Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Ngoài ý muốn

CHƯƠNG 14: NGOÀI Ý MUỐN
Editor: Anh Anh

******

Paris.

Gót giày boot giẫm lên sàn nhà tạo ra tiếng vang thanh thuý, cửa phòng làm việc của giám mục bị mở ra cái "Rầm", một bóng người xinh đẹp hấp tấp lao vào: "Cữu cữu! Ngài đã trở lại rồi!"

Richelieu đang đứng trước bàn làm việc sắp xếp lại chồng văn kiện lớn, nghe tiếng mới ngẩng đầu lên thì đã hoa mắt, bóng người kia nhào thẳng vào lòng mình. Hắn loạng choạng lùi lại hai bước mới đứng vững được, vội vàng giơ tay đỡ lấy người kia, kéo nàng ra xa một chút, cau mày nói: "Con nên học cách làm một thục nữ đi......"

"Dừng lại, đừng có vừa về đến nhà đã xụ mặt giáo huấn người khác. Con vừa mới học cưỡi ngựa xong, nghe nói ngài trở lại, quần áo cũng chưa kịp thay đã vội chạy tới đây."

"Cưỡi ngựa trong trang phục này? Ngay cả ngựa cũng kém hơn con."

"Ngài không hiểu, đây gọi là thời trang."

Giám mục còn chưa kịp mở miệng, đối phương đã thò qua, chơi xấu bịt miệng hắn lại: "Ngài phải học cách nghe ý kiến của con một chút!"

"Madeleine ——" Khuôn mặt vẫn luôn treo một chút mỉa mai của Richelieu, lúc này lại lộ ra vẻ dở khóc dở cười.

Đối phương bỗng nhiên dừng tay, nhẹ nhàng ôm lấy hắn: "Cữu cữu, con rất nhớ ngài."

"Ta cũng nhớ con." Giám mục hôn lên vầng trán trơn bóng của nàng. Đây là đứa trẻ mồ côi của người chị đã khuất của hắn, đứa trẻ mà hắn nhìn lớn lên, có lẽ cũng là người thân thiết nhất với hắn trên đời này.

"Dạo này ngài làm cái gì vậy, sao lâu vậy mà cũng không về?" Madeleine kéo Richelieu ngồi xuống.

"Ta đã với con rồi mà, ta đến biệt phủ ở Moore để dưỡng bệnh."

Nàng nhìn chằm chằm vào hắn một lúc: "Con không tin ngài."

Richelieu cười thành tiếng: "Vậy con muốn nghe cái gì?"

"Lời thật. Con ở đây cũng đã nghe thấy đủ loại tin đồn, nhưng con hy vọng nghe được ngài chính miệng nói với con."

Giám mục cụp mắt tự hỏi trong chốc lát: "Được, để ta nói cho con biết."

Hắn tiện tay rút ra một mảnh giấy bằng da dê, nhúng bút lông chim vào mực nước, vẽ hai hình người nhỏ ở giữa tờ giấy: "Có một đôi vợ chồng......"

"Con không phải trẻ con." Madeleine bất mãn mà kháng nghị.

Giám mục chỉ cười cười: "Nói thế này rõ ràng hơn. Có một đôi vợ chồng, hôn nhân không hoà hợp. Người vợ rơi vào lưới tình với một người đàn ông khác, mà người đàn ông đó đúng lúc lại là kẻ địch của người chồng." Hắn vẽ hình một người đàn ông khác ở góc tấm da dê, "Đôi tình nhân này bàn bạc cách đối phó với người chồng kia, cuối cùng bọn họ nghĩ ra một kế. Bọn họ cấu kết với em trai của người chồng," Hắn lại vẽ một người đàn ông khác ở bên cạnh đôi vợ chồng kia, "Để em trai cướp lấy quyền lực và lợi ích của người chồng," Hắn vẽ một dấu gạch chéo thật to lên hình người chồng, "Vậy thì bọn họ có thể ở bên nhau như mong muốn."

"Người vợ tưởng rằng đây là toàn bộ kế hoạch, nhưng nàng lại không biết dã tâm của tên nhân tình không chỉ dừng lại ở đó. Hắn muốn giành lấy tất cả những gì thuộc về chồng nàng. Vậy nên hắn tìm những kẻ địch khác của người chồng, rồi cấu kết liên minh với nhau......"

Madeleine nghiêm túc lắng nghe, khi tình tiết câu chuyện càng ngày càng quen thuộc, một cảm giác bất an dần dần hiện lên: "Ngài đang nói, đôi vợ chồng này chính là ——"

Giám mục không trả lời, chỉ vẽ một chiếc vương miện lên đỉnh đầu hình người có hai dấu gạch chéo.

"Trời ạ." Madeleine nhỏ giọng thốt lên.

Giám mục vẽ một vòng tròn lớn, vây quanh đôi vợ chồng ở trung tâm; sau đó lại dùng vòng tròn nhỏ hơn vây quanh người nhân tình trong góc.

Nước Pháp và nước Anh.

"Buckingham......" Madeleine lẩm bẩm, "Những tin đồn đó đều là sự thật à? Hắn thật sự yêu hoàng hậu Anna? —— Vậy đồng minh mà hắn tìm là ai?"

Giám mục dùng ngòi bút gõ nhẹ vào đường viền vòng tròn tượng trưng cho nước Pháp: "Phái Huguenot. Dưới ngọn cờ xung đột của tôn giáo, họ vẫn luôn có ý đi ra ngoài một cách độc lập, đáng tiếc binh lực không đủ. Buckingham hứa hẹn sẽ giúp đỡ bọn họ."

"Vậy nên Louis XIII bệ hạ không chỉ phải đối phó với em trai, mà còn phải chuẩn bị khai chiến với nước Anh? Chúng ta có thể thắng không?" Nàng lo lắng hỏi.

"Đây không phải là vấn đề con phải lo lắng."

"Ngài thì sao? Vị trí của ngài ở đâu? Vấn đề này có thể trả lời con chứ?"

"Ta à......" Giám mục đứng dậy, thắp một ngọn nến, để tờ giấy da dê để sát vào ánh nến.

"Ta ở đây." Hắn nhìn tờ giấy trong tay bị đốt thành tro bụi từng chút một, cười như không cười nói.

******

Phiên bản văn nghệ của bộ 《 Ba chàng lính ngự lâm 》đã thuận lợi làm xong. Mặc dù đây là một bộ phim không mấy nổi tiếng, đến mức hầu như không ai nghe đến nó, nhưng vẫn có một số ít người tải xuống vì tên nhóm phụ đề Sơ Ảnh và dàn diễn viên gốc của 《 Hồng y 》. Lượng bình luận không lớn, nhưng tất cả đều là khen ngợi, hơn nửa trong đó đều kinh ngạc cảm thán trước vẻ đẹp của công tước Buckingham trong phiên bản này. Giám sát Người qua đường Giáp vô cùng thỏa mãn —— Vốn dĩ cô muốn mở rộng cuộc sống của mình.

Khi tháng tám đến gần, mùa hai của 《 Hồng y 》 cũng đã được lên lịch cho nhóm phụ đề. Bộ phim này được được phản hồi thường thường khi mới bắt đầu phát sóng mùa đầu tiên, đến giai đoạn giữa thì bất ngờ nổi lên, vài nhân vật chính nhờ vào ngoại hình là tính cách tươi sáng đã thu hút một lượng lớn fans hâm mộ, tập nào cũng làm dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi. Kể từ đó, lượng chú ý như quả cầu tuyết càng ngày càng tăng cao, đến khi tập cuối cùng được phát sóng thì bùng nổ.

Để tăng độ hot, đoàn làm phim đã tung ra một số trailer trước khi bắt đầu mùa thứ hai. Nhóm quần chúng phải khổ sở chờ đợi bao lâu như nắng hạn gặp mưa rào, khắp nơi ăn mừng.

"Cuối cùng cũng đến rồi a a a a a QAQ!"

"Quỳ xuống! Giám mục đại nhân thiên thu vạn tuế!"

"Thật sự bị xoá sổ à? Thật sự bị xoá sổ à?! Tôi có dự cảm không lành...... Biên kịch có thù oán với Tiểu Thập Tam à QAQ."

"Quan nhân hại chết người mà wwwww Mù mắt chó tổ phụ nữ chúng em rồi."

"Giám mục đại nhân, ngài còn nhớ Joseph bên hồ Đại Minh không!"

"Giám mục đại nhân, ngài còn nhớ Buckingham bên hồ Đại Minh không!"

"Nhóm bách hợp còn có thể chiến đấu thêm 500 năm nữa!!!"

......

Bên này khua chiêng gõ trống sôi sục ngất trời, nhưng ít ai biết khi trailer được phát hành, trong các nhóm phụ đề đã là xu thế mưa gió sắp tới.

【 Hậu kỳ - A Văn 】: "...WTF?!"

【 Giám sát - Người qua đường Giáp 】: "Chuyện gì vậy?"

【 Hậu kỳ - A Văn 】: "Cuồng Hoan đã làm xong trước, còn nhanh hơn chúng ta hai mươi phút!"

【 Nguồn phim - Chú Hai không phải Tô 】: "Có biết xấu hổ không, mùa một cũng là sau khi thấy được độ hot thì mới bắt đầu làm, mùa này thì lại làm nhanh hơn ai hết......"

【 Hậu kỳ - A Văn 】: "Xem này, [ Ảnh chụp màn hình ], những nhóm phụ đề này chui ra từ đâu vậy?"

【 Giám sát - Người qua đường Giáp 】: "Bình thường. Phim hot, mọi người đều muốn chia một chén canh."

【 Phiên dịch - Chris】: "Nhiều quá......"

【 Phiên dịch - Miêu thảo 】: "Mọi người đã xem trailer do Cuồng Hoan tung ra chưa?"

【 Hậu kỳ - A Văn 】: "Còn chưa xem, sao thế?"

【 Phiên dịch - Miêu thảo 】: "[ Ảnh chụp màn hình ] Câu cuối cùng giám mục nói 'Ta ở đây', bọn họ dịch thành 'Ta bàng quan' 2333333"

【 Nguồn phim - Chú Hai không phải Tô 】: "...... Bàng quan em gái mi ấy!"

【 Phiên dịch - Do Tháp Lạp Tang 】: "Bàng quan em gái mi ấy! Học còn chưa xong đã chạy đi dịch phim lịch sử!"

【 Phiên dịch - Miêu thảo 】: "233333 Tôi đã có thể đoán trước mùa này có bao nhiêu chuyện vui để xem."

【 Giám sát - Người qua đường Giáp 】: "+1, ngồi chờ xem chuyện vui đê. Nhưng lần này cạnh tranh tương đối gay gắt, vẫn phải cố gắng lên."

【 Phiên dịch - Do Tháp Lạp Tang 】: "Xắn tay áo!"

【 Phiên dịch - Miêu thảo 】: "Đại trượng phu, chúng ta có đại thần ~"

【 Giám sát - Người qua đường Giáp 】: "Tất cả các cậu đều là đại thần ^^"

【 Phiên dịch - Chris】: "...... Tôi sẽ cố gắng không kéo chân mọi người QUQ."

Ngày hôm đó khi Hứa Thần Xuyên rời giường thì cảm thấy cả người không ổn, cổ họng hơi đau, đầu cũng giật giật đau nhức. Cậu biết đây là dấu hiệu của cảm lạnh. Gần đây nắng nóng không chịu nổi, điều hoà công ty lại để quá thấp, nhiệt độ chênh lệch giữa trong nhà và ngoài trời quá lớn, trong các đồng nghiệp đã có không ít người ngã xuống.

Hứa Thần Xuyên vẫn đi làm đúng giờ như thường lệ, chỉ uống thêm vài cốc nước ấm trong giờ nghỉ. Trong khoảng thời gian này, cậu đã hoàn toàn hòa nhập với môi trường công ty. Ngoại trừ ngày đầu tiên Hứa Quốc Tề dẫn cậu đi một vòng các phòng ban thì không quan tâm đến đứa con trai này nữa, có khi cả ngày hai cha con cũng không gặp mặt, chỉ chào nhau một câu ở canteen.

Mọi người đều biết thằng nhóc này là con trai của sếp, nhưng thái độ của cậu lại cực kỳ khiêm tốn, giống như người mới chạy trước chạy sau làm trợ thủ, gặp chỗ nào không hiểu thì khiêm tốn xin chỉ bảo. Thường xuyên qua lại, cậu có danh tiếng rất tốt trong các đồng nghiệp.

Cơn đau đầu cả ngày không giảm bớt chút nào, cố tình hôm nay công ty lại có rất nhiều việc, Hứa Thần Xuyên phải chạy ra ngoài làm việc vặt hai lần. Trên đường nóng đến mức con người không tồn tại nổi, đi vài bước đã cảm thấy khó thở. Cậu đỗ xe dưới trời nắng, xong việc lại chạy trở về, trong xe đã biến thành địa ngục trần gian. Mồ hôi ướt đẫm về công ty, lại như chui đầu vào hầm băng.

Buổi tối về đến nhà, Hứa Thần Xuyên chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, toàn thân ớn lạnh từng cơn, liền về phòng đi ngủ sớm.

Ngày hôm sau, Hứa Quốc Tề và Thư Dĩnh Lệ ăn sáng không thấy con trai đâu, gọi vài tiếng không có ai trả lời, lại chạy đến phòng Hứa Thần Xuyên nhìn xem thì hoảng sợ. Sắc mặt Hứa Thần Xuyên đỏ bừng, cả người cuộn tròn trong chăn không có chút nhiệt độ.

Hứa Quốc Tề cho cậu nghỉ một ngày trước. Hứa Thần Xuyên ăn cháo trắng và uống thuốc cảm Thư Dĩnh Lệ đưa tới, chỉ cảm thấy được ở nhà mọi thứ đều thoải mái, bị bệnh cũng có người chăm sóc. Cậu cuộn chăn mơ mơ màng màng muốn ngủ tiếp, lại lập tức bừng tỉnh —— Hôm nay là ngày phim chiếu.

Trong sự chờ đợi mòn mỏi của mọi người, tập đầu tiên của mùa hai cuối cùng cũng lên sóng.

Hứa Thần Xuyên chật vật xuống giường mở máy tính ra, đúng lúc nhìn thấy Người qua đường Giáp phân công nhiệm vụ.

"Chris có đó không?"

"Tôi đây." Hứa Thần Xuyên gõ chữ nói.

"Cậu phụ trách phút 31-45."

"......" Đầu Hứa Thần Xuyên như bị rót chì, suy nghĩ cũng chậm hơn bình thường nửa nhịp. Lúc này lại xin nghỉ với nhóm, không khác gì lâm trận bỏ chạy, chưa kể đây còn là trận chiến đầu tiên của mùa này.

Hứa Thần Xuyên căng da đầu mở phụ đề gốc ra, thường ngày có thể nhanh chóng kiểm tra bản dịch tiếng Trung trong não, giờ phút này lại nghẹn ở bên miệng không thể nói ra được. Những cái tên người và địa danh tiếng Pháp, nhìn càng giống những ký tự vô nghĩa.

Càng hoảng loạn, suy nghĩ lại càng trì trệ, cơn buồn ngủ mãnh liệt giống như một tấm lưới lớn bao trùm lên cậu, mí mắt không ngừng đánh nhau. Mắt thấy thời hạn đang đến gần, phụ đề mười lăm phút mà mới chỉ dịch được ba bốn phút, còn không biết có bao nhiêu lỗi sai.

Cuối cùng Hứa Thần Xuyên bỏ cuộc, mở QQ ra: "Rất xin lỗi, trạng thái tôi không tốt, không thể hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn, thật sự rất xin lỗi!"

Yên lặng một lúc.

【 Chỉ Hạc 】: "Trạng thái không tốt?"

Hứa Thần Xuyên ngơ ngác, mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không đúng.

【Chris】: "Bị cảm, thuốc cảm có thành phần thuốc ngủ, tôi quên mất......"

【 Chỉ Hạc 】: "Đã dịch được bao nhiêu rồi?"

Hứa Thần Xuyên do dự một chút, gửi file phụ đề qua.

[ Đối phương đã chấp nhận yêu cầu của bạn, bắt đầu gửi file. ]

Đợi đã...... Không phải nhóm chung à?

Hứa Thần Xuyên nhìn lại cửa sổ một lần nữa, mặt lập tức nóng lên —— Mình lại bấm mở cửa sổ trò chuyện riêng với Chỉ Hạc.

【Chris】: "Rất xin lỗi, tôi bấm nhầm, giờ tôi sẽ vào nhóm xin lỗi."

【 Chỉ Hạc 】: "Không cần, tôi biết rồi. Cậu đi nghỉ ngơi đi."

Hứa Thần Xuyên vừa mới tiêu hóa xong những lời này, đối phương lại gửi đến một câu khác.

【 Chỉ Hạc 】: "Nếu xảy ra chuyện này một lần nữa, thì cậu rời nhóm đi."

......

"Rất xin lỗi......" Hứa Thần Xuyên chậm chạp tổ chức lại ngôn ngữ.

Đối phương không nói gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro