Trùng tộc chi thoát khỏi đoàn sủng - Chương 3
Chương 3
Buổi đấu giá trở nên đặc sắc với sự xuất hiện của nhiều vật phẩm quý giá, từ những tác phẩm nghệ thuật đến đồ cổ. Nhưng đáng chú ý nhất là màn đấu giá thú cưng.
Trên sân khấu, một nhân ngư đực với màu vảy tím hiếm hoi được đưa ra trưng bày. Đôi mắt tím nhạt khẽ chớp, ánh lên vẻ mê hoặc chết người, thuần khiết như giọt sương mai. Chiếc đuôi cá bóng loáng, mềm mại như nhung, tạo nên một nét đẹp tựa như cành liễu phất phơ trong gió, khiến lòng người không khỏi động tình.
Nhân ngư tộc, với vẻ đẹp tinh tế, từ lâu đã trở thành niềm khao khát của nhiều nhân vật quyền quý. Dù thuộc tộc lớn trong thiên hà, nhưng do khoa học kỹ thuật lạc hậu, thân thể yếu đuối, khả năng sinh sản của nhân ngư tộc rất thấp, dẫn đến sự suy thoái. Một số nhân ngư xinh đẹp bị bắt và bán đi như những món hàng quý giá.
Thực ra, bất kỳ chủng tộc nào cũng có thể bị đem ra đấu giá, ngoại trừ Trùng tộc. Trải qua bao nhiêu năm, Trùng tộc vẫn giữ vững vị thế bá chủ trong thiên hà, khiến các chủng tộc khác chỉ biết cam chịu mà không dám lên tiếng. Ngay cả khi liên minh lại, họ cũng không thể đấu lại một mình Trùng tộc.
Nếu không có sự kiềm chế lẫn nhau giữa ba quốc gia Trùng tộc, không biết số phận của các chủng tộc khác sẽ ra sao.
"Đây là một nhân ngư thuần huyết vừa trưởng thành, với màu tím hiếm thấy và dung mạo tuyệt mỹ. Điều đặc biệt hơn cả là tính cách dịu dàng, rất thích hợp để làm bạn giường hoặc thú cưng. Mua anh ta, quý vị chắc chắn sẽ không hối tiếc," ông chủ Tử Vân thành cười híp mắt giới thiệu. "Giá khởi điểm là 10 vạn tinh tiền! Mỗi lần tăng giá không dưới 10 ngàn tinh tiền!"
"Mười lăm vạn tinh tiền!" Ngay sau lời giới thiệu, một giọng nói vang lên từ tầng một.
"Mười tám vạn tinh tiền!" Một giọng khác lập tức nối tiếp.
...
Cuối cùng, nhân ngư này được một người thuộc tộc Crete mua với giá 50 vạn tinh tiền.
Tiếp theo, các vật phẩm khác được đưa ra đấu giá bao gồm hồ ly Thú nhân tộc và nhân loại thư tính từ Lam tinh.
Lam tinh, hiện là nơi duy nhất còn tồn tại nhân loại. Sinh vật này nhỏ nhắn, dễ thương lại còn mong manh, do đó giá luôn cao.
Lần này, nhân loại được một nhân vật quyền thế thuộc Thú nhân tộc đang ngồi trong phòng khách quý ở tầng hai mua lại.
Hắn ngồi thản nhiên quan sát buổi đấu giá, khuôn mặt anh tuấn sắc nét, làn da màu lúa mạch khỏe khoắn, cơ thể cao lớn tựa vào ghế sô pha, khiến chiếc ghế chìm sâu dưới sức nặng. Một tay hắn cầm điếu thuốc, khuôn mặt cương nghị dường như thể hiện sự chán nản vì thấy buổi đấu giá này chẳng có gì đáng giá.
Có lẽ hắn chỉ đang lãng phí thời gian ở một tinh cầu cấp thấp. Nghĩ vậy, một tia phiền muộn thoáng hiện trên khuôn mặt cương nghị.
Biết vậy, thà quay về quân đội đánh vài con thư trùng cho sướng tay còn hơn.
Hắn đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Diệp Lăng bị một người thuộc tộc Crete bế lên sân khấu. Ánh đèn sân khấu chiếu thẳng vào mặt, khiến cậu khó mở mắt, không thể nhìn rõ những gì đang diễn ra xung quanh.
Hiện tại, cơ thể Diệp Lăng cực kỳ suy yếu, cạn kiệt hoàn toàn sức lực. Khi còn ở Lam tinh, cậu đã không chịu nổi khí hậu khắc nghiệt, sau đó lại bị giam chung với các nhân loại thư tính khác trong một căn phòng nhỏ kín mít, cậu càng thêm kiệt quệ vì cơn say sóng liên tục hành hạ.
Mỗi khi tàu vũ trụ vượt qua một hố sâu không gian, Diệp Lăng lại cảm thấy đầu óc quay cuồng, buồn nôn không dứt. Những kẻ buôn người cho cậu dùng thuốc dinh dưỡng, nhưng đối với cậu – người chưa từng ăn bất cứ thứ gì ngoài đồ ăn nhân loại – thuốc đó như một liều độc dược khiến cả miệng, thực quản và dạ dày như bị thiêu đốt.
Diệp Lăng thề rằng cậu chưa bao giờ phải ăn thứ gì kinh khủng đến thế, cậu chỉ có thể nôn thốc nôn tháo. Mặt cậu tái nhợt vì tiêu hao quá nhiều sức lực, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa khắp người.
Sau vài ngày, cậu bị nhốt vào một gian phòng chứa đồ rộng lớn. Những kẻ buôn người bàn bạc gì đó với một người thuộc tộc Crete, thỉnh thoảng liếc nhìn cậu bằng ánh mắt dò xét.
Người đàn ông trung niên người Crete tỏ rõ sự bất mãn với tình trạng của món hàng trước mặt. Ông lo ngại rằng tên nhân loại này sẽ không sống nổi đến ngày đấu giá, chẳng phải như vậy là mất trắng sao? Dù vậy, ông cũng không thể phủ nhận vẻ ngoài thu hút của gã Lam tinh này.
"Khà khà, hắn không phải là một Lam tinh nhân loại bình thường đâu. Hắn khác hoàn toàn so với những người khác, thuộc về dòng nhân loại cổ xưa," tên đầu lĩnh buôn người lên tiếng giải thích. "Chúng tôi đã kiểm tra kỹ, cơ thể hắn có nhiều điểm khác biệt với nhân loại hiện tại, có lẽ đây là một trường hợp thoái hóa gen!"
Ngày nay, sau hơn vạn năm tiến hóa, nhân loại đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, nhưng diện mạo lại không còn tinh xảo như xưa. Nếu đây thật sự là một trường hợp thoái hóa gen, thì cậu đúng là món hàng quý hiếm, rất đáng để sở hữu.
Người đàn ông trung niên cân nhắc một hồi, cuối cùng cũng thỏa thuận được giá cả. Bọn buôn người nhanh chóng rời đi.
May mắn thay, người mua lo lắng rằng cậu có thể chết trên đường, nên quyết định chăm sóc cẩn thận.
Khi Diệp Lăng bị đưa từ hậu đài ra sân khấu chính, cậu gần như không còn đủ sức để ngẩng đầu lên.
Người chủ trì nhẹ nhàng nâng cằm Diệp Lăng, hướng mặt về phía khán giả. Họ nhìn thấy một khuôn mặt trắng bệch, nét bệnh trạng hiện rõ. Dưới ánh đèn, làn da mỏng manh của cậu phản chiếu ánh sáng lung linh như sứ, xương quai xanh nổi bật dưới lớp cổ áo hờ hững, tạo nên vẻ đẹp yếu ớt mà quyến rũ. Đặc biệt, chiếc áo cánh màu xanh lam trong suốt vừa vặn che đi những phần trọng yếu, khiến cậu gần như trần truồng.
Đôi chân trắng ngần, thon dài của Diệp Lăng mềm nhũn buông thõng, ánh đèn sân khấu chiếu rọi làm nổi bật làn da như ngọc bạch. Cậu không khỏi xấu hổ khi nhận ra mắt cá chân vẫn bị trói bằng sợi dây xanh lam.
Dưới sân khấu, khán giả lập tức dậy sóng.
"Đây là một nhân loại cổ xưa cực kỳ hiếm gặp từ Lam tinh. Vẻ ngoài tinh xảo của nó hẳn đã khiến mọi người kinh ngạc. Nó thậm chí còn đẹp hơn cả người cá, nổi tiếng với vẻ yếu đuối," người chủ trì hào hứng giới thiệu. "Giá khởi điểm là 1 triệu tinh tiền, mỗi lần đấu giá không dưới 10 vạn tinh tiền."
"Một nhân loại xinh đẹp như thế này, tao cửng lên rồi" một gã đàn ông đến từ tộc Moria kên tiếng, ánh mắt sáng rực nhìn lên sân khấu.
"150 vạn tinh tiền." Có người lập tức hô giá.
"2 triệu tinh tiền..." Tiếng đấu giá liên tiếp vang lên.
Diệp Lăng cảm thấy đầu óc quay cuồng, mọi thứ trước mắt mờ mịt như trong sương khói. Thậm chí hắn không còn nhận rõ những âm thanh xung quanh.
Tuy nhiên, giữa không gian hỗn loạn ấy, một điều khác thường bất ngờ xảy ra.
Trong khi rất ít Trùng tộc tham gia buổi đấu giá này, ngay khi Diệp Lăng được đưa lên sân khấu, một luồng hùng trùng tin tức tố nhẹ nhàng lan tỏa trong không khí, lập tức kích thích sự náo động trong lòng các thư trùng.
Trong tinh tế, buôn bán Trùng tộc là hành vi phạm pháp. Chỉ cần bị phát hiện, kể cả trứng Trùng tộc, kẻ buôn bán sẽ bị trừng trị nghiêm khắc, nhẹ thì ngồi tù, nặng thì có thể gây ra chiến tranh với Trùng tộc.
Vậy mà tại đây lại có hùng trùng ? Phần lớn thư trùng suốt đời không thể gặp một hùng trùng nào, bởi họ thường không xuất hiện trước công chúng, thậm chí tin tức về họ cũng rất hiếm hoi.
Nhưng cảm giác mãnh liệt này, khiến tinh thần lực của Trùng tộc phát điên, cơ thể họ sôi sục, khát vọng trào dâng này chỉ có thể do hùng trùng mang lại.
Mọi thư trùng dưới sân khấu như muốn nổ tung, đôi mắt đỏ rực, hạ thân căng cứng.
Tin tức tố của hùng trùng không chỉ có thể nhận biết bằng khứu giác, mà còn lan tỏa qua không khí, truyền vào từng tế bào, từng mạch máu của thư trùng, thậm chí không cần hô hấp cũng có thể cảm nhận được.
Trên lầu, một vài trùng cái với đôi mắt đỏ như máu, hạ thân cao vút, lập tức lao ra khỏi phòng, như những con thú hoang điên cuồng lao lên sân khấu, muốn cướp lấy hùng tử.
Các thư trùng có khả năng phân biệt hùng tử rất nhạy bén, hầu như không bao giờ nhầm lẫn.
Chủ sàn đấu giá hài lòng khi giá đấu tăng vọt lên 10 triệu tinh tiền. Dù chỉ mất 2 triệu để mua kẻ nhân loại này, lợi nhuận khổng lồ làm nụ cười trên gương mặt ông ta thêm rõ nét.
Tuy nhiên, bất ngờ xảy ra khi sự việc chuyển biến đột ngột. Dưới sàn đấu, các thư trùngđạn lao tới, mỗi kẻ đều đỏ mặt, con ngươi dựng thẳng, cơ bắp căng cứng, gương mặt lộ rõ vẻ điên cuồng.
Sức chiến đấu của Trùng tộc vốn đã nổi tiếng là mạnh mẽ, đặc biệt khi liên quan đến hùng tử. Dưới sàn, những tiếng kêu thảm thiết vang lên, một số thậm chí mở phần sau cơ thể, liều mạng quét sạch mọi vật cản trước mặt.
Mùi máu tanh dần lan tỏa, không khí càng trở nên căng thẳng. Chủ sàn đấu giá Tử Vân thành kinh hoảng đến mức không thể đứng dậy, trong hoảng loạn kích hoạt cảnh báo phòng ngự, mở màn chắn trên sân khấu.
Thế nhưng, lực lượng bảo vệ chẳng thể địch nổi những thư trùng đang bùng nổ giận dữ và dục vọng. Chỉ trong chưa đầy ba giây, toàn bộ bị quét sạch. Ngay cả màn chắn vững chắc cũng bắt đầu nứt toác dưới sức tấn công mãnh liệt.
Chủ nhân sàn đấu giá Tử Vân thành, chưa từng chứng kiến cảnh tượng như vậy, ngã nhào xuống đất, đầu óc trống rỗng, ánh mắt đầy kinh hãi nhìn các thư trùng đang lao tới.
Tình hình hoàn toàn vượt ngoài tầm kiểm soát.
Theo, người vốn định rời đi, đột nhiên bị một luồng tin tức tố lạ xâm chiếm. Cơ thể hắn run rẩy, bất ngờ quay lại nhìn chằm chằm vào màn hình, nơi hùng tử trên sân khấu đang yếu ớt tựa vào ghế, hàng mi dài ướt át khẽ buông xuống, tạo nên vẻ đẹp mong manh đầy quyến rũ.
Phải chăng đây chính là sức mạnh của hùng tử? Cơ thể Theo cứng đờ, dù tin tức tố không quá mạnh, nhưng từng góc của cơ thể như bùng cháy. Tinh thần bị khống chế bởi dục vọng mãnh liệt và khát khao chưa từng trải qua, khiến hắn không thể kiềm chế nhịp thở, con ngươi từ tròn trịa chuyển thành dựng đứng, ánh mắt đăm đắm nhìn hùng tử mảnh mai trên màn hình.
So với điều này, khoái cảm từ chiến tranh khát máu bỗng trở nên vô nghĩa. Thực tế, đem so sánh chúng với hùng tử chỉ có sự sỉ nhục.
_Hết chương 3_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro