Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

Cũng không hẳn là một người, phía dưới của anh ta là thân rắn.

Là một nhân xà.

Hắn quét đôi mắt vàng kim dựng thẳng qua căn phòng, dừng lại ở người trên giường.

Chính là mùi này.

Là mùi của người này sao?

Từ Hắc tối tăm nhìn Tâm An trên giường, sau khi cậu bị tiểu Hồng làm bắn ra, mùi hương này càng thêm nồng nặc.

Anh vốn là con út của chi chính xà tộc, thời kỳ trưởng thành đang diễn ra đột nhiên bị gián đoạn, Từ Hắc nháy mắt biến trở lại thành một con rắn đen, tu vi hao tổn, sau đó bị một đám rắn đánh ngất, lúc tỉnh lại đã thấy mình ở bệnh viện thú y.

Cả người anh đều là thương tích, không thể hóa hình, cũng không vận dụng pháp lực, bất đắc dĩ phải bị đem về đây.

Anh đã nghĩ mình trưởng thành không thành công, cũng có nghĩa là không bao giờ có thể hóa hình nữa, chỉ là một con rắn đen không hơn không kém, những con rắn kia thừa cơ làm hại anh cũng là điều đương nhiên.

Lòng vô vọng nhắm mắt ngủ trong lồng sắt bị người kia mua về, Từ Hắc ngửi được một mùi hương lan tỏa trong không khí.

Thật... thơm...

Anh mơ hồ trườn ra, nửa thân trên biến ảo thành thân người, tiến vào căn phòng tỏa ra mùi hương mê người đó.

Hai đại dương vật phía dưới trồi lên khỏi lớp vảy, đứng thẳng không không khí, trên dương vật là gai ngược khiến người bị nó đâm vào không thể chạy trốn. Đôi mắt vàng của Từ Hắc nghe mùi hương ngày càng nồng bắt đầu nhuốm đỏ, một lòng chỉ muốn nhét dương vật vào nơi đang tỏa ra mùi hương mê người này, thao chết người trên giường.

"Anh là ai?!! Á! Chuyện gì thế này?!" Tâm An bị cảm xúc dưới thân kích thích mơ màng tỉnh dậy, cảm nhận được sau mông đang có một thứ gì đó bò tới bò lui, một đầu của nó cắm vào trong tiểu huyệt nhạy cảm trước giờ cậu không đụng tới.

Tiểu Hồng ngoe nguẩy đuôi cảm nhận được tiểu huyệt co rút, xuýt xoa trong lòng, thật chặt!

Mắt Từ Hắc đã hoàn toàn biến đỏ, đứng bên giường nhìn người mặc quần áo ngủ xộc xệch đang tỏa ra mũi hương dẫn dụ anh, bất thính lình lao tới đè Tâm An xuống.

"A!!! Anh vào đây làm gì?! Nhà tôi có chuông báo trộm, anh đừng lại đây, tôi bấm chuông đấy!!" Tâm An hoảng hốt la to tay run rẩy mò lấy thoại muốn gọi cảnh sát, không hiểu sao hàng xóm xung quanh không ai nghe tiếng động gì, cậu rõ ràng la rất to. Trong đầu Tâm An đột nhiên hiện lên ý nghĩ, phải chăng mình lại đang mộng xuân??

Nhìn nam nhân cường tráng đè trên người mình, Tâm An lặng lẽ nuốt nước miếng. Dù ngược sáng nhưng từ góc cạnh của khuôn mặt cũng có thể nhìn ra là một người đẹp trai, cơ bắp trên người căng chặt tỏa ra hơi ấm nóng hổi áp sát vào thân thể vừa mới bắn nên vô cùng nhạy cảm của cậu, hầu kết Tô An lộn một vòng.

Nếu chỉ là mộng... Thì cứ cho nó tiếp tục đi nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro