Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trùng tộc chi thoát khỏi đoàn sủng - Chương 50

Chương 50

Diệp Lăng lười biếng dựa vào bệ cửa sổ, ánh sáng chiếu ngược lại, làm cho hàng lông mi của cậu rũ xuống, in hình bóng trên làn da trắng như tuyết.

Kiều Dật cứng ngắc, chớp mắt một cái, liếc nhìn Hilfan chuẩn bị ra ngoài mà bị một câu nói làm cho dừng chân tại chỗ, ngỡ ngàng như thể gặp phải điều bất ngờ.

Chẳng lẽ điều này ám chỉ...

"Đại nhân?" Kiều Dật hỏi với vẻ khó khăn, ánh mắt chứa đựng những suy nghĩ phức tạp.

Nỗi bất an chiếm lĩnh tâm trí, trong lòng gã trào dâng một cảm giác ngột ngạt như bị tảng đá đè nén, chân như bị khối chì trĩu nặng.

Diệp Lăng tao nhã nhìn ra ngoài cửa sổ, không hề liếc mắt về phía gã.

"Vâng." Kiều Dật đáp, ánh mắt sắc lạnh hướng về phía Hilfan, nhưng vẫn cẩn thận cài cửa lại.

Trong gian phòng giờ chỉ còn lại Diệp Lăng và gã.

Hilfan đứng im không nhúc nhích, hoang mang ra mặt, tựa như đang suy nghĩ lý do Diệp Lăng gọi gã lại, liệu có phải là...

Trái tim gã đột nhiên đập loạn như nhảy múa trong lồng ngực. Điều đáng sợ là dục vọng trong cơ thể gã lại dấy lên, đòi hỏi gã phải chiếm hữu người trước mắt ngay lập tức.

Diệp Lăng gọi gã ở lại, liệu cậu sẽ nói gì đây?

Có lẽ không phải là nói ghét gã đi, Hilfan tự nhận bản thân đã hiểu phần nào tính cách của cậu

Gã hoang mang và căng thẳng, bộ quân phục ướt đẫm mồ hôi, bàn tay vô thức nắm chặt.

Nhưng Diệp Lăng không mở miệng, gã cũng không dám lên tiếng.

Cậu thu hồi ánh mắt đang hướng ra ngoài cửa sổ, liếc nhìn gã. Hilfan nín thở, kiềm nén sự khát cầu, lặng lẽ chờ đợi bị tuyên án.,

Xem ra gã dễ bắt nạt, không giống dáng vẻ hung ác khi quyết chiến.

Diệp Lăng không nhịn được, mỉm cười, khóe miệng thoáng nhếch lên.

Đây là lần đầu tiên cậu thể hiện chân tâm với gã, nét mặt thanh tú trở nên nhu hòa.

Hilfan ngây ngẩn nhìn Diệp Lăng, đầu óc bỗng nổ tung, không biết bản thân đang ở đâu, trong khoảnh khắc ấy, cảm giác như đang được tái sinh trong một thế giới tươi đẹp, mồ hôi chảy ròng ròng bên tai, nóng rực khắp người.

Rồi gã nhận ra nhìn chằm chằm như vậy cũng thật vô duyên, nhưng không thể kiềm chế bản thân. Gã đúng là đang bi trúng kịch độc và Diệp Lăng là liều thuốc giải duy nhất.

Diệp Lăng nhìn gã, trong mắt ánh lên hi vọng, sau đó vẫy tay: "Anh lại đây một chút."

Cậu còn cố ý đưa lòng bàn tay xuống như thể đang gọi một chú cún con.

Thế nhưng, gã vẫn cứ đứng ngốc nghếch, vẻ mặt có phần mơ hồ.

"Chẳng lẽ anh không nghe thấy sao?" Diệp Lăng cau mày, ngồi nhếch chân trên ghế salon, ngước mắt nhìn gã, giọng điệu không vui nói: "Đứng đờ ra làm gì, ta đã bảo anh lại đây!"

Hilfan lúc này mới như tỉnh táo lại, gần như ngay lập tức tiến tới, bóng dáng gã bao phủ lấy Diệp Lăng.

Cậu có chút không quen với áp lực đột ngột này, theo bản năng dời ánh mắt, nhưng vừa ngẩng đầu thì thấy gã vẫn ngốc nghếch nhìn mình, ánh mắt không rời đi, hầu kết nhấp nhô.

Tính xâm lược thật sự rất mạnh, đúng là sói đội lốt thỏ.

"Anh nói, anh yêu thích ta." Diệp Lăng nhìn thẳng vào mắt gã, cười mà như không cười, hỏi mà như ngầm khẳng định.

Hilfan liếm môi một cái, giọng nói trở nên khàn đặc, hô hấp khó khăn, từng giọt mồ hôi nhỏ xuống chiếc ghế salon mềm mại, để lại một vệt nước nhỏ.

Sau đó, gã ngây ngốc gật đầu: "Vâng." Giọng gã hơi trầm xuống.

Diệp Lăng ác ý tiếp tục chơi đùa.

"Vậy anh đáp ứng mọi yêu cầu của ta chứ?"

Giọng cậu nhẹ nhàng như có chút tinh nghịch, ánh mắt vừa tàn nhẫn lại mỹ lệ.

Ngón tay cậu không chút do dự đâm vào đùi gã, bàn tay gã bất giác đặt trên đùi cậu.

Hilfan lúc này như đứng trước bờ vực tan vỡ, cả thân thể run rẩy, cảm giác tê dại lan tỏa khắp người, nhiệt độ ngày càng tăng vọt, như mọi thứ xung quanh đang bị nung chảy.

Ánh mắt gã sâu thẳm, bỗng chốc như có điều gì ghê gớm xảy ra, gã liền lùi lại.

Diệp Lăng nhìn gã với tốc độ mà ngay cả mắt thường cũng có thể nhận ra. Hôm qua, cậu đã hiểu rõ dục vọng của gã; nếu cậu không đáp ứng, gã chắc chắn sẽ không dừng lại, vì thế, Diệp Lăng cười nhạo, "Ta hỏi anh có nghe lời ta hay không?"

Tiếng cười nhạo của Diệp Lăng như sao băng xé tan màn đêm tĩnh lặng.

Hilfan tự động cười lại, nhìn thẳng vào mắt Diệp Lăng với một sức mạnh không thể diễn tả.

Gã nuốt khan, đôi mắt rực rỡ niềm vui sướng và say đắm, kiên định nói: "Vâng."

Trong mắt Diệp Lăng, ý cười càng thêm nồng đượm. Thật tốt, cuối cùng thì cậu cũng có tay sai mới, lại còn là loại có tiền có quyền

Ánh mắt cậu vô tình liếc xuống, cái đúng quần đang có thứ gì cứng lên làm khóe môi cậu giật giật.

Diệp Lăng nghiêm túc lại, thu hồi tâm tư đùa cợt. Có câu nói rằng thỏ cuống lên còn cắn người; hơn nữa gã này còn là một thái tử chân chính. Đùa với lửa dễ gặp phiền phức; có lẽ cậu nên sớm nói ra kế hoạch của mình.

Cùng lúc đó, cả tinh võng như nổ tung trong sự phấn khích.

Một sự kiện thế kỷ! Hùng tử cấp S của trùng tộc, Diệp Lăng, sẽ livestream vào sáng mai để công bố thư quân!

Tin tức này nhanh chóng lan tỏa khắp vũ trụ, thông tin về việc Lathers cầu hôn cũng theo đó mà rộ lên.

Nhiều chủng tộc khác đang hồi hộp chờ đợi, cuộc bàn tán trở nên sôi nổi.

Mọi người bắt đầu đoán xem ai là người may mắn được hùng tử chọn lựa.

"[Ta đoán là Theo! Nghe nói chính hắn đã cứu được hùng tử, có câu "anh hùng cứu mỹ nhân", chắc họ đã quen nhau từ dạo đó!]

[Lầu trên, bạn đang nói gì vậy? Tôi đoán đoán đó là Địch Cảnh; lần trước hùng tử đã mời anh ta tham gia game, sau đó còn giúp anh giải vây; chắc chắn giữa họ có điều gì đó.]

[Tôi nghĩ là Kiều Dật; nghe nói hắn đã hộ tống hùng tử trở về, cái gọi là 'lâu ngày sinh tình'... ]

[Liệu có chuyện gì xảy ra giữa Lathers và hùng tử không? Tại sao hắn đột nhiên lại cầu hôn?]

[Tôi cũng không rõ, hắn chẳng phải luôn không cần hùng trùng sao? Đó là tên điên chỉ giỏi đi xâm chiếm lãnh thổ, chẳng lẽ gien của hắn sắp tan vỡ nên mới phải cầu hôn sao?]

[Tôi thấy không có khả năng, hắn vốn đâu biết sợ! Nghe nói Lathers đã cầu hôn rất nghiêm túc, nghe nói sính lễ rất kỳ công, quân đội Cộng hòa đã có một phen vất vả!]

[Đúng rồi, mà còn là đích thân hắn cầu hôn.]

[Ngược lại, bất kể hắn nghĩ gì, hùng tử đã thẳng thừng từ chối hắn, hiện giờ chắc hắn đang tức điên lên. ]

[Chẳng biết người điên này có thể thẹn quá thành giận và trở thành kẻ thù của Liên bang hay không.]

[Bộ ba đất nước Trùng tộc đã lâu chưa nội chiến, lần này liệu chúng ta có được chứng kiến một giai đoạn lịch sử không?]

[Run lẩy bẩy, nếu thật sự xảy ra chiến tranh, chúng ta sẽ bị ảnh hưởng đến mức nào... ]

So với các chủng tộc khác thì Liên bang lại chìm trong sự hoảng loạn. Tin tức vừa công bố, tất cả các trùng đều không thể ổn định tâm trí.

Người dân ghen ghét và căm phẫn đối với người được chọn làm thê tử, đồng thời cũng không ngừng chửi rủa Lathers vì đã dám cầu hôn.

Họ biết rằng mình không thể nắm giữ Diệp Lăng, việc trở thành thư quân chỉ là mơ ước viển vông. Nhưng chỉ cần Diệp Lăng chưa chọn, họ vẫn có thể sống trong giấc mơ đó. Nhưng giờ đây, ngày tàn khốc ấy đã đến gần.

Tối hôm đó, khắp Liên bang vang lên những tiếng khóc thảm thiết không ngừng.

Toàn bộ tầng lớp lãnh đạo của liên bang cũng trằn trọc không yên trong đêm đó. Những người trong cuộc họp như Theo, Kiều Dật và Địch Cảnh đều đi đi lại lại trong phòng, biết không thể can thiệp vào quyết định của hùng tử.

Một đêm thức trắng, đúng là như vậy, kể từ khi Diệp Lăng nhập học, Philip vẫn chưa gặp cậu.

Khi nghe tin tức này, phản ứng đầu tiên của anh là sốc. Một cảm giác nhói đau và chua xót lan tỏa trong lòng.

Diệp Lăng, chẳng phải em không thích thư trùng sao? Chẳng lẽ họ ép em?

Philip trăn trở không yên.

Cùng lúc đó, trong căn phòng làm việc tại Cung Điện Cộng Hòa, Lathers ngồi yên, phía sau có Mạc Nhĩ đứng chờ.

Lathers chăm chú nhìn vào quang não vẫn đang hiển thị thư từ chối. Vẻ mặt của anh rất bình tĩnh, nhưng trong mắt lại chứa đựng sự u ám, tựa như bão tố sắp kéo đến. Bầu không khí nặng nề và căng thẳng, khiến người khác cảm thấy rùng mình.

Mạc Nhĩ đứng bên cạnh, mồ hôi lạnh ứa ra dày đặc khắp người. Hắn không hiểu vì sao cấp trên lại tự dưng cầu hôn như vậy; theo như hắn biết, cả hai chưa từng gặp mặt. Chẳng lẽ là thần giao cách cảm?

Ý nghĩ này vừa lóe lên, hắn đã tự cắt đứt. Dù sao, Lathers cũng không phải là người bốc đồng. Anh đã chuẩn bị vô cùng kỹ lưỡng, nhưng rốt cuộc lại bị từ chối một cách gọn gàng và quyết đoán

Theo những gì hắn biết về cấp trên, mặc dù vẻ ngoài không bộc lộ cảm xúc, nhưng bên trong lại ẩn chứa một sự hung tàn khó có thể tưởng tượng. Anh nhất định phải đạt được điều mình muốn, dù có phải trả giá đắt, cũng không thể từ bỏ.

Đêm đó, khắp tinh hệ đều sôi sục, không ai có thể yên giấc. Nhưng nhân vật chính, Diệp Lăng, lại ngủ rất say, như thể mọi chuyện không hề liên quan đến mình.

_Hết chương 50_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro