Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16

Tổng đàn ma giáo.

Gió xuân thoảng qua nước biếc, cành liễu rũ xuống triền đê.

Thanh niên tuấn tú ngồi trong đình giữa hồ, tay cầm bình rượu cười ngắm mỹ nhân múa kiếm.

Quả nhiên là phong lưu tự tại.

Mỹ nhân xoay người mỉm cười với hắn, thu kiếm đi đến bên người thanh niên.

Giáo chủ nhìn sườn mặt bình thản của mỹ nhân, đột nhiên gọi một câu: "Khanh Khanh."

Mỹ nhân nghiêng người: "Ừm?"

Giáo chủ nắm chặt ngón tay, cầm lấy bàn tay mỹ nhân cười cười: "Không có gì, chỉ là muốn gọi ngươi thôi."

Mỹ nhân đan bàn tay hai người vào nhau, khóe miệng hơi cong: "Ta ở đây."

Thanh niên nâng tay vén tóc lộn xộn của mỹ nhân ra sau tai, dịu dàng nói: "Chúng ta về thôi."

Hai người tay trong tay, đi dọc theo hành lang trở về.

Về đến phòng thì con trai đã tỉnh rồi.

Bàn tay trắng nõn như ngọc mài đang bám vào thành nôi, giống như lập tức sẽ ngã xuống.

Lại được mỹ nhân ôm vào lòng, dịu dàng dỗ dành.

Thanh niên ở bên cạnh nhìn một lát, đi đến phía sau mỹ nhân, hai tay vòng qua thắt lưng ôm người vào lòng.

"Hừm," Thanh niên ôm y từ phía sau, rầm rì: "Khanh Khanh, ta có chút hối hận rồi."

Mỹ nhân bất đắc dĩ đẩy ra: "Đừng nháo."

Thanh niên cúi đầu, vùi đầu vào vai mỹ nhân, rầu rĩ nói: "Ngươi là của một mình ta."

Gương mặt mỹ nhân ửng hồng, quay người dựa vào lòng thanh niên, thấp giọng nói: "Là của ngươi."

Thanh niên cong môi, cười xấu xa.

Ngay sau đó xách con đang ở trong lòng mỹ nhân lên, ném vào trong lòng của hồ ly ngoài cửa.

Hai tay không an phận sờ loạn lên người mỹ nhân.

Mỹ nhân khẽ đẩy hai cái, nhỏ giọng nói: "Vẫn còn là ban ngày đấy."

"Ngươi là thê tử ta dùng kiệu lớn tám người nâng để cưới về." Thanh niên cắn vành tai y, cười ái muội: "Vi phu thương ngươi là đạo lý hiển nhiên."

Mỹ nhân đỏ mặt không nói nữa.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng đã truyền ra tiếng nước mờ ám.

Hồ ly mập đang ngủ gật bị giật mình tỉnh dậy, mơ mơ màng màng mở mắt ra.

Nghe thấy tiếng động trong phòng, ý thức được chủ nhân lại ăn hiếp mỹ nhân, nó bất mãn cào cửa vài cái.

Cuối cùng trừng mắt nhìn cửa phòng bị đóng lại, nhận mệnh dùng đuôi lông xù quấn lấy bảo bảo, ôm bé con vào trong ngực dỗ dành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro