậy, còn chưa đủ?

-"Được ri!" Hắn ngoan ngoãn lùi tay về, biết tối hôm qua đã làm cậu mệt chết rồi. Nhưng ông trời ơi, chỉ cần đối mặt cậu, tự chủ của hắn liền không còn sót lại chút gì là sao?!

Cứ như vậy ôm người mình yêu, Lôi Ân cảm thấy hạnh phúc cực kỳ! Nếu là mộng thì xin vĩnh viễn đừng làm cho hắn tỉnh! Tuy rằng hắn không thể xác định được cậu có yêu hắn không nhưng hắn biết cậu không phải đối với hắn không có cảm giác gì! Có đôi khi cảm thấy tâm của cậu tựa như trăng trong biển, thấy được, lại sâu không thấy đáy! Bất quá có thể làm cho chính mình vĩnh viễn ở lại bên người cậu, cái này đủ rồi! Hắn cũng không còn dám cầu hơn nữa!

Linh linh! Linh!

-"Đin thoi ca anh đy!" Nhạc Quang Y lấy tay quờ quạng phía sau tường thịt của ai đó. "A?...... Hừ!" Đang chìm đắm trong hạnh phúc của chính mình, Lôi Ân có điểm căm tức vuốtném di động.

-"Gì?!"

-"Ha ha, sao mi sáng sm ra đã ni quu ri thế! Xem ra tôi đã phá ri chuyn tt gì phi không?" Thanh âm trêu chọc của La Y chậm rãi truyền đến.

-"Cu làm thế nào mà biết được......" Lôi Ân cảm thấy có chút kỳ quái, hắn vẫn chưa hề nói cho bất luận kẻ nào đâu.

-"Tôi làm sao mà biết được vic có người đã b cu ra tay á? Ha ha, bi vì tôi đang ngay ngoài ca ca các người, bên trong là cái tình trng gì tôi đu biết rt rõ đy!" Giọng nói thảnh thơi nói ra làm cho người ta phải giật mình choáng váng.

-"Cái gì!? Cu dám dùng h thng v tinh đ đi phó vi tôi!? Chết tit......" Lôi Ân luống cuống tay chân dùng chăn đem Nhạc Quang Y bao kín không kẽ hở khiến cho Nhạc Quang Y kỳ quái nhìn hắn.

-" thì tôi ch là quan tâm cu thôi màd! Nhưng cu yên tâm! Ti hôm qua tôi cái gì cũng không phát hin. Tôi vn chưa biến thái như vy đâu~ " La Y giấu đầu hở đuôi nói.

-"Cu lăn vào đây cho tôi!" Lôi Ân trong lòng giận dữ nhưng ngươc lại lại bình tĩnh nói.

-"Ngay bây gi? Cu xác đnh là không vn đ gì ch?" La Y không sợ chết tiếp tục khiêu khích.

Lôi Ân mới giật mình thấy chính mình hiện tại là cái tình cảnh gì, vội nói:"Cái tên chết tiệt, lập tức tắt cái máy tính ghẻ của cậu đi! Mười phút sau lăn tới đây gặp tôi!"

-"Ha ha...... Được ri! Ai ~" Trong giọng nói lộ ra vô hạn đáng tiếc.

Cúp điện thoại, Lôi Ân ôm lấy Nhạc Quang Y bay nhanh tới phòng tắm.

-"La Y đến đây à?" Thuận miệng hỏi.

-"! Cái tên chết tit đó!" Miệng quở trách La Y nhưng tay thì vẫn nhanh nhảu giúp Nhạc Quang Y tắm rửa.

-"Làm sao vy?" Nhạc Quang Y nhắm mắt lại thoải mái hưởng thụ sự hầu hạ của Lôi Ân.

-"Không có gì" Hắn sao có gan nói cho Quang biết bọn họ đã bị tên lang sói kia xem hết được.

Sau khi Lôi Ân giúp Nhạc Quang Y mặc quần áo chỉnh tề lại, chính mình thì tùy tay chụp một bộ quần áo vào.Thời điểm hắn ôm Nhạc Quang Y đến sô pha phòng khách thì cửa liền mở! Hai người liền trông thấy bóng dáng La Y cười đến không có hảo ý cùng người yêu- Địch Áo Tư đang mang bộ dáng yêu chiều không có biện pháp, âm thầm lắc đầu thở dài đi đến.

-"Chc chc chc! Lôi Ân không phi tôi đã nói vi cu, cu xung tay dã man như vy, như thế Quang Y chu không ni cu đâu!" Nhìn Nhạc Quang Y mặc chiếc áo màu trắng làm cho những vết màu đỏ loang lổ không được che lại, lại càng ẩn hiện dưới ánh sáng , La Y chịu không nổi nói.

-"Cu! Đi ra!" Đem Quang Y đặt ở trên sô pha, Lôi Ân chỉ vào La Y không biết sống chết mà trầm giọng quát.

-"Như thế nào, mun làm cái gì thế! Hin ti không phi thi đim thích hp đâu đy." La Y ngồi thẳng ở trên sô pha, sau đó nhếch chân bắt chéo, vô tình nói.

-"Lôi Ân, tình hung chúng tôi tra được có chút không đơn gin." Địch Áo Tư cũng ngồi vào bên cạnh người yêu, thành công dẫn dắt làm Lôi Ân rời đi lực chú ý.

-"Tht sao?"Ngồi xuống bên cạnh Quang Y. Lôi Ân nhìn thấy trong ánh mắt của La Y cùng Địch Áo Tư có tia kì lạ,"cu nói rõ ra tôi xem nào?"

La Y châm điếu thuốc, tao nhã hút, miệng phun khói,"Chúng tôi điều tra ra được 8, 9 năm trước, Phất Lôi Đức · Hán Khắc bởi vì cực độ mê luyến một thiếu niên phương Đông, nhưng sau đó b La Sa Lâm biết, ri Hán Khc b chết mt cách rt li kì. Cui cùng thì như chúng ta đu biết, La Sa Lâm b phát điên,mà cái chính là th h ca hn không ai biết đa bé phương Đông kia đi đâu " Nói xong, ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Quang Y một cái.

Thời điểm khi nghe tới cái tên Phất Lôi Đức · Hán Khắc, Nhạc Quang Y cả người ngẩn ra, Lôi Ân lập tức đem Nhạc Quang Y kéo về phía mình để cậu dựa vào hắn. Hắn phảng phất cảm thấy có thể Quang Y sẽ rời khỏi chính mình.

-"Các người điu tra vic này làm gì?" Thật lâu sau, Nhạc Quang Y thản nhiên mở miệng.

-"Bi vì Mch Đc mun giết cu, cu có biết 'terminator'? " La Y nhìn chằm chằm Nhạc Quang Y.

-" T chc sát th?" Thân là luật sư hắc đạo, tri thức về điểm ấy đương nhiên có. Rốt cục thành ra như thế sao......

-"Không sai, Lôi Ân chính là người đng đu t chc. Mch Đc tr tin mi chúng tôi ti giết cu, như vy đy."

Nhạc Quang Y không có chút kinh ngạc, gật gật đầu, cái này có thể giải thích vì sao bọn họ thân thủ đều tốt như vậy.

-"Các anh mun biết cái gì?" Trong thanh âm không một tia dao động.

-"Kỳ tht đây là vic riêng ca cu, cu không nói cũng không sao. Chúng tôi đến chính là mun hi cu, cu mun đi phó như thế nào vi Mch Đc? vô lun như thế nào, chúng tôi đu bo v cu." La Y là người luôn hiểu ý người khác, nhẹ nhàng nói. Địch Áo Tư ở bên cạnh cũng không ngừng gật đầu.

Nhạc Quang Y nhìn bọn họ biết bọn họ là thật tâm quan tâm chính mình, thu hồi phòng bị lạnh lùng, quay đầu nhìn thấy ánh mắt thân thiết của Lôi Ân, nhẹ nhàng mà nói:"Anh không phải từng hỏi tôi, tại sao có 4 năm tìm khắp nơi đu không có tin tc ca tôi? Anh không mun biết sao?"

Lôi Ân bất đắc dĩ nói:"Nói không muốn biết là gạt người. Nhưng là nếu cu không mun nói, tôi cũng không min cưỡng." Mắt vàng hàm chứa đầy nhu tình nhìn cậu,"Bởi vì tôi biết đã qua đi, không phải sao?"

Đúng vậy! Đã qua đi......

Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên sâu thẳm, chậm rãi mở miệng,"Tôi biết các anh đã đoán được, cậu bé phương Đông kia chính là tôi."

Tuy rằng biết tám chín phần mười, nhưng khi nghe cậu nói như vậy. La Y cùng Địch Áo Tư vẫn là không thể giấu được kinh ngạc, dù sao người kia cũng không phải là người thường, vô cùng, vô cùng nổi tiếng nha. Lôi Ân lại gắt gao ôm lấy người trong lòng, hắn có điểm sợ hãi nhìn ánh mắt cậu phiêu xa.

Nhạc Quang Y cảm thấy thắt lưng căng thẳng, trấn an vỗ vỗ tay Lôi Ân đang để bên hông. Sâu kín nói:" Bốn năm đó, tôi cùng Phất Lôi Đức ở trên một đảo nhỏ Thái Bình Dương. Sau đó, La Sa Lâm · Mch Đc không biết làm sao có th biết mà tìm đến đó. Hn đ cho tôi bên ngoài ch hn, không lâu sau, tôi ch thy hn sc mt tái nht tiêu sái đi ra, lúc đó tôi cũng không đ ý lm " Dừng một chút, hít vào một hơi. Tiếp tục nói,"Hắn đưa tôi lên mt chiếc thuyn bé, nói không th làm cho người ca Mch Đc thy tôi được , hn mun đi v trước x lý ri sau đó s Thy Sĩ gp li nhau. Thi gian sau đó, tôi đc báo mi nhìn thy tin tc hn đã chết. Hin ti ngm li ngày đó hn mc mt b qun áo màu đen, thy có vết m ướt trên ngc, có l chính là máu .... Chuyn sau đó thì các anh hn là đu biết ri.."

Ba người nghe cậu nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng là đều biết lúc ấy nhất định vô cùng kinh tâm động phách đi!

-"Như vy là hn cùng La Sa Lâm khc khu, nên b cô ta đâm trng thương? " Địch Áo Tư là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại.

-"Hn làm sao có th khinh đch đ b đâm trng thương như vy?" La Y không thể lý giải.

-"Có l hn không nghĩ ti người ph n yêu hn như thế li làm hn b thương chăng?." Địch Áo Tư hé miệng tự hỏi.

-"Giết người mình yêu, La Sa Lâm lin phát điên. Là như thế này sao?" La Y ném mẩu thuốc lá xuống, ngẫm lại không có đơn giản như vậy đi. Phất Lôi Đức kia nhưng có tiếng là người vô cùng gian xảo nha.

-"Cái này thì không th biết được. Bt quá, nếu cô ta không điên, tôi nghĩ hn cũng s tìm cách làm cho cô ta điên đi. Va không giết cô ta, li bo toàn cho Quang Y, tht s là lưỡng toàn t mĩ." Địch Áo Tư phân tích nói.

-"Hn nht đnh thc yêu Quang Y đi! Không th tưởng tượng được mt nhân vt truyn kỳ như vy...... Ai!" Thật sự mặc kệ là cái dạng người gì, cũng không thể trốn khỏi một chữ '' Tình ''. La Y ở trong lòng cảm thán.

-"Đng truy cu na." Nhạc Quang Y bình tĩnh nhìn La Y nói.

La Y gật gật đầu, đứng lên."Chúng tôi đi đây! Có tin tc gì s liên lc sau." Hắn nghĩ đến Quang Y lại có chút áy náy. Dù sao hắn đã tung tin tức ra ngoài, không được bất luận kẻ nào tiếp nhận ủy thác của Mạch Đặc, nếu không chính là kẻ thù của "terminator". Chính mình cũng đã phái người giám thị Mạch Đặc. Có gì gió thổi cỏ lay, hắn đều sẽ biết.Nhanh chóng kéo Địch Áo Tư đi ra ngoài, trước khi đi hắn thấy Lôi Ân vẫn đang có sững sờ lắm. Lôi Ân đại khái cũng đoán được sự mức độ nghiêm trọng của sự việc...... Ai!

Chờ sau khi bọn họ đều đi rồi, Lôi Ân mới mở miệng, hỏi ra những vấn đề xoay quanh trong lòng đã lâu.

-"Quang, cu...... thương hn, phi... không!"

Nhạc Quang Y quay đầu nhìn hắn, cậu không muốn phải nói dối người này. Gật gật đầu."Từng yêu...... Nhưng anh nói đã qua ri, không phi sao?"

Lôi Ân nhìn Nhạc Quang Y khó có lúc khóe miệng ôn nhu ý cười, dần dần hắn bình thường trở lại. Biết là đã qua đi......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro