Chương 7: 2 phần cũng chưa, 3 phần mới đủ
Tiếu Minh chưa kịp lên tiếng phản bác, dương cụ thô to đã bị Thần Hiên tàn nhẫn đẩy mạnh vào.
Dị vật to lớn mạnh mẽ xâm nhập huyệt động chật hẹp, đặc biệt là đầu khấc to như quả trứng gà nghiền ép điểm G, một dòng điện chạy từ điểm này dọc theo sống lưng truyền khắp cơ thể, Tiếu Minh không nhịn được bật ra to tiếng rên rỉ: "Ha...A....ha.... Quá to... ư..."
Thần Hiên nhìn hoa môi căng ra cố nuốt lấy dương vật to lớn, cổ họng khô khốc, một tay gấp gáp cởi khoá quần, tay còn lại đâm mạnh dương vật giả vào điểm nhạy cảm của Tiếu Minh.
Làn sóng khoái cảm ập tới khiến eo Tiếu Minh nhũn ra, mắt nhập nhoè, đầu óc cứ như tivi cũ bị nhiễu, lại như một cái hộp rỗng không nghĩ ra được gì, chỉ biết ngồi đó mặc cho Thần Hiên dùng dương cụ đâm rút.
Thần Hiên đâm vài cái, nhìn dòng dâm thủy sáng loáng nhớp nháp chảy dọc theo âm hộ xuống hậu huyệt, quyết định bật công tắc trong dương vật tự rung, đưa tay lên xoa nắn đầu vú đỏ hồng dựng thẳng của Tiếu Minh, hết vào lại kéo ra, vân vê trêu đùa. Tay còn lại hướng xuống hậu huyệt nhỏ nhắn mềm mại đang mấp máy đầy đói khát.
Tuy hậu huyệt không được mở rộng nhưng dâm thủy chảy xuống từ âm đạo đã làm mềm nó kha khá, Thần Hiên thăm dò đút một ngón tay vào, bên trong thít rất chặt, dù có sự trợ giúp của dâm dịch nhưng ngón tay vẫn di chuyển vô cùng khó khăn.
Thần Hiên thở dài, có vẻ muốn đút vào đây sẽ rất khó khăn, cái kia của anh thô to như vậy, không biết hậu huyệt nhỏ này có chứa nổi không. Đành phải làm một lỗ vậy.
Chờ lúc Tiếu Minh sắp bắn, Thần Hiên nhanh tay rút dương vật giả ra.
Cao trào của cậu ấy không nên do thứ đồ nhân tạo này làm.
Cửa huyệt mềm xốp lầy lội đang ăn ngon, đột nhiên đồ ăn bị lấy mất, bất mãn khép mở miệng nhỏ.
"A..." Tiếu Minh đang thở hổn hển chuẩn bị bắn, đột nhiên cảm thấy trong huyệt trống rỗng, nhịn không được lắc eo rên rỉ đầy dâm mị.
//////////------//////////
Sorry các bác, toi lỡ cho hai ẻm hợp thể thành "Thần Minh" luôn=))
Với tôi có 2 cái idea truyện ngắn khác, mà vướng bộ này viết khônv được. Có nên drop không nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro