Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trùng tộc chi thoát khỏi đoàn sủng - Chương 40

Chương 40

Lần duy nhất hiểu ý nhau đó là cả hai tách cậu ra khỏi trận chiến khoản 100 mét. Mặc dù đá vụn bay tứ tung, cỏ khô bay đầy trời, Diệp Lăng vẫn an nhiên, không rụng nổi một sợi tóc.

Tiếng đấm vào thịt vang lên bên tai, cậu chỉ thấy tẻ nhạt, cứ ngỡ sẽ được chứng kiến cuộc đấu giữa các cao thủ.

Kết quả, ha ha, chỉ có thế thôi? Ngay cả động tác cũng không nhìn rõ.

Diệp Lăng trào phúng nở nụ cười.

Không biết bao giờ mới xong? Cậu có hơi buồn ngủ.

Hai phút trôi qua, Diệp Lăng xoa xoa mí mắt, nhìn về phía hai bóng đen đang giao tranh khí thế ngất trời.

Nhiệt độ giảm xuống, không khí lạnh thấu xương, cậu nổi da gà.

Cuộc chiến kéo dài liên tục năm phút, mùi máu tanh xộc vào mũi, Diệp Lăng không thể đứng yên, cậu bước lên hai bước, hỏi: "Các người đánh xong chưa? Lạnh lắm rồi."

Mới đi hai bước, Diệp Lăng hơi nhướng mày, dùng tay che mũi, mùi máu tanh càng lúc càng nồng.

Như thể nghe thấy tiếng cậu, hai thư trùng vốn đang tranh đấu dữ dội bỗng im bặt.

Vẻ hung tàn thoáng cái biến mất, thay vào đó là một biểu hiện hoàn toàn khác lạ.

Diệp Lăng kinh ngạc nhìn dáng vẻ hiện tại của họ.

Thật khó mà tưởng tượng nổi mùi máu tanh khủng khiếp đến thế!

Dưới ánh trăng vàng nhạt, hai thư trùng nửa thân trên đầy những lỗ thủng to nhỏ. Hilfan như ngâm mình trong dòng máu, cơ thể nhuốm đỏ, khuôn mặt trẻ tuổi trở nên khủng bố, máu từ lưng gã chảy ra, làm nền đất nhuộm đỏ.

Gã thở hổn hển, ánh mắt màu xám lấp lánh huyết quang, nhìn Diệp Lăng với đôi mắt dữ tợn xen lẫn chút ngoan ngoãn.

Nhận ra dáng vẻ thảm hại của mình có thể dọa được hùng tử, Hilfan vội vàng lau mặt, nhìn Diệp Lăng với ánh mắt tha thiết, như một chú cún con bị thương, sợ hãi bị chủ nhân vứt bỏ. Gã lên tiếng biện giải: "Bộ dáng này chắc chắn rất khó coi phải không? Đây là lần đầu tiên ta đánh nhau như vậy."

Rồi gã quay sang Lathers, ánh mắt hung tợn trừng trừng: "Ta không sợ ngươi."

Diệp Lăng theo tầm mắt gã, ánh mắt bất chợt va phải một đôi con ngươi u ám. Vết thương trên người anh không ít, nhưng không đẫm máu như Hilfan. Cơ bắp căng cứng, tóc nửa che mặt, gò má có một vết thương xé rách, toát lên vẻ lạnh lẽo và nguy hiểm.

Thắng bại đã được phân định, Diệp Lăng vừa định mở miệng, đối phương đã lên tiếng: "Ta thua." Giọng nói không chút tâm tình.

Diệp Lăng ngẩn ra, không hiểu tại sao đối phương lại nói như vậy. Rõ ràng anh đã thắng kia mà.

Liệu đây có phải là cái gọi là giết người giết tâm? Anh đã thắng nhưng lại nhận thua?

Diệp Lăng vốn đã định đầu hàng, không nhịn được hỏi: "Tại sao?"

Diệp Lăng thấy khóe miệng anh hơi cong, phun ra vài chữ: "Không phải em muốn thắng sao?" Rồi trước vẻ khó hiểu của Diệp Lăng, anh ta nói câu đầy hàm ý: "Hùng tử đại nhân, chúng ta sẽ còn gặp lại." Nói xong, anh biến mất.

Hệ thống thông báo: "Tên thư trùng đó đầu hàng rồi, chúc mừng cậu!"

Rất nhanh, Diệp Lăng thấy mọi bỗng trắng xóa, cậu trở về phòng khách, sắc mặt hơi khó coi, lòng thì sợ hãi. Cậu không hiểu ý S, chỉ nhớ rõ câu cuối cùng mà gã biến thái đó đã nói: đối phương sao biết cậu là hùng tử?

Vậy là anh thực sự coi cậu là thứ để đùa cợt?

Diệp Lăng buồn bực gãi gãi đầu....

Lúc này, một yêu cầu kết bạn xuất hiện ở góc dưới màn hình.

S gửi lời mời thêm bạn.

"Thêm cái đầu anh á," Diệp Lăng cười gằn, không chút do dự từ chối. Cậu nói với Phillip vài câu rồi rời đi.

Bên kia, Lathers đang ngồi trong văn phòng, thấy xác nhận bị từ chối, liền sửng sốt. Đây là lần duy nhất anh thua và cũng là lần duy nhất ấn thêm bạn.

Cậu không thích anh, chính xác hơn là chán ghét. Lathers khẽ nhíu mày, phân tích lại mọi chuyện xảy ra giữa họ.

Là vì tên thư trùng đó sao?

Nghĩ đến đây, anh buồn bực lẫn bất đắc dĩ. Nhưng chuyện đến nước này chỉ bình tĩnh chờ đợi. Mặc dù chưa rõ thân phận thực sự của vị hùng tử kia, nhưng chẳng bao lâu anh sẽ biết.

Mắt anh Lathers híp lại, ánh lên một tia sáng mãnh liệt. Chính anh cũng không nhận ra rằng ngọn lửa nhiệt huyết trong lòng đang mãnh liệt hơn chiến tranh tàn khốc. Anh vốn dĩ tâm địa độc ác, đã muốn là phải được mặc kệ đối phương là ai, có thư quân hay không, chỉ cần anh muốn thì phải là của anh.

Nghĩ đến việc cậu cùng một thư trùng khác xxoo, Lathers nghẹn lại. Cả người khó chịu phải tháo bỏ một nút cổ áo, bừng bừng sát khí đáng sợ.

Cùng lúc đó, trong game như có lễ hội pháo hoa, số người chơi ngày một gia tăng.

Trong khi Diệp Lăng ngủ say không biết trời đất, các thông tin về cậu đang bị phát tán một cách khủng khiếp. Đã thế cậu còn mơ thấy S biến thái đang nhìn câu bằng đôi ác hung tợn, nở nụ cười tà ác như muốn ăn tươi nuốt sống cậu.

Rồi cậu bừng tỉnh.

"Đừng để tôi gặp lại tên biến thái này nữa." Diệp Lăng còn ngái ngủ, giấc ngủ êm đềm bị phá hỏng khiến cậu tức giận, mặt mày tối sầm lại. Cậu híp mắt, nghiến răng nói: "Nếu không ta nhất định..." Nghĩ một hồi, cậu nhận ra mình cũng không biết phải làm thế nào với anh, càng nghĩ càng thấy bực bội, không thể ngủ được nữa.

"Đại nhân, thực ra cậu có thể giết chết hắn, ta tin tưởng cậu." Hệ thống Tiểu Đinh bỗng nhiên lên tiếng, vẫn hy vọng ký chủ từ bỏ nhiệm vụ, mà hưởng phúc hùng tử.

Diệp Lăng chợt lóe lên hy vọng, hài lòng đến mức miệng nhoẻn cười: "Chẳng lẽ tôi thực sự có bàn tay vàng? Trong tiểu thuyết xuyên không, nhân vật chính luôn có bàn tay vàng, nói mau tôi có siêu năng lực gì không?"

Hệ thống trả lời: "Không phải vậy, nhưng nếu cậu phịch S một phát rồi nhân cơ hội giết hắn thì có khả năng. Có làm hay không thì tùy cậu."

"... Nha, anh có thể hóa thành thực thể không?" Diệp Lăng thản nhiên hỏi.

"... Không thể." Hệ thống có chút thất vọng, nhưng vẫn hỏi: "Cậu có muốn biết trông như thế nào không?"

"Không cần." Diệp Lăng đáp với giọng tiếc nuối: "Thật đáng tiếc, không thể đập cho anh một trận."

Hệ thống: "..." Nó nghĩ có lẽ im lặng sẽ tốt hơn.

Ngày hôm sau, khi Diệp Lăng đăng nhập, lập tức bị ngợp bởi những thông tin tràn ngập trên màn hình, ID cậu nổ thông báo liên tục.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Khi cậu đang thắc mắc, hàng loạt thông tin mới xuất hiện, cực kỳ giống như hệ thống đang bị nhiễu loạn.

Diệp Lăng tùy ý chọn một thông báo mời thêm bạn, trong đó viết: "Ngài là hùng tử đại nhân sao? Tôi Tinh Hệ I, có thể có vinh hạnh kết bạn không?"

Diệp Lăng thấp thỏm, mở ra tin nhắn khác, lần này viết: "Hùng tử đại nhân, sao ngài lại tham gia trò chơi nguy hiểm này? Liên bang thật sự không an toàn. Nếu ngài đồng ý, có thể tới Đế quốc, tôi là thiếu tướng Lạc Khắc, luôn sẵn sàng chào đón ngài."

Cậu hồi hộp mở thêm tin nhắn khác, kết quả vẫn y hệt.

...

Diệp Lăng sững sờ, không ngờ mình sớm bại lộ như vậy.

Khi hàng loạt thư tình thư trùng được gửi đến, những hacker hôm qua đã tập hợp lại, rốt cuộc cũng làm được điều mà họ muốn: truy tìm ra địa chỉ của ID "Chém ngươi như thái rau".

Kết quả khiến mọi người không thể tin nổi: đó chính là pháo đài trung tâm Liên bang!

Mọi thư trung chết lặng. Pháo đài trung tâm Liên bang là nơi hùng tử sinh sống, hơn nữa mấy ngày trước một hùng tử cấp S đã được tìm thấy. Câu trả lời vậy là rõ ràng.

Trong thời gian ngắn, thông tin về hùng tử xuất hiện trong trò chơi đã lan rộng ra tam đại cường quốc.

Rất nhiều thư trùng phấn khích không thể kiềm chế, lượt truy cập quá tải, khiến trò chơi trở nên hỗn loạn. Những người không có tài khoản thì tìm mọi cách để tạo tài khoản mới. Chỉ trong chưa đầy mười phút, một tài khoản đã được bán với giá 3000 tinh tiền, thậm chí sau đó có muốn mua cũng không mua được.

Doanh thu đổ về Đế quốc là không đếm xuể.

Dân chúng chỉ biết ân hận vì sao mình lại không tham gia trò chơi sớm hơn.

Những thư trùng từng được ghép nhóm với Diệp Lăng bị ép hỏi những chi tiết nhỏ nhặt về hùng tử, sau đó còn phải chịu đựng sự ghen ghét đậm sâu. Mỗi lần lên mạng, họ đều bị vây đánh, đến cuối cùng còn bị tìm thấy địa chỉ ngoài đời, rồi tiếp tục bị đánh cho thừa sống thiếu chết.

Một cuộc hỗn loạn hoàn toàn bùng nổ. Một số thư trùng còn sót lại chút lý trí cho rằng một trò chơi nguy hiểm như vậy lại có sự xuất hiện của hùng tử, đặc biệt là hùng tử S cấp thật sự không thể chấp nhận.

Sự phẫn nộ dâng cao, họ đồng loạt yêu cầu tổng bộ trò chơi đưa ra lời giải thích, đồng thời chỉ trích Liên bang.

Chuyện này nghiêm trọng đến mức gần như ảnh hưởng danh dự tất cả các quốc gia, quân đội, cũng như công tác huấn luyện và phòng vệ.

Trong khi Diệp Lăng đang băn khoăn không biết phải làm thế nào, bên ngoài pháo đài, Địch Cảnh với vẻ mặt lo lắng đang đứng ngoài cửa cầu kiến.

_Hết chương 40_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro