Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 5

"Vào không được ...quá lớn..."

Tsuna thân thể run rẩy, nâu ấm đôi mắt mơ hồ hơi nước, nước mắt cũng theo khóe mắt chảy xuống. Sự nửa vời vậy thật sự khó chịu. Hân cũng không rõ họ đang làm cái gì nhưng cái nhìn của Mukuro kiến hắn cảm thấy trái tim mình luôn thình thịch không ngừng.

"Chỉ tại ngươi rất mê người..."

Mukuro khẽ nói, giọng hơi trần khàn, trầm đục mà không mất đi nét quyến rũ riêng biệt của người .Italy. Hắn chỉ cảm thấy Tsuna lời nói phi thường có gai kích tác dụng, hắn liều mạng ngăn chặn muốn xông thẳng đi vào ý muốn.

Mang theo chai sạn bàn tay từ trên trắng nõn lưng chuyển rời xuống mảnh khảnh cái eo, chậm rãi vuốt ve cặp mông trìn trịa. Môi cũng khoing tự chủ đặt lên đối phương những dấu hôn đỏ chói hay những vết cắn rướm máu, phân tán Tsuna lực chú ý.

Nhỏ nhắn khuôn mặt càng thêm ửng đỏ, Tsuna vô thức hơi vặn vẹo hông của mình, như muốn nó có thể tiếp tục nuốt thêm vào. Tay cậu bám vào Mukuro sau lưng, để lại những vết cào loạn xạ trên đó.

Thật sự... quá đáng yêu rồi!!

Rokudo Mukuro yêu chết như vậy thỉ con! Rõ ràng là thẹn thùng, rồi lại như thế cố gắng mà làm tiếp. Hắn cảm nhận được lại nóng lại mềm mại ruột nhục bao quanh dương vật của mình, nội bộ như đói khát mà không ngừng thít chặt. Như vậy đáng yêu cái 'Miệng' nhưng đang nuốt chửng chính mình đây!

Nghĩ ngợi lung tung, Mukuro cảm thấy hạ thân trướng đau khó chịu. Rối chẳng thể đợi thêm nữa, các ngón tay bấu chặt cái eo nhỏ, ấn mạnh xuống.

"Aaaahhhh!!!" Tsuna rên lớn, khoái cảm rất nhanh tràn ngập cơ thể. Đầu óc cậu trống rỗng, mụ mị. Hai người hiện tại tư thế càng dễ dàng cho thứ thô to kia tiến vào sâu hơn. Đợi tới khi hoàn toàn ngồi xuống, một cỗ căng đầy khoái cảm bò lên hắn lưng, khiến hắn không khỏi lần thứ hai thở ra một hơi, hai chân đã muốn vô lực.

Mukuro thoải mái thở hắt ra một hơi, hắn một tay nâng lên trắng nõn cặp mông, kéo lên, lại nhấn xuống. Bên trong ẩm ướt ruột nhục bao vây lấy chính mình, vô cùng thoải mái cảm giác khiến cả hai như muốn trầm luân bên trong.

"Tsunayoshi, ta yêu ngươi" Mukuro nhẹ giọng nói rồi mới hôn lên đôi môi mềm mại đang mấp máy. Hoàn toàn không vòng vo, thẳng thắn như vậy ngược lại giống hắn bản thân.

Tsuna nghe được những lời này, thân thể run lên một cái, tiểu huyệt không tự chủ chặt lại , hai tay dùng lực bấu lấy Mukuro lưng, đỏ mặt nhỏ giọng:

"Ta cũng vậy..."

Trong cơ thể đồ vật đột nhiên lớn hơn, đông tác ra vào cũng nhanh hơn. Tsuna hơi khép hờ mắt rên rỉ, thân thể dâng lên tê dại hòa khoái cảm chậm rãi chồng chất lên. Nội bích bị ma xát mang đến mãnh liệt tê dại. Trắng mịn chất nhầy bang phỉ lấy nơi hai người tiếp xúc, và cả nhỏ nhắn cái bụng. Theo Mukuro động tác, thô to dương vật chà xát mẫn cảm ruột nhục, tiến vào càng sâu bên trong. Mukuro nhanh tay đảo lại vị trí hai người.

"Ahh!!"

"A-"

Tsuna bởi Mukuro thình lình xảy ra hành động, thân thể bị kích thích đến không khỏi mềm nhũn, người không bị khống chế mà ngồi xuống. Đột nhiên động tác khiến nam căn trong cơ thể càng vọt sâu, khiến hai người đều nhẫn không trụ kêu rên một chút. Đối mạnh mãnh liệt khoái cảm cùng mơ hồ sợ hãi, Tsuna chỉ thấy tim mình đập càng nhanh, cảm giác mình sâu trong huyệt đạo bỗng nhiên vị động chạm,mạnh mẽ tới, nội bộ bị căng đến tràn đầy.

Mukuro cười, chế trụ Tsuna hai tay, nghiêm túc thưởng thức mỹ vị: Cơ thể non nớt, chưa phát dục hoàn toàn. Làn da mền mại nổi bật với những vết sẹo - vết khâu chằng chịt, tạo ra kỳ dị mỹ cảm, như càng muốn hung hăng mà chà đạp hắn. Đôi mắt nâu ấm mơ màng, long lanh hô nước nhìn hắn. Bờ môi mong manh bị cắn phá đến rướm máu hé mở, phát ra những tiếng rên rỉ vụn vỡ. Rõ ràng thật ngây thơ, rõ ràng chẳng biết họ đang làm gì...

Chẳng phải rất quyến rũ sao? Và thú vị nữa! Nhuốm bẩn sinh vật trong sáng tuyệt đẹp này...

Rốt cuộc, cũng chẳng nỡ.
________

Mukuro chợt mở mắt, hắn giật mình nhìn thân ảnh bé nhỏ trong lòng. Thở phảo nhẹ nhõm.

Thỏ con của hắn, thiên thần của hắn vẫn ở đây. Vẫn còn hơi ấm, nhịp đập vẫn còn...

May quá!

Giọt nước mắt tràn ra khỏi khóe mi, nhanh chóng thấm xuống tấm nệm mềm. Mukuro vươn tay, ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ kia, từng động tác đều như nâng niu món trân bảo quý giá nhất thế gian.

Chưa biến mất.

Mukuro trân quý lắm, thuên thần của hắn. Người cứu hắn ra khỏi thế gian này.





Đăng nửa đêm cho nóng:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro