
CHƯƠNG 4 TÌNH ANH EM
Mặt trời đã lên cao khi Inuyasha thức dậy.
Sesshoumaru đã rời khỏi phòng ngủ trước. Inuyasha đi lang thang ra khỏi túp lều. Sự ấm áp của Sesshoumaru vẫn còn vương vấn đâu đây. Inuyasha ôm lấy cánh tay mình như muốn níu lại chút hơi ấm đó. Kỳ lạ, cậu cảm thấy yên bình khi ở với Sesshoumaru. Trong một thời gian dài trước đây, họ luôn đánh nhau đặc biệt vì thanh kiếm của cha - Thiết Toái Nha.
Có một cái gì đó quen thuộc với sự ấm áp của y, cái gì đó lâu rồi ... Cậu không thể nhớ nổi ...
Những chú chim hót trên cây như chào mừng ngày mới bằng một khúc nhạc vui tươi. Nhưng Inuyasha chẳng để tâm đến chúng, cậu còn mải chìm vào dòng suy nghĩ miên man của bản thân.
Cậu chợt nhớ lại vụ săn bắn đêm hôm qua. Sau đó, chuyện gì đã xảy ra với cậu? Sesshoumaru phải biết điều gì đó, đặc biệt là cách y đã phản ứng lại khi yêu quái tấn công cậu. Inuyasha thử nhảy lên một cành cây cao trước mặt, nhưng cậu chỉ có thể nhảy lên một đoạn ngắn trước khi ngã xuống mặt đất. Khoảng cách này ... quá thấp so với sức mạnh trước đây. Cậu thử cào móng vuốt của mình trên một cái cây; chỉ có một vài vết xước đứt quãng trên thân cây.
Yêu lực của cậu đã biến mất.
"Em đã dậy?" Giọng nói lạnh lùng của Sesshomaru vang lên sau lưng cậu.
"Nii-chan," Inuyasha trả lời, lắc lắc đầu trước khi đối mặt với anh trai.
"Chúng ta phải đi săn," Sesshoumaru nói ngắn gọn và quay đi, ám chỉ Inuyasha đi theo anh.
"Nii-chan." Inuyasha gọi.
"Cái gì?" Sesshoumaru không dừng lại và cũng không quay mặt. Y tiếp tục đi tiếp.
"Anh biết về sự biến mất yêu lực của ta, đúng không? Anh đang giấu giếm thứ gì?"
Sesshoumaru dừng bước, nhưng vẫn không quay lại: "Naraku đã gây ra nó, đó là tất cả những gì ta biết, em còn muốn biết gì nữa?"
"Chỉ có bấy nhiêu thôi." Inuyasha lẩm bẩm, giả định rằng Sesshoumaru chỉ biết tới vậy.
"Một khi ta nói ta sẽ không để Naraku chạm vào em, ta sẽ giữ lời."
"Keh, chuyện đùa, ta nói ta cần được bảo vệ khi nào?" Inuyasha giận dữ nhìn về phía Sesshoumaru.
"Inuyasha!"
"Và khi sức mạnh của ta biến mất mãi mãi, ta sẽ phải luôn làm cái bóng của ngươi và cầu xin chút thương hại bảo vệ mình?"
"Inuyasha," Lần này, Sesshoumaru quay lại nhìn Inuyasha.
Inuyasha đang run lên trong tức giận. Cậu vươn tay ra và nắm lấy cổ áo Sesshoumaru: "Vậy ta sẽ mãi mãi bị nhạo báng bởi ngươi và tên tùy tùng nhỏ bé của ngươi - Jaken ?? !!"
"Bình tĩnh" Sesshoumaru vẫn bình thản, gạt cánh tay của Inuyasha đang nắm lấy cổ áo của anh.
"Ta có nhiều điều quan trọng hơn phải làm hơn là theo sau lưng của ngươi, Nii-san Sama !!"
"Điều quan trọng là để bảo vệ lũ nhân loại hay đi cùng với em?"
"Ừ đúng rồi đấy!!!" Inuyasha gần như hét vào mặt Sesshoumaru: "Bởi vì đó là âm mưu chính của Naraku !! Hắn ta tách ta ra để có thể tấn công bọn họ và ăn cắp phần còn lại của Ngọc Tứ Hồn!!!"
"Em đã quên mất điều gì đó rất quan trong trong buổi đi săn ngày hôm qua, em trai yêu dấu của ta." Sesshoumaru nói.
"Mục tiêu chính của Naraku là em, chứ không phải lũ nhân loại kia hay Ngọc Tú Hồn. Ta đề nghị em tránh xa những rắc rối cho đến khi tất cả mọi việc ổn thỏa."
Inuyasha ngừng lại và nhìn anh chằm chằm bằng đôi mắt vàng.
"Sao anh lại tỏ ra rất quan tâm đến ta, Nii-chan?"
"Em có cần biết không?"
"Ta hiểu, khi ta trở thành một yêu quái đầy đủ, ta sẽ chấp nhận thử thách của ngươi để chiến đấu." Inuyasha thở dài.
"Có phải đó là những gì em nghĩ?" Sesshoumaru gầm gừ.
Inuyasha ngẩng lên và dừng lại. Có cái gì đó bập bùng trong mắt Sesshoumaru. Một cái gì đó mà cậu chưa từng thấy. Nhanh như chớp, một đôi bàn tay chạm vào má cậu, Sesshoumaru cúi xuống và hôn lên môi Inuyasha.
'Nii-san ...?' Inuyasha ngạc nhiên. Cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của Sesshoumaru.
"Ta sẽ không để bất cứ ai khác chạm vào em nữa, Inuyasha," Sesshoumaru nói, ôm Inuyasha chặt hơn như muốn khảm luôn cơ thể mềm mại này vào trong cơ thể mình.
"Chờ...Chờ một chút, điều...điều này có nghĩa là gì, Nii-san, việc này là không đúng ... chúng ta là anh em!" Inuyasha thở mạnh, ngập ngừng nói.
"Đây không phải là một trò đùa và ta rất nghiêm túc về nó." Sesshoumaru tiếp tục, hôn vào đôi môi mềm mại của Inuyasha. Inuyasha run rẩy khi cậu cảm thấy cơ thể ấm áp của anh trai anh đang ép chặt vào cơ thể mình. Sesshoumaru luồn tay vào mái tóc dài của Inuyasha và vuốt ve đôi tai lông mềm mịn của cậu. Một bàn tay giữ lấy hông Inuyasha để kéo cơ thể nhỏ hơn về phía mình. Inuyasha có thể cảm thấy bụng dưới của Sesshomaru trướng lên.
"Ta...... Ta ......." Inuyasha lắp bắp không thoải mái. Một màu hồng nhạt mờ nhạt chạy ngang qua má khi cậu nhìn đi chỗ khác.
Đẩy Sesshomaru ra khỏi cơ thể mình, cậu vội vàng lùi lại vài bước.
Inuyasha cố gắng giữ giọng thật bình thản: "Ta không chắc biết rõ anh đang nghĩ gì, nhưng ta vẫn chưa sẵn sàng chấp nhận điều đó .." Lắc đầu thật mạnh, cậu chạy vào rừng.
Mái tóc dài bay bay theo gió khi cậu chạy vào rừng. Mình đang nghĩ gì vậy? Mình đang nghĩ gì? Tại sao trái tim mình lại đánh đập rất mạnh khi hắn ta ôm và hôn mình? Tại sao? Inuyasha nghĩ khi chạy.
Từ lâu, cậu chỉ cảm thấy chán nản bất cứ khi nào Sesshoumaru tấn công và cố giết cậu. Sau đó cậu quan tâm đến y, Inuyasha cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản, một số cảm giác mà cậu không thể nói. Cảm giác đó khác với tình bạn với Miroku và Toutousai. Cậu cho rằng đó chỉ là tình yêu anh em đơn sơ đối với Sesshoumaru. Sự ấm áp của cơ thể anh trai vẫn còn dang dở trên cơ thể của cậu. Inuyasha lướt ngón tay vào những nơi mà y đã chạm vào và cuối cùng chạm lên môi. Cảm giác ngọt ngào chạy qua tĩnh mạch. Cậu chạm vào đôi môi mình, cậu thực sự cảm thấy hạnh phúc vì hành động của Sesshoumaru sâu thẳm, mặc dù cậu không chấp nhận.
Điều đó có nghĩa là gì? Cậu không thể nói ra. Cũng không thể hiểu nổi.
Inuyasha bối rối, hoàn toàn bối rối.
Điều này sai, rất sai.
Có lẽ Sesshoumaru chỉ muốn đưa mình là đồ chơi tạm thời, Inuyasha đã cố gắng trấn an bản thân, nhưng cậu lại càng rối rắm hơn. Còn Kikyou và Kagome thì sao? Cậu không thể xóa bỏ sự tồn tại của họ, tình yêu của cậu dành cho họ từ tâm trí. Cậu cần bình tĩnh lại.
Vài ngày tiếp theo, Inuyasha đi khắp nơi, tự tìm lý do thích hợp để tránh anh trai của mình trong khi cậu cố tìm cách giải quyết mọi việc, đôi khi trên đỉnh của một vách đá và đôi khi trên một cành cây trong rừng. Sesshoumaru không can thiệp, có lẽ anh ta cảm thấy tội lỗi khi hôn cậu.
Đó là một buổi chiều đẹp đẽ.
Giống như mọi khi, Inuyasha quay trở lại túp lều. Đã hai tuần sau khi cậu rời khỏi nhóm của mình. Cậu đã quyết định thông báo cho Sesshoumaru về sự ra đi của mình để trở về với bạn bè. Cậu đi qua thác nước.
Tiếng nước đổ xuống tràn ngập không gian. Một cái gì đó làm cậu chú ý. Có người đang ngâm mình dưới nước.
Sesshoumaru. Anh trai của cậu, Nii-chan.
Inuyasha đi về hướng đó. Ừ, rời khỏi anh ta càng nhanh càng tốt. Đừng để cả hai chúng ta có cơ hội thể hiện những cảm xúc, cảm xúc trước khi phá vỡ tình cảm anh em.
"Nii-chan !!" Inuyasha gọi, cố hét lên át lại tiếng nước, nói với Sesshoumaru về quyết định của mình và rời khỏi chỗ ngay tại chỗ.
Sesshoumaru đã không di chuyển và tiếp tục lặn dưới nước. Inuyasha cau mày. Điều này không giống với anh trai youkai thuần huyết của cậu, không nghe được tiếng la hét của cậu với thính giác nhạy bén của anh.
"Nii-chan!" Inuyasha hét lên một lần nữa và bước đến gần mép hồ.
Inuyasha bất ngờ nhìn xuống nước, anh kéo Inuyasha xuống nước cùng anh. Inuyasha thở hổn hển vì cậu cảm thấy nước lạnh, khiến cậu ướt.
"Đừng đi đâu cả." Sesshoumaru thở hổn hển khi ôm lấy Inuyasha trong tay và ấn môi trên môi và cần cổ mềm mại, để lại vài dấu hôn.
"Ta .. ta .. Nii-san." Inuyasha thở hổn hển và rên rỉ khi cảm thấy răng nanh của anh mình cứa vào môi cậu. Cậu cảm thấy vị máu tanh nồng trong miệng. Kỳ lạ, cậu cảm thấy thật tốt.
Sesshoumaru kéo cả hai chìm xuống nước. Bộ kimono trên cơ thể của Inuyasha và mái tóc dài trắng tuyết của cậu nổi xung quanh cậu bí ẩn giống như sương mù màu trắng khi nước xanh bao quanh họ, khiến cho Inuyasha về cung điện băng mà mẹ kể trong những câu chuyện trước khi đi ngủ.
Sesshoumaru tiến gần đến cậu, hai đôi môi chạm nhau. Đôi môi Inuyasha hé ra và để lưỡi y tiến vào. Lưỡi ycuốn lấy cái lưỡi đinh hương của cậu, tận lực hôn. Hai người tiến gần về phía chân thác.
Inuyasha run rẩy, cơ thể của cậu không thể chịu được áp lực cao trong nước và thiếu oxy. Sesshoumaru biết. Ôm cậu, chồi lên mặt nước, y nhanh tay ấn cậu vào một tảng đá. Môi y tách khỏi môi Inuyasha và y cúi xuống nhìn em trai mình.
Inuyasha trông thật đẹp. Mái tóc dài ướt của cậu xõa tung. Bộ kimono trắng dán sát vào cơ thể của cậu, bó sát vào cơ thể cậu, tô thêm vẻ rực rỡ của làn da. Cậu nhìn chằm chằm vào người anh trai của mình với đôi mắt đẹp đẽ. Đôi mắt cậu ngập nước, ánh mắt len vài tia lơ đãng. Quyến rũ.
"Nii-chan ..." Inuyasha thì thầm. Sesshoumaru chạm vào mái tóc và má Inuyasha, và rồi y chạm vào đôi môi ẩm ướt của Inuyasha. Y tiến về phía trước và nhẹ nhàng mút mát trên vùng cổ trắng nõn của Inuyasha, cẩn thận để lại dấu hiệu nhưng không làm bị thương cậu bằng những chiếc răng nanh sắc bén. Inuyasha nhẹ nhàng rên rỉ.
Sesshoumaru vòng tay quanh Inuyasha và những ngón tay của anh đi lang thang, xoa bóp từng phần da thịt của Inuyasha. Inuyasha run rẩy khi y chạm vào cậu, đặc biệt là khi cậu cảm thấy ngón tay của anh mình đang chạy trên đùi cậu, gần như chạm vào chỗ riêng tư của cậu.
"Sesshoumaru ...." Inuyasha rên rỉ, chống hai tay lên khuôn ngực trần của anh trai, hi vọng dừng hành động của mình, nhưng phía bên kia anh ngập ngừng và cậu chỉ để tay cậu vào ngực anh trai nhẹ nhàng, nhưng không có hành động nào khác đã được thực hiện.
"Gọi tên ta, đừng dừng lại," Sesshoumaru hít một hơi, anh kéo cổ áo kimono xuống, nhũ hoa tiếp xúc với không khí lạnh hơi hơi đứng lên, nổi bật thật rõ ràng trên làn da trắng mịn. Y cúi xuống ngậm lấy một bên nhũ hoa, tận tình liếm mút. Tiếng rên rỉ kiều mị của cậu vụn vặt thoát khỏi môi.
"Nii .." Inuyasha bắt đầu, Sesshoumaru dừng lại: "Đừng gọi tôi là nii-chan, gọi tên ta"
Inuyasha lại rùng mình. Không, điều đó không đúng, nhưng cậu vẫn thích nó.
Cơ thể của Inuyasha vẫn còn chìm trong nước. Sesshoumaru nâng Inuyasha ra khỏi nước và đặt cậu nằm trên mặt đất lạnh, đè lên cậu. Y đẩy hai chân cậu ra. Inuyasha đỏ mặt khi nhận ra cự vật của anh thật to và nóng đang đặt lên của mình của cậu.
Phải làm gì đó.
Inuyasha cuối cùng cũng có thể nói được "...., Nii-san."
"Không và đừng gọi ta là Nii-san," Sesshoumaru trả lời ngắn.
Y khẽ nhún môi qua thân thể của Inuyasha, và chạy lưỡi của mình xung quanh bụng của cậu với vải ở giữa. Hạ đầu xuống, y kéo kimono trắng xuống và vuốt ve từng thớ cơ của Inuyasha. Inuyasha làn da mịn màng, mềm mại, mượt mà và trẻ trung như da của em bé ... Y muốn tận hưởng mọi khoảnh khắc của cảm giác và nếm Inuyasha.
"Nii ... Sesshou ... maru ..." Inuyasha rên rỉ, thở nặng nề. Sesshoumaru cởi quần Inuyasha và kéo xuống đến dưới đầu gối của mình và chen vào giữa hai đùi của Inuyasha, lọn tóc của y rơi xuống, khẽ chạm đùi mịn. Đột nhiên, Inuyasha nhìn chằm chằm một cách bất lực khi Sesshoumaru liếm dọc theo cự vật của mình. Ngón tay của Inuyasha nắm lấy mái tóc của Sesshoumaru. Lưỡi anh ấm áp .. thật tuyệt .. Và cảm giác ấm áp khi liếm quanh cự vật của cậu thật là thật ... Inuyasha cảm thấy mình bắt đầu cứng lại.
Chợt cơ thể cậu căng lên. Cậu nhớ đến tên Naraku. Naraku, hắn đã làm điều tương tự với câu. Bắp chân cậu vòng qua eo Sesshoumaru căng lên đột ngột. Y ngẩng lên, chăm chú nhìn xuống khuôn mặt Inuyasha.
"Tại sao em cảm thấy sợ hãi?" Sesshoumaru đột nhiên hỏi.
"Ta .." Inuyasha lắp bắp không thoải mái.
"Đôi mắt của em, chúng đã nói lên điều đó." Sesshoumaru dừng lại một cách đột ngột và đứng dậy. Y bắt đầu rời đi.
"Chờ đã, chuyện này có nghĩa là gì, Sesshoumaru ?? !!!" Inuyasha hét lên phía sau anh trai, giọng cậu đầy tức giận. Sesshoumaru đã không dừng lại hoặc quay trở lại cho đến khi y biến mất vào trong túp lều.
Inuyasha mặc lại quần áo và chuẩn bị rời khỏi --- ngay lập tức. Sesshoumaru đã rất quá đáng! Y đã coi em trai của mình như một đồ chơi tình dục. Inuyasha quyết định bỏ đi và sẽ không bao giờ, không bao giờ bước vào nơi này một lần nữa.
Cậu chạy, cố gắng chạy thật nhanh. Có lẽ cậu là kẻ bị lạc lõng sống trong thế giới này. Sesshoumaru từ trước tới nay đều rất ghét loại bán yêu. Đôi mắt của Inuyasha lóe lên khi những nhánh cây chìa ra cào và bộ kimono cũng như da thịt cậu. Cậu không quan tâm. Bán yêu không phải là người hay là yêu quái để sống yên bình cả. Cậu không thể tìm chỗ trú thân một cách dễ dàng và thuận tiện như Kagome, Miroku và Sango đã làm vì con người sợ hãi với "ngoại hình dị thường" và cậu phải chịu đựng đôi mắt châm biếm của tất cả các yêu quái.
Bán yêu đáng lẽ không nên tồn tại. Bán yêu là thứ dơ bẩn trong mắt của tất cả mọi người. Bán yêu là loại máu lai, không thuần khiết. Bán yêu không đáng được quan tâm và chăm sóc từ bất cứ ai, bất cứ ai.
Inuyasha thở hổn hển khi chạy. Cậu cảm thấy máu bắt đầu chảy ra từ vết thương của mình, nhưng nó không còn quan trọng nữa. Không có gì đau đớn hơn những vết thương trong trái tim cậu.
Ngay lúc đó, cậu cảm thấy mọi thứ bắt đầu quay mòng mòng. Cậu cảm thấy yếu đuối. Yếu? Tốt, tốt hơn là mình có thể chết ngay tại đây, Inuyasha nghĩ khi cậu ngã xuống. Một đôi tay đỡ lấy cậu từ phía sau trước khi cậu ngã xuống mặt đất.
Mọi thứ biến thành màu đen ...
Sesshoumaru bước vào trong túp lều. Y lấy quần áo và mặc. Nhìn xuống cánh tay của mình, y bồi hồi suy nghĩ. Mùi hương nhẹ nhàng của cơ thể Inuyasha vẫn còn lượn lờ. Và. nỗi sợ hãi trong mắt em ấy .. Mình có quá vội vàng với em ấy không? Sesshoumaru nghĩ khi chạm vào môi mình. Đôi môi của Inuyasha ngọt ngào. Y muốn hôn em trai mình một lần nữa.
Y đã để ý em trai của mình trong suốt hai tuần đầu, thậm chí lúc cậu đang đứng trên vách đá vào buổi tối hay ngồi trên một cành cây, mái tóc trắng của Inuyasha múa lượn trong gió. Cậu luôn luôn suy nghĩ một cách nghiêm khắc với chính mình. Yêu lực của cậu biến mất khiến cậu không phát hiện ra sự hiện diện của y.
Đó là tốt. Ít nhất thì y cũng có thể quan sát vẻ đẹp của Inuyasha mỗi khi muốn mà cậu không biết. Y đã nghĩ mình có thể tự kiểm soát bản thân sau khi hôn Inuyasha lên môi một cách đột ngột. Thật không may, càng thấy em trai ở gần, càng muốn chiếm lấy em ấy.
".. Nhưng chúng ta là anh em !!"
"Đừng chạm vào đó, Nii-san" Giọng run run của Inuyasha vang lên trong tâm trí cậu.
Inuyasha có thể cảm thấy sự sợ hãi mãnh liệt trong tâm trí mình.
Inuyasha bây giờ chắn chắn cảm thấy rất sợ hãi. Cậu có lẽ rời đi một mình để tìm kiếm lũ nhân loại kia. Cậu có thể rơi vào bẫy của Naraku.
Sesshoumaru nhướn mày. Y sẽ không để chuyện này xảy ra.
Rất nhanh, y chạy ra khỏi túp lều, ngửi mùi của Inuyasha hướng vào trong rừng. Y vừa kịp nhìn thấy Inuyasha rơi xuống đất. Bay về phía trước, y đỡ lấy em trai mình vào vòng tay. Y ngạc nhiên khi thấy cậu quá nhỏ và nhẹ trong vòng tay mặc dù y đã bế cậu vài lần. Y nhớ những lời của Naraku. Cảm xúc và cảm xúc mạnh mẽ có thể khiến cậu trở thành con người và có thể lời nguyền sẽ kích hoạt nhanh hơn.
Đôi mắt của Inuyasha rung lên từ từ. Ánh sáng rọi vào quá rực rỡ. Cầm lấy một bàn tay, cố che mắt khỏi ánh sáng. Một cái bóng đen lóe lên trước mắt cậu, ngăn ánh sáng. Sesshoumaru, nii-chan một lần nữa. Tại sao y luôn luôn xuất hiện mỗi khi Inuyasha nghĩ rằng bản thân sẽ chết? Tại sao y luôn luôn phải giúp cậu khi cậu mất tất cả hy vọng? Tại sao?
"Ừm ..." Inuyasha thì thầm, ngạc nhiên về sự yếu đuối trong giọng nói của mình. Đôi mắt cậu đã thích ứng với ánh sánh và hạ tay dần xuống. Cậu nhìn thấy đôi mắt của Sesshoumaru mở to một cách ngạc nhiên nhưng nhanh chóng trở lại bình thường chỉ trong chớp mắt.
"Tại sao ngươi lại nhìn ta như thế?" Inuyasha kinh ngạc. Cậu cố gắng đứng dậy rời khỏi nệm để kiếm một chiếc gương.
"Chuyện gì đã xảy ra với ta?" Inuyasha cau mày thiếu kiên nhẫn một cách yếu ớt.
Sesshoumaru nghĩ: "Phản ứng nhanh." Ánh mắt vàng trong đôi mắt của Inuyasha đã bị suy giảm, thay thế bằng màu xám tím màu tím. Mắt cậu đang dần trở nên giống người hơn. Vì vậy, đó là sự thật sau tất cả, những cảm xúc mãnh liệt đã đẩy sự phát triển của lời nguyền.
"Trả lời ta!" Inuyasha gần như hét lên: "Chuyện gì đã xảy ra với ta ??? !!!"
"Em đang biến trở thành con người nhiều hơn." Sesshoumaru trả lời một cách đơn giản: "Ở đây cho đến khi en trở lại bình thường Chúng ta là anh em và mọi chuyện sẽ kết thúc sớm thôi." Anh đứng dậy và đi về phía cửa: "Hãy nghỉ ngơi cho tốt."
"Chờ."
Sesshoumaru dừng lại: "Cái gì vậy?"
"Về .. Về mối quan hệ của chúng ta .."
"Sau khi nhận lại được sức mạnh của em, chúng ta không liên quan đến nhau nữa." Sesshoumaru nói. Điều này trái với ý muốn của y. Y muốn ở bên Inuyasha, nhưng khuôn mặt sợ hãi của Inuyasha và hình dáng yếu đuối của cậu vẫn xuất hiện trong đầu y. Y không muốn lời nguyền của Naraku phát triển quá nhanh.
Y cần thời gian để đưa ra một kế hoạch để ngăn chặn điều này xảy ra.
Inuyasha nhìn vào mắt anh trai của mình. Có lẽ đây là giải pháp tốt nhất, để ở lại với tư cách anh em, thể hiện mối quan tâm một cách huynh đệ hơn. Inuyasha thở dài. Một cái gì đó tan vỡ trong trái tim cậu. Thất vọng?
Có lẽ. Nhưng điều này sẽ kết thúc sớm, sau khi cậu lấy lại sức mạnh từ Naraku. Sau đó, cậu sẽ tiếp tục cuộc sống của mình với bạn bè như thường lệ.
Cậu biết, mong ước của cậu sẽ không bao giờ được nhận ra ------ mãi mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro