Trùng tộc chi thoát khỏi đoàn sủng - Chương 30
Chương 30
Địch Cảnh nghe thấy giọng nói phiền phức ấy, không khỏi để lộ vẻ mặt âm trầm, thiếu kiên nhẫn.
"Hilfan, việc này không liên quan đến ngài." Địch Cảnh cười lạnh, quay người lại. Anh không hề che giấu sự cảnh cáo và địch ý trong ánh mắt, tự nhiên chắn trước mặt Diệp Lăng, che khuất cậu hoàn toàn.
Đám trùng cái ở gần đó nhanh chóng lẩn đi như thỏ.
Chẳng mấy chốc, con đường quanh ba người trở nên vắng lặng, chỉ còn lại những tiếng bàn tán mơ hồ từ xa.
Dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đám trùng cái như chuột gặp mèo, có thể đoán được rằng danh tiếng của Địch Cảnh rất không tầm thường.
Diệp Lăng thấy một gã thả bước đến, nhận ra đó là một trùng trẻ tuổi từ giọng nói nhẹ nhàng nhưng có uy của gã.
Gã nói với giọng điệu lơ đễnh: "Anh nghĩ tôi nhàn rỗi đến mức phải quản lý những chuyện lộn xộn này sao? Vừa mới đến đã thấy ngươi ở đây chèn ép người khác, đến mùa động dục rồi à?"
Địch Cảnh căng thẳng và không trả lời, gương mặt trở nên tối sầm. Ánh mắt anh thỉnh thoảng liếc về phía Diệp Lăng, chắn chắn bảo vệ cậu.
Gã cười mà như không cười, hỏi với vẻ tò mò: "Bé đó là ai? Không phải là con của anh đấy chứ?"
Địch Cảnh mặt lạnh như băng, tức giận đáp: "Đừng nói bậy, tôi chưa đến 40 tuổi, làm sao có thể có con được."
Gương mặt anh liên tục biến đổi, Hilfan nhìn thấy, mặc dù vẻ ngoài có vẻ nhã nhặn, nhưng trong bụng gã lại chứa đầy ý nghĩ không tốt. Tuy nhiên, vì Hilfan là thái tử của đế quốc và là S cấp hiếm có, việc để Hilfan biết thân phận của hùng tử sẽ rất phiền phức.
Địch Cảnh suy nghĩ một chút, mặt tối sầm lại, nói: "Em ấy là... em trai tôi." Địch Cảnh bình tĩnh nói dối, không hề đỏ mặt hay hồi hộp.
Em trai? Biết là tùy ý bịa ra, sắc mặt Diệp Lăng lập tức trắng xanh, khóe miệng không ngừng giật giật. Nói dối cũng nên có chút căn cứ chứ!
Hilfan bình thản, nhìn vóc dáng nhỏ nhắn của Diệp Lăng tự hỏi cậu có đủ 10 tuổi hay không?
Không khí tràn ngập sự lạ lùng.
Hilfan không chịu nổi sự tò mò, hỏi: "Bé này đã mười tuổi chưa?"
Diệp Lăng không thể nhịn được, nổi cáu vì bị coi là trẻ con, rõ ràng cậu đã 19 tuổi.
"Tôi không phải trẻ con!" Diệp Lăng tức giận phản đối, đồng thời nhìn rõ gương mặt của người đối diện.
Gã cao lớn và nam tính chẳng khác gì các trùng cái khác, dẫu vậy vẫn mang vẻ tươi trẻ, ngây thơ và thuần khiết như một quý công tử.
Nghe thấy sự tức giận và lạnh nhạt trong giọng Diệp Lăng, Hilfan vừa thích thú lẫn hưng phấn như có một dòng điện chạy qua.
Cảm xúc mới mẻ làm Hilfan nuốt lời định nói xuống, không kiểm soát được ánh mắt tò mò của mình, nhìn chằm chằm vào Diệp Lăng.
Gương mặt của Diệp Lăng dù có vẻ bình thường, không có gì đặc sắc. Dù là một thái tử, được giáo dục tốt. địa vị tôn quý, Hilfan vẫn thể kiểm soát cảm xúc, để lộ vẻ hụt hẫng.
Cuối cùng, gã bình tĩnh lại, liếc nhìn Diệp Lăng một lần nữa, mỉm cười nhạo báng: "Cậu không phải là trẻ con, vậy chắc là dị dạng. Đáng thương, giọng cậu còn mỏng manh hơn cả hùng tử."
Dù gã cố tỏ ra thờ ơ và trêu chọc, nhưng trong lòng vẫn đầy nghi ngờ. Bởi vì hiện tại, quá trình sinh sản vô tính nghiêm ngặt gần như được cơ giới hóa, xác suất xuất hiện dị dạng rất thấp.
Diệp Lăng nhìn xung quanh, cảm thấy mình như một đứa trẻ lạc lõng giữa đám người trưởng thành. Hình dáng nhỏ bé của cậu làm nổi bật giữa đám trùng cái hùng dũng, khiến cậu có cảm giác như mình đang lọt vào một thế giới xa lạ.
Cậu không ngờ rằng, trong thế giới này, mọi người đều có vóc dáng khổng lồ như vậy.
Nếu bị phát hiện ra thân phận thật thì thật rắc rối. Diệp Lăng liếc mắt ra hiệu cho Địch Cảnh, rồi ngẩng đầu đáp: "Dù sao thì, tôi cũng đã trưởng thành rồi."
Sau đó, cậu quay đầu nhìn thấy Địch Cảnh đang tỏ ra bối rối và lúng túng, cậu bình tĩnh hỏi: "Anh sao vậy? Anh Địch Cảnh~" Giọng nói của cậu có phần làm nũng.
Địch Cảnh thể hiện sự lúng túng hiếm thấy, cậu tưởng rằng đối phương không hiểu ý, tiếp tục nhún nhảy phía sau anh.
Địch Cảnh đứng trước mặt Diệp Lăng, cơ bắp căng cứng như thép, có vẻ như đang run rẩy. Diệp Lăng cảm thấy không hiểu nổi, cậu thấy ánh mắt của Địch Cảnh như bị một loại cảm xúc kỳ lạ chi phối, khiến không khí xung quanh trở nên căng thẳng.
Diệp Lăng nhìn thấy Địch Cảnh như bị điện giật, vội vàng thả tay xuống. Cậu chỉ biết rằng đây là thế giới của trùng cái thường xuyên chịu đựng những cơn động dục.
Tuy nhiên, cậu đang kiềm chế tin tức tố, không làm gì cả...
Hilfan, đứng cách đó không xa, mỉm cười bình thản, nói: "Có vẻ như anh sắp không chịu nổi rồi, định hành xử như Theo à? Tàn sát cả một tinh cầu?"
Địch Cảnh trừng mắt, đôi mắt đỏ như máu, ánh mắt nhìn thẳng vào Diệp Lăng với vẻ lo lắng và giận dữ, rồi quay sang Hilfan, tức giận nói: "Cái kiểu động dục rồi hành hạ hàng nghìn người ấy chẳng phải hợp với ngài hơn?"
Hilfan vẫn giữ vẻ mặt tự mãn, không hề thay đổi sắc thái.
Hai bên đều căm ghét nhau, nhất là khi lực lượng ngang nhau thì chỉ muốn lao vào xé xác đối phương ngay lập tức. Đây là bản chất thiên phú của trùng cái, đặc biệt nếu là vì hùng trùng thì họ sẵn sàng đầu rơi máu chảy.
Địch Cảnh cố gắng giữ bình tĩnh, tin tức tố của hùng trùng không thể tỏa ra trong thế giớ game, chỉ không biết Hilfan có nhìn thấu hay không.
Cậu chỉ còn cách giữ vẻ nghiêm nghị và tiếp tục trò chuyện với Diệp Lăng: "Có thể là do thư phụ tôi đã lớn tuổi nên quá trình tiếp nhận tinh trùng không đạt yêu cầu, nên mới có tình trạng như vậy."
Diệp Lăng vô cảm như thể đang lắng nghe một câu chuyện của người khác.
Hilfan nhìn qua lại giữa Diệp Lăng và Địch Cảnh, cuối cùng dừng lại ở Diệp Lăng, mắt không rời, rồi nheo mắt nhìn, có phần thâm trầm và sâu xa, sau đó cười nói: "Giữ gìn sức khỏe, tôi là Hilfan, bạn cũ của anh trai cậu."
"Ừ, tôi là Lục Nhân." Diệp Lăng đáp lạnh nhạt chọn bừa cái tên.
Cậu nghĩ vậy rồi ngẩng đầu lên, thấy vẻ choáng váng của đối phương liền khẽ cười.
Cả hai trùng cái đều mơ hồ
Hilfan dường như tin lời của họ, còn hỏi: "Nếu đã như vậy, sao chúng ta không lập đội chơi?"
Không biết tại sao, nhìn thấy trùng cái kỳ lạ bé nhỏ này, Hilfan cảm thấy như có điều gì đó không đúng, vừa muốn tiếp cận lại vừa muốn tránh xa, không thể lý giải nổi. Gã chỉ còn cách tìm đến đến các lãnh đạo chóp bu đều yêu cầu kiểm tra thêm.
_Hết chương 30_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro